• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nhưng mà, ngay khi nàng ta đang chậm rãi chờ đợi, thân thể lại càng ngày càng nóng, ánh mắt cũng dần trở nên mơ hồ theo thời gian..

Phượng Thiển Tuyết lắc đầu, chỉ cho rằng do mình vừa uống nhiều rượu thôi.

Nhưng cảm giác nóng rực mãnh liệt trong cơ thể cứ từng đợt từng đợt trùng kích lên đầu óc nàng.

Giờ khắc này, toàn thân Phượng Thiển Tuyết giống như kiến bò trên chảo.

Trong cơ thể tràn lên từng đợt nhiệt lưu.

Bất quá chỉ một lát sau, tầm mắt nàng ta hoàn toàn mê ly.

Nàng ta nhịn không nổi mà cọ về phía bên cạnh, trong miệng tràn ra tiếng ngâm khẽ.

Thanh âm nhàn nhạt hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Mọi người nhìn lại gặp được một màn kinh hãi.

Phượng Thiển Tuyết vậy mà lại tự thoát y phục của mình!

Người Vân gia nhìn thấy Phượng Thiển Tuyết như vậy, sắc mặt cả đám đều trở nên cực kỳ khó coi!

"Phượng Thiển Tuyết, ngươi đang làm cái gì?" Vân gia chủ nhìn Phượng Thiển Tuyết, gầm lên thành tiếng.

Thế nhưng mà Phượng Thiển Tuyết dĩ nhiên không nghe được lời Vân gia chủ nói, chỉ hướng về một nơi mà cọ lấy..

Vân gia chủ nổi giận, tiến lên giữ chặt Phượng Thiển Tuyết.

Cảm thấy khí tức nam tử khác bên cạnh, cả người Phượng Thiển Tuyết lại hướng đến trong ngực Vân gia chủ..

"Hít.." Mọi người ở đây lần lượt hít vào một tiếng.

Có người không khỏi nở nụ cười.

"Xem ra thật sự như Phượng Sở Ca nói, Phượng Thiển Tuyết này là tịch mịch không chịu nổi.."

Sắc mặt Vân gia chủ trở nên rất khó coi.

Hắn đánh ra một chưởng, trực tiếp làm Phượng Thiển Tuyết hôn mê bất tỉnh.

"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Vân gia chủ nhìn Phượng Thiển Tuyết, đáy mắt lộ ra nghi hoặc.

Hắn đương nhiên biết rõ Phượng Thiển Tuyết dị thường, nhất định là trúng độc!

"Hoàng thượng, Phượng Thiển Tuyết nhất định là đã trúng loại độc gì đó, kính xin hoàng thượng tìm người xem xét đến cùng." Vân gia chủ mở miệng.

Nay Phượng Thiển Tuyết đã gả đến Vân gia, nếu để việc hôm nay truyền ra ngoài, ít nhiều cũng sẽ khiến cho danh vọng Vân gia chịu tổn hại.

Bất quá.. Nếu trong việc này có nguyên nhân khác, có lẽ lại bất đồng.

Yến hội hôm nay thật sự là không yên ổn, Thiên Khải đế không nghĩ tới trên yến hội sẽ phát sinh nhiều chuyện như vậy.

Đáy lòng có vài phần không kiên nhẫn, nhưng nghe lời Vân gia chủ nói, vẫn gật nhẹ đầu.

Hắn phân phó thái giám bên người: "Đi, gọi Lâm Mộ đến."

Lâm Mộ là một sơ cấp luyện dược sư đầu nhập vào Hách Liên gia.

Tuy sơ cấp luyện dược sư đẳng cấp không cao nhưng tại phiến đại lục cực kỳ khan hiếm luyện dược sư này, sớm đã được mọi người coi là bảo bối rồi.

Cũng bởi vì như thế, Lâm Mộ trở thành người người hết sức quan trọng trong Hách Liên gia.

Thái giám bên cạnh không dám lãnh đạm, vội vàng đi về một hướng..

Chỉ chốc lát sau, Lâm Mộ cũng đã trình diện.

"Mau nhìn xem nàng ta đã xảy ra chuyện gì?" Lâm Mộ mới xuất hiện, Vân gia chủ đã vội vàng nói ra.

Lâm Mộ tiến lên, sau khi dò xét khí tức cùng mạch đập của Phượng Thiển Tuyết, cuối cùng mở miệng..

"Hoàng thượng, Vân gia chủ, nàng trúng mỹ nhân say."

"Mỹ nhân say?" Nghe được ba chữ kia, thần sắc mọi người ở đây đồng loạt biến đổi.

Loại dược hạ lưu như mỹ nhân say vậy mà lại xuất hiện ở đây.

"Đang êm đẹp lại trúng mỹ nhân say.. Xem ra là có người cố ý hãm hại a.." Hách Liên Cẩn Du đứng ở một bên đột nhiên híp mắt nói: "Phượng Sở Ca, vừa rồi ngươi mời rượu nàng, nói, có phải ngươi giở trò không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK