• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu trả lời của Lâm Quân Phong khiến cho cả hai ông cụ và Lục Hi Duyệt đều cảm thấy thất vọng. Lâm Quân Phong không muốn có dây dưa gì đến Lục Hi Duyệt nên anh quay sang nói với ông nội Lâm:

- Ông nội, hôm nay cháu có tin vui muốn nói cho ông biết:

- Tin vui gì vậy?

Ông nội Lâm liền hỏi lại một câu.

- Cháu đã có người trong lòng rồi.

- Hả? Cháu đã có người trong lòng rồi sao? Là con cái nhà ai vậy? Thằng nhóc này sao không nói sớm.

Ông nội Lâm chỉ lo Lâm Quân Phong ở trong quân ngũ sẽ không có thời gian yêu đương, ông rất kì vọng vào Lâm Quân Phong nên ông chỉ mong anh sớm lấy vợ, sinh con. Ông cũng khá kinh ngạc khi nghe Lâm Quân Phong nói anh đã có người trong lòng.

- Cháu đang theo đuổi cô ấy, đợi cháu theo đuổi được rồi,cháu sẽ dẫn cô ấy đến cho ông gặp mặt.

Lời này vừa nói ra, ông cụ Lâm cũng cảm thấy khá vui mừng nhưng ông cụ Lục và Lục Hi Duyệt lại không vui chút nào. Lục Hi Duyệt cảm thấy thầm ghen tị trong lòng. Anh đã có người yêu rồi ư? người con gái may mắn đó là ai?

- Xin phép ông, cháu ra chỗ thượng tướng Trần một lát.

Lâm Quân Phong muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ này, anh chính là không muốn ở đây cùng Lục Hi Duyệt, anh sợ người nào đó sẽ hiểu lầm.

Người nào đó đúng là đã hiểu lầm thật. Triệu Đoan Mẫn đứng gần đó dỏng tai lên nghe trộm. Thì ra lại là vận đào hoa của cực phẩm nhà cô, ở cùng một quân doanh ngày ngày gặp nhau như vậy, chỉ sợ lửa gần rơm lâu ngày không chỉ là bén không, mà còn cháy xém ý chứ, nhưng cô chưa kịp nghe đoạn sau Lâm Quân Phong nói như thế nào thì cô đã bị Lâm Quân Hạo lôi đi gặp mấy đối tác làm ăn với Lâm thị. Triệu Đoan Mẫn tiếc nuối, cô lại ghi cho Lâm Quân Hạo thêm một điểm xấu.

Chú hai Lâm Trác Việt cũng đang đứng quan sát hai vợ chồng Lâm Quân Hạo và Triệu Đoan Mẫn, ông muốn tìm ra sơ hở những nghi vấn trong lòng nhưng Lâm Quân Hạo và Triệu Đoan Mẫn diễn quá đạt nên tạm thời ông ta còn chưa phát hiện ra được điều gì.

Ông ta không có con trai nên ông ta lo lắng tài sản ông cụ Lâm để lại sau này sẽ rơi vào tay anh trai Lâm Chính Văn của ông ta. Lâm Chính Văn lấy Trịnh Nhã Lam lại may mắn sinh được Lâm Quân Phong và Lâm Quân Hạo, hai thằng nhóc này lại rất được lòng ông cụ Lâm. Lâm Trác Việt chính là không cam lòng.



Thời gian thấm thoắt trôi, đầu tháng năm, Triệu Đoan Mẫn được nghỉ hè. Ba mẹ Lâm đã đi nghỉ mát, không có nhà, Lâm Quân Phong đã về doanh trại, trong nhà chỉ còn có Lâm Quân Hạo và Triệu Đoan Mẫn.

Hôm nay cô xuống lầu lấy nước để uống, thấy có chiếc cốc sứ hình thù chú thỏ xinh xắn trên kệ, Triệu Đoan Mẫn tò mò cầm lên xem.

- Mau bỏ ngay chiếc cốc đó xuống cho tôi.

Choang …

Lâm Quân Hạo đến công ty xử lý một vài chuyện vừa trở về anh ta đã nhìn thấy Triệu Đoan Mẫn đang cầm chiếc cốc mà Hoàng Vỹ Kỳ tặng cho anh ta. Anh ta tức giận liền quát lên,không ngờ Triệu Đoan Mẫn vì giật mình mà làm rơi chiếc cốc xuống đất khiến nó vỡ tan tành.

- Triệu, Đoan, Mẫn …

Lâm Quân Hạo thấy chiếc cốc bị vỡ thì nghiến răng gọi tên Triệu Đoan Mẫn. Anh ta quăng cặp tài liệu xuống đất rồi thình lình đi đến tát Triệu Đoan Mẫn một cái.

Chát …

Triệu Đoan Mẫn vì vẫn còn ngái ngủ nên phản ứng có hơi chậm, cô không nghĩ Lâm Quân Hạo lại nổi điên lên đánh cô.

Triệu Đoan Mẫn tức giận đạp trả Lâm Quân Hạo một cái nhưng anh ta lại thành công tránh thoát. Thực ra Lâm Quân Hạo cũng đã được Lâm Quân Phong dạy võ, anh ta cũng biết võ thuật nhưng không giỏi bằng Lâm Quân Phong.

- Mẹ kiếp, Lâm Quân Hạo,anh nổi điên cái gì vậy hả?

- Con mỏ nhọn kia,cô có biết chiếc cốc cô làm vỡ là của tôi không hả? Cô có biết nó quan trọng với tôi thế nào không?

Lâm Quân Hạo nhìn những mảnh sứ vỡ nằm trên nền nhà, anh ta chỉ muốn băm vằm Triệu Đoan Mẫn ra thôi.

Triệu Đoan Mẫn ngoáy lỗ tai, con sâu đo này lại gọi cô là con mỏ nhọn sao?

- Này, chỉ là một chiếc cốc thôi mà, tôi đền cho anh là được chứ gì, nếu anh không làm tôi giật mình tôi có làm vỡ nó không hả?

- Đó là chiếc cốc mà Kỳ Kỳ tặng cho tôi đó. Cô có mua được chiếc y hệt thì với tôi nó cũng không có ý nghĩa gì hết.

- Lâm Quân Hạo, anh nói lý một chút cho tôi, tại anh quát tôi, tôi mới giật mình làm vỡ nó, anh còn xông đến tát tôi một cái, anh nghĩ bà đây là quả hồng mềm muốn bóp thế nào thì bóp hả?

Triệu Đoan Mẫn cũng không thể chịu nhịn thế này được, cô tiến lên đá cho Lâm Quân Hạo một phát, hai người liền lao vào đánh nhau. Chẳng mấy chốc Lâm Quân Hạo đã rơi vào thế hạ phong. Người làm trong nhà thấy hai người đánh nhau lập tức chạy vào can ngăn tách Lâm Quân Hạo và Triệu Đoan Mẫn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK