Mà ở khoảng cách gần thì ở trên lưng con yêu thú kia thế mà còn có hai người một nam một nữ.
Người nam kia cùng lắm khoảng hai mươi tuổi, một thân áo bào trắng, ngồi xếp bằng ở trên lưng yêu thú, đang tĩnh tọa tu luyện, gió lớn rít gào xung quanh lại đối với hắn không có bất kỳ một chút ảnh hưởng nào, như thể cả người dính ở trên thân yêu thú.
Người này tự nhiên chính là Diệp Trần!
Mà ở bên cạnh Diệp Trần còn có một nữ tử có vẻ mặt xinh đẹp trên người mặc áo màu đỏ, lúc này ở trong hai mắt đầy vẻ vô cùng oán hận.
Nữ tử có vẻ mặt xinh đẹp này tự nhiên chính là Bắc Sơn Vi Nhi, con gái của thành chủ Bắc Hàn thành.
Diệp Trần sở dĩ áp chế bắt lấy Bắc Sơn Vi Nhi, thứ nhất là muốn co nữ nhân này một bài học, thứ hai là vì kiềm chế con Cửu Sí Tử Điện Thứu dưới chân này.
Con Cửu Sí Tử Điện Thứu này chính là một con yêu thú tứ giai, bản thân rất có linh tính, hơn nữa tốc độ phi hành cực nhanh, cho dù là Diệp Trần cũng xa xa không thể bằng.
Nhưng nếu không có con tin là Bắc Sơn Vi Nhi này, khó đảm bảo súc sinh này sẽ không làm ra bất cứ chuyện gì.
"Này, chúng ta đều đã phi hành hơn một ngày đường, có phải cũng nên nghỉ ngơi một chút hay không?"
Bắc Sơn Vi Nhi thấy Diệp Trần ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích cũng không nói chuyện, nhịn không được lấy hết dũng khí ra mở miệng nói.
Diệp Trần vẫn không có lên tiếng, tiếp tục âm thầm vận chuyển chân nguyên trong cơ thể chữa trị thương thế trên người.
Bắc Sơn Vi Nhi lại nói liên tiếp mấy câu, thấy Diệp Trần đều không có để ý tới nàng ta, kas gan cũng lớn lên dần dần, "Này, ta cảnh cáo ngươi a, chờ đến Thiên Huyền thành, ngươi nhất định phải thả ta ra, bằng không cha ta cùng toàn bộ Bắc Hàn thành sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Diệp Trần vẫn không thèm để ý tới.
Bắc Sơn Vi Nhi lập tức tức giận đến không chịu được, đang định hung hăng mắng chửi Diệp Trần một lần.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên mở hai mắt ra, "Ngậm miệng!"
Bắc Sơn Vi Nhi thấy Diệp Trần nổi giận, còn tưởng rằng là chính mình trước đó đã chọc giận Diệp Trần thì lập tức dọa đến rụt đầu lại, không còn dám nói nhiều một câu.
Diệp Trần cũng không có nhìn nàng ta nhiều mà là chậm rãi đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía trước khẽ chau mày.
Chỉ thấy, bên ngoài mấy trăm dặm, trên bầu trời lại có hàng ngàn hàng vạn con yêu thú phi hành, rạp trời kín đất mà đến, gần như che phủ toàn bộ bầu trời!
"Không tốt! Phía trước xuất hiện thú triều, chúng ta nhất định phải đi đường vòng để tránh đi!"
Một giọng nói già nua vang lên, lại là Cửu Sí Tử Điện Thứu kia bỗng nhiên mở miệng nói tiếng người.
"Không được!"
Diệp Trần trực tiếp một lời cự tuyệt, không được hoài nghi nói:
"Cửu Sí Tử Điện Thứu, ngươi cứ dựa theo con đường cũ mà đi lên phía trước, những chuyện khác, ta sẽ tự giải quyết!"
Một khi mà đi đường vòng thì tất nhiên sẽ lãng phí nhiều thời gian hơn, đây không phải là kết quả mà Diệp Trần muốn thấy.
Cửu Sí Tử Điện Thứu lập tức tức giận nói:
"Ngươi cứ như vậy sẽ hại chết chúng ta, ngươi có biết hay không? Ta cũng không muốn đi chịu chết với ngươi!"
Cửu Sí Tử Điện Thứu nói xong đang muốn chớp động cánh chuẩn bị thay đổi lộ tuyến đường đi, "Hừ! Chuyện này không phải do ngươi quyết định!"
Diệp Trần thấy thế lập tức hừ lạnh một tiếng, bàn tay bỗng nhiên giơ lên hướng trên cái đầu khổng lồ của Cửu Sí Tử Điện Thứu vỗ một cái, đồng thời quát khẽ một tiếng, "Ngự Hồn!"
Ông ~~
Toàn thân Cửu Sí Tử Điện Thứu lập tức run lên, sau đó cảm nhận được thân thể của mình giống như bị mất khống chế hoàn toàn, mình đã không có cách nào chi phối được thân thể của mình.
"Ngươi! Ngươi đã làm gì đối với ta?"
Cửu Sí Tử Điện Thứu sốt sắng, nhịn không được mà không thể không hét lên.
Diệp Trần cười lạnh, cũng lười giải thích, hắn vừa rồi sử dụng chính là Ngự Hồn chi thuật chuyên môn tới khắc chế yêu thú.
Yêu thú có lực lượng cường hãn, nhưng thần thức thì thường thường yếu kém, hơn nữa Diệp Trần lại là tập kích, cho dù Cửu Sí Tử Điện Thứu là yêu thú tứ giai cũng không có một chút sức chống cự nào.
Khoảng cách trăm dặm đối với bọn hắn mà nói thì chẳng qua chỉ là một cái chớp mắt, những con yêu thú phi hành trên đầy trời kia đã xuất hiện ở trước mắt, nhìn thấy hai người một thú thì lập tức hưng phấn tru lên, hướng bọn họ bay nhào đi qua.
Bắc Sơn Vi Nhi nhìn thấy tình cảnh này thì gương mặt xinh đẹp trở nên trắng bệch, không thể không tức giận đến hét lên, "Ngươi là điên rồi sao? Biết rõ phía trước có thú triều còn xông về phía trước? Ngươi sẽ hại chết chúng ta!"
Diệp Trần không nói một lời, mắt thấy những con yêu thú phi hành kia gầm thét lao đến, Diệp Trần bỗng nhiên há miệng:
"Rống! ~~ "
Một tiếng giống như tiếng long ngâm đột nhiên phát ra từ trong cổ họng của Diệp Trần, hóa thành từng đạo sóng âm, hướng về bốn phương tám hướng lan tràn mà đi.
Mà những con yêu thú phi hành kia, nghe được tiếng rống này thì lập tức giống như chuột gặp phải mèo, dọa đến thi nhau chạy tứ tán, tự động nhường ra một con đường.
"Cái này..."
Bắc Sơn Vi Nhi thấy cảnh này thì lập tức dùng bàn tay ngọc ngà của mình che lại miệng, kinh ngạc không nói nên lời.
Mà ngay cả Cửu Sí Tử Điện Thứu ở dưới chân hai người cũng phát ra một tiếng kinh hô, trong một đôi mắt lớn lộ ra vẻ vô cùng chấn kinh, "Âm thanh của Thiên Long! Đây là âm thanh của Thiên Long! Ngươi một tên Nhân tộc, làm sao có thể phát ra thanh âm Thiên Long?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, cũng không có giải thích quá nhiều.
Trong cơ thể của hắn có Thần Long Chi huyết, tăng thêm kiếp trước đã từng chiếm được một loại bí thuật của Long tộc, cho nên mới có thể phát ra thanh âm Thiên Long.
Long tộc, chính là chí tôn của Yêu tộc!
Mặc dù thanh âm Thiên Long của Diệp Trần cũng không thuần chất, thế nhưng đủ để dọa lùi những con yêu thú cấp thấp này.
"Rống! ~~ " "Rống! ~~ "
Diệp Trần lại phát ra liên tiếp mấy đạo thanh âm Thiên Long, cuối cùng từ bên trong cỗ thú triều này phi hành xuyên qua bình yên vô sự.
"Chúng ta vậy mà còn sống từu bên trong thú triều?"
Bắc Sơn Vi Nhi vỗ vỗ bộ ngực lớn của mình một cái, vẻ mặt tỏ ra khó có thể tin.
Phải biết, đối mặt với loại thú triều quy mô lớn như thế này thì cho dù là cường giả Hóa Thần cũng không dám tùy tiện chính diện đối kháng.
Diệp Trần mang theo bọn họ, chẳng những sống sót từ bên trong thú triều, hơn nữa lông tóc không tổn hao gì, đây quả thực làm cho người ta khó mà tin được!
Mà Cửu Sí Tử Điện Thứu kia sau khi trải qua chuyện này đối với Diệp Trần cũng trở nên vô cùng thuần phục.
Tuy nhiên, không đợi hai người một thú bọn họ được xả hơi, ở trong một chỗ sơn cốc phía trước đột nhiên phát ra một tiếng rít gào!
Sau đó:
"Rống ~~ "
Một đạo thân ảnh khổng lồ bay ra từ trong sơn cốc đó, bay vùn vụt về phía bọn họ mà tới.
Đây đúng là một con mãng xà khổng lồ, thân thể dài đến gần trăm mét, quanh thân toàn thân đều có lớp vảy màu đen, hơn nữa bụng dưới lại còn mọc ra hai đôi cánh to lớn!
"Đây là Thôn Thiên Mãng yêu thú ngũ giai! Hóa ra thú triều trước đó chính là nó dẫn tới!"
Cửu Sí Tử Điện Thứu bỗng nhiên hô lớn một tiếng, đồng thời ở trên không trung uốn cong một khúc cua, hiểm mà lại hiểm né tránh đi công kích của con mãng xà khổng lồ kia.
"Yêu thú ngũ giai?"
Diệp Trần nghe được điều này cũng không thể không đến khẽ chau mày, yêu thú ngũ giai tương đương với cường giả cảnh giới Hóa Thần, hơn nữa khí huyết hùng hậu, cho dù là hắn lôi hết át chủ bài ra muốn giết được co yêu thú ngũ giai này cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
"Trốn!"
Diệp Trần ra quyết định rất nhanh, ra lệnh đối với Cửu Sí Tử Điện Thứu dưới chân.
Cửu Sí Tử Điện Thứu nghe được mệnh lệnh này của Diệp Trần, tự nhiên là cầu còn không được, nơi nào còn dám do dự, chín cái cánh nhanh chớp chớp động, lập tức mang theo hai người vắt cánh lên cổ bay như điên.
Mà con Thôn Thiên Mãng kia thì lại không có một chút ý định muốn từ bảo nào, đuổi theo ngay sát đằng sau.
P/S: Ta thích nào...chương thứ 5...Kim phiếu đâu a mọi người ơi