Mục lục
Diêm Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn cơm xong Diêm Trừng cùng Kỉ Tiễu trở về khách sạn, Kỉ Tiễu vẫn nghiêm túc mở sách ra đọc, Diêm Trừng lại không có bộ dạng vô tâm vô phế, hắn ngồi trên giường chơi game nửa ngày, cuối cùng vẫn nhịn không được sán tới cạnh Kỉ Tiễu.

Diêm Trừng hỏi chuyện, Kỉ Tiễu cũng không để ý tới hắn, Diêm Trừng càng dựa càng gần, mặt hắn đã sắp dán vào mặt Kỉ Tiễu, Kỉ Tiễu rốt cục không chịu nổi nữa nghiêng đầu nhìn.

Diêm Trừng cười nói: “Lão sư không phải đã nói rồi sao, trước khi thi có xem sách cũng là vô dụng, phải thả lỏng mới tốt.”

Kỉ Tiễu không nói, Diêm Trừng cho rằng đây là Kỉ Tiễu có ý nhún nhường, liền cúi đầu muốn hôn cậu, ai ngờ Kỉ Tiễu vớ ngay cái gối bên cạnh phang ngay vào mặt Diêm Trừng một cái.

Diêm Trừng bị đánh lăn từ trên giường xuống đất, trước khi rơi xuống còn vòng tay ôm Kỉ Tiễu kéo theo, Kỉ Tiễu thuận thế nằm đè lên ngực Diêm Trừng.

Diêm Trừng híp mắt đánh giá Kỉ Tiễu đang nằm trên người mình, cậu muốn chống đỡ đứng dậy, nhưng Diêm Trưng không cho, còn dùng sức trên lưng vòng tay ôm chặt, Kỉ Tiễu liền tự động dâng tới cửa.

Diêm Trừng tại cần cổ trắng nõn trước mặt liếm một hơi, Kỉ Tiễu rụt cổ tránh né, Diêm Trừng lại ôm chặt không cho cậu trốn, tiếp tục gục đầu vào gáy cậu mút vào, Kỉ Tiễu bất mãn đập đập hắn.

“Đừng chạm vào chỗ ấy…”

Diêm Trừng biết ý cậu, càng hàm hồ nói: “….ngày mai cậu quấn khăn quanh cổ sẽ không ai thấy.”

Kỉ Tiễu vẫn nghiêng đầu tránh đi, Diêm Trừng chỉ có thể buông tha, ngược lại quay sang hôn môi cậu. Lần này Kỉ Tiễu không có bài xích, mặc Diêm Trừng tiến quân thần tốc ôn tồn hồi lâu.

Trải qua phóng túng lần trước ở làng du lịch, Diêm Trừng hiện tại không đủ thỏa mãn với chỉ ôm ôm ấp ấp, hắn thừa dịp Kỉ Tiễu đang mặt đỏ tai hồng, tay cũng không thành thật hướng xuống dưới hạ thân sờ soạng, nhưng dây lưng còn chưa kịp cởi đã bị Kỉ Tiễu dùng sức đập cái chát.

Diêm Trừng nhìn vết ửng đỏ trên tay mình không quá cao hứng.

Kỉ Tiễu so với hắn càng không cao hứng hơn, lạnh lùng nói: “Tránh ra.”

Diêm Trừng còn chưa từ bỏ ý định, ngay sau đó dùng hạ thân đỉnh đỉnh Kỉ Tiễu: “Tớ khó chịu.”

Kỉ Tiễu run rẩy một chút, cảm giác toàn thân biến hóa, không ngờ tới Diêm Trừng thế nhưng lại đối với cậu tiếp tục làm động tác hạ lưu, nâng một chân lên đem Diêm Trừng đá bay.

Diêm Trừng bị đá trúng, nhưng có lẽ do Kỉ Tiễu hoảng hốt nên khí lực không lớn, nhưng Diêm Trừng bị đá tê rần là không tránh khỏi.

Thấy Kỉ Tiễu không nguyện ý, lại sợ ảnh hướng tới trạng thái thi ngày mai của cậu, Diêm Trưng cũng chỉ có thể rầu rĩ rời giường tự an ủi trong wc.

Kỉ Tiễu trừng cánh cửa toilet đang đóng chặt một chút, thì trên mặt đỏ ửng mới lui đi.

Đúng lúc này, cửa phòng bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa, Kỉ Tiễu sửng sốt, lập tức nghĩ ra là ai tới, cậu vội xuống giường, nhìn nhìn ra giường đã nhăn nhún một mảng, luống cuống tay chân kéo chăn phủ lên đống hỗn độn.

…..

Dương Khiếu sau khi trở về luôn thấy không yên lòng, trái lo phải nghĩ thiếu chút nữa đến sách cũng không đọc được chữ nào, cuối cùng lấy di động ra nghiên cứu một chút, một khắc bỗng nhãn tình sáng lên, khoác thêm cái áo chạy sang phòng bên cạnh gõ cửa.

Đợi hồi lâu mới có người ra mở, là Kỉ Tiễu, nhìn thấy cậu ta, Kỉ Tiễu thản nhiên hỏi: “Có chuyện gì?”

Dương Khiếu hướng trong phòng nhìn quanh rồi nói: “Diêm Trừng đâu?”

Kỉ Tiễu: “Tắm.”

Dương Khiếu quơ quơ quyển sách trong tay cười nói: “Lâm thời có một vấn đề muốn cùng các cậu thảo luận, được không?”

Kỉ Tiễu nghĩ nghĩ, cuối cùng nghiêng người cho cậu ta vào.

Dương Khiếu đi vào đánh giá chung quanh một phen, thấy 1 chiếc giường đã trải chăn xong, 1 chiếc vẫn chỉnh tề, liền hỏi: “Sớm vậy đã chuẩn bị đi ngủ sao?”

Kỉ Tiễu không đáp lại, chỉ nhanh chóng xem đề mục sau đó lấy bút viết đáp áp cho Dương Khiếu, Dương Khiếu có chút do dự, chốc chốc lại nói chỗ này không hiểu, chốc chốc lại nói không biết cách giải đề, đến cuối cùng thấy Kỉ Tiễu biểu hiện ra thái độ không kiên nhẫn.

Dương Khiếu mới thu dọn đồ đạc, vô tội nói: “A, tớ quên mất đã quấy rầy hai người nghỉ ngơi, xin lỗi xin lỗi.” nói xong, định rời đi, nhưng khi tới cửa, cậu ta lại quay đầu hỏi: “Đúng rồi, lúc trước cậu bảo nơi này tín hiệu di động không tốt, tớ vừa rồi nghịch thử, không thể gọi điện nhưng hình như có thể nhận được sóng vô tuyến, nhưng tín hiệu lại phi thường hỗn độn, rất kì quái.”

Kỉ Tiễu mặt không đổi sắc: “Rồi sao?”

“Tớ cảm thấy có chút vấn đề.”

Kỉ Tiễu: “Vấn đề gì?”

Dương Khiếu gằn từng chữ: “Cậu nói xem…có thể có gian lận hay không?”

Kỉ Tiễu cùng cậu ta đối diện một khắc rũ mắt xuống: “Mỗi lần thi đều có gian lận hay sao?”

“Chậc, cũng không hẳn, đến trường chúng ta còn có thì ai mà biết được, khó lòng phòng bị, nhưng nếu thực sự có khả năng này tồn tại, cậu nói tớ nên báo cáo với ban tổ chức hay không?”

Kỉ Tiễu xoay người sắp xếp lại tư liệu học tập của mình, Dương Khiếu nghe cậu nói như không liên quan tới mình: “Vậy cậu cứ đi báo cáo đi.”

Dương Khiếu nheo mắt lại.

Dương Khiếu chân trước vừa đi, Diêm Trừng sau lưng liền đi ra. Lúc hắn ở trong phòng tắm mơ hồ nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện, nhưng không cần đoán cũng biết nhất định có chuyện không tốt, vì thế trực tiếp đi khóa luôn cửa phòng lại.

Chờ Kỉ Tiễu tắm xong đã thấy Diêm Trừng thành thành thật thật nắm trên giường của mình, đèn chính đã tắt chỉ mở đèn hai bên đầu giường mờ nhạt.

Kỉ Tiễu cũng nằm xuống, nhưng không lập tức nhắm mắt, trong phòng mở điều hòa ấm áp, còn bên ngoài trời gió thổi vù vù, Kỉ Tiễu nhìn ra khung cảnh sương mù mông lung ngoài cửa sổ.

Diêm Trừng bỗng nhiên mở miệng: “Thứ 7 tới cậu có rảnh không?

Kỉ Tiễu ánh mắt ngưng lại: “Không.”

Diêm Trừng nhìn sang cậu: “Thứ 7 cậu bận việc sao?”

Kỉ Tiễu không nói chuyện.

Diêm Trừng lên tiếng: “Thứ 7…là lễ Giáng sinh.”

Nhưng mà Kỉ Tiễu lại nói: “Tớ chưa bao giờ đón giáng sinh.”

“Cũng không nhất định phải ra nước ngoài chơi, chỉ là đi chơi vui vẻ chút thôi.” Những năm trước đều là Kinh Dao hoặc là bạn gái cũ của hắn kéo đi chơi, Diêm Trừng cũng không để ý, nhưng năm nay hắn nghĩ có thể cùng Kỉ Tiễu náo nhiệt trên đường một trận, cũng thật mong chờ.

Chính là cho dù Diêm Trừng thuyết phục thế nào, Kỉ Tiễu cũng đều không để ý tới, cuối cùng trực tiếp kéo chăn đi ngủ.

Diêm Trừng không cam nguyện tắt đèn.

********

Ngày hôm sau, trước khi vào thi, các thí sinh phải có mặt trước 2h để làm quen với trường thi, nhưng không thể tiến vào phòng thi, chỉ có thể ở ngoài chờ, tiện tìm hiểu xem trường thi là thế nào, 10h thi thì 7,8h đã có thí sinh đến chờ, bọn Kỉ Tiễu cũng tới. Học sinh trung học ưu tú khắp toàn quốc đều tập trung về đây, tổng cộng có hơn một ngàn thí sinh dự thi, khiến cho một góc trường học ồn ào náo nhiệt hẳn. Mà khối thí sinh bị tách ra, chia phòng, ngay cả Kỉ Tiễu, Dương Khiếu và Diêm Trừng cũng không thi chung phòng.

Dương Khiếu luôn thấy Kỉ Tiễu nhìn vào một điểm không nhúc nhích, cậu ta nhìn theo liền thấy có mấy chiếc xe được lắp đặt thiết bị kì quái dừng cách đó không xa.

“Sao vậy?” Dương Khiếu hỏi.

Diêm Trừng cho cậu ta một ánh mắt không biết à nói: “Cậu vừa rồi không nghe loa thông báo sao? Chắn mọi thiết bị liên lạc truyền tin.”

“A? chắn cả sóng di động?”

“Trừ bỏ cái này còn chắn cả các thiết bị gian lận.”

Dương Khiếu giả bộ khiếp sợ: “Vậy không phải có thể phát hiện ra ai có thiết bị gian lận sao?”

Diêm Trừng kì quái: “Thì sao?”

Dương Khiếu gật đầu: “Không, tớ chỉ nghĩ, vạn nhất có người gian lận, mang theo đồ gì đó vào phòng thi, bị phát hiện chắc rất thảm đi.”

Hắn vừa nói vừa nhìn sang Kỉ Tiễu, Kỉ Tiễu cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.

Mấy người chờ một lúc, định tìm chỗ để ngồi bỗng Kỉ Tiễu lên tiếng: “Tớ có đồ quên mang, tớ về một chút.”

Diêm Trừng vội hỏi: “Tớ đi cùng cậu.”

Kỉ Tiễu nói: “Không cần, tớ đi nhanh thôi.” Nói xong không đợi Diêm Trừng trả lời, trực tiếp chạy đi.

Dương Khiếu cùng Diêm Trừng hai mặt nhìn nhau một khắc, Dương Khiếu nói: “Tớ đi WC.” Tiếp đó cũng xoay người đi luôn. Nhưng cậu ta từ wc đi ra lại đi về hướng khách sạn.

Lúc lên lầu, Dương Khiếu luôn nghĩ, nếu Kỉ Tiễu thật sự gian lận, trước kiểm tra hệ thống bảo mật tại trường thi sau đó đem thiết bị đi xử lý, nhưng trong khách sạn nhất định đã để thiết bị đó, nhân dịp trước khi thi phải đem chúng tiêu hủy. Nhưng Diêm Trừng ở cùng một phòng với cậu ta, ngay cả mình đều phát hiện, vậy sao Diêm Trừng sao có thể không biết?

Chẳng lẽ Diêm Trừng cũng có tham dự?

Hay là có nguyên nhân nào khác?

Dương Khiếu lập tức có chút không hiểu, cũng biết trong đó có chút kì quái, bất quá đã tới trước cửa phòng của Kỉ Tiễu rồi, hiện tại nên làm sao, tìm thời điểm đi vào trộm sợ không kịp thi, hay là trực tiếp đẩy cửa vào? Dù sao Kỉ Tiễu cũng biết mình đã hoài nghi cậu ta đi, đơm giản bắt quả tang cũng tốt.

Dương Khiếu quyết định như vậy, mà cửa cũng bị đẩy khẽ thuận lợi mở ra, chính là đi vào phòng, lại không phát hiện thấy người.

Kỉ Tiễu đâu? Thẻ phòng còn cắm ở trên tường, cậu nhất định đã trở lại.

Dương Khiếu trái phải dò xét một vòng, ngay cả đáy giường cũng cúi xuống tìm, lại không phát hiện bóng dáng Kỉ Tiễu đâu, đương nhiên cũng không tìm được bất luận chứng cớ gian lận nào, cuối cùng mục tiêu tập trung tại phòng tắm.

Ngay khi Dương Khiếu thật cẩn thận chuẩn bị đẩy cửa wc ra, thì từ tủ quần áo phía sau, một người mở cửa lao tới trực tiếp đẩy Dương Khiếu một phát, Dương Khiếu không hề phòng bị lảo đảo mất thăng bằng ngã sầm vào bên trong nhà tắm, cũng không biết dùng biện pháp gì mà cánh cửa phòng tắm đã bị khóa chặt lại, sau khi đứng vững dậy Dương Khiếu có dùng cách nào cũng không mở ra được.

“Kỉ Tiễu!!!!” Dương Khiếu ở bên trong rống to: “Mày muốn làm gì, thả tao ra!!”

Bên ngoài nghe thấy tiếng cửa phòng đóng lại, Dương Khiếu mới thật sự lo lắng: “Mày muốn nhốt tao cho tới khi cuộc thi chấm dứt? Mày cho như vậy là có thể che dấu được mày gian lận sao? Tao không có mặt, trường học sẽ bỏ qua cho mày sao? Mày đồ ngu xuẩn!”

Nhưng mặc cho cậu ta kêu gào hò hét gì ép buộc hay dụ dỗ bên ngoài cũng là một mảnh yên tĩnh đáp lại, hiển nhiên người cũng đã đi rồi.

Dương Khiếu dùng sức đập cửa, kết quả chính là vô ích, hai mắt hằn đỏ, cơ hồ rất điên tiết.

…….

Diêm Trừng đợi hồi lâu mới thấy Kỉ Tiễu trở lại: “Quên cái gì à?”

Kỉ Tiễu: “Thẻ dự thi.”

Diêm Trừng xoa xoa đầu cậu một phen: “Tiểu hồ đồ, cái này cũng có thể quên sao.”

Kỉ Tiễu nhăn mày, cũng không nói gì.

Hai người ngồi chờ mãi cũng tới giờ thi, Diêm Trừng kì quái: “Tên kia đâu?” Hắn hỏi tự nhiên là Dương Khiếu.

Kỉ Tiễu: “Không biết.”

Diêm Trừng cũng chả quan tâm, mặc kệ luôn.

Hai giờ thi nhanh chóng trôi qua, Diêm Trừng lần này khó được kiên nhẫn ngồi chờ toàn bộ thời gian thi trôi qua, mới cùng các học sinh khác ra khỏi phòng, ra tới nơi hắn mới nghe thấy đám đông tụ tập náo nhiệt bàn luận cái gì đó, hình như có liên quan tới kì thi lần này bắt được người gian lận.

Hết chương 50

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK