Theo giọng nói này của Diệp Trần rơi xuống, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một bàn tay khổng lồ màu đỏ thắm hướng Thập Tam hoàng tử chớp nhoáng mà đi!
"Cái gì!!"
Thập Tam hoàng tử lập tức trừng hai mắt một cái, suýt chút nữa thì trực tiếp bị dọa cho đái ra quần, sau đó thì vội vàng hướng về phía sau chạy trốn, đáng tiếc tốc độ của hắn thực sự quá chậm, căn bản còn chưa có bất kỳ chút sức phản kháng nào thì đã bị bàn tay khổng lồ được Diệp Trần ngưng tụ ra từ chân nguyên, một vẩy nắm hắn vào trong tay, từ dưới đất xách lên, "Ngươi...ngươi lại là...cấp Vương..."
Thập Tam hoàng tử cảm thấy choáng váng, hắn vốn cho rằng người thiếu niên trước mắt này là cấp Hậu, lấy tuổi của hắn đạt tới tu vi như thế chính là ở bên trong bảy đại tộc cũng được coi là nhân vật thiên tài, cho nên mới nổi lên tâm tư mời chào.
Chính bản thân hắn cũng là cảnh giới cấp Hậu mà lại là cấp Hậu hậu kỳ, đồng thời lại là Kim Mãng Hoàng tộc, ở bên trong cùng cấp bậc, sức chiến đấu rất mạnh, cho nên rất tự tin vào chính bản thân mình, hẳn là hoàn toàn có thể ngăn chặn đối phương.
Nhưng mà thế nào cũng không nghĩ tới, đối mặt với một kích cường hãn này của đối phương hắn lại không có một chút sức chống cự nào!
Rất rõ ràng, đây chính là sự chênh lệch về cảnh giới đưa tới!
Thập Tam hoàng tử vô cùng kinh hãi đồng thời lại nghĩ nát óc ra mà vẫn không thể hiểu nổi, "Mười mấy tuổi lại là cường giả cấp Vương!"
Chính là ở trong bảy đại tộc cũng không có tồn tại nhân vật biến thái như thế, thậm chí phóng tầm mắt toàn bộ Yêu giới cũng chưa từng nghe thấy a!
"Cái tên này đến cùng là có địa vị gì?"
Ngay tại lúc Thập Tam hoàng tử khiếp sợ không gì sánh nổi thì một ông lão ở đằng sau vọt tới, "Lớn mật! Thả Thập Tam hoàng tử ra!"
Ông lão quát to một tiếng đồng thời trực tiếp hướng Diệp Trần tung ra một quyền!
Bò....ò...!
Trong nắm đấm kia vậy mà phát ra một tiếng bò rống!
Sau đó, chân nguyên của ông lão kia vậy mà ngưng tụ thành một con bò hoang to lớn, rồi mới hướng Diệp Trần điên cuồng lao tới!
Không thể không nói, phương thức công kích của cao thủ Yêu tộc quả nhiên rất khác so với ngoại giới.
Tuy nhiên, rất rõ ràng để có thể khẳng định ông lão trước mắt này là một tên Thần Cảnh, cũng tức là cường giả cấp Vương trong Yêu giới.
Vẻn vẹn lực trùng kích của một quyền này mà nói, coi như so với cao thủ cảnh giới Tiên Nhân sơ kỳ ở ngoại giới cũng chênh lệch không được nhiều lắm!
Đáng tiếc, người mà hắn đối mặt lại là Diệp Trần có thực lực Tiên Nhân cấp hai hay còn gọi là Địa Tiên!
Thần Cảnh với Địa Tiên, cấp Vương cùng cấp Đế, trọn vẹn chênh lệch tới hai đại cảnh giới!
Cho dù thực lực của Diệp Trần bây giờ còn chưa có hoàn toàn khôi phục cũng không phải chỉ một cái Thần Cảnh là có thể chống lại.
Ầm!
Diệp Trần đứng ở nơi đó, không hề động một chút nào, mặc cho khí kình của đối phương biến thành con bò hoang to lớn kia, hung hăng đụng vào trên người hắn.
Nếu mà so sánh thì thân thể gầy yếu nhỏ bé kia của Diệp Trần cảm tưởng như không chịu nổi được một kích:
"Diệp tiền bối!"
"Diệp Trần ca ca!"
Thanh Nham và Thanh Bảo Nhi đã không nhịn được mà cao giọng hét lên.
Tuy nhiên rất nhanh, bọn họ đã phát hiện ra chính mình đã suy nghĩ quá nhiều, chỉ thấy, con bò hoang to lớn kia giống như có thể phá tan một ngọn núi, khi đụng vào trên người Diệp Trần thì lại giống như đậu hũ bị ném vào trên bức tường, trong nháy mắt nát bét...
"Cái gì!"
Ông lão kia thấy thế thì hai mắt càng là trợn lên thật lớn, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.
"Điều này sao có khả năng!"
Hắn vốn cho rằng chính một quyền toàn lực này của mình đánh ra, đối phương không thể không bị dọa đến phải né tránh đi, rồi hắn mới có thể thong dong cứu Thập Tam hoàng tử.
Nhưng mà như thế nào cũng không nghĩ tới, đối phương chẳng những không trốn cũng chẳng né, hơn nữa vậy mà mạnh mẽ chống đỡ, thậm chí còn rất dễ dàng!
Phải biết, bản thân hắn là một trong những cường giả cao cấp nhất của Ngưu tộc, từ trước đến nay luôn lấy lực lượng mà nổi tiếng, chính là cường giả cấp Hoàng cũng không dám tùy tiện mạnh mẽ chống đỡ một quyền toàn lực của hắn
"Ngươi...ngươi là ai?"
Ông lão lập tức rống lớn một tiếng.
Diệp Trần căn bản không để ý tới hắn, trực tiếp thuận tay đánh ra một quyền, "Ngươi cũng tới tiếp thử một quyền của ta xem!"
Oanh!
Một nắm đấm to lớn được chân nguyên ngưng tụ mà thành, trong chớp mắt lao tới trước mặt ông lão kia, con ngươi của ông lão kia lập tức co rụt lại!
Một quyền này của đối phương có tốc độ quá nhanh, hắn căn bản không kịp trốn tránh, gần như là phản xạ có điều kiện, bỗng nhiên rống lớn một tiếng, thân hình đột nhiên cất cao gần gấp đôi, biến thành bộ dáng nửa người nửa trâu, mà khí tức toàn thân trong nháy mắt cũng tăng vọt lên gần gấp đôi!
"Vị này hình như là cường giả của Man Ngưu tộc!"
"Man Ngưu tộc được biết đến vì lực lượng và sức phòng ngự của họ, ở trong cùng cấp bậc, từ trước đến nay vẫn luôn là tồn tại vô địch!"
"Thiếu niên này tuy rằng lợi hại thế nhưng muốn tổn thương Man cung phụng thì chỉ sợ cũng..."
Cái suy nghĩ này của mọi người vừa mới dâng lên thì ngay sau đó cảnh tượng tiếp theo xảy ra khiến cho bọn họ phải trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy, ông lão lấy phòng ngự vô địch làm danh hiệu này, sau khi bị một quyền của Diệp Trần đánh trúng thì trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi rồi mới bay ngược ra ngoài!
"Không phải chứ! Man cung phụng vậy mà thua?"
"Hơn nữa còn thua ở trên lực lượng mà hắn am hiểu nhất!"
"Đây chính là cường giả cấp Vương a! Vậy àm một chiêu lại hoàn toàn bại?"
"Trời ạ! Cái tên này rốt cuộc là mạnh tới cỡ nào?"
...
Chẳng những Đằng Giang, Thập Tam hoàng tử xem trợn tròn mắt, ngay cả Thanh Bảo Nhi và đám người Thanh Hồ tộc cũng trợn mắt há hốc mồm mà nhìn.
Bỗng nhiên, mọi người đột nhiên có chút hiểu, ý tứ lời nói kia của Diệp Trần ở tối hôm qua.
"Nếu như chỉ là cấp Vương, vậy các ngươi không cần phải lo lắng!"
Vốn là bọn họ còn tưởng rằng Diệp Trần mở miệng nói lời điên cuồng.
Bất kể như thế nào cũng không nghĩ tới, thực lực của thiếu niên thần bí này vậy mà cường đại tới tình trạng như thế!
"Chẳng lẽ hắn đúng là thiên thần hạ phàm hay sao?"
A Ba Lỗ trước đó mở miệng trào phúng Diệp Trần, nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi thì càng dọa đến hai chân phát run, suýt chút nữa vì choáng váng mà ngất đi.
May mắn lúc ấy Diệp Trần cũng không có để hắn vào trong mắt, bằng không tùy tiện động động một ngón tay hắn cũng đã đi đời nhà ma không biết bao nhiêu lần rồi.
...
Diệp Trần tiện tai đánh bại ông lão Man Ngưu tộc kia, lúc này mới ngược lại nhìn về phía Thập Tam hoàng tử vẫn đang bị hắn nắm ở trong bàn tay khổng lồ, một mặt đạm mạc nói:
"Như thế nào?"
Dưới ánh mắt nhìn gần của Diệp Trần, Thập Tam hoàng tử lập tức bị dọa đến toàn thân run lẩy bẩy, không còn có ngạo khí như trước khi đến, tuy nhiên vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh, nói:
"Ta không biết ngươi có thân phận gì, tuy nhiên ta chính là Thập Tam hoàng tử của Hoàng tộc hiện nay, ta không tin ngươi dám giết ta!"
Mọi người nghe được điều này thì cũng thi nhau âm thầm gật đầu, Kim Mãng Hoàng tộc thống nhất Yêu giới đã gần ba trăm năm, cho tới bây giờ còn chưa có người nào dám can đảm khiêu khích sự uy nghiêm của Hoàng tộc chứ đừng nói chi tới việc giết chết một vị hoàng tử dạng tội lớn ngập trời như vậy!
Trừ khi hắn chán sống!
Diệp Trần nghe được điều này thì cũng im lặng không nói.
Nếu như không phải cố kỵ tới sự an nguy của Thanh Hồ tộc, Diệp Trần làm sao phải quản hắn là cái gì hoàng tử hoàng tôn, sớm đã một chưởng đập chết hắn lâu rồi!
Thập Tam hoàng tử thấy thế còn tưởng rằng Diệp Trần đã sợ, trong lòng lập tức vui mừng, trên mặt không tự chủ vậy mà lộ ra vẻ mặt ngạo nhiên một làn nữa, "Ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn mau thả bản hoàng tử ra rồi ngoan ngoãn nhận tội, bằng không mà nói... "
"Tự tìm cái chết!"
Còn không đợi Thập Tam hoàng tử nói xong, sát ý của Diệp Trần trong nháy mắt dâng lên, chỗ nào còn nghĩ được nhiều như thế, trực tiếp tiện tay vỗ một cái.
Bành!
Thập Tam hoàng tử này thật đáng thương, bị nắm ở trong bàn tay khổng lồ được Diệp Trần dùng chân nguyên ngưng tụ mà thành không chạy đi đâu được, trong nháy mắt đã bị chưởng lực cường đại xuất ra từ chính bàn tay của Diệp Trần đập thành nát bét, tính cả mặt đất phía dưới còn xuất hiện cả một cái hố lớn rất sâu!
Vào lúc này, xung quanh lập tức yên tĩnh như chết!
Hắn vậy mà...thật dám giết luôn cả hoàng tử!
P/S: Ta thích nào....chương 4. Tung kim phiếu đi mọi người a....:D, ủng hộ để trưa về dịch tiếp nào:D