Diệp Trần nhịn không được mà chửi tục một tiếng.
Bình thường mà nói, người tu chân nghịch thiên mà đi, mội khi tu vi có đột phá trọng đại đều sẽ dẫn tới sự bài xích của lực lượng thiên địa, từ đó trên trời giáng xuống thần lôi, người tu chân gọi là lôi kiếp!
Tuy nhiên, dựa theo tình hình chung thì tu sĩ dưới cảnh giới Hóa Thần, thực lực quá yếu là không đủ để dẫn tới lôi kiếp.
Mà bây giờ, Diệp Trần mở chỉ vẻn vẹn bước vào cảnh giới Kim Đan, vậy mà đã dẫn tới lôi kiếp, không nói gần như không tồn tại, coi như ở Tu Chân giới thì cũng là chuyện cực kỳ hiếm thấy.
Chí ít Diệp Trần trải qua tám trăm năm kiếp trước, cho tới bây giờ cũng chưa nghe nói qua loại tình huống này.
Nhưng vào giờ phút này, chỗ nào còn để cho Diệp Trần suy nghĩ nhiều?
Răng rắc!
Một đạo thần lôi màu tím đột nhiên bổ xuống dưới, trong nháy mắt hung hăng đánh trúng vào trên đỉnh đầu của Diệp Trần.
Dù là thân thể của Diệp Trần bây giờ cường hãn tới cỡ nào, chính là vũ khí hạt nhân cỡ vừa và nhỏ đều có thể mạnh mẽ chống đỡ, thế mà suýt chút nữa bị đạo thần lôi này bổ cho choáng váng!
Hơn nữa còn không đợi Diệp Trần lấy lại sức:
Răng rắc!
Răng rắc!
Ngay sau đó, lại liên tiếp có thêm hai đạo thần lôi!
"Lưu Ly Kim Thân!"
"Pháp Tướng Thiên Địa!"
Bước ngoặt nguy hiểm, Diệp Trần lập tức giật mình một cái, trực tiếp thi triển ra hai đại thần thông.
Mặc dù là như thế, liên tiếp hai đạo thần lôi đánh xuống, cả người Diệp Trần cũng phải ứng phó một cách rối loạn, suýt chút nữa thì rơi vào hôn mê, mà thân thể của hắn, ngay lập tức rõ ràng bị đánh thành cháy sém!
Cũng may ba đạo thần lôi qua đi, mây đen trên bầu trời đã bắt đầu từ từ tiêu tán, bằng không nếu lại đạt tới mấy lần nữa, Diệp Trần đều không có lòng tin có thể chống đỡ được!
Cũng may, sau khi chính thức bước vào cảnh giới Kim Đan, năng lực khôi phục của Diệp Trần cũng nhanh chóng tăng lên đạt tới một cái trình độ cực kỳ khủng bố.
"Xì xì xì ~ "
Mới chỉ chốc lát công phu, nhục thể vốn đã bị đánh thành cháy sém, đã bắt đầu nhanh chóng rút đi, sau đó sinh ra huyết nhục mới.
Sau một lát, "Bành!"
Tầng cháy sém mặt ngoài thân thể của Diệp Trần, trực tiếp vỡ ra, mà lớp dưới đã sinh ra da thịt huyết nhục mới.
Diệp Trần lúc này toàn thân có huyền quang lưu chuyển, làn da trắng nõn như ngọc, chiếu sáng rạng rỡ giống như trích tiên hàng thế.
Diệp Trần giẫm chân xuống, trực tiếp bay lên không trung, cảm giác thương thế bên trong cơ thể của mình đã tốt hơn được phân nửa, càng cảm nhận được một loại lực lượng khó mà hình dung, tràn ngập thân thể mỗi một cái tế bào.
"Ha ha ha!"
Diệp Trần không thể không cười ha ha một lúc, sau đó một chưởng hướng phía dưới đập xuống!
Ầm ầm!
Một chưởng này rơi xuống, trên mặt biển phía dưới, nhất thời xuất hiện một hình chưởng ấn dài tới vài trăm mét, trọn vẹn sâu tới mấy chục mét!
Bành!
Trên mặt biển giống như bị một quả bom hạt nhân oanh tạc, trong nháy mắt nổ tung lên, kích thích sóng biển cao tới mấy trăm thước, hướng nơi xa cuồn cuộn mãnh liệt mà đi!
"Thật mạnh! Tuy rằng tu vi cũng không có tăng lên quá nhiều, thế nhưng lực lượng Kim Đan này so với trước đó cần phải thuần túy nhiều lắm!"
"Thực lực hôm nay của ta so với trước đó cường đại hơn ít nhất không chỉ gấp năm lần! Nếu như tăng thêm thần thông Nghịch Sinh Bách Chuyển, chính là gặp phải cảnh giới Hóa Thần cũng đủ sức đánh một trận!"
Trong lúc nhất thời, Diệp Trần tràn đầy tự tin, trong đôi mắt hiện lên vẻ cực nóng.
Sớm biết sau khi ngưng tụ ra Kim Đan, thực lực thế mà có thể tăng được lên nhiều như thế, hắn cũng không cần phải phá hủy Truyền Tống trận, giống cái thể loại Đoạn Cửu Đức kia coi như không thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển hắn cũng có thể giết chết một cách dễ dàng!
"Thôi! Việc đã đến nước này, trước tiên về nhà vẫn là quan trọng nhất, chờ đến khi bốn đại tông môn Bồng Lai tu sửa xong Truyền Tống trận, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ..."
Vừa nghĩ đến đây, hai mắt Diệp Trần chậm rãi nhắm lại, bắt đầu phóng thích lực lượng thần hồn phóng thích hoàn toàn ra ngoài.
"Trước mắt phải tìm được người trước, hỏi một chút nơi này cụ thể là nơi nào!"
Ông ~~
Theo tu vi đột phá đến cảnh giới Kim Đan, lực lượng thần thông của Diệp Trần cũng theo nước lên thì thuyền lên, trọn vẹn có thể bao trùm phạm vi tám trăm dặm.
"Hướng mười giờ cách đây khoảng sáu trăm dặm dường như có một chiếc du thuyền, đi xem một chút!"
Sau khi Diệp Trần phát hiện, lập tức thân thể nhoáng một cái, trực tiếp hướng mục tiêu chạy tới.
Bạch!
Trên bầu trời có một đạo tàn ảnh xẹt qua, trong nháy mắt Diệp Trần cũng đã vượt qua khoảng cách mấy chục dặm.
Tốc độ bây giờ của hắn có chỗ tăng lên, dưới sự thúc giục toàn lực đã gần như có thể đạt tới gấp hai mươi lần vận tốc âm thanh!
Chỉ chốc lát công phu, Diệp Trần cũng đã đuổi kịp chiếc thuyền biển kia, ở trên đỉnh chiếc thuyền biển kia treo một lá cờ có hình đầu lâu, ở trên thân thuyền viết lung tung một số văn tự Diệp Trần cũng không biết.
"Nhìn bộ dạng này, cũng có chút giống thuyền hải tặc..."
Trong lòng Diệp Trần âm thầm lẩm bẩm một câu, cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn không thèm để ý tới lai lịch của chiếc thuyền này, chỉ cần có thể hỏi rõ ràng đầy đủ nơi này cụ thể là nơi nào là được rồi.
Trực tiếp tung người nhảy lên đã rơi vào trên boong thuyền.
Ầm ầm!
Diệp Trần cũng không có tận lực che giấu đi khí tức của mình, thân thể rơi vào phía trên bong thuyền lập tức phát ra một tiếng vang thật lớn, tính cả chỉnh thể chiếc thuyền này cũng theo đó mà lắc lư kịch liệt.
Rất nhanh, bởi vì động tĩnh mà Diệp Trần tạo ra là quá lớn, ngay lập tức đã hấp dẫn sự chú ý của các thành viên trên thuyền.
Bạch bạch bạch!
Một đám người mặc quần áo cổ quái, trong tay cầm súng ống từ xung quanh trên con thuyền lớn này lao đến, hơn nữa trong miệng còn kêu to, không biết nói là ngôn ngữ gì mà Diệp Trần một chữ nghe cũng không có nghe hiểu.
Rầm rầm!
Sau khi những người này lao ra, lập tức bao vây Diệp Trần vào chính giữa.
Một tên cầm đầu là một người đàn ông trung niên da đen mặt mũi đầy râu quai nón, hướng về phía Diệp Trần nói huyên thuyên một lúc.
Vẫn như cũ Diệp Trần nghe mà một chữ cũng không nghe hiểu, dứt khoát trực tiếp dùng tiếng anh nói:
"Ai có thể nói cho ta biết, nơi này là nơi nào không?"
Người đàn ông trung niên da đen kia lại huyên thuyên một trận.
Diệp Trần không thể không lắc đầu, cũng lười lại lãng phí thời gian với bọn họ, dứt khoát trực tiếp hướng hướng điều khiển con thuyền đi tới.
Trên con thuyền này khẳng định có địa đồ và hệ thống định vị GPS, Diệp Trần chỉ cần tìm được, là có thể xác định được vị trí của mình.
Người đàn ông trung niên da đen kia thấy Diệp Trần không để bọn họ vào mắt như thế, hai mắt lập tức trừng một cái, giọng nói đột nhiên đề cao lên tới tám độ, lại nói huyên thuyên một câu gì đó, hơn nữa mặt mũi đầy sát ý!
Diệp Trần không thèm để ý, tiếp tục chậm rãi đi về phía khoang điều khiển.
Người đàn ông trung niên da đen kia đã hoàn toàn nổi giận, vọt thẳng đến bên cạnh rống lớn một tiếng, lúc này đã có ba tên thanh niên da đen đứng dậy, giơ súng trưởng trong tay lên, bắn về phía Diệp Trần!
Phanh phanh phanh!
Liên tiếp ba phát đạn được bắn ra, tất cả đều bắn về phía vị trí yếu hại của Diệp Trần.
Đáng tiếc, ngay cả vũ khí hạt nhân đều không thể gây thương tổn được cho Diệp Trần chứ đừng nói đây chỉ là đạn thông thường?
Ba viên đạn kia ngay cả trước người Diệp Trần ba mét cũng không thể tiến vào đã bị chân nguyên hộ thể quanh người Diệp Trần tự động bắn ngược trở lại.
Phốc phốc phốc!
Ba tên nam thanh niên da đen vừa nổ súng kia, trong nháy mắt đã bị chính đạn mình bắn ra bắn chết.
Những người còn lại thấy cảnh tượng này thì ngay lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại, trên mặt mọi người đều đầy vẻ kinh ngạc.
Lấy nhãn lực của những người bình thường như họ thì tự nhiên không nhìn ra được mánh khóa trong đó, còn tưởng rằng đối phương biết yêu thuật, tất cả đều bị dọa cho phát sợ.
Người đàn ông trung niên da đen kia sửng sốt một lát, lập tức lại rống to một tiếng.
Mọi người thi nhau rút chủy thủ ở bên hông ra, đánh về phía Diệp Trần.
Diệp Trần không thể không lắc đầu, bước chân dưới chân không ngừng, thuận tay bắn ra mấy đạo kiếm khí, lấy thực lực hôm nay của Diệp Trần, chính là võ giả Thiên Tiên cấp một cũng có thể giết chết một cách dễ dàng, chứ đừng nói đến những người bình thường này?
P/S: Ta thích nào....chương 3