• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Quân Phong trở về nhà, anh đi đến phòng của Triệu Đoan Mẫn gõ cửa:

Cộc … Cộc …

Cánh cửa được mở ra từ bên trong, Triệu Đoan Mẫn trong chiếc váy hoa xinh đẹp xuất hiện.

- Anh cả, anh tìm em có chuyện gì sao?

Lâm Quân Phong khuôn mặt mỉm cười bình thản bộ dáng đứng đắn của một người anh trai, anh xoa đầu Triệu Đoan Mẫn:

- Ừm, anh có chuyện muốn nói với em. Chúng ta vào trong rồi nói nhé.

- Dạ vâng, mời anh vào.

Triệu Đoan Mẫn cũng tỏ ra bình thường. Nhưng khi cánh cửa phòng vừa được đóng lại, hai người đã lao vào hôn nhau. Lâm Quân Phong đè Triệu Đoan Mẫn lên ván cửa vây chặt cô trong lòng rồi hôn cô say đắm.

- Ưm … Quân Phong.

Triệu Đoan Mẫn cũng nhiệt tình đáp lại anh, bàn tay người đàn ông vén váy của cô gái lên sờ soạng khắp nơi, anh vừa hôn cô vừa vuốt ve dọc đùi non của cô, nếu không phải Trịnh Nhã Lam đi spa làm đẹp sắp trở về có lẽ họ đã không nhịn được mà làm tình ngay tại đây rồi.

Lâm Quân Phong sau một hồi hôn Triệu Đoan Mẫn đến khi cô mềm nhũn anh mới buông tha cho cánh môi đỏ mọng của cô. Anh ôm chặt cô trong lòng nói khẽ bên tai cô:

- Mẫn Mẫn, anh phải đi làm nhiệm vụ một thời gian, em ở nhà chờ anh, sau khi anh trở về, anh sẽ giải quyết hết mọi vấn đề ngăn cách giữa chúng ta, anh sẽ lấy em làm vợ.

Triệu Đoan Mẫn nghe Lâm Quân Phong nói liền ngẩng đầu lên nhìn anh.

- Anh phải đi làm nhiệm vụ sao? Có nguy hiểm không? Anh sẽ đi trong bao lâu? Em có thể biết đó là nơi nào không?

- Mẫn Mẫn, anh không thể tiết lộ cho em biết được, đây là bí mật quân sự, anh cũng không biết sẽ mất khoảng bao lâu nhưng anh sẽ cố gắng hoàn thành sớm. Em yên tâm anh sẽ bảo vệ tốt bản thân mình.

Triệu Đoan Mẫn cũng không muốn xa Lâm Quân Phong, cô hiểu những gì anh nói, nhiệm vụ trong quân đội chính là bí mật, dù là người thân cũng không thể tiết lộ. Mặc dù không muốn xa anh nhưng cô sẽ ở nhà chờ anh về. Chờ anh về cưới cô, họ sẽ không phải lén lút vụng trộm nữa.

Lâm Quân Phong lại hôn lên môi Triệu Đoan Mẫn. Anh chỉ muốn giây phút này sẽ kéo dài mãi mãi, anh muốn bên cạnh cô mọi lúc, mọi nơi, sẽ không phải chia xa với cô.

Hai người bịn rịn chia tay nhau, cánh cửa phòng vừa được mở ra, hai con người ấy lại trở về với vị trí vốn dĩ của họ, anh chồng và em dâu.



Gần cuối tháng sáu, Triệu Đoan Mẫn ngồi ở nhà, cô nhìn lên lịch trong điện thoại, Lâm Quân Phong đã đi làm nhiệm vụ hơn một tháng nay, anh cũng tắt máy,cô biết đây là yêu cầu trong nhiệm vụ của anh. Anh không thể nhắn tin hay gọi điện cho cô hay bất kì người thân nào được. Cô thở dài thườn thượt nhìn ra bên ngoài sân, suy nghĩ không biết đã bay xa từ lúc nào.

Điện thoại bỗng dưng đổ chuông cắt đứt dòng suy nghĩ của Triệu Đoan Mẫn. Cô cầm điện thoại lên xem, là Châu Mạn Đình gọi cho cô.

- Alo Đình Đình à?

- Hu … Hu … Mẫn Nhi à, mình đang ở quán cà phê Ngải Lợi, cậu có thể đến đây gặp mình được không?

Nghe tiếng Châu Mạn Đình khóc lóc trong điện thoại, Triệu Đoan Mẫn lo lắng nói:

- Đình Đình, cậu sao vậy? Sao lại khóc? Được rồi, cậu ở yên đó mình sẽ đến ngay đây.

Triệu Đoan Mẫn vội vàng chạy ra ngoài, cô đi đến quán cà phê nơi Châu Mạn Đình hẹn mình.

- Đình Đình, có chuyện gì xảy ra với cậu vậy?

Châu Mạn Đình thấy Triệu Đoan Mẫn đến thì vội ôm lấy cô khóc lóc.

- Mẫn Mẫn, mẹ mình nhập viện rồi, mẹ mình bị phát hiện ung thư giai đoạn hai, cần một số tiền rất lớn để chạy chữa, nhưng gia đình mình không có tiền, mình cũng không thể nhìn mẹ mình chết được, hu … Hu …

Nghe Châu Mạn Đình nói, Triệu Đoan Mẫn cũng sững sờ, cô hiểu cảm giác của Châu Mạn Đình lúc này, nó giống hệt với cô lúc trước. Mẹ cô cũng bị ung thư qua đời, trong khi cô lúc đó cũng không có tiền để chữa trị cho bà. Nhìn người thân từ từ ra đi mà không thể làm gì được,nó thật sự rất đau đớn.

Triệu Đoan Mẫn biết hoàn cảnh gia đình của Châu Mạn Đình cũng rất khó khăn, cô rất muốn giúp đỡ Châu Mạn Đình nhưng cô cũng không có tiền a, giờ biết phải làm sao đây?

- Đình Đình, cậu bình tĩnh một chút, chúng mình cùng nghĩ cách, để mình thử hỏi mẹ chồng mình xem thế nào?

Thời gian trước, Triệu Đoan Mẫn cũng đã kể cho Châu Mạn Đình nghe hoàn cảnh hiện tại của mình rồi, chỉ là cô không nói cho Châu Mạn Đình biết người cô lấy là Lâm Quân Hạo và anh chồng của cô chính là Lâm Quân Phong thôi. Châu Mạn Đình cũng chỉ biết về cuộc hôn nhân giao dịch của Triệu Đoan Mẫn mà thôi còn cụ thể là ai thì cô ấy cũng không hỏi.

- Không được, cậu cũng chỉ là con dâu của họ,hôn nhân của cậu cũng chỉ là giao dịch thôi, không ai dễ dàng cho cậu mượn một số tiền lớn đâu. Mình biết cậu lo cho mình nhưng mình đã nghĩ ra cách rồi.

- Cách gì vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK