Mà công pháp ngịch thiên như vậy thì phàm là người tu chân chỉ sợ không có một ai có thể từ bỏ dụ hoặc dạng này!
Mà tuổi còn trẻ như vậy đã luyện chế ra được bảo đan tứ phẩm phẩm cấp hoàn mỹ, pháp môn luyện đan như thế, bọn họ thân là Luyện đan sư thì làm gì có ai đi chê?
"Không sai! Tôn giá chỉ cần để lại hai món đồ này thì đi hay ở tùy ngươi!"
"Chỉ là sao chép một phầm công pháp tu luyện và pháp môn luyện đan cho chúng ta mà thôi, chắc là không phải việc gì khó chứ?"
"Nếu như ngươi không giao ra, chúng ta phối hợp nhau giết người, lấy nguyên thần của ngươi về tiến hành sưu hồn tinh luyện ra thì cũng có thể đạt được đồ vật mà chúng ta muốn, khặc khặc!!"
...
Lục đại cường giả khác cũng thi nhau mở miệng, hoàn toàn một bộ chắc chắn có thể ăn được Diệp Trần, bắt đầu hiện ra bộ mặt thật của mình.
Tuy nhiên sự tự tin của bọn hắn cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý, dù sao thì những người như bọn họ mà phối hợp với nhau thì ngay cả cường giả vừa mới bước vào cảnh giới Phản Hư chân quân cũng có lực đánh một trận, huống chi là tiểu tử trước mắt này chẳng qua chỉ là một tên cảnh giới Kim Đan tầng chín mà thôi.
Diệp Trần lập tức bật cười, tuy nhiên lại là cười lạnh, trong đôi mắt hiện ra hơi lạnh thấu xương.
Pháp môn luyện đan của hắn vốn là có được từ truyền thừa của Vân Đan tiên tử, nếu những người này thương lượng với hắn thật tốt, hắn cũng vui lòng dốc túi tương trợ truyền pháp môn luyện đan của hắn.
Thế nhưng những người trước mắt này vậy mà muốn giết hắn, sau đó sử dụng thuật sưu hồn với nguyên thần của hắn, điều này làm cho hắn làm sao có thể nhẫn?
"Thế nào? Ngươi cân nhắc như thế nào?"
Mộ Dung Đan nhìn qua Diệp Trần, mở miệng lần nữa, đồng thời mặt mũi có vẻ mặt đầy tự tin.
Hắn tin tưởng, ở dưới thế cục trước mắt này, Diệp Trần căn bản không có con đường thứ hai có thể lựa chọn, chỉ có thể tiếp nhận điều kiện của hắn.
Vừa nghĩ tới mình sắp có được công pháp tu luyện nghịch thiên kia, còn có pháp môn luyện đan thần bí kia, mặc dù hắn thân là tông chủ Vân Đan tông cũng không thể không trở nên kích động.
Tuy nhiên, ngay sau đó, Diệp Trần lại mở miệng khiến tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người:
"Thật không tiện, ta từ chối!"
Oanh!
Mọi người ở xung quanh cũng không biết, Mộ Dung Đan và lục đại cường giả nói với Diệp Trần cái gì.
Bọn họ chỉ nghe được, Diệp Trần cự tuyệt Mộ Dung Đan, mời hắn trở thành khách khanh trưởng lão của Vân Đan tông.
Tất cả mọi người ngay lập tức đều không thể bình tĩnh:
"Hắn, hắn thế mà cự tuyệt Mộ Dung tông chủ?"
"Không biết cái tên này trong đầu là đang suy nghĩ cái gì? Không biết có bao nhiêu người muốn gia nhập Vân Đan tông mà vót đến nhọn cả đầu, hắn thế mà từ chối trở thành khánh khanh trưởng lão của Vân Đan tông!"
"Chẳng lẽ hắn là kẻ ngu sao?"
...
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn chòng chọc vào Diệp Trần giống như thấy được kẻ ngu lớn nhất trên đời.
Thất đại cường giả cũng hiện ra vẻ sững sừ một cách rõ rệt, hiển nhiên cũng không có nghĩ tới Diệp Trần sẽ từ chối, dám từ chối!
"Diệp Trần, ngươi là điên rồi sao?"
Lãnh Thiền Y ở đằng sau đã nghe được lời này của Diệp Trần, đã không nhịn được mở miệng khẽ kêu.
Nàng ta không nghĩ ra, thật không nghĩ ra, điều kiện hậu đãi như vậy, Diệp Trần vậy mà lại từ chối?
Sau khi Mộ Dung Đan hơi sững sờ thì vẻ mặt lập tức bỗng nhiên trầm xuống, nụ cười trên mặt đã thu lại, bên trong giọng nói hiện ra vẻ lạnh lùng, nói:
"Ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ, nếu như ngươi cự tuyệt, món nợ ngươi giết Đồ Tô trưởng lão, Vân Đan tông chúng ta coi như chắc chắn sẽ tính toán với với đến cùng!"
Đối mặt với sự uy hiếp trắng trợn của Mộ Dung Đan, Diệp Trần lại một mặt lạnh nhạt, ánh mắt lần nữa quét qua trên thân thất đại cường giả một lần nữa, "Ồ? Không biết Mộ Dung tông chủ chuẩn bị tính toán với ta như thế nào? Bảy người các ngươi muốn cùng nhau ra tay với ta sao?"
Thất đại cường giả nghe được điều này, ngoài Mộ Dung Đan vẻ mặt không có gì thay đổi ra, lục đại cường giả còn lại lập tức đều hiện ra vẻ mặt có chút khó coi, những người như bọn họ thế nhưng là nhân vật bá chủ cực kỳ đỉnh cấp trong Vân Đan thành thậm chí là toàn bộ tinh vực Vân Đan, bây giờ lại phải phối hợp với nhau chiến với một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan.
Chuyền này nếu như lan truyền ra ngoài thì chỉ sợ không thể không khiến cho người ra cười đến rụng răng.
Nhưng nếu là đơn đả độc đấu thì Đồ Tô Bá Thiên trước đó là một cái vị dụ sống sờ sờ trước đó, cho dù là ai cũng không có can đảm này!
"Hừ!"
Mộ Dung đan hừ lạnh một tiếng, "Mọi người chớ có bị lời nói của hắn mê hoặc! Đối phó với loại hạng người gian trá giảo hoạt này cũng không cần nói cái gì nhân nghĩa đạo đức, tất cả cùng tiến lên, trước tiên bắt lại hắn rồi nói tiếp!"
Giọng nói rơi xuống, Mộ Dung Đan xuất thủ đầu tiên, không có một chút màu sắc rực rỡ nào mà trực tiếp tung ra một quyền:
Ầm ầm!
Một đạo bóng mờ hình quả đấm to lớn bay xẹt qua không trung giống như một ngọn núi nhỏ hung hăng đánh về phía Diệp Trần!
Dù sao cũng là tông chủ Vân Đan tông, chỉ nói về thực lực mà nói, so với Đồ Tô Bá Thiến trước đó còn phải mạnh hơn một đoạn.
Hơn nữa, Diệp Trần trước đó sở dĩ có thể giết chết Đô Tô Bá Thiên trong nháy mắt, chủ yếu là bởi vì đối phương quá khinh địch, căn bản không kịp phản ứng cho nên mới chết ở dưới một kích lôi đình của Diệp Trần.
Thế nhưng Mộ Dung Đan lúc này lại là người chủ động xông lên đầu tiên, cả hai tự nhiên không thể so sánh được với nhau.
Diệp Trần giống như chưa kịp phản ứng chỉ là miễn cưỡng giơ cánh tay lên ngăn cản.
"Ầm!"
Ngay sau đó, Diệp Trần lập tức giống như diều đứt dây trực tiếp bị một quyền của Mộ Dung Đan đánh bay ra ngoài.
"Ha ha, ngươi chẳng qua cũng chỉ như thế..."
Mộ Dung Đan nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng lập tức đắc ý một trận, tuy nhiên không đợi hắn trở nên cao hứng thì lại đột nhiên nhận ra tình huống có chút không đúng cho lắm.
"Không tốt! Hóa ra là hắn cố ý!"
Chỉ thấy, Diệp Trần bị một quyền của Mộ Dung Đan đánh bay ra ngoài, trong nháy mắt ngã bay ra đằng sau gần ngàn mét, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng trực tiếp áp sát tới trước mặt vị Lý Thiên Hùng gia chủ Lý gia kia!
Hóa ra, Diệp Trần là cố ý chịu một chưởng này của Mộ Dung Đan, từ đó mượn nhờ lực lượng một chưởng này của hắn, lại công thêm tốc độ của mình, giống như quỷ mị thẳng hướng Lý Thiên Hùng.
Đúng vậy, Lý Thiên Hùng thật ra thì mới là mục tiêu của Diệp Trần!
Còn để nói về nguyên nhân thì bởi vì người này là một tên bên trong thất đại cường giả có thực lực yếu nhất, chỉ có tu vi cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ mà thôi.
Oanh!
Diệp Trần chém ra một kiếm, Lý Thiên Hùng căn bản không kịp phản ứng lại, tuy rằng miễn cưỡng gọi ra pháp bảo của mình, nhưng vẫn bị một kiếm này của Diệp Trần không chút lưu tình chém bay ra ngoài.
"Phốc!"
Thân thể của Lý Thiên Hùng ở trên không trung trực tiếp điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, trọn vẹn bay ngược ra ngoài ngàn mét mới ổn định lại thân hình.
Diệp Trần cũng không tiếp tục thừa thắng truy kích mà hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thiên Hùng, khóe miệng hơi nhếch lên hiện ra nụ cười ta nói:
"Lý gia chủ đúng không? Lý gia các ngươi tuy rằng phụ thuộc vào Vân Đan tông, nhưng cũng là tồn tại độc lập cần gì phải nhúng tay vào ân oán giữa ta và Vân Đan tông? Nếu như ngươi không biết tốt xấu, ta coi như liều tính mạng này cũng phải giết ngươi trước tiên!"
Lý Thiên hùng nghe được điều này, lập tức choáng váng, hắn vốn là một tên có thực lực yếu nhất trong thất đại cường giả, lấy thực lực và thân pháp kinh khủng của đối phương, nếu như thật sự chỉ nhằm vào hắn mà nói thì cho dù bọn họ có thể đánh bại được kẻ trước mắt này vậy thì mạng già của hắn chắc chắn sẽ phải góp vòa trong đó.
Nếu hắn chết đi vậy thì Lý gia của hắn cũng xong, sáu người khác chẳng những sẽ không thương tâm, thay vào đó sẽ hợp mưu chia cắt thế lực của Lý gia!
Vừa nghĩ đến đây, Lý Thiên Hùng lập tức sợ, "Các vị, ta còn có việc, đi trước một bước!"
Quẳng xuống câu nói này, Lý Thiên Hùng quay người liền đi, chỉ chớp mắt một cái đã biến mất không thấy đâu nữa.
P/S: Ta thích nào....chương 4....Cuối năm họp nhiều đâm ra không dịch được nhiều, tạm 1 ngày 4 chương vậy a...... à mà các đạo hữu có yêu cầu gì thì nên bình luận ở mục bình luận của truyện, đừng bình luận trong lúc gửi kim phiếu nha khó trả lời lắm a....