"Ngài Tổng thống, theo tình huống trước mắt tới xem, Diệp Cuồng Tiên kia cũng đã chết dưới bom nguyên tử, tuy rằng lần này chúng ta cũng tổn thất không nhỏ, thế nhưng coi như đáng giá!"
Cục trưởng Pol của Siêu Năng cục mở miệng cười nói.
Tuy nhiên, Phổ Lãng Đặc tổng thống Mỹ quốc lại chau mày bao hàm oán khí nói:
"Pol cục trưởng, không có đơn giản như ngươi nói đi! Vốn chúng ta thế nhưng là có ý định tạo ra mâu thuẫn giữ Hoa Hạ quốc và Tô quốc, bây giờ lại bị người ta chỉ trích, kế hoạch của chúng ta bại lộ, Hoa Hạ quốc và Tô quốc dường như có ý định liên hợp với nhau muốn cùng nhau đối phó chúng ta!"
Pol nghe được điều này thì mặt mũi lập tức tràn đầy vẻ xấu hổ, hành động lần này tổng cộng xuất động tam đại chủ thần, Pol vốn cho rằng có thể mười phần chắc chín, không nghĩ tợi lại là toàn quân bị diệt, ngay cả tàu chiến cũng nhét vào địa bàn của Tô quốc.
Tuy rằng cuối cùng giết chết được mục tiêu thế nhưng cũng bị Tô quốc bắt được chỗ sơ hở, sau đó bắt đầu tiến hành làm mưu đồ lớn.
Bây giờ chính phủ Mỹ quốc đã trở thành mục tiêu công kích, tỷ lệ dân chúng ủng hộ tổng thống Mỹ quốc cũng đã trực tiếp rơi xuống mức điểm thấp nhất trong lịch sử.
Lúc này, một ông lão mặc quân trang mở miệng trầm giọng nói:
"Ngài Tổng thống yên tâm! Coi như Hoa Hạ quốc liên hợp lại với Tô quốc thì lại như thế nào? Tô quốc sớm đã không còn là Tô quốc năm đó, không quân và hải quân của Hoa Hạ cũng còn tương đối non nớt, căn bản không phải đối thủ của Mỹ quốc chúng ta, bọn họ nếu thật sự dám khơi mào chiến tranh thì chúng ta cũng không sợ!"
Lời nói này của ông lão mặc quân trang vừa ra khỏi miệng thì thành viên trong quốc hội còn lại cũng thi nhau hùa theo:
"Không sai! Tình hình phát triển những năm gần đây của Hoa Hạ quốc rất mạnh, cũng nên gõ cho một cái thật tốt, bằng không bọn hắn chỉ sợ sớm đã quên, thế giới này ai mới là lão đại!"
"Bây giờ không có con át chủ bài Diệp Cuồng Tiên này, Hoa Hạ đã không còn đáng sợ! Không phục ư? Trực tiếp đánh tới hắn phục là được rồi!"
"Ta đề nghị, lập tức điều binh lực ở khu Nam Mĩ và Trung Đông tới khu vực Thái Bình Dương, trước tiến hành uy hiếp bằng vũ lực, nếu Hoa Hạ quốc thật dám có hành động khác thường gì thì chúng ta cũng có thể chuẩn bị sớm!"
...
Cùng lúc đó ở trong biệt thự số một, tiểu khu Tử Kim Sơn, thành phố Vân Châu.
"Chị Sở, chị Tuyết Cơ, đã hai tháng rồi ta đều không có gặp sư phụ, hai người biết sư phụ của ta đi đâu không?"
Lâm Vũ Y vừa ra tới trước cửa, chớp chớp ngập nước mắt, hướng Sở Phi Yên và Tuyết Cơ mở miệng dò hỏi.
Sắc mặt của hai cô lập tức hơi đổi, tuy nhiên rất nhanh đã khôi phục trở lại bình thường.
Sở Phi Yên nở ra nụ cười ấm áp, sờ lên đầu của Lâm Vũ Y, chầm chậm nói:
"Không phải đều đã nói với em rồi sao? Sư phụ của em có chuyện quan trọng phải làm, không bao lâu nữa sẽ trở về á!"
"Thế nhưng là..."
Lâm Vũ Y còn muốn hỏi nhiều hơn thì Tuyết Cơ ở một bên cũng cười theo nói:
"Vũ Y à, em cũng không cần lo lắng a, chủ nhân thế nhưng là tồn tại vô địch thiên hạ, chờ ngài ấy sau khi làm xong chuyện của mình thì tự nhiên sẽ trở về! Ngoan, vẫn là nhanh đi học đi, không đi nhanh thì coi chừng đi học muộn đó nha!"
Hai người một phen khuyên mãi cuối cùng cũng dỗ được Lâm Vũ Y.
Sau khi Lâm Vũ Y rời khỏi, sắc mặt của hai cô gái trong nháy mắt trầm xuống, trở nên vô cùng ngưng trọng.
"Sở tiểu thư, nếu như chủ nhân không về nữa, chúng ta chỉ sợ sắp không dối gạt được!"
Vẻ mặt Tuyết Cơ lo lắng nói.
Sở Phi Yên khẽ thở dài một hơi, nói:
"Chuyện này ta làm sao mà biết được? Dì Lam bên kia cũng hỏi qua ta rất nhiều lần, sợ là đã bắt đầu nghi ngờ!"
"Còn có Thanh Nhã, Đường gia, Tào gia bên kia cũng thỉnh thoảng đến dò xét ý tứ của ta, cũng hẳn là biết chút gì đó..."
Tuyết Cơ nghe được điều này thì đôi mi thanh tú lập tức nhăn lại, "Hay là...chúng ta trược tiếp nói ra sự thật cho bọn hắn biết a?"
Không nghĩ tới Sở Phi Yên kiên định lắc đầu, "Không được! Việc này có thể giấu kín được một ngày thì là một ngày, tin tức liên quan chính thức đã được phong tỏa, trong thời gian ngắn sẽ không có người biết chuyện xảy ra ở Bắc Cực kia!"
"Diệp Trần cái tên này, trước đó đắc tội quá nhiều người, nếu một khi để những người kia biết được chuyện này thì khó bảo đảm sẽ không có người bỏ đá xuống giếng, cho nên người biết càng ít càng tốt!"
Tuyết Cơ nhẹ gật đầu, bỗng nhiên nhịn không được nói:
"Sở tiểu thư, ngài nói chủ nhân ngài ấy..."
Tuy rằng lời nói đằng sau Tuyết Cơ không có nói ra, nhưng Sở Phi Yên tự nhiên biết cô ta muốn hỏi cái gì, "Yên tâm đi! Tên kia chắc chắn không thể dễ dàng chết đi như vậy được, hơn phân nửa là gặp phải rắc rối gì đi..."
Sở Phi Yên nói tới đây thì dừng lại một chút lại nói tiếp:
"Đúng rồi! Tuyết Cơ, từ hôm nay trở đi, ngươi đi sát người bảo vệ an toàn cho dì Lam! Bên Hắc Sâm Lâm kia đã sắp hoàn thành, một đoạn thời gian tiếp theo sợ rằng ta phải đặt tất cả tinh lực ở đó!"
Tuyết Cơ vội vàng gật đầu đồng ý.
Tuy nhiên, đợi sau khi Tuyết Cơ rời khỏi, thân thể mềm mại của Sở Phi Yên lại hơi chao đảo một cái, cả người nhất thời không còn sự tự tin vững vàng như trước đó, trong đôi mắt ngược lại lộ ra vẻ bối rối và bất lực, thấp giọng lẩm bẩm nói:
"Diệp Trần a Diệp Trần! Anh cái con người này, nhưng tuyệt đối không thể có chuyện gì xảy ra a!"
...
Gần đảo Lang Vương ở Bắc Cực, lúc này đảo Lang Vương sớm đã bị bom nguyên tử của Mỹ quốc san thành bình địa, hoàn toàn hóa thành một vùng biển.
Tuy nhiên không có ai biết, lúc này dưới vùng biển này, ở chỗ đáy biển sâu gần ngàn mét, lại có năm thân ảnh!
Năm người này mặc đồ lặn đặc chế, thông qua lồng thủy tinh trên mặt năm người, cộng thêm đèn lặn xuống nước có thể thấy rõ ràng khuôn mặt của bọn hắn.
Bỗng nhiên chính là năm người Âu Dương Hàn của Thần Long vệ!
Hóa ra, từ sau khi quân đội Hoa Hạ biết được chuyện ở Bắc Cực, Dịch Sơn Hà liền phái năm người Âu Dương Hàn đi tới nơi này, một mực âm thầm điều tra.
Kết quả là đã tra xét được hơn một tháng, vẫn là còn không tra được cái gì, thế là Âu Dương Hàn bàn bạc với cả nhóm, quyết định đến đáy biển chỗ bom nguyên tử nổ nhìn một chút.
"Lão đại ta nói rồi, chúng ta có cần thiết phải liều như thế hay không a! Phóng xạ của bom nguyên tử ở nơi đó còn chưa có tán đi a, coi như chúng ta mặc quần áo lặn đặc chế phòng phóng xạ nhưng cũng khó đảm bảo không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra a!"
Người nói chuyện chính là Vân Lệ Cơ, năm người mặc đồ lặn, nhưng vẫn có thể trực tiếp trò chuyện với nhau.
Giọng điệu của Âu Dương Hàn thì nghiêm túc nói:
"Cấp trên đã phái chúng ta tới điều tra tung tích của Diệp tướng quân, sống thì gặp người mà chết phải thấy xác, không tới đáy biển lục soát tìm kiếm thì nói như thế nào ta cũng không thể an tâm!"
Âm Bất Bình nhếch miệng nói:
"Lão đại, không phải ta đả kích ngươi, cho dù Diệp tiên sinh là cường giả cảnh giới Tiên Nhân, ở dưới oanh tạc của bom nguyên tử sợ rằng cũng phải tới mực hài cốt không còn, còn đi nơi nào tìm được thi thể?"
Âu Dương Hàn vừa cẩn thận tìm kiếm dưới đáy biển, thản nhiên nói:
"Chẳng lẽ các ngươi đều đã quên rồi sao? Trên tay Diệp tướng quân thế nhưng có mấy món Thần khí cực kỳ lợi hại, coi như ngài ấy bị bom nguyên tử nổ cho hài cốt không còn thì những Thần khí kia cũng chưa chắc có thể bị hủy hết a?"
Bốn người còn lại nghe xong lời này thì lập tức hai mắt thi nhau sáng lên, lập tức cảm thấy phấn chấn.
Đáng tiếc là, liên tiếp tìm hơn nửa ngày, nhưng vẫn như cũ đều không tìm được cái gì.
Ngay tại Âu Dương Hàn cũng đang có ý định từ bỏ thì lúc này bỗng nhiên phát giác được ở phía dưới xuất hiện một tia ba động!
"Ừm? Phía dưới hình như có gì đó quái lạ!"
P/S: Ta thích nào........VuKinh08 còn KP không a, ủng hộ cái a...:D