Kỷ Gia Trí chỉ mỉm cười, không nói gì.
“Winona nói đúng, chúng ta đều là người một nhà.”
Winona là tên Tiếng Anh Dương Yến dùng khi ở đây, khi thấy người nói là Bác Nội Nhĩ, cô hơi ngẩn ra, còn Kỷ Gia Trí ngồi đối diện thì sắc mặt trầm xuống.
Dương Yến: “…”
Cô khiêu khích Kỷ Gia Trí, nhưng không ngờ rằng Bác Nội Nhĩ lại bảo vệ cô. Bác Nội Nhĩ thấy ánh mắt Dương Yến không giống trước, mà có vẻ lạnh lùng, bất mãn: “Ta nghe nói Macit vốn không có ý định ký tên, vậy mà con lại có thể thuyết phục được ông ta trong vài tiếng cuối cùng ngắn ngủi. Có thể thấy con rất thông minh, rất xứng với con trai ta.”
“…Cảm ơn ngài quá khen.”
Bác Nội Nhĩ gật đầu rồi quay sang nói với Hứa Cung Diễn: “Bạc Diên, ta sẽ gọi điện cho mục sư để chọn ngày lành để tổ chức đính hôn cho hai con.”
“Ngài chuyện này không cần gấp ạ!” Dương Yến nghe vậy liền vội vàng ngăn lại: “Bây giờ cháu chỉ muốn tập trung giúp sự nghiệp của Bạc Diên phát triển, còn những chuyện khác để sau hãy nói ạ.”
“Nghe con nói vậy, hình như là con chê Bạc Diên nhà ta?” Bác Nội Nhĩ phật ý.
Dương Yến cố gắng mỉm cười thật ôn hòa, đáp: “Anh ấy mới lấy lại được tư cách làm người thừa kế, còn rất nhiều chuyện cần phải sắp xếp, cháu không muốn tạo thêm gánh nặng cho anh ấy.”
Dương Yến và Hứa Cung Diễn hợp tác với nhau nên mới tạo nên mối quan hệ yêu đương giả này, đợi sau khi kéo Kỷ Gia Trí xuống và sức khỏe của Hứa Cung Diễn ổn định hơn thì cô sẽ rời đi.
“Ba, Winona đã nói vậy rồi thì chúng ta cũng không nên ép cô ấy nữa.” Kỷ Gia Trí lên tiếng giải nguy cho Dương Yến: “Hai người họ khó khăn lắm mới có thể được ở bên nhau, nếu như ba kích động quá, làm cô ấy sợ bỏ chạy mất thì làm thế nào?”
Dương Yến biết rõ Kỷ Gia Trí đang có tâm tư gì, rõ ràng là anh ta muốn hủy hoại cô.
Cô liếc nhìn Kỷ Gia Trí rồi lên tiếng: “Thưa ngài, sau khi cháu và Bạc Diên quay lại với nhau, cháu và anh ấy đều biết rõ rằng điều ấy là không hề dễ dàng nên rất trân trọng. Cháu yêu anh ấy, cháu cũng tôn trọng ngài, cháu rất muốn có thể trở thành một phần của gia đình mình.”
“Thế nhưng cháu cũng biết bản thân mình chưa đủ tư cách, tất cả những việc cháu làm bây giờ là vì Bạc Diên và cũng vì chính bản thân mình. Đợi đến khi cháu cảm thấy bản thân đã có đủ tư cách, cháu sẽ chủ động gả cho Bạc Diên.”
Nghe được những lời này của Dương Yến, Bác Nội Nhĩ lặng người đi. Ông nhớ đến người phụ nữ mà hàng đêm ông mơ thấy, đôi mắt cô ấy phát ra ánh sáng rực rỡ. Cho dù là nơi tối tăm đến đâu cũng không thể dập tắt được ánh sáng của hy vọng ấy.
Thế nhưng người phụ nữ đó đã qua đời, đồng thời cũng mang theo tình yêu và hy vọng của ông.
Bác Nội Nhĩ cảm thấy đau lòng, ông nói: “Hai người thật giống nhau, đều thông minh, có đôi mắt đẹp...”
Dương Yến chau mày, cô biết người mà ông ta đang nói đến là Miya Diệc.
Không khí bỗng trở nên nặng nề.
Hứa Cung Diễn cũng đã nghe thấy, anh siết chặt vô lăng, sau đó thì dần dần buông lỏng tay và lái xe đậu trước cửa nhà chính.
Kỷ Gia Trí xuống xe rồi gọi Bác Nội Nhĩ: “Ba, xuống xe thôi.”
“Ừ.”
Đợi Dương Yến xuống xe rồi Bác Nội Nhĩ mới xuống theo nhưng ông không đi ngay mà vẫy tay gọi Hứa Cung Diễn đến.
Bác Nội Nhĩ vỗ vai Hứa Cung Diễn nói: “Nào, chúng ta cùng vào trong, tối nay ta có chuyện quan trọng muốn nói với các con.”
Hứa Cung Diễn cứng đơ người, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Dương Yến thì anh thấy thoải mái hơn, khẽ gật đầu.
Sau khi Bác Nội Nhĩ và Kỷ Gia Trí trở về, nhà bếp trở nên bận rộn hơn, từ hai người thành bốn người ăn.
Bác Nội Nhĩ cùng mọi người đến phòng khách ngồi.
Ông gọi quản gia lại thì thầm điều gì đó. Sau đó quản gia vội vàng đi làm, rồi có người đem cà phê lên. Bác Nội Nhĩ vắt chân ngồi nhấm nháp.
Bởi vì đang mang thai nên ngồi được tầm bảy tám phút gì đó là Dương Yến cảm thấy đau lưng, cô âm thầm lấy một chiếc gối mềm kê vào sau lưng.
Cô thì thầm hỏi Hứa Cung Diễn: “Có đoán được là cha anh muốn làm gì không?”
“Có vẻ như là chuyện liên quan đến công ty.” Hứa Cung Diễn nói nhỏ: “Lần trước khi ông ấy gọi anh và Kỷ Gia Trí đến nói chuyện, ông ấy đã lần lượt giao cho mỗi người một công ty để quản lý và vốn khởi nghiệp.”
Dương Yến vẻ mặt chán ghét: “Ba anh đã cho anh ta nhiều như vậy rồi mà vẫn muốn cho thêm sao? Sao em cứ cảm thấy ông ta thiên vị Kỷ Gia Trí hơn nhỉ.”
“Cứ để xem thế nào đã.” Hứa Cung Diễn mỉm cười, rồi đưa nho đã bóc sạch vỏ cho cô.
Dương Yến cầm lấy rồi bỏ vào miệng ăn, nho ngọt, rất ngon.
Dương Yến hỏi: “Tối nay còn quýt không? Em muốn ăn quýt.”
Hứa Cung Diễn: “…”
Anh thực sự lo rằng Dương Yến ăn quýt nhiều tới mức sau này mấy đứa nhỏ sinh ra sẽ giống hệt quýt quá.
Tầm nửa tiếng sau chuông cửa bỗng reo lên, hai vị khách mặc âu phục, cầm túi tài liệu đi vào.
“Chào ngài Bác Nội Nhĩ.” Hai vị luật sư chào hỏi Bác Nội Nhĩ.
Sau khi chào hỏi xong, Bác Nội Nhĩ giới thiệu với mọi người về hai vị luật sư, nói tiếp: “Chuyện hôm nay ta nói rất quan trọng nên cần họ đến để làm chứng.”
Dương Yến biết được tên tuổi của hai vị luật sư, họ đều là luật sư nổi tiếng ở nước Y, cô cảm thấy cuộc nói chuyện này không đơn giản.
Bác Nội Nhĩ nhấp một ngụm cà phê, ông nói: “Bận rộn mười mấy năm nay, ta cũng đã mệt nên muốn nghỉ ngơi. Ba năm sau ta muốn nghỉ hưu.”
Kỷ Gia Trí và Hứa Cung Diễn đều cảm thấy kinh ngạc nhưng cả hai người đều không biểu lộ ra mặt.
“Salles, Khúc Bạc Diên, ta muốn kí với các con một hợp đồng cá cược. Ta sẽ cho các con lần lượt chọn một khu vực bất kỳ trên thế giới, hai công ty có giá trị thị trường ở tầm trung và còn có 3000 tỷ vốn khởi nghiệp.”
“Ba năm sau, công ty của ai có giá trị cộng lại bằng một nửa hoặc thậm chí vượt qua Kexil thì ta sẽ giao cả tập đoàn lại cho người đó, người còn lại sẽ không phải sung tài sản vào tập đoàn.”
Ngừng lại một lát, ông nói tiếp: “Nếu như cả hai con đều không làm được, ta sẽ thu hồi lại toàn bộ công ty cũng như tài sản của các con, xem xét tình hình rồi sẽ lại tiếp tục kiểm tra lại.”
“Hợp đồng đánh cược này, các con có tự tin dành phần thắng không? Có dám ký hay không?”
Kỷ Gia Trí cười đáp: “Ba, những gì chúng con có đều là ba cho, bây giờ có cơ hội tốt để luyện tập như vậy, kể cả có thất bại con cũng muốn thử.”
“Rất tốt.” Bác Nội Nhĩ quay sang nhìn Hứa Cung Diễn: “Khúc Bạc Diên, con thì sao?”
“Con cũng nghĩ giống anh hai.” Hứa Cung Diễn chắc nịch nói: “Con muốn được thử, không muốn bản thân có bất cứ hối tiếc gì.”
“Không hổ danh là con trai của ta, dũng cảm, dám thử thách bản thân!” Bác Nội Nhĩ gật đầu tán dương, ông ra hiệu cho hai vị luật sư đưa tài liệu cho Kỷ Gia Trí và Hứa Cung Diễn.
“Hai người xem, nếu không còn vấn đề gì nữa thì có thể điểm chỉ vào đây và nhận khoản tiền khởi nghiệp cùng công ty của mình.”
Trước sự chứng kiến của Dương Yến và hai vị luật sư, Kỷ Gia Trí và Hứa Cung Diễn đã điểm chỉ lên hợp đồng kí kết.