• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thạch Đầu thôn là chỗ nào?

- Chẳng lẽ là thôn phu hương dã? Khó trách không biết trời cao đất rộng.

- Có trò hay để xem rồi1

Mấy ngàn người dưới đài vốn dĩ an tĩnh trong chốc lát, hiện tại lại bắt đầu nhao nhau nghị luận, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng cười vang.

Thế nhưng trưởng lão Thiên Vân tông lại cười không nổi, với tu vi của hắn có thể thấy rất rõ phương hướng Thiên Địa linh khí vận chuyển.

Một người nếu có tư chất tu tiên, Thiên Địa linh khí sẽ không bài xích hắn.

Về sau tu luyện công pháp liền có thể dẫn Thiên Địa linh khí vào trong cơ thể.

Muốn xem một người có tư chất tu tiên không, phương pháp vô cùng đơn giản, đó chính là thả ra một ít linh khí, linh khí dừng trên đỉnh đầu người nào, về cơ bản có thể kết luận được hắn ta có tư chất tu tiên.

Một ít hạt giống tốt như Mộ Dung Vân Lan dù chưa chính thức bắt đầu tu hành nhưng cũng có thể thu nạp một phần nhỏ linh khí tiến vào cơ thể.

Mà thiếu niên trước mắt…

Lại có thể hấp thu toàn bộ linh khí mà hắn thả ra!

Không!

Nói chuẩn xác là linh khí tự động lao vào người thiếu niên, như thế trăm sông đổ về một biển vậy, rất chi là hiển nhiên.

- Cái này là Tiên Thiên Linh Thể! Lại còn không phải Tiên Thiên Linh Thể bình thường! - Nội tâm Thiên Vân tông trưởng lão nhấc lên một trận sóng to gió lớn.

Tiên Thiên Linh Thể cũng chia làm năm bảy loại, bởi vì linh khí trong thiên địa có thuộc tính bất đồng, có Tiên Thiên Linh Thể trời sinh hấp thu mộc linh khí, loại này gọi là Tiên thiên Mộc Linh thể.

Nhưng tiểu tử trước mặt dường như chẳng cần phân biệt thuộc tính, cứ thế thu hết.

- Chẳng lẽ là Bổn Nguyên Chi Thể - Tiên Thiên Không Linh Thể? - Hai mắt Thiên Vân tông trưởng lão nhịn không được nháy liên hồi, tay cũng run lên.

Bổn Nguyên Chi Thể vốn là thể chất tuyệt đỉnh hiểm có trong thiên địa, đừng nói Đại Tấn, dù cho cộng thêm mười mấy quốc gia xung quanh cũng chưa từng xuất hiện.

Trong truyền thuyết, mấy vạn năm trước từng có một vị Chân Tiên có loại thể chất này, thế nhưng đến nay vẫn chưa được xác thực.

Nếu tiểu tử trước mặt thật sự là Bổn Nguyên Chi Thể, vậy đây có thể nói là kinh thiên đại sự rồi!

Tông môn đối địch mà biết rõ, sợ là từng giấy từng phút đều muốn diệt Thiên Vân tông.

Thậm chí ngay cả tông môn hữu hảo trong Đại Tấn cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ, nhất là hộ quốc tông môn phía trên Thiên Vân tông, tám chín phần bọn họ sẽ ra tay cướp người.

Thuận tiện diệt khẩu toàn bộ Thiên Vân tông.

Mẹ nó, ta chỉ là thuận miệng nói nói, sao lại thật sự nhảy ra một cái yêu nghiệt thế này?

Làm sao bây giờ?

Hoảng nha!

Thiên Vân tông trưởng lão đứng đờ người ra đó, cứ như hắn nhìn không phải một thiếu niên mà là một hồi gió tanh mưa máu, bất tri bất giác, trên trán túa ra mồ hôi lạnh.

- Sao vậy? Trưởng lão không thoải mái sao? Có phải tư chất của tại hạ không đáng để vào mắt, không dối gạt ngày, hiện tại ta đã là…

Trần Trầm vừa định đem tu vi của mình “khoe” ra thì bị Thiên Vân tông trưởng lão đi trước một bước ngắt lời, cố sức giả bộ như không có chuyện gì, nói:

- Đúng vậy, tư chất của ngươi không tồi!

Hắn biết rõ biểu lộ của mình vừa rồi có hơi khoa trương, nếu như bị gian tế của Ma môn nhìn thấy, tám chín phần sẽ đoán được có chuyện gì đó.

Nếu hắn nói thiếu niên này không có tư chất tu tiên, sau đó lén lút mang hắn ta đi, cái này chẳng khác nào bịt tai trộm chung, đến lúc đó có khi được “đặc biệt chiếu cố” cũng nên.

Hắn vừa dứt lời, dưới đài lập tức rơi vào yên tĩnh.

Có thể khiến Thiên Vân tông trưởng lão khen một tiếng tư chất không tệ, thử hỏi ở đây có được mấy người?

Hẳn là chỉ có Mộ Dung Vân Lan cùng nhi tử của tướng quân Ký Châu thôi!

Không ngờ tên tiểu tử này cũng được khẳng định như vậy.

Hiển nhiên đáng xưng tụng là thiên phú siêu quần!

Nghĩ đến đây, đám người cảm thấy một trận ê ẩm, cứ nhân nuốt phải chanh.

Tiểu Hoàn - nha hoàn của Mộ Dung Vân Lan đã sớm hóa thành chanh tinh, ghen ghét đã sắp trào ra khỏi khóe mắt.

- Dựa vào cái gì chứ? Thiên đạo bất công!

Trần Trầm bỏ lại sau lưng mấy ngàn ánh mắt u oán, vỗ vỗ ngực nói:

- Trưởng lão đã nói vậy thì ta yên tâm, ta còn tưởng tư chất của ta quá kém đấy.

Nghe vậy, Thiên Vân tông trưởng lão liếc Trần Trầm, nội tâm thầm mắng không thôi.

- Đậu xanh rau má, Bổn Nguyên Chi Thể vốn trời sinh đã có tu vi, hôm nay ngươi không cần công pháp đã có thể đến Luyện khí tầng 3, đây là cái dạng tư chất gì, tự bản thân ngươi còn không tự biết lấy? Ngươi nhìn thử đám người dưới khán đài xem, có ai giống như ngươi chứ hả?!

- Trưởng lão, đã như vậy, ta qua đó đứng nha?

Trần Trầm tự động bỏ qua ánh mắt của trưởng lão, chỉ chỉ chỗ Trương Kỵ, mỉm cười nói.

- Đi đi!

Thiên Vân tông trưởng lão miễn cưỡng đè nén kích động trong lòng, lạnh nhạt nói.

Nghe đến đây, Trần Trầm không nói hai lời liền bước đến bên cạnh Trương Kỵ

- Đại ca, ngươi thật lợi hại!

Thấy Trần Trầm đi tới, Trương Kỵ nhịn không được tán dương.

Đại ca chính là đại ca, ngay cả Thiên Vân tông trưởng lão cũng phải khen đại ca lợi hại! Cái này càng khiến người làm tiểu đệ như hắn cảm thấy vinh quang!

- Bình thường thôi, cũng chỉ vậy! - Trần Trầm khoát tay, một bộ phong khinh vân đạm.

...

Nghe thấy đối thoại giữa bọn họ, Thiên Vân tông trưởng lão lại lần nữa đè nén cảm xúc ba động trong lòng, khóe mắt giật giật liên hồi.

Một lúc lâu sau, hắn đột nhiên nói với mấy ngàn người trên giáo trường:

- Tiên lộ gian nan, so ra kém với vinh hoa thế gian, chư vị phải suy nghĩ thật kỹ trước khi bước lên con đường này!

Đám người hai mặt nhìn nhau, có chút không hiểu ý tứ của hắn.

Nếu không phải bọn họ đã suy nghĩ cẩn thận thì sao phải tân tân khổ khổ chạy tới Ký Châu?

Trưởng lão đang nói nhảm cái gì vậy?

Bất quá, tuy có nghi vấn trong lòng, nhưng không ai dám lớn tiếng hỏi.

Lúc này, Thiên Vân tông trưởng lão lại mở miệng:

- Ta cho các ngươi thêm năm phút nữa, suy nghĩ thật kỹ, phải biết cái đài này một khi đã bước lên thì không còn đường lui!

Sau khi ném ra mấy câu này, hắn chậm rãi đi ra phía sau đài cao, đến một chỗ vắng vẻ, tâm tình hắn triệt để bạo phát, mặt mo cũng theo đó vặn vẹo.

- Móa nó! Làm sao bây giờ?

- Có bị nhìn ra dị thương không trời?

- Nếu để kẻ khác biết được ta dẫn theo Bổn Nguyên Chi Thể trở về, sợ là nửa đường đã bị người đánh thành thịt vụn!

- Mang trên lưng hưng vong của Thiên Vân tông, ta nhất định phải hỏi ý chưởng môn mới được! Ngày sau Thiên Vân tông có bị người ta diệt cũng là trưởng môn hắn gánh mới đúng!

Nghĩ đến đây, Thiên Vân tông trưởng lão liền xuất ra một khối lệnh bài đặc thù, sau đó bắt đầu dùng ngón tay vẽ trong hư không.

Thứ này chính là lệnh bài đưa tin của Thiên Vân tông, chỉ có người trọng yếu trong tông môn mới có được.

- Chưởng môn, đại sự không ổn, lần này chiêu mộ đệ tử xuất hiện một thiếu niên đáng sợ, rất có thể là Bổn Nguyên Chi Thể, ta phải làm sao bây giờ? Rất rất gấp! Thỉnh nhanh chóng hồi đáp!

Viết xong đoạn văn tự này, Thiên Vân tông trưởng lão bắt đầu đi qua đi lại tại chỗ, đau khổ chờ đợi. Một lát sau, rốt cuộc lệnh bài đưa tin cũng sáng lên.

- Xác thực? Ngươi có nhìn nhầm không?

- Trong cơ thể tiểu tử kia không có vết tích công pháp vận chuyển, vậy mà đã đạt đến Luyện Khí tầng 3, hơn nữa ta vừa phóng xuất linh khí, thì toàn bộ đều tràn vào cơ thể hắn, chưởng môn…

Thiên Vân tông trưởng lão chỉ mới viết đến đây, lệnh bài đưa tin đã nứt ra.

Thấy một màn như vậy, hắn cũng á khẩu, cái này hiển nhiên là do chưởng môn quá mức kích động, lỡ tay bóp hỏng lệnh bài rồi.

Mắt thấy lệnh bài sắp đi đời nhà ma, Thiên Vân tông trưởng lão không dám nói dài dòng, vội vàng truyền đạt tin tức mấu chốt.

- Chưởng môn, chuyện này mang ý nghĩa trọng đại, ta sợ lắm luôn! Hay là ngài phải thêm mấy vị trưởng lão đến tiếp ứng ta được không? Bằng không lỡ có xảy ra chuyện gì, ta đảm đương không nổi đâu!

Phanh!

Tin tức của hắn vừa được truyền đi, lệnh bài liền nổ tung, hóa thành bột mịn.

Cùng lúc đó, vài đạo linh khí trước mặt hắn huyễn hóa thành một câu.

- Chớ có hoảng sợ, Thiên Vân tông ta sẽ dốc toàn bộ lực lượng đến tiếp ứng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK