• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Đoan Mẫn ra chiêu nào, Lâm Quân Phong liền đỡ chiêu ấy, anh không dám làm cô gái nhỏ bị thương, cô đánh, anh tránh. Triệu Đoan Mẫn xoắn chiếc chăn mỏng trên giường giống như dây thừng rồi quăng về phía Lâm Quân Phong, anh nhanh nhẹn tóm được, hai người đứng trên giường mỗi người cầm một đầu chăn như đang giằng co.

Lâm Quân Phong mỉm cười, anh đột nhiên kéo mạnh chiếc chăn khiến cho Triệu Đoan Mẫn nhào vào lòng anh, anh vừa định ôm lấy cô thì Triệu Đoan Mẫn bất ngờ xoay người giơ chân lên cao, cô không mặc gì bên trong ngoài chiếc khăn tắm quấn trên người, động tác này của cô khiến Lâm Quân Phong đứng hình, anh nhìn không chớp mắt. Chỉ chờ có thế, Triệu Đoan Mẫn liền hạ chân đạp vào ngực Lâm Quân Phong, cô không đạp mạnh, cú đạp của cô chỉ khiến Lâm Quân Phong lùi lại hai bước.

- Ha ha … Anh thua rồi nhé.

Triệu Đoan Mẫn cười lanh lảnh, cơn ghen của cô cũng hạ nhiệt rồi, cô cảm thấy thực sự thoải mái nhưng người nào đó thì trong người như bốc hỏa. Lâm Quân Phong nhìn chiếc khăn tắm như sắp rơi ra đến nơi của Triệu Đoan Mẫn, cùng hành động đá chân lên cao của cô vừa nãy, anh liền nghiến răng:

- Triệu Đoan Mẫn, em đã động đến giới hạn chịu đựng của anh rồi, hôm nay nếu anh không thao em đến khi em không xuống được giường thì anh không phải là Lâm Quân Phong.

Nói rồi Lâm Quân Phong nhào đến giật phăng chiếc khăn tắm trên người Triệu Đoan Mẫn xuống, anh như con báo săn mồi ôm chặt lấy Triệu Đoan Mẫn để cô ngồi trên đùi anh rồi bắt đầu hôn cô ngấu nghiến.

Triệu Đoan Mẫn có hơi bất ngờ vì hành động này của Lâm Quân Phong, cô gào lên:

- A, hỗn đản, trứng thối, em còn chưa có đồng ý mà.

- Hỗn đản,trứng thối không cần em đồng ý, hôm nay hỗn đản trứng thối chính là sẽ khiến cho em nằm dưới thân tôi rên la đến khản giọng.

Lâm Quân Phong vẫn quần áo chỉnh tề nhưng Triệu Đoan Mẫn thì đã trần truồng nằm trong lòng anh, anh đè cô ra hôn lên khắp cơ thể cô, từ má, mi, cằm, vành tai, đến cổ, rồi xương quai xanh, chỗ nào anh đi qua cũng để lại dấu vết mập mờ. Bàn tay anh xoa nắn, sờ soạng khắp nơi trên người cô, đôi gò bồng đảo bị anh xoa bóp đến biến thành đủ hình dạng.

- A, Quân Phong, đừng bóp ngực em.

- Vậy để anh mút nó nhé.

Lâm Quân Phong đè Triệu Đoan Mẫn ra giường rồi bắt đầu bú mút cặp ngực tròn trước mặt.

- Ưm… Anh nhẹ thôi.

- Lúc nãy không phải kêu anh bóp mạnh thêm chút nữa sao?

- Đó là bóp chân a.

- Vậy à, muốn anh bóp như thế này sao?

Lâm Quân Phong một bên bú mút một bên lấy tay vân vê đầu ti của Triệu Đoan Mẫn, thi thoảng anh lại nhấn xuống một cái rồi lại vê tròn, xoa xoa kích thích cho Triệu Đoan Mẫn phải rên lên:

- Aaaaaa… Quân Phong, em … Ưm… Khó chịu quá. …a…

Bị anh hôn mút cùng xoa nắn kích thích khiến thân dưới của Triệu Đoan Mẫn đã tiết dịch mật đến ướt nhẹp. Cô kẹp chặt đùi lại rồi vò hai chân vào với nhau. Cảm giác muốn được anh lấp đầy ngày càng mãnh liệt. Anh vẫn không để cho cô gái này được sớm thỏa mãn, anh vẫn chơi đùa với cặp nhũ hoa đến mê muội, Triệu Đoan Mẫn chỉ biết ấm ức thút thít.

Lâm Quân Phong lúc này mới cởi hết quần áo trên người mình xuống, cơ bụng và cơ ngực của người lính tập luyện đã săn chắc khiến người con gái nào nhìn vào cũng phải thèm khát.

Cự long thô to lúc này đã chằng chịt gân xanh nhưng anh vẫn cố nhẫn nhịn.Anh cúi xuống đóa hoa giữa hai chân cô gái bắt đầu một trận trêu đùa mới bằng môi lưỡi. Anh dùng đầu lưỡi luồn lách rồi lại liếm láp đưa đẩy đóa hoa đang khoe sắc của cô. Chiếc lưỡi thần kì như có ma lực đi đến đâu cô gái lại rên rỉ đến đó.

- Ưm… Aaaaa…hức …

Hạt trâu bị anh dùng tay day ấn khiến Triệu Đoan Mẫn không nhịn được phải cầu xin:

- Quân Phong, cho em đi, em khó chịu lắm.

- Em muốn anh cho em cái gì, nói rõ ra cho anh nghe xem nào.

Triệu Đoan Mẫn cắn môi lại tiếp tục nói.

- Muốn của anh đi vào trong em.

- Muốn cái gì của anh?

- A,huhu… Anh bắt nạt em, anh khi dễ em, anh xấu xa, a… Ưm. …

Triệu Đoan Mẫn nức nở oán thán. Lâm Quân Phong xem như đã hài lòng, anh không tiếp tục trêu cô gái nhỏ nữa. Anh đưa cự vật của mình đến cửa động của cô rồi từ từ đi vào.

- A, sâu thêm chút nữa…xin anh …

Lâm Quân Phong không đi vào hết,anh chỉ đi một nửa rồi rút ra, rồi lại đi vào một nửa.

- Bảo bối xin anh vào sâu như này sao?

Anh thảnh thơi nhả ra từng chữ rồi bất ngờ cắm phập sâu vào bên trong cô đến ngập lút.

- Aaaaa…

Lâm Quân Phong bắt đầu ra vào đều đặn rồi nhanh dần. Chính anh cũng sung sướng không thể tả, của cô khít khao chặt hẹp đến kinh người, khiến anh không muốn dừng lại mà cũng không thể dừng lại, cô làm anh mê luyến quên lối về, anh tình nguyện chết trong tay cô.

- Ha… Shhhh… Chặt quá.

Cự long cứ ra vào liên tục trong tiếng nước nhóp nhép đầy dụ hoặc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK