Bên cạnh ngoài ba người Tử Lan, Thanh La, Lục Trúc, không ai không cả kinh trừng lớn mắt.
Tốc độ như vậy, một phế vật có thể có sao?
Nhị phu nhân không chú ý mặt khác, chỉ thẳng tắp trừng mắt nhìn vòng tay trong tay Phượng Sở Ca, đau lòng đến nhỏ máu.
Hết lần này đến lần khác, đúng lúc này Phượng Sở Ca giống như phát hiện ra điều gì: "Ồ" nhẹ một tiếng, sau đó lại phi thân lên lần nữa, trực tiếp nhổ một cây trâm trên đầu Nhị phu nhân xuống. "Cây trâm này hình như cũng là đồ cưới của mẫu thân."
Trâm cài tóc bị rút ra, một đám tóc không còn trói buộc, rối tung rơi xuống.
Nhị phu nhân đứng nguyên tại chỗ nhìn Phượng Sở Ca, hận không thể giết nàng!
Phượng Sở Ca lại như không phát giác, khoát khoát vật trên tay: "Đa tạ phu nhân đã thay ta bảo quản những vật này nhiều năm như vậy.. Yên tâm, lát nữa ta sẽ điểm rõ từng cái một lấy đi tất cả, không phiền đến phu nhân cùng hai vị tiểu thư thay ta bảo quản. Đúng rồi, về phần những vật bị các ngươi làm mất hoặc làm hư, đến lúc đó ta sẽ liệt kê một danh sách, các ngươi bồi thường đủ số là được."
Ba mẹ con kia nghe lời này xong muốn thổ huyết.
Phượng Triêu Dương tỉ mỉ dò xét Phượng Sở Ca nhưng không tra ra nửa chút thực lực nào liền bỏ đi ý nghĩ của ḿnh.
Ngay lúc đó, Phượng Triêu Dương cho rằng Phượng Sở Ca có thể tu luyện linh lực trở lại rồi.
Thế nhưng.. hắn vẫn không cảm giác được chút thực lực nào của Phượng Sở Ca.
Dò xét không ra thực lực của đối phương chỉ có hai trường hợp.
Một là Phượng Sở Ca thật sự không thể ngưng tụ linh lực, hai là thực lực Phượng Sở Ca xa xa cao so với mình.
Trước mắt Phượng Triêu Dương là trung cấp Linh tông.
Phượng Triêu Dương cho rằng, dù thế nào thực lực Phượng Sở Ca đều khó có khả năng siêu việt trung cấp Linh tông được.
Vì vậy, trong lòng đột nhiên buông xuống.
"Phượng Sở Ca, ta xem rõ ràng rồi, hôm nay ngươi đến đây là để làm loạn!"
"Ta sao phải làm loạn đây? Phượng gia chủ thật sự đánh giá ta quá cao rồi. Hôm nay bổn cô nương tới đây là vì lấy lại tất cả thuộc về mình!" Phượng Sở Ca không chút đặt Phượng Triêu Dương vào mắt, bộ dạng không thèm đếm xỉa một lần nữa kích thích Phượng Triêu Dương.
Lần này, Phượng Triêu Dương thực sự không chịu được rồi.
"Phượng Sở Ca, nghiệt nữ phế vật này, hôm nay ta liền trừ ngươi vì dân trừ hại!" Dứt lời, đột nhiên quanh thân Phượng Triêu Dương giương lên một hồi khí thế cường đại.
Thấy Phượng Triêu Dương có ý định động thủ, Tử Lan các nàng lập tức tiến lên.
Mặc dù biết dựa vào thực lực tiểu thư đối kháng Phượng Triêu Dương không có nửa điểm vấn đề, nhưng trước mắt tiểu thư không cho phép khinh địch mà bại lộ thực lực.
Cứ như vậy mà bại lộ, thực sự không thú vị.
Ba người tiến lên vây công..
Trong lúc bọ họ đánh nhau Phượng Sở Ca đưa tay, từ ngón tay trút ra chút ít linh lực, dọc theo hướng Tử Lan tản ra khí thế, trộn lẫn vào.
"Phanh!" một đạo tiếng vang kịch liệt, khí thế Tử Lan cùng Phượng Triêu Dương thẳng tắp đối chọi nhau, nhất thời tuôn ra vô tận ánh lửa. Mà Phượng Triêu Dương cũng bị đánh trúng lui về sau hai bước..
Bên này đánh nhau. Bên kia, Phượng Sở Ca đứng một bên như là không thèm đếm xỉa đến xem diễn.
Đột nhiên, nàng cảm thấy sau lưng có một chút động tĩnh..
Người nọ sau lưng cơ hồ dùng tám phần lực hướng nàng tập kích.
Khoé môi cười lạnh, thời điểm người đó muốn đánh nàng, quanh thân Phượng Sở Ca đột nhiên dâng lên một tầng bảo hộ.
"Phanh!"
"..."
Lúc này, Phượng Thanh Uyển tập kích từ phía sau, tất cả công kích bắn đi đều bị phản lại.
Vòng cung bảo hộ dung hợp lại hết tất cả lực đạo nàng tản ra với nhau.
Phương hướng rất chuẩn, tất cả lực đạo không nghiêng không lệch mà đánh vào mặt Phương Thanh Uyển..