Theo thời gian qua đi, hài tử càng lúc càng lớn. Thuốc tránh thai của Vân Mị tuy có chỗ thiếu hụt nhưng đã khá ổn thỏa. Hiện giờ tiểu Thảo Nhi đã được nửa tuổi, đang tập bò trong phòng. Mắt thấy phạm vi hoạt động của nó càng lúc càng lớn, Vân Mị cân nhắc xây thêm một căn phòng lớn hơn ở khu đất trống bên cạnh.
Hắn suy xét một chút, đến Lạc Dương kêu công nhân chuẩn bị vật liệu, bắt đầu khởi công. Ban đầu Triệu Đại Ngưu cảm thấy hơi ù ù cạc cạc, đến khi phòng xây xong rồi, Thảo Nhi cũng đã học đi được, mới hiểu vấn đề. Có điều y thật sự cảm thấy Vân Mị quá mức xa xỉ, toàn bộ mặt đất trong phòng đều trải thảm, nói là để Thảo Nhi dễ dàng hoạt động, nhưng cũng không cần phải xa hoa như thế chứ. Y nhìn hắn cả ngày chơi bời lêu lổng, sao hắn có nhiều tiền như vậy? Y tính sơ qua một chút, cái căn phòng này cũng phải trên mười hai lạng bạc!
Nhìn thấy chỉ còn một chút tạp công cuối cùng, y thừa dịp Vân Mị đi ra ngoài dứt khoát cho mấy người thợ nghỉ việc, tự mình làm mấy thứ còn lại. Đến khi Vân Mị về, hắn thấy cả người Triệu Đại Ngưu đổ mồ hôi. Hắn nhăn mặt đau lòng nhìn y, giọng điệu không tốt hỏi: “Mấy công nhân đâu? Sao lại để ngươi làm như vậy!”
Triệu Đại Ngưu lại nghĩ hắn đang trách cứ mình, cuống quýt giải thích: “Ta thấy chỉ còn mấy việc lặt vặt cuối cùng, nên tự mình làm lấy, dù sao cũng chỉ là mấy việc đơn giản, để cho bọn họ làm thêm một ngày lại càng mất tiền công......”
“Việc tiền công ta còn có thể lo tốt được.” Vân Mị mất hứng nói. Triệu Đại Ngưu thế mà khinh thường hắn vậy! Mệt cho hắn lo nghĩ như vậy!
“Ngươi...... Ngươi có nhiều tiền như vậy chắc không phải nhờ cướp bóc chứ? Triệu Đại Ngưu do dự nửa ngày, vẫn hỏi ra nghi vẫn trong lòng.
“Khụ......” Vân Mị thiếu chút nữa bị nước miếng của mình làm cho sặc. Bổn đầu ngưu này suy nghĩ cái gì vậy?! “Ngươi yên tâm, tiền của ta đều là quang minh chính đại có được!” Bình thường hắn cũng chữa bệnh cho người khác, danh hiệu Tà Mị Thánh Y của hắn trên giang hồ không phải là bịa đặt, đương nhiên là phí khám bệnh tại nhà của hắn thì có cao hơn một chút.
Triệu Đại Ngưu hồ nghi nhìn Vân Mị, khiến Vân Mị càng tức giận hơn. Bổn đầu ngưu này rõ ràng không tin hắn! Hắn nhìn về phía Triệu Đại Ngưu, cả người mồ hồi ướt đẫm, quần áo đều dính lên cơ thể, hấp dẫn nói không nên lời. Hắn nuốt vài hớp nước bọt, trận này hắn thật sự cấm dục cực kỳ, cuộc sống vô dục trong quá khứ hắn cảm thấy không có gì, nhưng từ sau khi hưởng qua tư vị của Triệu Đại Ngưu hắn lại cảm thấy những ngày như vậy đặc biệt gian nan.
Thuốc tránh thai hắn làm đã khá ổn rồi, không bằng hôm này hãy......
Vân Mị đột nhiên tiến đến ôm lấy Triệu Đại Ngưu, hai tay vuốt ve trên cái mông của y, cách một tầng vải dệt âu yếm cửa vào khiến hắn vô cùng bận lòng kia.
“Ngươi làm cái gì vậy!” Triệu Đại Ngưu bị động tác thình lình của Vân Mị làm cho hoảng sợ. Đã gần nửa năm không bị Vân Mị ôm lấy, hành động như vậy của hắn làm y thập phần bất ngờ.
“Triệu Đại Ngưu, ta muốn ngươi......” Vân Mị tiếp tục động tác trên tay, cả cơ thể cọ xát Triệu Đại Ngưu, nam tính cương lên đặt trên nội sườn ở bắp đùi y.
Mặt Triệu Đại Ngưu lập tức đỏ bừng, không biết phải làm thế nào. Càng khiến y xấu hổ hơn là, bởi vì sự ma xát của Vân Mị, thân thể y cũng có phản ứng. Y cư nhiên có chút mong chờ chuyện kế tiếp......
Có điều hiện giờ cả người y toàn mồ hôi, mùi thối thối, Vân Mị không chê sao? “Ta...... Ta còn chưa tắm rửa......”
“Không có gì...... Ta thích hương vị trên người ngươi......” Vân Mị vươn đầu lưỡi liếm lên cổ của Triệu Đại Ngưu. Con người thật đúng là dễ thay đổi, trước kia hắn ghét nhất là mùi mồ hôi thối của người khác, nhưng Triệu Đại Ngưu lại không giống như vậy, hương vị trên người y hắn đều thích, ngay cả mùi mồ hôi hắn cũng thích, lại càng thích bộ dạng y ở dưới thân mình đầm đìa mồ hôi......
Hắn càng muốn thân thể càng thấy nóng, hai tay bất tri bất giác tham nhập vào trong vạt áo của Triệu Đại Ngưu, sờ lên làn da co dãn của y, cực kỳ nhớ nhung không muốn rời khỏi.
Triệu Đại Ngưu không ngờ rằng Vân Mị lại nói như vậy, trong lòng sinh ra một chút ngọt ngào. Ban đầu y còn hơi giãy dụa, nhưng ngay chính y cũng chậm rãi chìm vào trong nhục dục, bất giác bỏ đi ý muốn giãy dụa, mặc cho Vân Mị làm xằng làm bậy với mình.....
“Oa ──” Đột nhiên nghe được tiếng khóc của Thảo Nhi truyền đến từ phòng bên kia, Triệu Đại Ngưu hoảng sợ đẩy Vân Mị ra. Ý thức được sự phóng đãng vừa rồi của mình, y xấu hổ đến mức thầm nghĩ tự đâm đầu chết đi! Run rẩy nói,” Thảo Nhi...... tỉnh lại, ta đi xem nó......” rồi như chạy trối chết ra bên ngoài, lưu lại Vân Mị đang dục hỏa đốt người cộng thêm ngạc nhiên.