Mục lục
Nghịch Tập Ở Rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái gì?” Lúc này Âu Dương Lôi mới biết có người đặc biệt nhắm vào mình!

“Mau đi kiểm tra! Nhất định phải kiểm tra kỹ lưỡng từng chiếc xe! Chuyện này không bao giờ được xảy ra thêm lần nào nữa!” Âu Dương Lôi thiếu chút nữa thì nhảy dựng lên.

“Vâng, ông chủ Lôi đừng quá lo lắng, Tam Gia đã đưa người đến kiểm tra xe rồi. Đừng lo lắng, loại chuyện này sẽ không xảy ra nữa.”

Âu Dương Lôi liền lập tức gọi điện cho Khương Tam Lãng: “Tam Lãng, hai tiếng nổ này thật kỳ lạ. Cậu nhất định phải điều tra ra.”

Khương Tam Lãng nói: “Vâng! Ông chủ Lôi đừng lo lắng, tôi đang kiểm tra từng chiếc xe! Chỉ cần có chuyện như vậy một lần nữa, Khương Tam Lãng tôi…”

Lời nói còn chưa dứt lại có thêm một tiếng nổ lớn, Âu Dương Lôi có thể nghe thấy tiếng nổ kinh thiên động địa từ tai nghe điện thoại!

“Sao vậy?” Âu Dương Lôi cho đến hai giây sau mới nghe thấy tiếng nổ lớn, trên mặt đất liền xuất hiện một trận rung động mạnh.

Khương Tam Lãng vẻ mặt xấu hổ: “Hả? Ông chủ Lôi, người phụ trách giám định của chúng tôi bị nổ tung thành tro bụi rồi! Trời ạ! Rất thê thảm! Không còn nhìn ra hình dáng người nữa, đều đã bị dập nát hoàn toàn!”

Âu Dương Lỗi nghiến răng nghiến lợi: “Cậu có biết là ai gây ra chuyện này không?”

Khương Tam Lãng cười khổ: “Hơ hơ, chuyện như này hoàn toàn không có cách nào tìm ra được là do ai đã làm. Theo tôi đoán thì hẳn là Diệp Vô Phong đã phái người tới làm.”

Âu Dương Lôi lạnh lùng nói: “Ồ? Vậy thì chúng ta tiếp tục gia tăng sát thương cho họ! Xem cuối cùng ai sẽ là người thắng!”

Khương Tam Lãng nói: “Được rồi, tôi sẽ đến thảo luận điều này với Anh Tất Tùng ngay lập tức.”

“Bùm!” Đó lại là một bông ‘pháo hoa’ khác bay vút lên bầu trời!

“Lại nổ ở nơi nào vậy?” Âu Dương Lôi tức tối nghiến răng nghiến lợi.

“Chắc ở bên ngoài nhà Âu Dương! Tôi đi xem một chút!” Khương Tam Lãng vội vàng nhảy ra ngoài.

“Bùm!” Ngay khi Khương Tam Lãng chạy ra ngoài, một “pháo hoa” lộng lẫy khác bay lên trời, bùng lên thành ngọn lửa sáng rực!

“A!” Chân của Khương Tam Lãng mềm nhũn: “Đây hóa ra là bãi đậu xe trong sân nhà Âu Dương chúng ta! Tên Diệp Vô Phong này thật sự gây ra quá nhiều nhiều chuyện rồi?”

 

Nhà họ Âu Dương chiếm hàng trăm mẫu đất, quy mô khá lớn và cũng có rất nhiều công trình phụ khác. Hàng nghìn nhân viên có liên quan của Âu Dương Lôi đều sống trong đó. Tất nhiên, người nhà gia đình Âu Dương chiếm vị trí tốt nhất và những người khác có thể sống tại khu đất xung quanh họ, đó cũng được tính là một sự vinh quang.

Nhưng bây giờ, sau nhiều tiếng nổ liên tiếp, những người này sợ hãi chạy ra khỏi nhà đến một khu đất trống, thất thần nhìn xung quanh.

“Bùm!”

“Bùm bùm!”

Những tiếng nổ vẫn đang diễn! Hơn nữa, khoảng cách và thời gian chắc chắn không thể đoán trước được.

Nhưng không có ngoại lệ, tất cả mọi thứ phát nổ là những chiếc xe ở đây, những chiếc xe nằm rải rác trên các bãi đậu xe ở khắp mọi nơi!

Âu Dương Tất Tùng dẫn theo người đi ra khỏi chỗ ở, trang bị đầy đủ vũ trang hạng nặng!

“Thưa cậu chủ, có người đang tấn công chúng ta!” Trong bóng đêm, Khương Tam Lãng chạy thật nhanh đến.

“Vớ vẩn, tôi đã nhìn thấy hết rồi.” Vẻ mặt Âu Dương Tất Tùng trở nên u ám, nhìn những vụ nổ vẫn đang xảy ra xung quanh: “Tìm ngay! Tìm kẻ gây rối đó ngay lập tức!”

Vừa nói, anh ta vừa dẫn đầu đám người đi vào màn đêm.

“Thưa cậu chủ! Ưu tiên hàng đầu bây giờ nên là chữa cháy!” Khương Tam Lãng hét lên.

Âu Dương Tất Tùng từ xa giễu cợt: “Chữa cháy là chuyện nhỏ, tìm địch mới là chuyện lớn.”

Mặc dù chữa cháy là một vấn đề nhỏ, nhưng vẫn cần có ai đó làm việc này mà! Bằng không, nếu nhà họ Âu Dương bị đốt toàn bộ thành đống đổ nát, tổn thất sẽ rất lớn.

“Wow, haha, hiệu quả rất tốt!” Ở trên ngọn đồi cách đó vài kilomet, Đường Trảm lấy ống nhòm quan sát nhà Âu Dương, anh ta vui mừng khôn xiết: “Nhìn từ xa như thế này nhà Âu Dương quả giống như một tác phẩm nghệ thuật đang tỏa sáng. Haha!”

“Đúng vậy, nó không chỉ phát ra ánh sáng mà còn có âm thanh.” Một người đứng bên cạnh phụ họa theo..

“Nổ quả bom cuối cùng, rút lui!” Đường Trảm lập tức phát ra mệnh lệnh.

“Hả? Đại ca, anh không đánh giá cao tác phẩm nghệ thuật xuất sắc này sao?”

Đường Trảm nghiêm nghị nói: “Không tới nửa canh giờ, người của Âu Dương Tất Tùng sẽ tìm kiếm đến đây! Chúng ta lập tức rút lui! Để tránh va chạm không rõ với người của Âu Dương Tất Tùng đang đánh đến.”

Thần Lực Vương không phải chỉ dựa vào sức lực của mình, đối với việc nắm bắt thời cơ chiến trường nói chung không phải là thông minh.

Âu Dương Tất Tùng mấy ngày trước bị tổn thất rất lớn, anh ta hẳn là đang tính kế báo thù như thế nào, sau đó nhất định đã mời đến rất nhiều cao thủ.

Đường Trảm không muốn anh em của mình phải đối mặt với đám người Âu Dương Tất Tùng, nếu có thể đánh vào nhà Âu Dương một chút vào tối nay, anh ta đã hoàn thành nhiệm vụ, có thể về nghỉ ngơi.

Sáng ngày hôm sau, ngay khi ánh sáng trong phòng vừa xuất hiện, Diệp Vô Phong vừa mở mắt đã nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp mệt mỏi của Lâm Thư Âm, nằm ở bên giường ôm lấy cánh tay anh, Diệp Vô Phong cảm thấy đau lòng không thôi, nhưng thấy cô đang ngủ rất say sưa nên cũng không đành lòng đánh thức cô dậy.

Thực ra có một cái giường bên cạnh, Lâm Thư Âm có thể đến đó nghỉ ngơi. Nhưng cô nhất quyết ở bên cạnh giường bệnh của Diệp Vô Phong không muốn rời đi chút nào, Diệp Vô Phong đề nghị cô cứ đi ngủ đi nhưng Lâm Thư Âm vẫn không chịu.

Không có cách nào khác, Diệp Vô Phong đã ngủ gật trong khi nói chuyện với cô!

Tình huống này có lẽ là duy nhất đối với người luôn đề cao cảnh giác như Diệp Vô Phong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK