• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Quân Phong không dừng ở đó, anh bế Triệu Đoan Mẫn ra hành lang rồi làm cô ngay tại cầu thang khiến Triệu Đoan Mẫn chỉ biết lắc đầu nguầy nguậy.

- Không, Quân Phong, mọi người sẽ thấy đấy.Anh đừng như vậy mà.

- Bé con, đừng lo, anh đã căn dặn người làm không được phép vào đây rồi, đêm nay anh sẽ cùng Mẫn Mẫn thử cảm giác ở nhiều nơi xem kích thích như thế nào nhé.

- A, không, Quân Phong, anh không được như vậy.

Lâm Quân Phong chỉ cười không nói, anh sẽ dùng hành động chứng minh cho cô thấy anh có như vậy được hay không.

Anh để cô bám vào tay vịn cầu thang, cong mông lên cho anh thao cô từ phía sau, mỗi một cú thúc đều mạnh mẽ vào tận sâu bên trong cô gái, cô rất lo sợ sẽ bị ai đó nhìn thấy nhưng cảm giác này đúng là rất tình thú.

- Ưm … Quân Phong … Em không chịu nổi mất … Anh là đồ xấu xa.

- Aaa. …Shhh… Hưm…Anh chỉ xấu xa với mình Mẫn Mẫn thôi.

Lâm Quân Phong thao thúc không ngừng, sau đó từ cầu thang anh lại kéo cô đến nhà bếp, anh để cô bám vào thành bếp, anh bóc một quả chuối rồi để cho cô ngậm nó trong miệng, rồi đưa cự vật của anh đi vào trong cô từ đằng sau.

- Ưm …

Triệu Đoan Mẫn không thể kêu ra tiếng vì quả chuối trong miệng, phía sau lại bị anh ra vào liên tục khiến cô bị kích thích không thôi.

- Mẫn Mẫn thấy chuối nào ngon hơn?

Anh vừa thao cô vừa hỏi, đôi bàn tay đặt trên hông eo cô liên tục đưa đẩy. Tiếng bạch bạch vang lên khắp phòng bếp.

Anh đưa tay rút quả chuối Triệu Đoan Mẫn đang ngậm trong miệng ra, nó đã ướp nhẹp. Cô trả lời:

- Của anh.

Lâm Quân Phong mỉm cười hài lòng rồi lại tiếp tục chạy nước rút. Quả chuối lại bị anh nhét vào trong miệng cô.

- Ưm … Ưm …

Anh làm cô suốt từ chiều đến đêm muộn,đổi rất nhiều địa điểm cùng rất nhiều tư thế. Triệu Đoan Mẫn hết rên rỉ rồi lại cầu xin, cầu xin rồi lại rên rỉ, cô ân hận vì trước đó đã trêu cợt anh, đùa với anh chính là đùa với lửa, cuối cùng anh đã làm như lời anh nói. Anh khiến cô rên rỉ đến khàn cả giọng, đúng là đến sáng hôm sau cô không xuống nổi giường được.

Mấy ngày sau đó, ngoài thời gian anh đến xử lý chuyện công ty, còn lại đều là những đêm hai người hoan ái,sênh ca. Những ngày này không bị ai cấm cản họ làm tình với nhau không biết mệt mỏi.

Trên giường trong phòng của Lâm Quân Phong, sau một cuộc mây mưa, Lâm Quân Phong liền hôn lên trán Triệu Đoan Mẫn nói:

- Khi nào ba mẹ về, anh sẽ nói chuyện với ba mẹ. Anh sẽ giúp em ly hôn với Quân Hạo, anh muốn làm một người chồng danh chính ngôn thuận của em. Cho em một gia đình thật sự.

Triệu Đoan Mẫn nép vào trong ngực anh cô mỉm cười đồng ý:

- Dạ vâng.

Nhưng cuộc vui chẳng tày gang, Lâm Quân Phong chưa kịp nói chuyện gì với ba mẹ mình thì bất ngờ bức ảnh Lâm Quân Hạo nắm tay một người đàn ông đi vào khách sạn bị lan truyền trên mạng. Bức ảnh chụp nghiêng hai người đều đội mũ lưỡi trai này được cho là Lâm Quân Hạo cùng một người đàn ông không rõ danh tính, nghi vấn là quan hệ đồng tính.

Trịnh Nhã Lam biết tin này cảm thấy vô cùng sốc, bà nghi ngờ bức ảnh này là do chú hai Lâm Trác Việt tung ra. Và hiển nhiên muốn làm tin tức này lắng xuống thì Lâm Quân Hạo thời gian này vẫn nên ở trong quân ngũ thì hơn, tạm thời không thể để Lâm Quân Hạo tiếp xúc với Hoàng Vỹ Kỳ nữa. Và dĩ nhiên đây cũng không phải thời điểm Triệu Đoan Mẫn có thể ly hôn với Lâm Quân Hạo, cũng không phải là lúc nên công khai mối quan hệ của cô và Lâm Quân Phong.

Lâm Quân Phong cũng chỉ đành tung bức ảnh Lâm Quân Hạo đang ở trong quân ngũ lên mạng chứng minh bức ảnh Lâm Quân Hạo đi vào khách sạn trước đó là giả, đồng thời cũng dìm tin tức trước đó xuống.

Thời gian này Lâm Quân Phong cùng ba Lâm điều hành công ty để giá cổ phiếu không vì tin tức này mà bị ảnh hưởng. Thực ra Lâm Quân Phong cũng có một công ty riêng từ lâu nhưng anh vì nhập ngũ nên đã giao cho bạn thân của anh là La Chí Tường tạm thời điều hành.

Sau một thời gian ngắn sự việc cũng dần dần bị công chúng quên lãng. Hôm nay Lâm Quân Phong được thượng tướng Trần gọi đến quân khu giao cho anh một nhiệm vụ.

- Thượng tướng Trần, cháu có thể không nhận nhiệm vụ này được không?

- Quân Phong, cháu ít khi lộ mặt, không ai biết cháu là người trong quân đội, nhiệm vụ này cũng rất khó và quan trọng, chú đã suy nghĩ kĩ rồi, chỉ có cháu mới làm được thôi.

Lâm Quân Phong rất khó xử, anh thực sự không muốn nhận nhiệm vụ này.

Thấy Lâm Quân Phong do dự,thượng tướng Trần liền nói tiếp:

- Cháu làm xong nhiệm vụ này chú sẽ cho cháu nghỉ dài hạn, cháu có yêu cầu gì thì cứ nói:

Thấy thượng tướng Trần đã mở lời, Lâm Quân Phong liền tranh thủ cơ hội:

- Nếu cháu muốn rời khỏi quân ngũ thì sao?

Thượng tướng Trần kinh ngạc:

- Quân Phong,cháu có chuyện gì à? tại sao lại muốn rời khỏi quân ngũ, chú còn định nhường lại chức vụ thượng tướng này cho cháu đó.

- Thượng tướng Trần, cháu đã có người yêu rồi, cháu quyết định sẽ cưới cô ấy, cháu không muốn lấy cô ấy rồi mà chúng cháu suốt ngày phải xa nhau. Cháu sẽ không rời khỏi quân ngũ hẳn, nếu có việc thật sự hệ trọng cháu vẫn sẽ quay về hoàn thành. Đó là điều kiện của cháu, cháu sẽ hoàn thành nhiệm vụ lần này nhưng cháu còn có thêm một điều kiện khác nữa.

- Ừm, cháu nói đi, là điều kiện gì vậy?

- Chú phải trực tiếp phê duyệt cho cháu và cô ấy cưới nhau.

- Được rồi, chú đồng ý. Chú sẽ giúp cháu ngụy tạo một thân phận mới cho nhiệm vụ lần này.

Lâm Quân Phong lúc này mới hài lòng rời đi, anh phải dọn đường sẵn để đón Triệu Đoan Mẫn về làm vợ của anh, giờ anh sẽ quay về gặp cô, có lẽ anh sẽ phải xa cô một thời gian rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK