Hoàng Sâm nhìn An Đào Đào với vẻ mặt không thể sốc hơn, vội vã chạy bước nhỏ qua: "Chị dâu, chị không đến nhà Chu Mễ sao? Chị đi gì về đây thế?"
An Đào Đào nhìn anh ta như nhìn một tên ngốc to xác, nói: "Anh hỏi buồn cười thế, tôi có thể bắt xe buýt đi về mà."
Hoàng Sâm vừa nghe thấy câu trả lời thì đã sợ hãi tới mức hai hàm răng va vào nhau lập cập, thế mà cô ta lại để chị đâu ngồi xe buýt đi về, nếu có chuyện gì xảy ra trên cái xe lẫn lộn toàn cá và rắn đấy...
Anh ta thật sự không dám tưởng tượng, tiếp.
"Chị đâu, lẽ ra chị nên gọi tôi tới đón chị về mới đúng!" Hoàng Sâm rầu rĩ nói
An Đào Đào xua tay, không quá để ý:"Thế thì phiền quá, tôi đi xe buýt không phải cũng về rất nhanh đấy sao. À mà Hoàng Sâm này, anh có thể tra địa chỉ IP không?"
Vẻ mặt Hoàng Sâm lộ ra vẻ tự tin: "Đương nhiên có thể, tôi là chuyên gia máy tính đấy."
Ánh mắt An Đào Đào sáng lên, vẻ u ám trên khuôn mặt lập tức biến mất, trả lại gương mặt sáng sủa như ban đầu: "Anh giúp tôi tra địa chỉ IP của người này, tốt nhất là nhanh một chút, tôi muốn biết kết quả ngay lập tức."
Sau khi nói xong, An Đào Đào đưa cho anh ta thông tin của li khoản cấp 0 trong diễn đàn.
Hoàng Sâm nhìn thoáng qua rồi lập tức ôm máy tính tìm thông tin liên quan tới tài khoản nọ.
Tra xét không có gì khó khăn, người kia chỉ đơn giản là đổi sang một tài khoản khác, cũng khôngbiết giấu diếm gì cả, do đó chỉ cần tìm kiếm một chút thì mọi chuyện đều lộ ra hết.
Quả thực là sự sỉ nhục to lớn đối với trí thông minh của anh ta.
Hoàng Sâm ôm một chồng tài liệu đi tìm An Đào Đào, lúc anh ta đến cô đang khoanh tay ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt hơi trầm xuống.
Tâm trạng chị đâu không tốt có liên quan đến chồng địa chỉ IP này không?
Hoàng Sâm híp mắt, cảm thấy lát nữa anh ta phải kiểm tra kỹ lại, chị dâu là người phụ nữ của Cửu Gia họ, sao có thể để người khác tùy tiện bắt nạt được?
"Chị dâu, tôi phát hiện được vài thứ khá hay ho, chị có muốn xem không?" Hoàng Sâm ngồi xuống cạnh An Đào Đào, cười hì hì nói.
Hai mắt An Đào Đào lập tức sáng lên, vội vàng. quay đầu nhìn lại: "Có chuyện gì tốt à?"
Hoàng Sâm mở tài liệu mà anh ta tra được lên bàn trà cho An Đào Đào xem.
An Đào Đào nhìn lướt qua, không tìm ra cái nào cô nhìn hiểu: "Ùm, anh giải thích cụ thể hơn cho tôi được không?"
Hoàng Sâm chỉ vào tài liệu đặt trên bàn, kiên nhẫn giải thích: "Địa chỉ IP này được đặt tại nhà họ Triệu, họ Triệu này thực ra cũng rất thú vị, Lần trước không phải có người nhà họ Triệu đã đến đây xin tha sao? Cái cô Triệu Tiểu Uyển nào đó đã xấu như thế mà còn đám đai như đỉa đòi bám theo Cửu Gia, mặt dày thực sự."
Anh ta nói một lúc lại thành ra nói xấu con người ta, An Đào Đào ngồi một bên nghe anh ta thổ lộ nỗi lòng cũng có chút xấu hổ.
Nhưng cô cũng nghe được rất nhiều thông tin hữu ích, ví dụ như người đăng bài thực sự là Triệu Tiểu Uyển, cô không hề nghỉ oan cho cô ta.
An Đào Đào ôm gối, khuôn mặt nhỏ nhắn lại trở nên nghiêm túc, Triệu Tiểu Uyển chụp loại ảnh này chắc chắn là để trả thù do lần trước cô không nói đỡ cho họ.
Nhưng cô với mấy người họ cũng chẳng quen thân gì nhau, vì sao lại muốn cô phải nói đỡ cho. họ chứ?
An Đào Đào gõ nhẹ lên bàn trà, có vẻ như đang. suy nghĩ làm sao để Triệu Tiểu Uyển hiểu chuyện.
Hoàng Sâm nói xấu người ta một thôi một hồi đột nhiên quay sang nhìn thấy vẻ mặt suy tư của. An Đào Đào như chuẩn bị muốn trừng phạt kẻ nào. đó.
Chẳng lẽ là anh ta luyên thuyên nói nhảm sai cái gì để cô tức giận như thế này sao?
Hoàng Sâm lập tức bị dọa sợ, anh ta chỉ muốn quay ngược thời gian tát chết chính mình, luyên thuyên nói nhảm cái chó gì, việc của mày hả? "Chị dâu, chị đừng tức giận, chuyện lần trước Tiểu Uyển đơn phương bám Cửu Gia như cao dán chó, Cửu Gia thật sự không liếc cô ta lấy một lần, anh ấy hoàn toàn rất trong sạch!" Hoàng.
Sao tự dưng nhắc lại chuyện lần trước làm gì, cô có tức giận đâu.
An Đào Đào nhìn một lượt tất cả tài liệu được đặt trước mặt: "Hoàng Sâm, thông tỉn anh tra không có sai sót gì đúng không?"
Đối mặt với nghỉ ngờ của cô, Hoàng Sâm không tỏ ra bất mãn hay tức đâu, chị phải tin tưởng tay nghề của tôi, Triệu Tiểu Uyển kia thật sự quá ngu, cô ta cho rằng đổi một cái tài khoản mới là xong à? Đấy là đang sỉ nhục chỉ số thông minh của tôi!!"
An Đào Đào cười gượng, nghe anh ta nói như thế hình như cô ta cũng hơi ngu thật
"Hoàng Sâm, anh có thể đưa cho tôi những tài liệu này trước không?" An Đào Đào chỉ vào chồng. tài liệu trên bàn trà.
Hoàng Sâm gật đầu liên tục: "Được chứ, được chứ, chỉ là một ít đồ nhỏ thôi, chị đâu cần thì cầm lấy điI"
An Đào Đào cầm tài liệu lên ôm vào ngực nói: '"Cảm ơn anh, Hoàng Sâm."
Cô cười rộ lên thật ngọt ngào và cũng rất chân thành.
Hoàng Sâm bất ngờ bị nụ cười dịu dàng ấy tập kích, anh ta đứng hình nhìn gần như sững sờ, khó trách Cửu Gia lại thích người đẹp nhỏ ngọt ngào như mật này, lúc cô ấy cười lên trông như một. thiên thần nhỏ vậy!
An Đào Đào trở lại phòng với tài liệu tay.
Cô ngồi ở mép giường lật xem thông tin một lần nữa, lần này cô đã hiểu rõ, ánh mắt theo đó càng ngày càng lạnh.
Triệu Tiểu Uyển à? Cô ghét nhất là người khác xúc phạm mình.
An Đào Đào mở ngăn kéo ra, bên trong có đặt giấy chuyển nhượng đất đai, cái này là Lục Sóc cho cô, ban đầu cũng là đất đai thuộc về nhà họ Triệu. Cô lạnh lùng nhìn tờ giấy trong ngăn kéo vài lần, trong lòng bỗng nảy ra vài ý tưởng.
Ngày hôm sau.
An Đào Đào vẫn ngồi trên chiếc Rolls Royce đi đến trường.
Cô bây giờ cũng được coi là người nổi tiếng, trong trường, vừa bước vào cổng trường đã có không ít sinh viên ngang nhiên chỉ trỏ phán xét, thậm chí một số còn nói mắng cô bằng những lời lẽ tục tĩu đơ bẩn.
An Đào Đào không thèm nói lý với họ, cô khoác ba lô đi thẳng vào phòng học.
Các học sinh trong lớp vốn đĩ đang bàn tán không ngừng, vừa thấy cô đã tới thì lập tức im thin thít giống như nhìn thấy thứ gì đáng sợ lắm.
An Đào Đào vẫn thản nhiên đi thẳng đến bàn học của Triệu Tiểu Uyển.
Triệu Tiểu Uyển đang chơi điện thoại thì cảm giác có một bóng người đổ xuống, cô ta sợ hãi ngẩng đầu lên, hung ác mắng mỏ: "An Đào Đào, cô là ma à, đi lại mà không có tiếng, cô dọa tôi sợ chết rồi!"
An Đào Đào cụp mắt xuống, hàng mi mảnh khẽ lay động: "Sao mà phải sợ, làm chuyện gì trái lương tâm à?"
Triệu Tiểu Uyển giấu điện thoại vào trong túi áo, ánh mắt láo liên: "Tôi không hiểu cậu đang nói gì."
" Ha ha.." An Đào Đào lạnh lùng nở nụ cười, môi mỏng hé mở: "Triệu Tiểu Uyển, cô đi ra ngoài với tôi, tôi có chuyện muốn nói với cô, ở đây không tiện."
Triệu Tiểu Uyển nghe xong, trong lòng đột nhiên hơi bất an, cô ta vặn hỏi lại: "Có chuyện gì mà không thể nói ngay tại đây sao?"
"Tôi đã nói rồi, ở đây không tiện để nói chuyện, hay cô muốn họ biết chuyện trong nhà cô?" An Đào Đào hơi nhíu mày, trong nháy mắt gương mặt xinh đẹp của cô đã đè bẹp Triệu Tiểu Uyển.
Tiểu Uyển ngạc nhiên tới ngớ người.
Việc nội bộ của nhà họ Triệu sao có thể nói trước mặt bao người ở đây được?
Sau khi họ làm mất lòng Cửu Gia vốn đã buồn bực muốn chết, nếu bây giờ lại để lộ vết nhơ này ra ngoài, cô ta nhất định sẽ phát điên mất.
"Được, đi thì đi, tôi cũng muốn xem cô có thể nói với tôi cái gì." Triệu Tiểu Uyển tái nhợt mặt mày đứng lên.
An Đào Đào liếc cô ta một cái: "Lên sân. thượng trường học."
'Thấy sự hùng hổ của An Đào Đào, đám sinh viên cho rằng cô quyết định xé mặt với Triệu Tiểu Uyển nên lập tức bày ra vẻ mặt phấn khích hóng chuyện.
Nhưng sau đó lại nghe thấy họ muốn lên sân thượng, trong nháy mắt có thể cảm nhận được họ iu xìu xuống, thất vọng ra mặt, bởi họ vốn tưởng rằng có thể chứng kiến cảnh hai người đánh nhau.