Mê La Tinh Hải từ bên ngoài tới bên trong, tổng cộng chia làm chín tầng tinh vực, mà chín tầng tinh vực này, tất cả đều bị một cỗ cấm chế có lực lượng cường đại bao bọc, vô luận là bất luận kẻ nào bước vào trong đó, ở bên trong cùng một tinh vực, tu vi đều sẽ bị áp chế xuống cùng một cái cảnh giới!
Hơn nữa, quỷ dị nhất chính là, tầng tinh vực càng ở bên ngoài thì lực lượng cấm chế càng cường đại, ngược lại càng đi sâu vào bên trong thì lực lượng loại cấm này lại càng yếu.
Ví dụ như, tầng tinh vực thứ nhất là ở bên ngoài cùng nhất, tất cả mọi người một khi tiến vào bên trong, tu vi trong nháy mắt sẽ bị áp súc đến cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ!
Cho dù là Độ Kiếp đế quân cũng tuyệt đối sẽ không ngoại lệ!
Đây chính là bởi vì cái nguyên nhân này, những nhân vật cấp bá chủ đỉnh cấp của Tu Chân giới kia sẽ có rất ít người tiến vào thám hiểm trong Mê La Tinh Hải, bởi vì hơi không cẩn thận, nói không chừng rất có thể chết ở trong đó! Thậm chí có khả năng chết ở trong tay một số nhân vật nhỏ, vậy coi như thật sự quá oan uổng!
Bởi vậy mà theo thời gian trôi qua, mỗi lần Mê La Tinh Hải mở ra trên cơ bản cũng đã trở thành bữa tiệc của những nhân vật thiên tài thế hệ trẻ tuổi, những nhân vật cự phách kia cũng đã có rất ít người tham gia.
Tuy nhiên, Diệp Trần kiếp trước vẫn luôn rất tò mò với Mê La Tinh Hải, đã từng ba lần bước vào trong đó, Lúc một lần cuối cùng tiến vào bên trong đã có cảnh giới Hợp Đạo tiên quân, thế nhưng vẫn như cũ không thể đi tới tầng tinh vực thứ chín, cho nên không thể khám phá được ảo diệu của Mê La Tinh Hải.
Nhưng ở một đời này, hắn may mắn gặp được Thôn Thiên Mãng trước đó, bây giờ đã hoàn toàn hiểu.
Nơi này là năm đó Hạo Thiên đại đế tự tay bố trí một nơi khảo nghiệm, mục đích chính là tìm người truyền thừa của hắn.
Hạo Thiên đại đế là người như thế nào?
Đây chính là người có sự tồn tại vĩ đại, đã thành công vượt qua thiên kiếp, thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, thậm chí ở trong hỗn độn còn mở ra một phương vũ trụ!
Có thể bố trí ra được nơi quỷ dị tinh diệu như vậy, Diệp Trần cũng không cảm thấy kỳ quái.
Hơn nữa, Diệp Trần nhớ rõ, lúc trước hắn từ Thông Thiên lộ trên Trái Đất bước vào Tu Chân giới, trong đầu của hắn xuất hiện hình ảnh của một người khổng lồ màu vàng kim, hơn nữa cái chân dung màu vàng kim kia từng ở trong đầu của hắn lưu lại một đạo ấn ký thần bí, mà đạo ấn ký thần bí này có sự tồn tại liên quan nào đó đối với truyền thừa trong Mê La Tinh Hải.
Thậm chí, Diệp Trần đã từng một lần nghi ngờ, người khổng lồ màu vàng kim kia có lẽ là vị kia, đã từng thống nhất toàn bộ Tu Chân giới, Hạo Thiên đại đế!
...
Sau khi rời khỏi tinh cầu Mộc Lang, Diệp Trần vượt qua hư không, hao phí khoảng thời gian một ngày, đi tới trước một viên tinh cầu nhìn qua bình thường không có gì lạ.
Mê La Tinh Hải tuy rằng đã mở ra, nhưng là cấm chế trong đó rất mạnh, vẫn như cũ không được tùy ý xông loạn, nhất định phải tìm được phương pháp chính xác đi vào mới có thể hạ độ nguy hiểm xuống tới mức nhỏ nhất!
Mà viên tinh cầu trước mắt này có tên là tinh cầu Sơ Thủy, có thể nói là lối vào duy nhất của Mê La Tinh Hải.
Ở trên một ngọn núi cao của tinh cầu Sơ Thủy, có một tượng đài khổng lồ cao lớn tới tám vạn mét, cho dù người ở ngoài tinh cầu cũng có thể nhìn thấy tượng đài khổng lồ kia.
Mà chỉ có lúc khi tượng đài khổng lồ kia sáng lên, cũng liền mang ý nghĩa Mê La Tinh Hải chân chính mở ra, mà ở trên cái tượng đài kia sẽ xuất hiện quy tắc của trò chơi khi tiến vào Mê La Tinh Hải.
Căn cứ theo kinh nghiệm kiếp trước của Diệp Trần, mỗi lần tiến vào quy tắc đều sẽ có chỗ khác biệt, quy tắc thay đổi không lần nào giống với lần nào, căn bản là không có cách đoán trước.
Không thể không nói, cái này có chút giống với game online trên Trái Đất mà cái tinh cầu Sơ Thủy trước mắt này chính là giao diện đăng nhập tiến vào trò chơi, chỉ có người nhập vào chính xác tên đăng nhập và mật mã mới có thể đăng nhập vào trong trò chơi.
Sưu!
Diệp Trần hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt cũng đã đi qua tầng khí quyển, hạ xuống trên một ngọn núi của tinh cầu Sơ Thủy, có thể thấy vô cùng rõ ràng, cái tượng đài khổng lồ cao tới tám vạn mét ở xa ngoài mấy ngàn dặm kia.
Chỉ có điều, lúc này tượng đài khổng lồ đó vẫn là u ám, mang ý nghĩa còn chưa có chính thức mở ra.
Cùng lúc đó, Diệp Trần cũng nhìn thấy từng đạo lưu quang lấp lóe ở chân trời, hiển nhiên cũng đã có rất nhiều người đến đây!
"Mỗi một lần Mê La Tinh Hải mở ra, đều sẽ thu hút rất nhiều nhân vật thiên kiêu đến đây, lần này cũng không biết cùng tới là những nhân vật thiên tài nào?"
Sau khi Diệp Trần tự lẩm bẩm một câu, trong đầu đột nhiên hiện lên một bóng hình xinh đẹp làm cho hắn vô cùng kích động và tưởng nhớ, "Hi Nguyệt có đến không? Nàng lúc này chắc cũng đã là Thánh nữ của Lạc Hà tông rồi đi? Đáng tiếc, nàng ta có lẽ chưa biết, có tồn tại một người như ta, chờ ta tìm được Nguyệt Quang Bảo Giám..."
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ bay tán loạn lên:
"Tiểu tử! Tránh ra!"
Một đạo khí tức vô cùng bá đạo đột nhiên từ không trung nổ bắn mà xuống tới, vậy mà không nói hai lời đã đưa tay chính là một chưởng đập xuống trên mặt đá dưới chân Diệp Trần.
Oanh!
Trên mặt đá trước Diệp Trần lập tức xuất hiện một cái dấu tay to lớn, sâu khoảng chừng gần mười mét!
Quan trọng nhất là một chưởng cường hãi này vỗ xuống, toàn bộ ngọn núi đều chỉ hơi chao đảo một cái cũng không có sụp đổ, đây so với đánh nổ một ngọn núi còn muốn khó khăn hơn rất nhiều!
Nói rõ người này đối với lực lượng chân nguyên rất nắm chắc, đã tới mức cực kỳ tinh chuẩn đến đáng sợ!
Tuy nhiên, Diệp Trần từ đầu đến cuối lại ngay cả mí mắt cũng không có nhấc lên một chút, dưới chân cũng không nhúc nhích chút nào, vẻ mặt bình tĩnh như nước.
"Ừm?"
Lúc này người trước đó đánh ra một chưởng kia cũng đã bay thấp xuống dưới, hiển nhiên không nghĩ tới, Diệp Trần vậy mà bình tĩnh như thế.
Đây là một nam thanh niên có độ tuổi ước chừng trên dưới ba mươi, khí tức trên người hùng hậu bá đạo, quanh thân còn có một đạo bóng mờ màu vàng kim cao tới trăm mét, hiển nhiên là một tên nhân vật thiên tài cảnh giới Hóa Thần thiên quân!
"Tiểu tử! Bản công tử bảo ngươi tránh ra, chẳng lẽ ngươi không có nghe được sao?"
Thanh niên bá khí lơ lửng giữa không trung, nhìn xuống Diệp Trần phía dưới giống như nhìn xuống một con kiến hôi.
Hắn vừa mới từ trên tinh không lao xuống, nhìn thấy chỗ ngọn núi chỗ Diệp Trần có tầm mắt không tệ, thế là trực tiếp lao tới, muốn đuổi Diệp Trần đi, nhưng không có nghĩ đến, đối phương vậy mà không nhúc nhích chút nào, giống như căn bản không có để hắn vào trong mắt.
Diệp Trần chậm rãi ngẩng đầu, liếc qua người thanh niên bá khí trên không trung kia, thản nhiên nói:
"Nghe được, thế nhưng ta nghe được cũng không nhất định phải nghe ngươi chứ?"
"Ừm?"
Hai mắt của thanh niên bá khí lập tức trừng một cái, trên người lập tức dâng lên một cỗ sát khí cường đại.
Hắn có thể cảm ứng được khí tức của người trẻ tuổi trước mắt này, có lẽ chỉ là cảnh giới Nguyên Anh mà thôi, cũng dám làm trái lời hắn, điều này làm cho hắn làm sao không giận?
"Tiểu tử, nếu như ta nói, nếu như ngươi không nghe ta, ngươi sẽ chết thì sao!"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Thật sao? Kẻ muốn giết ta có rất nhiều, đáng tiếc, cho tới bây giờ ta vẫn sống rất tốt! Đương nhiên, ngươi cũng có thể thử một chút!"
"Ngươi! Muốn chết!"
Thanh niên bá khí kia nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức không thể nhịn được nữa, trực tiếp quát lớn một tiếng, hung hăng một chưởng hướng Diệp Trần đập xuống dưới.
Ầm ầm!
Một đạo bóng mờ khổng lồ màu vàng óng hình bàn tay, mang theo khí tức vô cùng bá khí, giống như một ngọn núi lớn, hướng Diệp Trần phía dưới hung hăng đập xuống.
P/S: Ta thích nào...chương 8