"Buổi gặp gỡ này tôi cũng biết, hôm nay Hội nghị thượng đỉnh của top 100 công ty trên toàn quốc được cử hành ở ngay tại câu lạc bộ tư nhân Hồng Diệp, các đại lão giới kinh doanh tham gia bữa tiệc lớn ở hội trường trước, vị thái tử gia của Tề gia kia thì làm một bữa tiệc nhỏ ở hội trường sau, chuyên môn phụ trách chiêu đãi con cái của các đại lão trong giới kinh doanh kia, hoàn toàn chính xác là có không ít con nhà giàu siêu cấp tới!"
Tiết gia cũng là danh môn của thành phố Lâm An, Tiết Mộng Kỳ thật ra thì lúc đầu cũng được mời, tuy nhiên vì để tránh mặt Hàn Sấm cho nên mới không có đi.
Hai mắt Dư Tiểu Thanh sáng lên, "Vị thái tử gia của Tề gia kia chắc là Tề Phấn Phi đại danh đỉnh đỉnh sao?"
Tiết Mộng Kỳ nhẹ gật đầu, khẽ mỉm cười nói:
"Ngoài hắn ra thì còn có thể là ai? Từ khi Vạn gia biến mất một cách không bình thường về sau, Tề gia thừa cơ quật khởi, bây giờ đã là đại gia tộc đệ nhất tỉnh Đông Giang chúng ta! Lần này Hội nghị thượng đỉnh top 100 công ty tổ chức ở thành phố Lâm An, bản thân Tề gia chính là chủ nhà, tự nhiên phải toàn quyền phụ trách, đây cũng là biểu tượng của địa vị!"
"Tuy nhiên, có thể được mới tới đây, khẳng định đều là con cái dòng chính trong top 100 công ty, luận địa vị mọi người đều không thể kém hơn so với Tề Phấn Phi!"
"Ông trời ơi..!"
Diêu Manh Manh và Dư Tiểu Thanh nghe được lời này thì hai mắt lập tức tỏa ánh sáng.
Phải biết, Tề Phấn Phi thế nhưng là công tử cao cấp nhất ở toàn bộ tỉnh Đông Giang, so với Hàn Sấm trước đó còn trâu bò hơn rất nhiều.
Một đám người giàu có không kém Tề Phấn Phi, đây là cái khái niệm gì!
Các nàng đi lần này, nếu như có thể tùy tiện mò được một vị vua kim cương, vậy coi như thật đúng là một bước lên trời!
Lý Yên lúc này cũng mở miệng hùa theo nói:
"Kỳ Kỳ nói không sai, nghe bạn trai ta nói, ngay cả Uông Tư Tề thái tử gia của tập đoàn Cửu Châu cũng đến nữa nha!"
"Uông Tư Tề!"
Hai người Diêu Manh Manh và Dư Tiểu Thanh lập tức kinh hô lần nữa, đây chính là con trai của nhà giàu nhất a!
Nghe nói là mẫu hình người chồng quốc dân của Hoa Hạ a!
"Vậy chúng ta còn chờ cái gì, nhanh đi đi!"
Diêu Manh Manh là người có tính tình nôn nóng, nhịn không được thúc giục mọi người.
Vẻ mặt của Tiết Mộng Kỳ lại lộ ra vẻ khó xử, cuối cùng nhìn Diệp Trần một cái, lắc đầu nói:
"Được rồi, các bà đi thôi! Tôi đã đáp ứng anh chàng đẹp trai này và phải mời cậu ấy ăn cơm!"
Tuy rằng cô ta đối Diệp Trần đã không còn loại cảm giác như lúc đầu gặp mặt, nhưng những chuyện mà cô ta đã đáp ứng, tự nhiên nói được thì phải làm được.
Diêu Manh Manh nghe xong thì lập tức cuống lên, "Đừng nha! Kỳ Kỳ, đây chính là cơ hội tốt ngàn năm có một, bà làm sao có thể bởi vì hắn mà lại buông tha chuyện lần này dễ dàng như thế đây?"
Dư Tiểu Thanh cũng nói theo:
"Đúng đó! Cùng lắm thì để anh chàng đẹp trai này đi cùng chúng ta!"
Nói đến đây, trong đôi mắt của Dư Tiểu Thanh hiện lên một chút vẻ đùa cợt, hướng Diệp Trần giống như cười mà không phải cười nói:
"Anh chàng đẹp trai, một dịp lớn như vậy, tôi đoán cậu cũng không muốn bỏ lỡ nó?""
Diệp Trần làm sao không nghe ra ý trào phúng trong lời nói của cô gái này, tuy nhiên lấy tu vi và địa vị bây giờ của hắn, há lại sẽ để ý tới cách nhìn của một con gián đối với chính mình, thế là thuận miệng lạnh nhạt nói:
"Tôi không có vấn đề!"
"Dừng a!"
Diêu Manh Manh lập tức xì khẽ một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:
"Cái tên này, đúng là chỉ àm ra vẻ!"
Dưới cái nhìn của cô, Diệp Trần rõ ràng là quan tâm, nhưng cố ý giả vờ như thờ ơ, thật ra thì trong lòng hắn rất muốn tham gia a!
Ba người còn lại trên cơ bản cũng có cách nhìn giống nhau.
Tiết Mộng Kỳ thì không thể không âm thầm lắc đầu, trong lòng đối với Diệp Trần càng thêm thất vọng, vì vậy nói:
"Vậy được rồi!"
"A!"
Diêu Manh Manh và Dư Tiểu Thanh cả hai đều rất vui vẻ.
...
Chỉ chốc lát, một nhóm năm người đã đi tới câu lạc bộ tư nhân Hồng Diệp, Diệp Trần cũng âm thầm buồn cười, không nghĩ tới chính mình lượn một vòng lại trở về cái nơi này.
Ở ngoài cửa của câu lạc bộ, có một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai đang đứng ở đó, nhìn thấy mấy người Tiết Mộng Kỳ thì vội vàng vẫy vẫy tay.
"Chồng!"
Lý Yên gào to một tiếng, lập tức bay nhào tới.
Hóa ra, người này tên là Hạ Đông, cũng chính là ban trai của Lý Yên mà cô hay nói.
Hạ gia cũng là hào môn ở nơi đó, tuy rằng không thể so với Tề gia, Tiết gia dạng gia tộc cao cấp này, nhưng cũng có thể được coi là gia tộc giàu nhất nhì ở tỉnh Đông Giang.
Tuy nhiên, mấy người đi tới trước mặt, Hạ Đông lập tức sắc mặt hơi đổi một chút, có chút phàn nàn nói:
"Yên Yên, làm sao em mang theo nhiều người tới như thế? Tiệc lần này cũng không phải tiệc bình thường, không phải ai cũng có thể tùy tiện đi vào, cho dù là anh, cũng chỉ có thể mang em đi vào mà thôi a!"
Lý Yên và Diêu Manh Manh, Dư Tiểu Thanh ở phía sau nghe được điều này thì ngay lập tức thay đổi sắc mặt.
"Chồng, bọn họ đều là bạn thân của em, anh không thể nghĩ biện pháp khác một chút sao?"
Lý Yên kéo lấy cánh tay của Hạ Đông, làm nũng nói.
Hạ Đông nhìn Tiết Mộng Kỳ bên cạnh một cái, trầm ngâm nói:
"Mộng Kỳ tiểu thư khẳng định cũng có một tấm thư mời a? Chắc là cũng có thể mang theo một người đi vào! Hơn nữa tôi vừa mới ở bên trong gặp được anh trai của Mộng Kỳ tiểu thư, nếu như mời hắn hỗ trợ, thì còn có thể mang vào thêm một người!"
Mọi người nghe được điều này thì lập tức sửng sốt một chút.
Ý tứ trong lời nói của Hạ Đông này rất rõ ràng, hắn, Tiết Mộng Kỳ và anh trai của Tiết Mộng Kỳ, mỗi người chỉ có thể mang theo một người đi vào, nói cách khác, nhiều nhất chỉ có thể mang theo ba người!
Mà Lý Yên, Diêu Manh Manh, Dư Tiểu Thanh, lại thêm Diệp Trần thì tổng cộng là có bốn người cho nên chắc chắn sẽ có một người không vào được.
Diêu Manh Manh phản ứng nhanh, nói ngay:
"Tôi chắc chắn phải đi vào!"
Dư Tiểu Thanh cũng không cam lòng yếu thế, "Tôi cũng vậy!"
Hai người nói xong, liếc nhau một cái, không hẹn mà cùng nhìn về phía Diệp Trần ở một bên.
Ý của các nàng rất rõ ràng, hiển nhiên là muốn để cho Diệp Trần chủ động từ bỏ.
Hạ Đông cũng nhìn ra ý của mọi người, hắn đối với người đàn ông đẹp trai hơn so với hắn thì bản thân hắn cũng có chút không thích, thế là bề ngoài thì cười nhưng trong không cười nói:
"Anh bạn nhỏ, ưu tiên cho phái nữ a! Nếu không đành ủy khuất cậu chờ ở bên ngoài đi!"
Diệp Trần không có lên tiếng.
Tiết Mộng Kỳ ở một bên thấy vậy thì ngay lập tức không đành lòng, khẽ thở một hơi, nhìn về phía Diệp Trần nói:
"Anh chàng đẹp trai, hay là tôi đưa bạn của tôi vào trước rồi sau đó đi ra tìm cậu, cậu thấy có được không?"
Cho dù cô ta đối với Diệp Trần đã không có hảo cảm như lúc đầu, thế nhưng để một mình hẳn lẻ loi trơ trọi đợi ở bên ngoài, loại chuyện này Tiết Mộng Kỳ vẫn là không làm được.
Không nghĩ tới, Diệp Trần nghe được điều này thì trực tiếp lắc đầu nói:
"Không cần phải phiền phức như thế, các người đi theo vào là được rồi!"
Nói xong lời này, Diệp Trần bước từ từ về phía câu lạc bộ.
Tất cả mọi người ngay lập tức ngạc nhiên!
"Đậu xanh rau muống!"
Hạ Đông nhìn thấy Diệp Trần làm điều này thì lập tức không nhịn được mà buột miệng một câu chửi tục, "Yên Yên, người bạn này có địa vị gì? Chẳng lẽ hắn cũng có thư mời của bữa tiệc sao? Nhưng một tấm thư mời, chỉ có thể mang theo một người bạn, đây chính là quy tắc mà Tề thiếu đã quyết định!"
Lý Yên lắc đầu, "Em cũng không biết, hắn là một người mà bọn em vừa mới quen ở khu Tây Hồ, không biết là có địa vị gì?"
Dạ Manh Manh hừ nhẹ nói:
"Hắn chính là một người thích làm ra vẻ, có thể có địa vị gì chứ? Tôi nhìn hắn đây là không làm rõ tình hình, coi nơi này như câu lạc bộ bình thường đi"
Dư Tiểu Thanh cũng cười lạnh theo nói:
"Nhìn xem đi! Rất nhanh hắn sẽ bị nhân viên làm việc trong câu lạc bộ đuổi ra ngoài!"
"Ai!"
Tiết Mộng Kỳ cũng không nhịn được mà thởi dài một hơi, cuối cùng không có nói thêm gì, thậm chí đã ngoảnh mặt sang một nơi khác không đành lòng tiếp tục xem tiếp.
P/S: Ta thích nào....Chương 2.