Lúc Tiểu Ngọc học đại học, vũ điệu này có thể nói là chấn động cả nước. Tiểu Ngọc cũng bị các bạn cùng khóa kéo đi luyện tập, ca múa văn nghệ chào đón tân sinh viên hệ Trung văn, nhận được không ít lời khen.
Tiểu Ngọc dạy vũ điệu này cho Tú Tâm, để nàng đứng phía trước làm tượng "Quan Âm" , lại để đám người giỏi múa lại lanh lợi như Giảo Giảo đứng phía sau, còn thống nhất mặc áo múa xanh nhạt bó sát, thoạt nhìn giống như một hàng cây liễu xanh xanh mềm mại không xương phất phơ đón gió, đẹp không thể tả.
Chỉ một vũ điệu, như vậy thôi chưa đủ. Phải vừa ca vừa múa, vậy mới đủ sức thuyết phục!
Tú Tâm và đám người Giảo Giảo bắt đầu vũ điệu. Tay của các nàng thỉnh thoảng đưa ra, giống như một đóa hoa vàng chói lọi; thỉnh thoảng khép lại, giống như hoa hàm tiếu e ấp. Kỹ thuật múa điêu luyện như nước chảy hoa trôi, động tác vừa đẹp vừa chuẩn, bày ra vô vàng tư thái, tất cả biến hóa kia, tựa như chim công xòe đuôi, tựa như hoa sen nở rộ, tựa như rồng bay phượng múa. Người xem dưới đài đã quên phải vỗ tay khen ngợi, chỉ ngơ ngác nhìn vũ điệu thần kỳ bọn họ chưa từng thấy qua, vẻ mặt mỗi người đều như say như mê.
Múa đến một đoạn, Tú Tâm dừng lại, những người khác vây quanh nàng như sao vây quanh mặt trăng, chỉ nghe nàng lại hát:
"Một là mỹ ngọc không tỳ vết, một là tuấn tú ngưu oa.
Bảo rằng mình chẳng có duyên, cớ sao lại được gặp nhau kiếp này;
Bảo rằng mình có kỳ duyên, cớ sao mộng đẹp biến tan nơi nào?
Một bên chất chứa tâm tư, một bên vô ích lao vào nhớ thương.
Một là trăng trong nước, một là hoa trong gương.
Mắt này biết chứa bao nhiêu lệ,
Giọt sầu chảy mãi qua bao nhiêu mùa!"
Nàng hát ca khúc hai lần, lại nhẹ nhàng chuyển về bài múa, múa một đoạn, cuối cùng đột nhiên kết thúc. Tiếng sao trúc cũng đột nhiên ngưng bặt, phối hợp thiên y vô phùng! (thiên y vô phùng là áo tiên không có đường may, ý nói phối hợp chặt chẽ không sơ hở)
"Xôn xao xôn xao!" Khán giả từ trong mơ màng tỉnh lại, nhiệt liệt vỗ tay, tiếng vỗ tay hồi lâu không ngừng, còn có rất nhiều tài tử đứng dậy lớn tiếng trầm trồ khen ngợi!
--- ------ ------ ------ ------ ------ ----Làm phiền chút xíu---- ------ ------ ------ ------ ------ ---------
Uổng ngưng my (tác giả: Tào Tuyết Cần)
Nhất cá thị lãng uyển tiên ba,
Nhất cá thị mỹ ngọc vô hà.
Nhược thuyết một kỳ duyên,
Kim sinh thiên hựu ngộ trước tha;
Nhược thuyết hữu kỳ duyên,
Như hà tâm sự chung hư thoại?
Nhất cá uổng tự ta nha,
Nhất cá không lao khiên quải.
Nhất cá thị thuỷ trung nguyệt,
Nhất cá thị cảnh trung hoa.
Tưởng nhãn trung năng hữu đa thiểu lệ châu nhi,
Chẩm cấm đắc thu lưu đáo đông, xuân lưu đáo hạ!
dịch thơ ( Nhóm Vũ Bội Hoàng)
Hoài công biết nhau
Một bên hoa nở vườn tiên,
Một bên ngọc đẹp ko hoen ố màu
Bảo rằng chẳng có duyên đâu,
Thì sao lại được gặp nhau kiếp này ?
Bảo rằng sẵn có duyên may,
Thì sao lại đổi thay lời nguyền ?
Một bên ngầm ngấm than phiền,
Một bên theo đuổi hão huyền uổng công.
Một bên trăng rọi bên sông,
Một bên hoa nở bóng lồng trong gương.
Mắt này có mấy giọt sương,
Mà dòng chảy suốt năm trường được chăng ?
nguồn: thivien.net
đây là nguyên bản bài thơ và bản dịch, còn bản dịch bài hát trên kia là của kẻ hèn này mạo muội edit lại, hị hị
--- ------ ------ ------ ------ ------ --------Mời các bạn đọc tiếp---- ------ ------ ------ ------ ------ -------
Quan Quan khẽ cắn môi dưới, mặc dù trên mặt còn mang nụ cười, nhưng trong mắt thì lạnh lẽo. Làm một danh kỹ, nàng quá rõ ràng giá trị màn ca múa tối nay của Tú Tâm. Sáng chế ra ca khúc mới, đã là một kì công, lại phối hợp với vũ điệu mê người như vậy, tìm đường sống trong cái chết, phương thức mở màn của nàng cũng tỏa sáng toàn trường, mê hoặc tâm thần của mọi người! Mặc dù mình rất tự tin với kĩ thuật múa, nhưng trình diễn sau nàng ta, múa đơn sao so được với đội múa này? Hơn nữa mọi người cũng sẽ bị phân tán lực chú ý!
Màn ca múa này chắc chắn không phải do một mình Tú Tâm tạo nên, Quan Quan rất rõ thực lực của Tú Tâm, nàng còn chưa đạt cảnh giới cao vậy đâu. Nhất định là có người sau lưng bày mưu tính kế cho nàng, người này sẽ là ai? Quan Quan thầm hạ quyết tâm, nhất định phải thu người tài ba sau lưng Tú Tâm làm người mình, nếu không cứ để Tú Tâm tiếp tục thế này, theo cục diện trước mắt, danh hiệu đệ nhất danh kĩ của mình nhất định bị đoạt mất!
Tiểu Ngọc cũng kích động vỗ tay, không nghĩ tới khả năng lĩnh ngộ của Tú Tâm mạnh như vậy! Hai bài hát 《 Hồng đậu khúc 》 và 《 Uổng ngưng mi 》 đều là nhạc đệm vở kịch gối đầu giường 《 Hồng Lâu Mộng 》của Tiểu Ngọc, Tào Tuyết Cần đại sư viết lời còn có thể kém ai đây? Cộng kiểu hát ở hiện đại, tại lúc này tất nhiên là bá chủ một vùng, nhất định sẽ tạo nên chấn động lớn.
Ban đầu Tiểu Ngọc cũng không quá quen thuộc với hai bài hát này, cũng sẽ không biết hát. Nhưng trước đây không lâu nàng dạy lớp mười một bài khóa 《 Lâm Đại Ngọc vào Cổ phủ 》, vì bài học này, nàng đặc biệt để cho học sinh tổ chức buổi văn nghệ nhỏ, bảo mỗi tổ cử một người hát một bài trong 《 Hồng Lâu Mộng 》 . Buổi văn nghệ nhỏ này rất thành công, mọi người hát nhiệt tình, Tiểu Ngọc cũng cùng hát với bọn nhỏ, nên đã nhớ tới hai bài hát này. Nàng chỉ đạo văn là câu kia "Nhất cá thị lãng uyển tiên ba", đổi thành "Tuấn tú ngưu oa" , lập tức biến thành một khúc hát ca ngợi tình yêu Ngưu Lang Chức Nữ, hơn nữa, còn có một chiêu cuối cùng nữa!
Tú Tâm hướng về phía khán giả nhẹ nhàng cúi chào, đợi tiếng vỗ tay ngừng lại, nói: "Bài hát này của Tú Tâm gọi là 《 Mỹ ngọc không tỳ vết 》, là bạn tốt của ta Thích Chi Vấn công tử danh y ở Thanh Tâm đường sáng tác. Cảm tạ mọi người đã ủng hộ!" Tiểu Ngọc đem 《 Uổng ngưng mi 》 đổi thành 《 mỹ ngọc không tỳ vết 》, cố ý để Tú Tâm nói tên bài hát ra, còn đem danh tiếng đến trên người Thích Chi Vấn. Nàng cũng định sẵn rồi, muốn đem bài hát 《 mỹ ngọc không tỳ vết 》 làm thành bài hát quảng cáo cho Mỹ Ngọc dược cao của Thanh Tâm đường, để chị em trong Hoa phố hát, cố tình cũng tuyên truyền cho mình!
Mọi người lần nữa nhiệt tình vỗ tay, lập tức đã đến Quan Quan đệ nhất danh kỹ Lâm An lên đài rồi! Quan Quan cô nương diễn xuất không biết có phải càng thêm mới mẻ độc đáo hơn Tú Tâm cô nương hay không đây?
Lúc này Quan Quan đã sớm khôi phục bộ dáng điềm tĩnh thong dong như thường ngày. Quan Quan mười bốn tuổi đã treo bài đón khách, không biết đã gặp bao nhiêu sóng gió, tình thế càng nguy cấp, nàng ngược lại càng bình tĩnh. Ở đây trong khoảng thời gian ngắn, Quan Quan đã nghĩ ra cách đối phó. Thừa dịp mọi người vỗ tay cho Tú Tâm thì gọi hai nha hoàn bên người tới dặn dò mấy câu, liền thong dong đi lên vũ đài nói với mọi người: "Nhìn thấy vũ kĩ của các tỷ muội thật quá đặc sắc, Quan Quan bất tài, đành bêu xấu một phen. Hôm nay biểu diễn cho mọi người xem một đoạn 《 Trường Sinh Điện 》 vậy!"
Khán giả vừa nghe, vị hoa khôi Hoa phố này muốn diễn"Kịch giả trang" , không khỏi xôn xao, đây chính là chuyện trước nay chưa từng có!
Ngành giải trí của Đại Tống phát đạt, ở Bắc Tống thì câu lan kĩ viện cũng đã nhiều như sao trời, chỉ một câu lan thì có hơn năm mươi chỗ ngồi, ngày ngày ở chỗ này trình diễn"Kịch giả trang" và"Kể chuyện" . Tới Nam Tống, câu lan ở Lâm An đã vượt xa Bắc Tống nămđó, những tiết mục diễn xuất ở nơi này đều là tạp kịch, kịch rối da, Khôi Lỗi, nói hát điệu hát kể, luận chuyện vân vân mà thị tỉnh thứ dân thích xem."Kịch giả trang" chính là tạp kịch, phần nhiều là ca vũ kịch, không phải là chuyện tình xưa hoặc kinh sử diễn nghĩa, mà vở 《 Trường Sinh Điện 》 tạp kịch của Quan Quan chính là chuyện tình của tiền triều Đường Minh Hoàng cùng Dương quý phi, tất cả những người xem dưới đài đều biết.
Vấn đề là ở chỗ, Quan Quan không phải người mãi nghệ bình thường, nàng là hoa khôi danh kỹ! Cho dù cùng là người mãi nghệ, cũng phân chia cao thấp, có rất ít danh kỹ diễn tạp kịch, bởi vì diễn tạp kịch không cần tài nghệ đặc thù gì, biết nói lời kịch biết hát đôi câu là được. Nàng hiện tại tự hạ thân phận muốn diễn 《 Trường Sinh Điện 》, cuối cùng là vì sao?
Tiểu Ngọc nghe Nhàn Nhàn kể những chuyện này, trái tim lại nhảy lên, có một cảm giác không hay. Quan Quan này không đơn giản, xem ra, nàng đã tạm thời đổi tiết mục. Tú Tâm đoán rằng nàng sẽ múa "Phi Thiên vũ" mà nàng sở trường, cho nên Tiểu Ngọc với Tú Tâm đối với "Thiên Thủ Quan Âm" đoạt giải nhất rất có lòng tin, bởi vì múa tập thể nhất định có thể áp chế múa đơn. Nhưng Quan Quan tất nhiên cũng nghĩ đến điều này, hơn nữa ứng phó kịp thời, như vậy ai chết vào tay ai, cũng còn chưa biết!
Diễn xuất bắt đầu. Nha hoàn Tiểu Tình của Quan Quan mặc vào nam trang diễn Đường Minh Hoàng, cùng Quan Quan diễn Dương quý phi ở đêm thất tịch đi tới Trường Sinh Điện, đầu tiên là bày tỏ nỗi lòng, thề cùng sinh tử, sau đó các nhạc sĩ ngưng đàn."Đường Minh Hoàng" tự mình đánh trống, "Dương quý phi" khiêu vũ —— mọi người bất ngờ, thì ra Quan Quan làm nhiều trò như vậy, chính vì chờ lúc này đây!
Trước đó, Quan Quan đúng là muốn nhảy điệu "Phi Thiên vũ" nàng thường nhảy, nhưng "Thiên Thủ Quan Âm" của Tú Tâm vừa ra, Quan Quan lập tức liền thay đổi kế hoạch. 《 Trường Sinh Điện 》 chuyện tình yêu này cũng lấy đêm thất tịch làm bối cảnh, Quan Quan và những nha hoàn bên cạnh mặc dù chưa từng diễn, nhưng cũng đã xem nhiều, muốn diễn cũng không khó. Trọng điểm là, một mình nàng như vậy, muốn điệu nhảy của mình cũng chất chứa tình cảm, chứ không phải chỉ đơn thuần là một vũ điệu mà thôi.
Không chỉ như thế, Quan Quan còn có một toan tính khác. . . . . .
Tiểu Ngọc nhìn thấy Quan Quan chậm rãi nhảy múa, chợt nghe Tú Tâm bên cạnh thấp giọng nói: "Không đúng, nàng nhảy không phải ‘ nghê thường ’ cũng không phải ‘ Phi Thiên ’, đây là điệu múa gì?"
Tiếng tỳ bà du dương vang lên, hoan khoái mà linh động. Theo đó, là tiếng trống dồn dập của "Đường Minh Hoàng", theo tiếng nhịp điệu âm nhạc, Quan Quan nhảy múa vòng quanh. Chẳng biết lúc nào, nàng đã cởi váy bên ngoài ra, xiêm áo mỏng manh vây trọn lấy cơ thể, bầu ngực như ẩn như hiện, các nam nhân dưới đài không khỏi tập trung sự chú ý vào nàng.
Nghê thường vũ thắng ở hoa mỹ, Phi Thiên vũ thắng ở nhẹ nhàng, nhưng hiện tại Quan Quan đang nhảy vũ điệu mà hoa mỹ và nhẹ nhàng cùng đan xen."Đường Minh Hoàng" ở một góc sân khấu đánh trống, Quan Quan lại nhảy múa ở đầu kia sân khấu, nàng từ từ hướng về ái lang của mình, vòng eo giống như rắn nước uốn éo liên tục, ngực và mông bị động tác kia kéo theo cũng uốn lượn phập phồng, bước chân nhẹ nhành, lại xoay tròn cực nhanh, động tác dịu dàng thật nhanh, bước chân nhanh như gió xoáy. Sóng mắt nàng lưu chuyển, gương mặt quyến rũ, khóe miệng mang một nụ cười ngọt ngào kiều mỵ mê người, nghiễm nhiên chính cùng một loại quyến rũ như Dương Ngọc Hoàn, không ngừng trêu chọc "Đường Minh Hoàng" đang đánh trống.
Các nam nhân vừa nhìn cũng miệng đắng lưỡi khô, hận bản thân không phải là người may mắn bị Quan Quan quyến rũ. Tiểu Ngọc thân là cô gái, cũng bị kỹ thuật nhảy hấp dẫn của nàng làm rung động sâu sắc, cô nương này đúng là một vưu vật tuyệt đỉnh!
Bài múa của Quan Quan gọi là "Thiên Ma Vũ" , bản thân chính là vì mê hoặc nam nhân mà thành, nàng cũng mới học không lâu, vốn là không muốn cho nó ra mắt nhanh như vậy. Điệu nhảy này thích hợp nhất là múa chung với bạn diễn nam, diễn người bị “mê hoặc” mới giống, như vậy mới phát huy toàn bộ ma lực của vũ điệu. Cho nên nàng mới thiết kế đoạn 《 Trường Sinh Điện 》này, mượn chuyện tình Đường Minh Hoàng và Dương quý phi để biểu diễn vũ điệu, đây là muốn xuất toàn lực phản công lại Tú Tâm.
Tiếng trống ngày càng gấp, Quan Quan múa càng lúc càng nhanh, giống như sẽ bay khỏi mặt đất vậy, đột nhiên hạ eo, cả thân thể cong thành hình cung, vũ điệu kết thúc lúc đang ở cao trào nhất!
Tiếng vỗ tay ầm ầm vang lên gần giống với vừa nãy, vũ điệu của Quan Quan nóng như lửa, mềm như nước, biểu diễn của nàng tất nhiên mê hoặc tất cả nam nhân, theo lời của Tiểu Ngọc mà nói, Quan Quan chính là nữ thần trong mắt nam nhân!
Hai cô nương biểu diễn kế tiếp bị hào quang của tam đại danh kĩ che lấp mà chán nản, thật ra cho tới bây giờ, mọi người đều biết, tối nay hoa bảng tam giáp chính là vật trong túi của tam đại danh kĩ, mà hoa khôi, sẽ chọn một trong hai người Quan Quan và Tú Tâm.
Chúng tài tử đảm nhiệm làm giám khảo mỗi người một ý, có người khen ngợi vũ điệu của Tú Tâm trong trẻo tự nhiên, có người nói vũ điệu của Quan Quan mới đẹp đến mức tận cùng, hai phe bất phân thắng bại, lúc này, mọi người cùng nhìn về Dương Vạn Lý.
Vị giám khảo này sẽ ủng hộ ai đây?