"Tại sao? Minh Thương Hải! Ta vẫn luôn coi ngươi là ca ca ruột của ta mà đối đãi, ngươi tại sao phải bán đứng ta?"
Hai mắt Minh Thương Tầm đỏ bừng, không thể không lớn tiếng chất vấn lên.
Minh Thương Hải cười lạnh, "Tại sao? Ngươi còn hỏi ta tại sao? Tất cả mọi người của Minh gia đều biết ta thích ngươi, thế nhưng ngươi thì sao đây? Lại luôn đối với ta làm như không thấy, ta để gia gia thay ta hướng ngươi cầu hôn cũng bị ngươi mạnh mẽ hung ác từ chối!"
"Ta biết, ở trong mắt ngươi, Minh Thương Hải ta chẳng qua chỉ là người con của một hạ nhân, chỗ nào xứng với dạng thiên chi kiều nữ như ngươi?"
"Ta đã không có được ngươi vậy thì ta sẽ phá hủy ngươi!"
Minh Thương Hải giống như điên cuồng, giống như chó bị giẫm phải đuôi mà sủa loạn lên, sau khi phát tiết một trận lãi bỗng nhiên cười khặc khặc một tiếng, "Tuy nhiên, ngươi yên tâm! Đại công tử đã đáp ứng ta, sẽ không lập tức giết ngươi, chí ít trước khi ngươi chết, ta sẽ để cho ngươi trải nghiệm niềm vui thú khi làm nữ nhân, kiệt kiệt kiệt"
Ầm ầm!
Minh Thương Tầm nghe được lời nói này thì thân thể mềm mại lập tức rung động một trận, suýt chút nữa thì ngã xuống đất.
Đúng lúc này, vị đại trưởng lão Minh gia kia cũng đột nhiên mở miệng, giống như cười mà không phải cười nhìn qua Kim lão, "Kim huynh, ta biết tu vi ngươi cao thâm, thế nhưng nếu như ta và Hỏa Vân thiên quân cùng nhau, ngươi tự tin có mấy phần chắc chắn đây?"
"Ta..."
Kim lão nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức vô cùng trắng bệch.
Hai người trước mắt kia, vô luận là đại trưởng lão Minh gia, hay là Hỏa Vân thiên quân của Vạn Sát môn, thực lực đều không kém hắn, nếu như người người này phối hợp với nhau thì một thành thắng hắn cũng không có, gần như chắc chắn sẽ bị đối phương oanh sát tại chỗ!
Đại trưởng lão nhìn thấy bộ biểu tình này của Kim lão, biết hắn đã dao động thì tiếp tục nói:
"Kim huynh, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt! Chỉ cần ngươi lập xuống lời thề, sau này ủng hộ đại công tử thượng vị, ngươi sau này vẫn là khách khanh trưởng lão của Minh gia, thậm chí ngay cả vị trí đại trưởng lão này của ta cũng có thể tặng cho ngươi, như thế nào?"
"Cái này..."
Kim lão nghe được điều này thì lập tức bắt đầu xoắn xuýt, như trước đó Minh Thương Sơn nói, hắn vốn cũng không phải người của Minh gia, chẳng qua chỉ là được Minh gia mời tới làm khách khanh trưởng lão, được lão gia chủ của Minh gia mệnh lệnh đến bảo vệ an toàn của Minh Thương Tầm.
Dưới thế cục trước mắt này, nếu như hắn tiếp tục kiên trì, chẳng những không cứu được Minh Thương Tầm, sẽ còn liên lụy vào cái mạng già này của hắn, thực sự quá uổng phí!
Vừa nghĩ đến đây, Kim lão quay đầu nhìn Minh Thương Tầm một cái, trên mặt hiện ra vẻ áy náy, "Thương Tầm tiểu thư, ta xin lỗi!"
Nói xong lời này, Kim lão giẫm chân xuống trực tiếp nhảy ra ngoài vòng chiến, "Chuyện hôm nay, lão phu coi như không nhìn thấy cái gì, các ngươi xin cứ tự nhiên đi!"
Minh Thương Sơn thấy thế thì lập tức cười ha ha một tiếng, "Được! Kim lão quả nhiên thức thời!"
Nói đến đây, Minh Thương Sơn lại nhìn về phía mấy tên hộ vệ kia, "Ngay cả Kim lão cũng phải lui ra khỏi, mấy người các ngươi còn muốn kiên trì sao?"
Rầm rầm!
Bốn tên hộ vệ cao thủ cảnh giới Nguyên Anh không thể không liếc nhau một cái, lập tức thi nhau vứt vũ khí trong tay xuống trên mặt đất, sau đó nhanh chóng đứng sang một bên.
Bạch bạch bạch!
Thấy cảnh này, Minh Thương Tầm lại lùi lại mấy bước nữa, mặt xám như tro, thân thể lung lay sắp đổ.
Rất rõ ràng, liện tiếp bị phản bội, đả kích, khiến Minh Thương Tầm đã đến bên bờ vực sụp đổ.
Mà ngay cả Diệp Trần, thấy được cảnh này cũng không thể không đến khẽ lắc đầu thở dài, khó trách Minh Thương Tầm kiếm trước về sau lại trở thành một đại ma đầu giết người không chớp mắt a!
Cho dù là ai, trải qua loại phản bội này thì trong lòng cũng sẽ không quá dễ chịu a?
Tuy rằng Diệp Trần cũng không biết, về sau Minh Thương Tầm sống sót được như thế nào, nhưng tất nhiên sẽ phỉa trải qua rất nhiều trắc trở, lúc này mới khiến nàng ta từ mội tiểu nữ hài đáng yêu tươi tắn trở thành Minh Đế mà làm cho cả Tu Chân giới nghe tin cũng đã sợ mất mật!
Tuy nhiên, Diệp Trần đã gặp được thì tự nhiên sẽ không để cho loại bi kịch này lại xảy ra.
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần đi lên trước, đưa tay vỗ vỗ đầu vai của Minh Thương Tầm, hướng về phía nàng ta nở nụ cười, "Yên tâm! Có ta ở đây, ta sẽ không để cho bọn họ tổn thương ngươi dù chỉ là một cọng lông tơ!"
Mọi người thấy Diệp Trần đột nhiên đứng ra, tất cả lâp tức đều sững sờ, sau đó thì cười to vang ầm lên:
"Ta không có nghe nhầm chứ? Một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn, vậy mà cũng dám mở miệng nói ra lời nói ngông cuồng như thế!"
"Cái tên này không phải là thằng điên đó chứ?"
"Thật sự là chết cười ta!"
...
Mọi người giống như nghe được chuyện buồn cười nhất trên đời, thi nhau cười nhạo.
Cái này cũng khó trách, không nói trước là ở đây có ba vị Hóa Thần thiên quân, cho dù là những người khác, ngoại trừ Minh Thương Hải chỉ có cảnh giới Kim Đan đỉnh phong ra, những người khác tùy tiện đi ra một người đều có thực lực cảnh giới Nguyên Anh, cho dù mục tiêu công kích là Minh Thương Tầm cũng đã có Nguyên Anh tầng sáu a!
Đại công tử Minh Thương Sơn không thể không nhướng mày, hướng về phía Minh Thương Hải ở một bên nói:
"Tiểu tử này là ai? Hình như không phải người của Minh gia chúng ta?"
Minh Thương Hải liếc mắt nhìn Diệp Trần, cười khẩy, "Hắn a, chẳng qua chỉ là một người đi qua đường mà thôi! Không đáng giá nhắc tới!"
Minh Thương Tầm cũng không có nghĩ đến, ở dưới tính huống lúc chính mình bị mọi người xa lánh, tất cả mọi người phản bội, một người duy nhất đứng ra bảo vệ nàng lại là Diệp Trần này vừa mới quen biết được không lâu!
"Diệp công tử, cám ơn ý tốt của ngươi, tuy nhiên ngươi vẫn là đi nhanh một chút đi!"
Cảm động thì cảm động, nhưng Minh Thương Tầm cũng không cho rằng, Diệp Tràn có thể giúp được chính mình, thế là quả quyết từ chối.
Diệp Trần nhưng không có động, trên mặt vẫn như cũ treo lên nụ cười nhàn nhạt, nói:
"Này, Thương Tầm, thật ra thì thực lực của ta còn rất khá, nếu như ngươi bằng lòng, ta có thể giúp ngươi giết sạch toàn bộ những người này!"
Xoạt!
Diệp Trần vừa mới thốt ra lời này, sau khi xung quanh đầu tiên là trở nên yên tính, sau đó thì lại cười vang lên một lần nữa, hơn nữa lần này so với trước đó càng to hơn.
"Ha ha ha! Các ngươi đã nghe thấy chưa? Tiểu tử này nói có thể giết sạch tất cả chúng ta!"
"Oa, ta thật rất sợ hãi nha!"
"Xem ra thật đúng là một thằng ngu!"
...
Mọi người lại thi nhau cười nhạo, nhất là Minh Thương Hải thì cười lợi hại nhất, "Minh Thương Tầm! Có phải ngươi rất cảm động hay không? Tiểu tử này vì ngươi, thậm chí ngay cả chết cũng không sợ a!"
Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu, liếc qua Minh Thương Hải, trong đôi mắt hiện lên một vệt màu lạnh:
"Kẻ bội chủ! Nên giết!"
Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần vẫy tay một trảo:
Oanh!
Ngay sau đó, Minh Thương Hải bỗng nhiên cảm thân thân thể hoàn toàn mất đi sự không chế của hắn, dường như bị một cỗ lực lượng khổng lồ khó mà chống cự bắt được, cả người không tự chủ mà bay ra ngoài.
Minh Thương Hải lập tức hoảng hốt, vừa định muốn đứng lên, thì Diệp Trần vừa nhấc chân đã đạp ở trên lưng của hắn, làm hắn không thể động đậy.
"Đại công tử, cứu ta!!"
Minh Thương Hải vào lúc này đã không kịp đi suy nghĩ nhiều, đối phương vì sao có thể bắt được hắn dễ dàng như vậy, cảm giác nguy cơ cường đại, khiến hắn trước tiến hướng Minh Thương Sơn ở phía sau cầu cứu.
Minh Thương Sơn lập tức sững sờ, hiển nhiên cũng không chưa phản ứng lại là có chuyện gì đang xảy ra.
Thật ra thì không chỉ Minh Thương Sơn, ngay cả ba vị cường giả cảnh giới Hóa Thần thiên quân còn lại cũng chưa kịp phản ứng lại chưa kịp hiểu ra là Diệp Trần xuất thủ như thế nào?
Tuy nhiên, chờ khi ánh mắt của bọn hắn tập trung nhìn vào trên người Diệp Trần, phát hiện hắn thực sự chỉ có tu vi cảnh giới Nguyên Anh tầng bốn thì trên mặt lại hiện ra vẻ mặt coi thường.
P/S: Ta thích nào....chương 3 nhé. cảm ơn kennynguyen4458 30 KP nha, hôm nay bung lụa =))