• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thiếu niên, về sau xin đừng dùng lại ánh mắt này nhìn ta.." Phượng Sở Ca mở miệng.

A Trần chỉ hơi nhướng mày, đáy mắt lộ ra mấy phần đắc ý.

"Đi thôi, về nhà.."

Dứt lời, A Trần đi thẳng về phía trước.

Phía sau, Phượng Sở Ca cùng Tử Lan đầu đầy hắc tuyến.

"Tiểu thư, xem ra hiện tại ngươi đã có khắc tinh."

Đúng vậy, A Trần tựa như là khắc tinh của Phượng Sở Ca.

Mấy năm này, người có thể làm Phượng Sở Ca phát điên dường như cũng chỉ có A Trần.

Ba người đi về phía trước, không lâu sau đã đến bên ngoài Phượng phủ.

Vừa đến Phượng phủ liền gặp phải một đám người đợi sẵn bên ngoài.

Có người mắt sắc thoáng thấy Phượng Sở Ca cách đó không xa liền hô to: "Trở về, trở về! Chính là nàng, chính nàng làm lão gia và tiểu thư biến thành bộ dạng như bây giờ đấy!"

Theo tiếng nói, một thân thanh y từ trong đám người đi ra..

Đây là một trung niên nam tử, mày kiếm mắt sáng, khí độ bất phàm, ước chừng ba bốn mươi tuổi.

Hắn nhìn đoàn người Phượng Sở Ca, đáy mắt tràn đầy hàn ý.

"Ngươi chính là Phượng Sở Ca?"

Phượng Sở Ca vừa tới gần đã nghe được thanh âm người này.

Nàng nhíu mày: "Đúng vậy, các hạ đến chỗ của ta cần làm chuyện gì?"

"Phượng Sở Ca, ngươi vậy mà lại dám ở trên yến hội đả thương đại ca ta cùng Ngọc Nhi!"

Phượng Sở Ca nghe hắn nói, thoáng minh bạch thân phận của đối phương. "Nguyên lai là người Thuỷ gia. Ôi, thật không nên a. Hiện tại người Phượng gia ta đang thiếu, sợ là không có tinh lực chiêu đãi nhiều người như vậy, các ngươi đi đâu cũng được a.. Cũng đừng trách ta chiếu cố không chu toàn."

Lời này rõ ràng là muốn đuổi người, sắc mặt Thuỷ Trí ngưng tụ.

Lúc trước bởi vì hắn có việc nên cũng không tham gia yến hội kia.

Sau khi giải quyết xong mọi chuyện, vừa trở về phủ đã thấy trong phủm loạn thành một đoàn.

Vừa hỏi mới biết được đại ca cùng Thuỷ Ngọc Nhi tất cả đều bị thương.

Mà khuôn mặt Ngọc Nhi bị khắc lên hai chữ "phế vật".

Miệng vết thương kia sâu đến độ có thể thấy được xương trắng bên trong, đủ để nói rõ đối phương ra tay có bao nhiêu hung ác.

Thuỷ Ngọc Nhi là nữ hài duy nhất của Thuỷ gia, bọn họ đã che chở nhiều năm như vậy.. Trưởng bối đều đặt nàng trong lòng mà che chở, chưa từng để nàng phải chịu chút uỷ khuất nào. Hôm nay Thuỷ Ngọc Nhi trở thành như vậy, Thuỷ Trí sao có thể không tức giận?

Thần sắc hắn biến ảo bất định, rốt cuộc hắn nhảy người tiến lên đánh về hướng Phượng Sở Ca.

Phượng Sở Ca nheo mắt lại, tại thời điểm Thuỷ Trí công kích đến, lách mình tránh đi.

"Ngay cả đại ca ngươi ta còn không sợ, hiện tại ngươi cảm thấy ngươi có thể đánh thắng được ta?" Trong giọng nói Phượng Sở Ca tràn đầy khinh miệt.

"Phượng Sở Ca! Thương thế của Ngọc Nhi, ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cho ngươi.." Thuỷ Trí quát lớn, vừa nói vừa tiếp tục công kích.

Lúc trước Thuỷ gia chủ là cao cấp Linh tông, thực lực Thuỷ Trí bất quá mới chỉ là sơ cấp Linh tông, căn bản không đủ gây sợ hãi.

Phượng Sở Ca né tránh, trong nháy mắt, tầm mắt của nàng quét qua A Trần..

Đúng rồi.. Tiểu Trần Trần của nàng đói bụng rồi..

Con ngươi sáng lên, Phượng Sở Ca cũng không hề dây dưa dài dòng.

Ngay tại thời điểm Thuỷ Trí lại muốn công kích, quanh thân Phượng Sở Ca mạnh mẽ bắn ra một lực đạo cường đại, đánh Thuỷ Trí bay thẳng ra ngoài..

Trên mặt đất, tro bụi nổi lên bốn phía, che đi tầm mắt của mọi người.

"Thuỷ gia đấy, Phượng Sở Ca ta chưa bao giờ chủ động đi đắc tội người khác, đại ca ngươi cùng chất nữ tốt tại sao lại biến thành bộ dạng kia, ngươi vẫn nên trở về hảo hảo mà hỏi rõ bọn họ đi.."

Dứt lời, dẫn theo A Trần cùng Tử Lan đi thẳng vào trong phủ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK