Cái chỗ này chính là Thiên Hình cốc mà khi giới tu đạo thời cổ còn thịnh, khi ở đây có hơn mười vạn người tu đạo tập trung vẫn dùng nơi này để quyết đấu.
Toàn bộ Thiên Hình cốc có trận pháp bảo vệ. Khi hai bên đấu phép đều có cao thủ của sáu phái ở đây đảm bảo cho việc đấu phép chỉ được tiến hành trong cái khe. Vì vậy mà toàn bộ bề mặt của nó bị các loại pháp thuật cày xới vô số lần.
Khi người tu đạo đó cảm nhận được Huyền Vô Thượng thi triển pháp thuật rồi hơi quay đầu nhìn về phía ngọn núi lớn có đám người Lạc Bắc và Trần Thanh Đế, phía sau lưng y còn có chín bóng đạo tôn màu đen.
Quanh thân của chín đạo tôn đó đều có một vầng sáng màu đen ao bọc nhìn giống như chúng đang ngồi trong vầng thái dương. Trên người mỗi pho đạo tôn cùng tản ra một thứ hơi thở hủy diệt. Mà một đường cong tối đen liên tục xuất hiện trong cái khe giống như cái dây cung liên tục chui vào trong chín quả cầu quanh người đám đạo tôn.
Trải qua những trận đấu phép trong hai, ba trăm năm, Thiên Hình cốc chưa đầy khí âm lệ và nguyên khí dao động hỗn loạn. Một ít nguyên khí dao động và khí âm lệ nhưng kết hợp với nhau tạo thành một thứ nguyên khí độc đáo. Còn người tu đạo kia đang ở đây để thu lấy thứ nguyên khí đó nhằm tu luyện một thứ pháp thuật nào đó.
Vào lúc này, khi đôi mắt lạnh lẽo giật giật, người tu đạo đó hơi dừng lại. Chín pho đạo tôn phía sau biến mất. Rồi lập tức toàn thân của y được bao phủ bởi một đám mây màu trắng với đầy khí kim thiết nhanh chóng bay về phía cái điện nơi Huyền Vô Thượng thi triển pháp thuật.
...
Xoẹt!
Trong ngôi điện được ánh sáng màu lam bao phủ bốn phía. Làn sóng khí màu đen đang bao phủ quanh người Trần Lê Phù đột nhiên bùng nổ. Theo tiếng gào, một làn sương máu đột nhiên từ miệng của y phun ra.
- Huyền Vô Thượng! Có chuyện gì thế này?
Đám người Trần Thanh Đế lập tức biến sắc nhìn bóng dáng của Huyền Vô Thượng và Vương Dĩnh.
- Các vị đạo hữu không nên lo lắng. - Huyền Vô Thượng hết sức bình tĩnh:
- Ta giúp đạo hữu Trần Lê Phù tăng thêm một bậc tu vi. Hắn bị vậy là do thứ pháp thuật nâng cao tu vi này quá bá đạo, một khi pháp lực vào trong cơ thể sẽ khiến cho nội phủ hơi bị tổn thương. Chỉ cần điễu dưỡng một chút sẽ không sao.
- Đa tạ tông chủ Huyền Vô Thượng thi triển pháp thuật.
Âm thanh của Trần Lê Phù cũng vang lên. Làn sáng khí màu đen quanh người y cũng từ từ tản ra. Mặc dù gương mặt của y vẫn dính đầy vết máu nhưng căn cứ vào pháp lực dao động thì đúng là từ gần tới Nguyên Anh trung kỳ dã lên tới gần Nguyên Anh hậu kỳ.
Nhìn thấy cảnh tượng đó, đám người Trần Thanh Đế lập tức thoải mái.
- Trần Thanh Đế đạo hữu! Tu vi của ngươi đã tới Độ Kiếp kỳ. Ta cần phải để chân nguyên hồi phục đầy đủ mới nắm chắc giúp ngươi nâng cao thêm một bậc.
Huyền Vô Thượng nhìn sắc mặt của đám người Trần Thanh Đế rồi mỉm cười:
- Việc này không nên chậm! Đơn giản ta giúp đạo hữu Băng Trúc Quân nâng cao tu vi trước rồi sau đó sẽ giúp đạo hữu Thao Sinh Nguyên. Sau đó chờ ta sử dụng đan dược hồi phục, điều tức một lát để cho chân nguyên hồi phục đủ sẽ giúp ngươi nâng cao tu vi. Cuối cùng ta sẽ giúp đạo hữu Thiên Ngô Hầu có được Nguyên Anh. Không biết các vị thấy thế nào?
Trần Thanh Đế gật đầu:
- Huyền tông chủ là người giữ chữ tín. Chúng ta không có ý kiến.
- Làm phiền Huyền tông chủ thi triển pháp thuật.
Băng Trúc Quân hơi cử động liền đứng trước trận pháp, trong lòng cũng hết sức hồi hộp. Dù sao thì y cũng được trời phú cho tư chất rất cao. Nếu không có gì bất ngờ, cho dù không gặp dược may mắn thì cuộc đời này có thể tu luyện tới tu vi Độ Kiếp hậu kỳ. Nhưng sau khi bị Lạc Bắc đánh nát thân thể hai lần, tu vi của y giảm xuống, mất đi tới hai, ba trăm năm tuổi thọ. Bây giờ có thể nâng tu vi thêm một bậc không chừng có cơ hội tới Độ Kiếp hậu kỳ.
- Sau này tất cả mọi người đều là người của Thiên Lan hư không, đạo hữu Băng Trúc Quân không phải khách khí. Thiên Lan hư không còn nhờ vào các vị. - Huyền Vô Thượng cười cười rồi ánh sáng màu đen như những rễ cây với pháp lực dao động kinh người và những dòng khí lập tức lao vào trong cơ thể của Băng Trúc Quân.
Băng Trúc Quân kêu lên đau đớn. Khí đen tản ra từ người y nhưng pháp lực dao động trong cơ thể lại càng lúc càng mạnh.
"Không ngờ chẳng cần nghỉ chút nào mà liên tục nâng cao tu vi của hai người tu đạo Nguyên Anh kỳ. Tu vi của người này ít nhất đã qua hai lần thiên kiếp, thậm chí là ba lần. "
Vào lúc này, Tiên Hồ đạo quân thực sự cảm thấy kinh sợ.
Trong lúc Huyền Vô Thượng thi triển pháp thuật, tu vi của Băng Trúc Quân liên tục được nâng cao.
"Răng rắc!"
Nhưng đúng vào lúc này, màn ánh sáng màu lam nơi cửa điện đột nhiên bị đánh nát rồi một vầng sáng màu đỏ và màu lam với tốc độ cực nhanh lao vào.
A!
Thiên Ngô Hầu còn đang luyện hóa Kết Anh đan chỉ mới kịp mở mắt và nét mặt xuất hiện sự sợ hãi thì toàn thân đã bị hai vầng sáng đó lướt qua. Lực lượng ẩn chứa trong hai vầng sáng đó khiến cho thân thể của y tan thành tro bụi mà chết.
Oành!
Tự Tại Ngọc bia của Trần Thanh Đế và Thanh Ngọc hồ lô của Tiên Hồ đạo quân lập tức chặn hai quầng sáng đó lại khiến cho vang lên những tiếng nổ đinh tai. Trần Thanh Đế và Tiên Hồ đạo quân bị sóng khí tản ra đẩy lùi lại một bước.
- Lạc Bắc! Không ngờ lại là hắn?
- Làm sao mà hắn tới được chỗ này?
- Tại sao trong pháp lực dao động của hắn lại chứa khí mênh mông cuồn cuộn từ tinh cầu vận chuyển như vậy? Hắn đột phá một lần thiên kiếp rồi hay sao?
- Cái pháp thuật này là gì mà sao tới gần tới mức này chúng ta vẫn không phát hiện ra để cho hắn đánh lén như vậy?
Trong ánh mắt không thể tin được của Trần Thanh Đế và Tiên Hồ đạo quân từ nơi đối diện có một bóng người chợt lóe lên.
Lúc này, cái bóng đó giống như một cái bọt nước tản ra từng làn pháp lực dao động nhưng khi ánh sáng xung quanh chiếu tới lại bị gẫy khúc khiến cho hắn như như một vầng sáng không nhìn rõ mặt.
Bản mệnh kiếm nguyên từ phi kiếm mà Nguyên Thiên Y luyện ra. Huyền bảo màu lam.
Chỉ với hai thứ đó, đám người Trần Thanh Đế và Thao Sinh Nguyên liền biết đó là ai.
- Phá hư ẩn quang quyết? Tu vi tới một lần thiên kiếp?
Bên trong vầng sáng màu trắng, nhìn thấy cảnh tượng đó, ánh mắt của Huyền Vô Thượng cũng không giấu được sự kinh ngạc.
- Trần cung chủ! Chúng ta bảo vệ cửa điện. Trong điện này có trận pháp Càn Lam băng ngọc nên tạm thời hắn chưa tấn công vào được. Đợi sư tôn giúp các ngươi nâng cao một bấc tu vi, cho dù chúng ta không giết được hắn thì cũng bảo vệ được cái trận pháp này. Chỉ cần ta sửa được nó thành công, người của Thiên lan hư không tới có thể giết được hắn.
Cùng lúc đó, âm thanh của Vương Dĩnh cũng vang lên bên tai mọi người.
Rầm!
Nhưng cũng vào lúc này, hai vầng sáng màu đỏ và màu lam đã giết chết Thiên Ngô Hầu lại từ của điện vọt vào. Phía sau hai vầng sáng đó còn có chín đạo kiếm cương màu tím cùng với một vầng sáng màu vàng và một vầng sáng màu trắng.
Rầm!
Ngoại trừ Huyền Vô Thượng ra toàn bộ những người có mặt trong đại điện đều biến sắc. Ngũ Ngục thần sơn của Thao Sinh Nguyên, Tự tại ngọc bia của Trần Thanh Đế, pháp bảo bản mệnh của Vương dĩnh và thanh ngọc hồ lô của Tiên Hồ đạo quân nhanh chóng xuất hiện.
Nhưng lúc này, khi sự chú ý của mọi người tập trung hết về phía Lạc Bắc, không một ai phát hiện ra trên một cái cây đại thủ trong sơn cốc, ánh mắt của Tô Hâm Duyệt cũng đang tập trung về phía Tiên Hồ đạo quân sau khi đòn tấn công của Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết xông vào trong điện.
Tiên Hồ đạo quân phóng ra Thanh ngọc hồ lô lập tức tạo thành từng vầng sáng màu xanh rồi hóa ra những đóa sen. Những đóa sen đó đối chọi với bản mệnh kiếm nguyên và huyền bảo màu lam của Lạc Bắc lại giống như một tảng đá không hề có cảm giác lùi lại.
Uy lực phòng ngự của cái pháp bảo đó dường như không hề kém so với Tự Tại ngọc bai của Trần Thanh Đế.
Cái pháp bảo hình dạng đồng tiền của Vương Dĩnh cũng hóa ra một đám mây trôi màu bạc rồi như một dòng nước chảy vào giữa vầng sáng của những đóa sen xanh và Tự Tại ngọc bia tạo ra. Trong số đố thì Ngũ Ngục thần sơn của Thao Sinh Nguyên là yếu nhất.
Danh Sách Chương: