• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trầm mặc hồi lâu, cuối cùng, Trần Trầm thu hồi lệnh bài, đi đến tiểu viện của mình.

Linh khí trong tiểu viện nồng đậm hơn rất nhiều so với bên ngoài, ngoại trừ phòng tu luyện, tẩm phòng còn có một khối tiểu dược điền, bên trong đều là linh thổ.

- Hồ Tiên Nhi, cái lồng sắt bên cạnh dược điền dùng để làm gì? Sao lại có hơi giống lồng gà nhà ta như vậy?

Trần Trầm chỉ vào lồng sắt nằm ở rìa dược điền, có hơi tò mò hỏi.

Hai mắt Hồ Tiên Nhi nhìn lên trời, phiêu hốt nói:

- Không biết, chắc là để nuôi gà.

Nghe vậy, Trần Trầm nhìn nhìn lồng sắt, lại nhìn nhìn Hồ Tiên Nhi, kế đó, hắn không nói hai lời liền ném Hồ Tiên Nhi vào lồng.

- Xú tiểu tử! Ngươi sao lại ném ta vào Khốn Yêu lung hả? - Hồ Tiên Nhi phẫn nộ mắng, chỉ có điều móng vuốt nàng vừa đụng vào thành lồng thì lập tức rụt lại, cứ như là bị điện giật vậy.

- Khốn Yêu lung? Thứ tốt! - Trần Trầm vui vẻ ra mặt, có được thứ này, hắn không cần phải ôm theo Hồ Tiên Nhi bên mình nữa.

Hồ Ly tinh này nếu giết thì tiếc, mà không giết lại phải thời thời khắc khắc phòng bị, vẫn nên giam lại là tốt nhất, rãnh rỗi còn có thể lôi ra bàn chuyện nhân sinh.

- Hệ thống, phạm vi 20 mét có thứ gì quý giá hơn Khốn Yêu lung? - Trần Trầm thầm hỏi hệ thống.

Hắn muốn hiểu toàn diện nhà mới của mình, vậy cách nhanh nhất chính là dùng hệ thống.

“Phía trước 16m, bên trái có Linh Mộc sàng; phía trước 13 mét, bên trái có Bạch Ngọc bồ đoàn; dưới mặt đất 20 mét có Linh tinh; phía trước tám mét, bên phải có Huyền Thiết đan lô; trên người Kí chủ có Huyền Ngạc nội giáp.”

Nghe hệ thống nói, Trần Trầm đi vào phòng, bất quá, trong lòng hắn lờ lờ xác định một chuyện, hệ thống sẽ không nhắc đến những thứ nằm trong nhẫn trữ vật.

Phải biết bên trong nhẫn trữ vật có Hàng Long mộc đấy, thứ kia chắc chắn có giá trị hơn xa Khốn Yêu lung.

...

Bước vào phòng, đập vào mắt đầu tiên chính là một tấm Bạch Ngọc bồ đoàn, bên trên có khắc hoa văn kỳ dị, thậm chí còn có hào quang lưu chuyển, nhìn thôi cũng biết là bảo vật hiếm có.

Trần Trầm cẩn thận từng li từng tí ngồi lên, lập tức cảm nhận được linh khí xung quanh dùng tốc độ nhanh gấp mấy lần bình thường hội tụ về phía hắn.

Thế nhưng bởi vì hắn không tu công pháp, cho nên những linh khí này sau khi tiến vào cơ thể cũng chỉ lắng đọng lại, không phát sinh biến hóa gì thêm.

- Vẫn phải tu tập công pháp mới được.

Trần Trầm thì thào tự nói, sau đó lấy ra Thiên Vân Thần Lôi Quyết, bắt đầu nghiên cứu.

Nói thật, hiện tại hắn cảm thấy rất áp lực.

Có hệ thống trên người, còn có điều kiện tu luyện tốt như vậy, thậm chí tư chất cũng là nghịch thiên, nếu như tu vi của hắn không tăng lên nhanh chóng, vậy há chẳng phải nói do đầu óc hắn có vấn đề à, không lý giải được công pháp.

Chuyện này sao Trần Trầm có thể tiếp nhận?

Vì vậy, hắn dùng tâm thái ôn thi tốt nghiệp kiếp trước, vùi đầu nghiên cứu Thiên Vân Thần Lôi Quyết.

...

Bất tri bất giác, nửa ngày trôi qua.

Sự thật chứng mình, mức độ tối nghĩa của Thiên Vân Thần Lôi Quyết phải gọi toán, lý, hóa là ông tổ.

Mắt thấy đã đến giữa trưa, Trần Trầm khép bí tịch lại, hít sâu một hơi.

Một giây sau, linh khí trong đan điền hắn bắt đầu phi tốc lưu chuyển, nháy mắt nhất đàm tử thủy hóa thành tam đạo tuyền qua, tam đạo tuyền qua này có xu thế tạo thành hình tam giác, đẩy mạnh cường độ hấp xả lực.

Dưới tác dụng của hấp xả lực, toàn bộ linh khí trong phạm vi tiểu viện ước chừng 100 mét vuông thoáng chốc tiến nhập đan điền Trần Trầm. Sau đó chậm rãi dung nhập vào tam đạo tuyền qua, khiến cho hấp xả lực của chúng càng thêm cường đại.

Vào thời khắc này, Trần Trầm đột nhiên minh bạch chân lý tu tiên.

Cái gọi là tu tiên chính là thôn vệ Thiên Địa linh khí, dung nhập vào bản thân, khiến cho chình mình trở nên cường đại.

Nếu như ví von quá trình này là đổ nước vào thùng, vậy công pháp chính là bầu nước.

Một công pháp tốt có thể trong nháy mắt múc được rất nhiều nước vào thùng, công pháp tệ thì chỉ múc được một ít.

Công pháp là bầu nước, tư chất bản thân chính là thùng nước.

Một người không có tư chất tu tiên thì chẳng khác nào thùng nước có trăm ngàn lỗ thủng, hiển nhiên không cách nào đựng nước.

Nếu như lỗ thủng không nhiều lắm, tốc độ đựng nước nhanh hơn tốc độ rỉ ra, vậy thì có nghĩa là có tư chất tu tiên.

Như hắn, Tiên Thiên Không Linh Thể chính là một cái thùng nước cực lớn không chê vào đâu được, thậm chí còn tặng kèm theo máy bơm nước, dù cho không có gáo cũng có thể tự mình bơm nước vào.

- Tư chất cao cùng tư chất thấp là không thể so sánh.

Trần Trầm thầm cảm thán, một cái hấp thu bao nhiêu linh khí liền dung nhập vào cơ thể, một cái mỗi lần hấp thu chỉ dung nhập được 20 ~ 30%.

Chênh lệch cũng quá xa đi!

Đáng tiếc, Trần Trầm cũng có phiền não.

Đó chính là Tiên Thiên Không Linh Thể của hắn phối hợp cùng công pháp cấp cao như Thiên Vân Thần Lôi Quyết, tốc độ thôn phệ linh khí quá nhanh, chỉ trong nhát mắt đã cắn nuốt sạch sẽ linh khí trong tiểu viện.

Tuy là Linh tinh dưới nền đất không ngừng tản ra linh khí, thế nhưng tốc độ lại kém xa so với tốc độ hắn thôn phệ.

Nghĩ đến đây, Trần Trầm lấy Linh thạch từ trong túi trữ vật ra.

Hắn hiện tại chính là vô sự tự không, cầm chặt Linh thật, điên cuồng hấp thu, ước chừng chỉ một phút, một khối hạ phẩm Linh thạch đã bị hắn hấp thu thành bột mịn.

Tất cả Linh khí trong đó đều hội tụ vào tuyền qua bên trong đan điền của hắn.

Mắt thường có thể thấy bản thân không ngừng trở nên cường đại, Trần Trầm không tiếc rẻ Linh thạch, lập tức xuất ra toàn bộ Linh thạch mà mình có.

Rầm rầm rầm...

Từng khối Linh thạch hóa thành bột mịn, đợi Trần Trầm cắn nuốt khoảng 100 khối Linh thạch, tam đạo tuyền qua trong cơ thể đã lớn thêm một vòng.

- Đây là đột phá đến Luyện Khí tầng 4 rồi à? Xem ra tu tiên đối với ta thật sự đơn giản chẳng khác nào ăn cơm uống nước, dựa theo tốc độ này, chẳng phải đến cuối năm đã có thể hoán đổi thân phận với sư phụ rồi sao? - Trần Trầm thầm khiếp sợ.

Hắn chỉ mới chăm chỉ tu luyện một buổi chiều đã có thể từ Luyện Khí tầng ba đột phá đến Luyện Khí tầng bốn, nếu như bế quan một năm e là vô địch!

Đáng tiếc không có nhiều Linh thạch để cung cấp cho hắn tu luyện như vậy.

Vẫn phải mang theo hệ thống đi ra ngoài nhặt thiên tài địa bảo mới được.

...

Cùng lúc đó, phía ngoài viện, Tiêu Vô Ưu đã lẳng lặng đứng một giờ.

Một khắc cảm nhận được tu vi Trần Trầm đột phá, hắn buông một tiếng thở dài.

- Tiên Thiên Không Linh Thể quả thực khủng bố, vốn Thiên Vân Thần Lôi Quyết khó đột phá hơn công pháp bình thường vài lần, nhưng đồ đệ của ta lại có thể tùy ý như vậy.

- Có điều Linh thạch tiêu hao so với thường nhân nhanh gấp trăm lần.

- Mà thôi, một ít Linh thạch chẳng đáng là gì, ta cũng chỉ thu một đồ đệ.

Tiêu Vô Ưu khẽ lắc đầu, sau đó phủi phủi tay áo, xoay người rời đi.

...

Trong phòng, Trần Trầm vẫn đang tiếp tục tu luyện, đột nhiên, mộ đống Linh thạch rơi xuống trước mặt hắn, nhìn kỹ ước chừng không dưới ngàn khối.

Nhìn số Linh thạch kia, Trần Trầm lại đưa mắt nhìn ra ngoài cửa.

Không cần đoán hắn cũng biết nguồn gốc số Linh thạch này, thế nhưng tiện nghi sư phụ có ý gì nhỉ, chắc lẽ muốn hệ thống không có đất dụng võ?

Dường như cảm nhận được áp lực sinh tồn của mình, một lát sau, hệ thống trong đầu Trần Trầm chợt vang lên âm thanh:

“Kí chủ, tiêu hao tài nguyên đạt đến tiêu chuẩn, đặc biệt ban thưởng một lần cơ hội truy tung trong phạm vi Thiên Vân sơn mạch.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang