Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn người này tuyệt đối không phải là nhân vật Nhật Diệu Cảnh, thậm chí không phải Thăng Hoa Cảnh mà là chí cường giả Sáng Thế Cảnh!  

Bởi vì bị áp chế cảnh giới, bốn người này khẳng định sẽ không cho chân thân tiến vào, đây hẳn là thần tướng của bọn họ! Tuy nhiên đối với cường giả Sáng Thế Cảnh mà nói, thần tướng và chân thân hẳn cũng không có gì khác biệt.  

Cảnh giới của bọn họ bị áp chế, lực lượng chỉ có thể hạn chế ở trình độ Nhật Diệu Vương, nhưng hơi thở lại khác với lực lượng. Tuy rằng bị áp chế lại vẫn cường đại như cũ, đối với võ giả bậc thấp tồn tại cảm giác áp bách cực lớn.  

Nhìn thấy bốn người này đi tới, những người khác đều nhao nhao tránh ra. Đây là kính sợ phát ra từ bản năng của võ giả bậc thấp đối với cường giả.  

Hơn nữa, bọn họ lại không có khả năng chờ ở nơi này một đời, chọc giận đại năng Sáng Thế Cảnh, người ta trở về liền đem gia tộc của ngươi nhổ cả rễ, ai dám không sợ?  

Bốn người này dưới chân như nước chảy mây trôi, đối với những người khác nhịn nọt cũng tốt, kính sợ cũng thế, thần tình căn bản khinh thường. Bọn họ quá mạnh, mạnh mẽ đến không cần để ý thái độ của người khác, nhìn không vừa mắt trực tiếp san bằng là được.  

– Đây chắc là Mộc Tâm của Lam Tinh Thụ! Một lão nhân nói, vóc người của hắn gầy yếu nhất.  

– Chuẩn xác mà nói, chỉ là một bộ phận trong đó, ngoài ra bị gọt đi rồi! Lão nhân thứ hai tiếp lời, đây là một lão già dáng người mập lùn.  

– Nhưng vẫn ngưng tụ bộ phận tinh hoa của Lam Tinh Thụ khi còn sống, càng có lĩnh ngộ đối với thiên đạo đại đạo! Lão nhân thứ ba cũng nói, hình thể vô cùng khôi ngô, đầu như đầu khỉ, mặt đầy lông màu vàng.  

– Ít nhất là cấp bậc Sáng Thế Đế, thậm chí chạm tới một tia bậc cửa kia! Lão nhân cuối cùng kia nhắm mắt cảm ứng một hồi rồi nói, khi hai mắt lại mở ra, dường như trống rỗng xẹt qua hai tia chớp, dọa chết người!  

– Truyền thuyết Lam Tinh Thụ hấp thu thiên địa tinh hoa, có thể ngưng tụ linh thức, hóa thành hình người. Hiện tại xem ra hẳn là không giả!  

– Cảnh giới của Lam Tinh Thụ này khi còn sống hẳn là đạt tới Sáng Thế Đế đỉnh, lĩnh ngộ của nó đối với chúng ta hẳn là có trợ giúp lớn. Hơn nữa, Lam Tinh Thụ vốn là có kỳ hiệu trị liệu. Đạt tới cấp bậc Sáng Thế Đế như cái này, tuyệt đối có thể cứu sống bất kỳ Sáng Thế Đế bị thương trí mạng!  

– Lam Tinh Thụ thuộc hàn, sau khi nó chết cũng hóa thành một vùng băng nguyên. Dị năng như thế hẳn chỉ có thiên địa kỳ trân mới có thể hình thành. Như chúng ta sau khi hóa đạo cũng chỉ còn lại một bộ xương khô!  

– Nghe nói mấy triệu năm trước nơi này từng phát sinh đại chiến, chết rất nhiều nhân vật Sáng Thế Đế. Lam Tinh Thụ này hẳn chính là một trong số đó nhỉ! Không nghĩ tới mấy triệu năm trôi qua, nó không ngờ còn có một bộ phận tinh hoa để lại. Quả nhiên cường đại đến khó tin!  

Bốn lão nhân trao đổi cách nghĩ, nhưng cũng không hạ thấp giọng, dường như căn bản không để ý người khác nghe thấy bọn họ đối thoại. Ở trong mắt bọn họ, tất cả mọi người đều là con kiến, hoàn toàn không cần phải chú ý nhiều.  

Mọi người thì nghe mà trong lòng phát run. Hóa ra vùng băng nguyên này rồi lại bởi vì một “người” mà hình thành. Chuẩn xác mà nói là một cây thực vật sinh linh, lại thông qua tu luyện hàng tỉ năm trở thành Sáng Thế Đế cao cao tại thượng!  

Thực vật tu luyện không biết khó khăn hơn loài người, yêu thú bao nhiêu. Bởi vì chúng nó trời sinh cũng không khai hóa linh trí, chỉ riêng quá trình này cần phải hao phí mấy triệu năm!  

Mà thực vật đạt tới vạn năm tuổi trở lên phần lớn đều có thể vào thuốc. Linh thảo có thể sống đến mở ra linh trí thật sự là trong hàng tỉ đều khó ra lấy một! Hơn nữa, một khi khai hóa linh trí, có thể tu luyện, cũng sẽ mất đi tuổi thọ gần như sẽ không khô cạn, nhiều nhất chỉ sống nhiều hơn võ giả cùng cảnh giới một chút thời gian.  

Chính là bởi vì điều kiện thành đạo vô cùng khó khăn, nhưng những thực vật sinh linh này một khi thành đạo, chiến lực của bọn họ cũng sẽ vô cùng cường đại, còn có được rất nhiều dị năng. Tỷ như Lam Tinh Thụ này có thể phóng thích cực lạnh, lại phối hợp linh lực bản thân, có thể dễ dàng tiêu diệt cường giả cùng cấp!  

Nhưng dù là như vậy, gốc Lam Tinh Thụ đắc đạo này vẫn là ngã xuống ở nơi này, ngay cả Mộc Tâm tinh hoa nhất đều bị đánh nát, chỉ còn lại một bộ phận tàn khuyết!  

Mọi người đều nổi lòng tò mò và tham lam mãnh liệt, bức thiết muốn biết năm xưa đến tột cùng xảy ra chiến đấu như thế nào, lại khiến cho tồn tại mạnh như Lam Tinh Thụ đắc đạo đều ngã xuống!  

Mà bọn họ cũng khát vọng giành được khối Mộc Tâm này. Nó chẳng những có kỳ hiệu trị liệu, còn ẩn chứa lĩnh ngộ đắc đạo, mức độ quý báu quả thật khó thể nói bằng lời!  

Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, nó thậm chí không thua kém Hóa Long Cửu Trảm!  

Nhưng bốn đại cường giả Sáng Thế Cảnh ngay ở trước mặt, ai dám ở trước mặt bọn họ cướp mồi?  

Bọn họ tiến vào quả thật chỉ là thần tướng, hơn nữa cảnh giới bị áp chế đến Nhật Diệu Vương. Nhưng người có thể trở thành Sáng Thế Cảnh, lúc ở Nhật Diệu Vương lại há sẽ bình thường? Cho dù là không thể đánh xuyên vách ngăn cảnh giới cũng ít nhất là Nhật Diệu Vương 10 vầng mặt trời!  

Hơn nữa, bọn họ còn có thể thoáng vận chuyển hơi thở Sáng Thế Cảnh. Hai loại này cộng lại một chỗ đủ cho bọn họ bộc phát ra chiến lực của Nhật Diệu Vương 11 vầng mặt trời!  

Đây chính là đột phá về chất!  

Trừ phi chí tôn trẻ tuổi đám người Nhất Kiếm Phá Thiên có thể đột phá đến Nhật Diệu Vương 11 vầng mặt trời, thành tựu ngôi vị chí tôn chân chính, nếu không ai có thể ngăn cản được thần tướng của mấy vị cường giả Sáng Thế Cảnh?  

– Ha ha. Ba vị lão hữu nếu đều không có ý ra tay, vậy để lão phu đến làm thay! Tên cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia bước ra, đi tới phía trước băng nhận, mắt khép hờ.  

Chu Hằng khẽ nhíu mày. Vị cường giả Sáng Thế Cảnh này tuyệt đối không đạt tới độ cao của Sáng Thế Đế, bởi vì cảm giác mang đến cho hắn kém xa không bằng Đông Quách Hằng. Khả năng là Sáng Thế Vương cũng có khả năng là Sáng Thế Hoàng.  

Nhưng quản ngươi là ai, tiến vào nơi này là phải bị quy tắc nơi này áp chế, cảnh giới rớt xuống đến Nhật Diệu Vương, lại làm sao làm gì được vùng băng nhận này chứ? Nhưng trái lại, đường đường cường giả Sáng Thế Cảnh lại nói hươu nói vượn sao?  

Trong lúc Chu Hằng nghi hoặc, cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia bỗng nhiên bộc phát ra hơi thở khủng bố vô biên, luồng lực lượng cuồn cuộn mà ra kia chỉ cảm ứng một chút là khiến da dẻ người ta như bị đao cắt!  

Lực lượng của cấp bậc Sáng Thế Cảnh!  

Làm sao có thể!  

Nơi này không phải là bị áp chế cảnh giới sao? Hắn vì sao có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như thế?  

Cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn vừa ngưng tụ được lực lượng, lập tức đánh qua băng nhận. Bùng bùng đám băng nhận này quả thật sắc bén rét lạnh, nhưng đvm cường giả Sáng Thế Cảnh vẫn không thấm vào đâu, nhao nhao vỡ nát!  

Dù sao, Lam Tinh Thụ kia đã chết không biết bao nhiêu năm rồi!  

Trong một vùng vụn băng bay loạn, bức tường băng nhận này đột nhiên vỡ vụn, một vách chắn cuối cùng cũng biến mất!  

Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!  

Đúng lúc này, tứ chi cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia đột nhiên đồng loạt nổ tung. Trong biểu tình đột nhiên biến sắc của hắn, cái đầu cũng đột nhiên vỡ toác, trong nháy mắt hóa thành một chùm mưa máu, bắn vãi ra bốn phương tám hướng.  

Vút! Vút! Vút!  

Đám mưa máu đó bắn ra, võ giả bị đánh tới đều là trên người xuất hiện những lỗ thủng, lập tức kêu thảm liên tục, vô cùng thống khổ! Nhưng cũng có mấy giọt máu tươi vẩy lên trên Mộc Tâm màu lam, lại cũng không tạo thành một chút phá hư nào.  

Biến hóa đột ngột khiến mọi người toàn bộ đều mất năng lực phản ứng!  

Ánh mắt Chu Hằng ngưng lại, trong lòng có chút hiểu ra.  

Sáng Thế Cảnh quá cường đại, cường đại đến có thể tạm thời phá vỡ áp chế cảnh giới ở nơi này. Bởi vì cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia đánh tan tường băng nhận, nhưng Vũ Văn Kiếm lại càng mạnh, mạnh đến mức ngươi muốn đột phá hạn chế thì phải lấy sinh mệnh làm giá phải trả!  

Bởi vậy một vị cường giả Sáng Thế Cảnh cứ như vậy bị diệt trừ!  

May mắn, cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn kia tiến vào chính là một đạo thần tướng, nếu không tất nhiên thần hình đều diệt! Nhưng hiện tại cũng đủ cho hắn đau khổ, mất một đạo thần tướng, đó cũng là nỗi đau khó thể chịu nổi!  

Ba vị cường giả Sáng Thế Cảnh còn lại hai mặt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ nghĩ lại mà sợ. Bởi vì lúc trước bất kể ai trong bọn họ ra tay đều đồng dạng khó thoát khỏi số mệnh bị hủy diệt!  

Bị bắt áp chế cảnh giới tiến vào nơi này, nghĩa là thực lực của bọn họ không bằng Vũ Văn Kiếm, chỉ có thể bị hắn hạn chế. Như vậy ở địa phương đặc thù này, thủ đọa Vũ Văn Kiếm bày ra muốn hủy diệt bọn họ tự nhiên là dễ như trở bàn tay.  

May mắn là, băng nhận đã trừ, hiện tại chỉ cần nhặt bảo vật lên là được!  

Cường giả Sáng Thế Cảnh mặt khỉ thứ nhất đứng ra, kế đó hai cường giả Sáng Thế Cảnh khác cũng động. Bọn họ đều đi tới phía trước viên Mộc Tâm kia, nhưng khi tới khoảng cách một trượng, bước chân của bọn họ lại ngừng lại cùng một thời gian.  

– Làm sao có thể! Lão nhân cao gầy sắc mặt lại biến: – Đã qua nhiều năm như vậy, viên Mộc Tâm này làm sao còn có uy áp lớn như thế!  

– Phải vận chuyển linh lực mạnh nhất mới có thể chống đỡ nổi. Nhưng cứ như vậy, cỗ thần tướng này của chúng ta cũng sẽ hóa thành mưa máu!  

– Chờ một chút, uy áp này dường như đang suy yếu!  

Ba đại cường giả Sáng Thế Cảnh đồng thời lộ ra vẻ ngưng thần, cảm ứng kỹ càng, qua một hồi lâu bọn họ đồng thờin. – Huyết tế! Chân mày nhíu chặt bỗng nhiên giãn ra, như trút được gánh nặng.  

Bọn họ đều ngoắc tay, chỉ thấy máu thịt của cường giả Sáng Thế Cảnh mập lùn nổ tung lúc trước đều bị bọn họ thu gom lại, nhao nhao ném qua hướng viên Mộc Tâm kia.  

Ông!  

Viên Mộc Tâm này giống như bông gòn hút máu, toàn thân phát ra ánh lam nhàn nhạt, sáng chói lóa mắt. Nhưng theo máu tươi biến mất, hào quang này cũng mờ đi, không hiện ra nữa.  

– Còn chưa đủ!  

– Vậy thì tế đến đủ mới thôi!  

– Ừm!  

Ba đại cường giả Sáng Thế Cảnh đều lạnh lùng nói, đột nhiên chia nhau vọt ra, hướng về phía đám người trong huyệt động phát động công kích.  

Bọn họ quá cường đại, chiến lực chân thật tuyệt đối đạt tới Nhật Diệu Vương 11 vầng mặt trời, một tay chộp ra căn bản không cho người ta có năng lực chống đỡ, ai cũng bị khống chế yếu hại, sau đó ném mạnh về phía viên Mộc Tâm kia.  

Phốc người bị ném ra tới phía trên Mộc Tâm lập tức thân thể vỡ toác, hóa thành một chùm mưa máu rơi xuống Mộc Tâm.  

Mọi người lúc này mới hiểu được huyết tế là ý gì!  

Xem ra, tất cả bọn họ đều là vật tế!  

Bọn họ đều vô cùng phẫn nộ, nhưng đối mặt với ba vị cường giả Sáng Thế Cảnh, bọn họ lại chỉ tức giận mà không dám nói, ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không có, nhao nhao chạy trốn!  

Cho dù bọn họ hiện tại có thể chiến thắng ba cường giả Sáng Thế Cảnh thì lại thế nào, người ta về sau chân thân vừa ra liền có thể đem gia tộc bọn họ nhổ cả rễ, cam đoan sẽ không có người rên lên một tiếng!  

Chạy! Chỉ có chạy!  

Đây cũng là chuyện bê bối, bọn họ không dám nói ra để dẫn tới sự trả thù của cường giả Sáng Thế Cảnh. Mà cường giả Sáng Thế Cảnh cũng sẽ không nhàm chán đến tìm bọn họ tính nợ!  

– Chạy được sao? Ba vị cường giả Sáng Thế Cảnh thân hình như chớp lóe, bọn họ đều nắm giữ thân pháp cực kỳ huyền diệu lại thêm nghiền ép tuyệt đối về chiến lực, căn bản không có người là đối thủ một hiệp của bọn họ. Cũng căn bản không có người chạy được ra ngoài, lần lượt bị ném qua huyết tế!  

– Tiểu tử, tới lượt ngươi! Cường giả mặt lông vàng một tay vươn tới ba người Chu Hằng, hẳn là chỉ có lực lượng của Nhật Diệu Vương 10 vầng mặt trời, nhưng phối hợp với khí thế, tiên thuật, chiến lực của hắn tuyệt đối đánh xuyên vách ngăn cảnh giới!  

Cực kỳ mạnh mẽ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK