~.~
"Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn" đạt được tỉ suất xem cao ngất đã khiến cho cả NCC từ trên xuống dưới ai nấy đều vui mừng phấn khởi.
Chuyện Tiểu Bạch được phong tặng danh hiệu thần may mắn chẳng cần thổi cũng đã nhanh chóng bay xa.
Không đề cập đến lúc dẫn chương trình cậu ta đã làm nội thương biết bao nhiêu người, thế nhưng hễ mỗi lần cậu ta ló mặt ra, tỉ suất xem thu được cứ như thị trường chứng khoán đang tăng giá là một sự thật không thể nào chối cãi. Từ "GO! GO! SU... SUPER STAR" cho tới "Kẻ Thù Của Bọn Đê Tiện" rồi "Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn", bất kể trước đó là chương trình đang nổi tiếng tỉ suất xem cao ngất, hay là chương trình hoàn toàn mới toanh vừa khai trương, thậm chí là chương trình vắng tanh ế ngắt chẳng ai thèm xem, cậu ta đều có thể ra tay cải tử hồi sinh, khiến cho thiên hạ không khỏi trầm trồ ngưỡng mộ.
Những vị sếp sòng trước đây từng cực lực phản đối để cho Tiểu Bạch đảm nhiệm vai trò người dẫn chương trình chính cũng đã vội vàng rối rít ngậm miệng lại.
Ai ngờ phản ứng của giới truyền thông lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán. Bọn họ hiếm khi đồng lòng nhất trí cho rằng tất cả mọi chuyện chẳng qua là do Tiểu Bạch dựa hơi xì căng đan tình ái mà phất lên, từ phong cách dẫn chương trình của Tiểu Bạch là có thể nhận ra được, cậu ta ngốc nghếch, ngờ nghệch, không đủ bản lĩnh kiểm soát tình hình, hoàn toàn không cùng đẳng cấp so với người tiền nhiệm Chung Nghiêu. Lần này chẳng qua đúng lúc hưởng sái được danh tiếng của Đại Thần và Liên Giác Tu mà thôi.
Bọn họ bi quan nhận định, một khi xì căng đan giữa Tiểu Bạch và Đại Thần hạ nhiệt, hoặc khi khách mời không phải là người đang được khán giả quan tâm, tỉ suất xem sẽ bị mất giá trở lại như cũ.
Duy nhất chỉ có một ý kiến trái ngược chính là từ "Truy Tìm Tung Tích Ngôi Sao" – phụ bản của tạp chí "Tri Kỷ". Có điều đó chỉ là một lời bày tỏ kín đáo ẩn ý rằng, phong cách dẫn chương trình độc đáo nọ của Tiểu Bạch hứa hẹn sẽ khai sinh ra một trường phái một phong cách hoàn toàn mới.
So với tiếng nói khiêm tốn của "Truy Tìm Tung Tích Ngôi Sao", giọng điệu của cư dân mạng đa số đều là tán tụng lên đến tận mây xanh.
Bởi lẽ, nhân vật có nhiều đề tài để khai thác để tám chuyện lại càng được người hay tám chuyện yêu thích.
Ngoại trừ trang web chính thức của NCC, diễn đàn chính thức của Đại Thần, diễn đàn chính thức của Tiểu Bạch, "Trời Cao Biển Rộng" vẫn là nơi náo nhiệt nhất.
Trên thực tế bởi Tiểu Bạch chỉ mới vừa ra mắt, lại có thể trở thành chủ đề nóng hổi được quan tâm trên diễn đàn "Trời Cao Biển Rộng", cho nên trên diễn đàn có rất nhiều người chỉ chăm chăm theo dõi nhất cử nhất động của Tiểu Bạch, đặc biệt là các vụ xì căng đan tình ái của cậu ta.
Khi xì căng đan tình ái giữa Tiểu Bạch và Đại Thần lần đầu tiên nổ ra, lượng spam trên diễn đàn ào ạt trút xuống như mưa, hoàn toàn đủ để gây ra một trận đại hồng thủy nữa.
Đang lúc bi tráng nhất không thể không nhắc tới Phong Á Luân.
Nói về thứ tự trước sau, hắn ta chính là bạn trai tin đồn đầu tiên của Tiểu Bạch.
Nói về tỉ lệ ủng hộ của fan hâm mộ, người dẫn đầu số phiếu bình chọn là Nhan Túc Ngang.
Thế mà giờ đây hiện thực phũ phàng chính là, bạn trai tin đồn của hắn ta lại cùng người dẫn đầu bình chọn của fan hâm mộ tay trong tay sóng đôi đi chơi công viên trò chơi. Như thế thì địa vị của hắn có vẻ hơi bị mất mặt.
Fan hâm mộ của Chu Mẫn Lệ nhân cơ hội đang thời điểm tranh tối tranh sáng này mà lượn lờ ló mặt, ra vẻ hả hê khoái chí khi thấy người gặp nạn – ngươi làm ác, trời có mắt, tên hai lòng, mau xéo đi.
Cũng bởi Phong Á Luân đã sớm rời khỏi giới giải trí, với người trong giới có thể nói là xa mặt cách lòng, thế nhưng đối với fan hâm mộ mà nói, thứ gì càng mất đi mới càng quý trọng. Thế nên Phong Á Luân giờ đây đang được sùng bái tựa thần thánh trên trời, làm sao có thể để cho bọn phàm phu tục tử trách mắng nửa câu nửa chữ.
Vì thế, một trận chiến bảo vệ danh dự oanh oanh liệt liệt nổ ra, cùng lúc một trận chiến bôi nhọ danh dự khác cũng đồng thời bùng nổ.
Mà hai nguyên nhân châm ngòi chiến tranh mang tên Tiểu Bạch và Đại Thần trái lại đã bị dọn dẹp cho ra rìa.
Fan hâm mộ của Tiểu Bạch và Đại Thần bởi vì thế mà cảm thấy vô cùng bơ vơ lạc lõng, đành phải ra sức thêm dầu vào lửa, dù sao thì loại náo nhiệt như thế này bỏ qua rất phí.
Ngoài lực lượng fan hâm mộ bốn phương cùng nhau khuấy động can qua kể trên, còn có đội ngũ fan của Liên Giác Tu cũng thường xuyên thoắt ẩn thoắt hiện.
Chỉ có điều hành vi của bọn họ vô cùng khiêm tốn, thông thường thì hai mươi bài post mới thấy được một bài, thế nên trước khi người ta có thể đọc được, đã bị sóng gió mãnh liệt đánh dạt xuống tận đáy. Sau cùng, bọn họ chỉ đành an phận ngồi ở một bên thong thả thảnh thơi mà xem kịch, hoặc là dứt khoát giả mạo làm fan của người khác, xung phong tiến lên đánh nhau chửi nhau, chẳng cần biết mục tiêu là ai, đương nhiên cũng chẳng hề hể mặt Tiểu Bạch.
Thế giới mạng muôn màu muôn vẻ cuối cùng cũng đã hé mở được một sự thật.
Tin tức của NCC đặc biệt chú ý tới một bài viết trên diễn đàn "Trời Cao Biển Rộng"
Bàn luận một ngàn giả thuyết về Tiểu Bạch và Đại Thần.
Khi tin tức này được truyền bá ra ngoài, đúng lúc Cao Cần và Giả Chí Thanh đang trốn việc ngồi uống nước.
Giả Chí Thanh vô cùng kinh ngạc nói: "Anh có biết một ngàn giả thuyết đó không?" Bởi vì thời gian dành cho tin tức có hạn, cho nên một ngàn giả thuyết giới tính chỉ là tiêu đề, nội dung cụ thể chính là dùng bút pháp mơ hồ mông lung lướt qua.
Cao Cần ngoài dự kiến gật đầu: "Tôi biết trước mắt có ba giả thuyết."
"Ba giả thuyết nào?" Giả Chí Thanh hào hứng hẳn lên.
"Thứ nhất, Tiểu Bạch chính là con riêng của Nhan Túc Ngang."
...
Giả Chí Thanh trầm ngâm cả nửa ngày, lại hỏi: "Vậy còn giả thuyết thứ hai?"
Cao Cần mặt không đổi sắc trả lời: "Nhan Túc Ngang là con riêng của Tiểu Bạch."
...
"Anh nghĩ Tiểu Bạch mặt quá trẻ con, hay là Đại Thần quá cụ non?" Nếu không sẽ phải truy ngược lại tổ tiên dòng họ của Tiểu Bạch. Giả Chí Thanh như thể bị sét đánh ngang tai, một lúc sau lại không nén nổi tính tò mò hỏi tiếp: "Còn giả thuyết thứ ba?"
"Bọn họ có một đứa con riêng."
...
Giả Chí Thanh 囧 nói: "Chẳng lẽ y học bây giờ hiện đại tới đến mức đó rồi sao?"
Cao Cần thản nhiên như không nhấp một ngụm cà phê.
Giả Chí Thanh vẫn chưa từ bỏ ý định nói: "Không lẽ anh không đọc giả thuyết thứ tư sao?" Lời anh ta mà đáng tin thì quả thật là vô cùng bất bình thường.
Cao Cần liếc mắt nhìn hắn nói: "Không lẽ cậu nghĩ còn cần phải đọc giả thuyết thứ tư nữa hả?"
Giả Chí Thanh nói: "... Nghĩ kỹ kỹ thì, quả thật rất có tính giải trí."
Không thể biết được là "Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn" đã được thừa hưởng danh tiếng của "Nam Nhân Lệ", hay là chính "Nam Nhân Lệ" nhận được quảng bá từ "Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn", kết quả cuối cùng là cả hai đều gặt hái được thắng lợi như nhau.
Nhà đầu tư của "Nam Nhân Lệ" vô cùng vui mừng phát hiện ra rằng, bọn họ có thể tiết kiệm được một khoản chi phí tuyên truyền đáng kể. Vì thế, nhà đầu tư đã bí mật thưởng riêng một phong bao lì xì cho Liên Giác Tu, bày tỏ lòng ngưỡng mộ một đạo diễn tài hoa như hắn, lại có được một cái đầu làm kinh tế cũng không hề kém cạnh.
Liên Giác Tu nhận được tiền thưởng, tiện thể làm một bài phát biểu dài như sớ táo quân tới đoàn làm phim rằng Tiểu Bạch quả thực là một vị cứu tinh, càng ngày càng đáng yêu.
Vì thế, Nhan Túc Ngang phải tiến hành công cuộc giáo dục một kèm một cho hắn.
Giáo dục chủ yếu xoay quanh đề tài "Vợ bạn, những điều nên và không nên" là tư tưởng chủ đạo để thảo luận.
Kết quả của thảo luận chính là, Nhan Túc Ngang vô cùng phẫn nộ bày tỏ rằng, từ nay về sau hắn sẽ hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới những hành vi mưu toan vượt rào của Liên Giác Tu đối với Giả Chí Thanh nữa. Để đáp lại, anh ta tốt nhất đừng bao giờ đếm xỉa tới sự đáng yêu mỹ miều của Tiểu Bạch nhà hắn.
...
Liên Giác Tu đối với cái kết luận này trả lời như sau: "Tôi từ nay về sau hoàn toàn không thèm đếm xỉa tới cậu nữa."
Cảnh quay ngày hôm nay chủ yếu là cảnh Bạch Thụy Địch bị Thang Long bắt cóc, Thiệu Chấn Kỳ chạy tới hiện trường, ở nơi đây chính nghĩa cùng gian tà đối đầu quyết đấu sinh tử.
Bởi vì đây này là cảnh quay quan trọng nhất, cho nên Liên Giác Tu vô cùng thận trọng, thà rằng trễ vài ngày, cũng nhất định phải mời cho được những diễn viên đóng vai quần chúng đúng theo tiêu chuẩn của hắn. Tuy rằng các diễn viên phụ này lời thoại không nhiều, thời gian xuất hiện không bao lâu, nhưng thông thường những cảnh phim kinh điển khắc sâu trong tâm trí người xem đều có xuất hiện những chi tiết hết sức vụn vặt này.
Liên Giác Tu xử lý những tình tiết nhỏ từ trước đến nay vẫn luôn luôn cực kỳ tỉ mỉ, cho nên lần này cũng không hề ngoại lệ.
Chỉ có Nhan Túc Ngang sắc mặt thoáng có chút khó chịu, nhất là khi hắn thấy Tiểu Bạch đang quay đầu nhìn những diễn viên quần chúng kia.
"Tiểu Bạch!" Hắn âm thầm lén lút che khuất tầm nhìn của cậu, dịu dàng nói: "Đoạn thoại này có làm được không?"
Tiểu Bạch tự tin gật gật đầu.
"Chúng ta tập lại một lần đi?" Hắn vừa dời đi sự chú ý của cậu, vừa vắt óc nghĩ cách thoát khỏi nguy cơ trước mắt. Hắn vẫn chưa thể quên được Tiểu Bạch một khi đã nổi giận thì vững như bàn thạch đến thế nào.
Tiểu Bạch ừ một tiếng đồng ý, sau đó nghiêm trang nói: "A..."
Nhan Túc Ngang cúi đầu nhìn kịch bản.
"Thả tôi ra!"
"..."
"A!"
...
"Thả tôi ra!"
"..."
"A!"
"Được rồi được rồi." Nhan Túc Ngang nhìn đoạn đối thoại trong kịch bản mà âm thầm thở dài. "Nếu không thì, chúng ta nghiên cứu thần thái cử chỉ lúc đó đi."
"A!" Tiểu Bạch lại kêu lên một tiếng.
Nhan Túc Ngang vô cùng nghiêm túc nói: "Thật ra không cần phải theo sát kịch bản như vậy."
"Không phải, bọn họ chẳng phải là bọn cướp lần trước sao?" Tiểu Bạch chỉ chỉ vào những người đóng vai quần chúng.
Nhan Túc Ngang đột nhiên cứng đơ cổ, gượng cười nói: "Không thể nào? Trùng hợp như vậy sao?"
"... Vì sao anh không quay đầu nhìn thử xem?" Tiểu Bạch thấy đầu hắn vẫn cứng đơ không nhúc nhích.
Nhan Túc Ngang vô cùng bất đắc dĩ quay lại, sau đó mở to mắt nói dối: "Tôi thấy dường như không phải là bọn họ."
"Tôi lại thấy rất giống đó."
"Làm sao lại giống được? À, bọn họ từng nói họ diễn vai quần chúng, có lẽ mặt mày có vài nét tương tự thôi."
Tiểu Bạch lại tiếp tục chăm chú nhìn: "Nhưng mà vết sẹo trên tay với vết xăm trên người bọn họ cũng giống như đúc luôn."
...
Nhan Túc Ngang tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc, vuốt cằm nói: "Chẳng lẽ bọn họ đã cải tà quy chính rồi sao?"
Tiểu Bạch nói: "Nhưng mà tôi nhớ bọn họ trước đây cũng đã làm việc này rồi. Tôi đã thấy bọn họ trong "Sóng biển Thượng Hải" và "Người tổ trưởng của tôi" đó."
...
Nhan Túc Ngang nói: "Đại khái chắc là làm hai nghề."
Tiểu Bạch hỏi: "Vậy nghề chính của bọn họ là cướp giật, hay đóng phim mới là nghề chính thế?"
...
Nhan Túc Ngang nói: "Tôi cũng không rõ lắm, còn phải xem nghề nào kiếm nhiều tiền hơn nữa."
Tiểu Bạch suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy nhất định là đóng phim rồi."
Đáng lẽ cướp giật mới kiếm được vừa nhiều tiền vừa nhanh chứ? Nhan Túc Ngang hỏi: "Vì sao?"
Tiểu Bạch trả lời: "Bọn họ không phải thường xuyên cướp giật của anh sao? Tôi nghĩ không có tương lai đâu."
"..."
Nhóm diễn viên quần chúng kia vẫn là đóng vai bọn cướp đi.
Quá trình quay phim vô cùng thuận lợi, đằng nào thì công dụng của Tiểu Bạch từ đầu tới cuối cũng chỉ là bị trói trên ghế la hét khan hơi khản tiếng. Rất nhiều lần tiếng gào thét của cậu làm Liên Giác Tu nhớ lại giọng hát karaoke ngày đó. Nói một cách lịch sự thì chính là giọng hát cao vút ngân xa, nói thẳng thừng huỵch toẹt thì chính là ma kêu quỷ khóc.
Ngoại trừ lý do trái tim đã bị mỡ heo che phủ ra, hắn thực sự không thể tìm được lý do nào khác giải thích cho vẻ tươi cười chân thành của Nhan Túc Ngang khi ca ngợi tán dương cậu ta.
Cảnh quay vừa kết thúc, mọi người đều tản ra nghỉ ngơi.
Tiểu Bạch ngồi ở trên ghế có vẻ suy nghĩ.
Nhan Túc Ngang thấp thỏm lo âu hỏi: "Làm sao vậy?"
"Tôi nghĩ..." Tiểu Bạch nhìn theo bóng dáng cao lớn vạm vỡ của nhóm diễn viên quần chúng: "Bọn họ diễn xuất so với lúc đi cướp giật còn chân thật hơn."
Nhan Túc Ngang vội hùa theo: "Bởi vậy nên đóng phim mới là nghề chính của họ, cướp giật chỉ là nghề phụ thôi."
Đúng lúc một diễn viên quần chúng đi ngang qua lấy nước uống, nghe được vài câu, nhịn không nổi thốt lên: "Chuyện này hoàn toàn bởi vì trình độ của đạo diễn không giống nhau."
...
Tiểu Bạch nghi hoặc hỏi: "Vậy là có ý gì?"
Nhan Túc Ngang nói: "Đại khái là ghét bỏ Liên Giác Tu làm đạo diễn quá kém cỏi đó."
Tiểu Bạch nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Tôi cảm thấy vẫn còn có thể chịu đựng được."
"..."