Đó là bá chủ Kim Nguyên Thành!
Nhưng hôm nay không ngờ bị 1 người làm nhục, loại phẫn uất này đặt ở trong lòng mỗi một người Mã gia, bọn họ đều hận không thể bầm thây Chu Hằng vạn đoạn! Tuy nhiên, tiểu tử này lại còn mang theo 1 đám mỹ nhân, vừa lúc lấy các nàng trút giận!
Chu Hằng hờ hững, nói: – Ta đã nói rồi, không thích nói chuyện cách vách tường cùng người, ngươi không có lỗ tai sao? Hắn đánh ra một trảo.
– Ha ha ha! Đợi lão phu đi ra, sẽ là tử kỳ của
Xoạt, bóng người nhoáng lên một cái, một lão nhân đầu tóc bạc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Chu Hằng, khóe miệng nhếch lên, bởi vì tuyệt đối kinh ngạc, hắn cũng không thể nói xong câu kia.
Tê!
Mọi người Mã gia chỉ cảm thấy da đầu run lên, có mấy người đã tối sầm hôn mê bất tỉnh.
Đây chính là lão tổ Mã gia bọn họ, cường giả Linh Hải Cảnh duy nhất Kim Nguyên Thành a!
Bị người tiện tay trảo 1 cái liền đi ra?
Đây là yêu thuật sao?
Chu Hằng mỉm cười nhìn lão giả tóc trắng này, nói: – Biết nói tiếng người không?
– Có! Có! Lão giả tóc trắng vội vàng gật đầu không ngừng, đường đường cường giả Linh Hải Cảnh duy nhất Kim Nguyên Thành, hoàn toàn xứng đáng đệ nhất nhân, giờ phút này Mã gia lão tổ nào còn dám cãi.
– Tốt lắm! Chu Hằng hài lòng cười
– Thất thiếu gia nhà ngươi đâu, gọi hắn xuất hiện đi, ta có lời muốn hỏi hắn!
– Vâng! Vâng! Mã gia lão tổ gật đầu liên tiếp, sau đó quay đầu, quát lớn – Kiếm Hùng đâu, còn không mau gọi hắn ra! Trong lòng hắn nổi giận, thật sự không biết tên con em nhà giàu này thế nào đắc tội Chu Hằng.
Lẽ ra thực lực của hai người kém cách xa vạn dặm, Mã Kiếm Hùng muốn đắc tội Chu Hằng đều không có cơ hội này a?
Chỉ một lúc sau, một cái ăn chơi trác táng cùng một phụ nữ trung niên với 3 đại hán đi đến. Nhìn ra được, phụ nữ trung niên kia hẳn là mẫu thân thanh niên quần áo lụa là.
– Buông ra! Còn không buông ra! Ai dám động 1 cọng lông măng của con ta. Lão nương sẽ cho hắn đẹp mắt! Phụ nữ trung niên dáng điệu thướt tha, bất quá bây giờ lại thần tình hung tướng.
Thanh niên này chính là Mã gia Thất thiếu gia? Tuy rằng nhìn qua trẻ, nhưng tiến vào Tụ Linh Cảnh sau tốc độ võ giả già sẽ giảm bớt.
Chu Hằng xuất chiêu, thanh niên quần áo lụa liền xuất hiện ở trước mặt của hắn, nói: – Muốn hỏi thăm ngươi, Lưu Như Vân. Nàng ở nơi nào?
– Hỗn đản, mau thả con ta! Phụ nữ trung niên kia lại vô cùng mạnh mẽ, vừa thấy đứa con bị Chu Hằng chụp tới nào lo lắng mọi việc, giương nanh múa vuốt vọt tới.
Chu Hằng trừng mắt nhìn nàng một cái, khí thế vô thượng lưu chuyển, gương mặt phụ nữ trung niên kia lập tức trắng bệch, ôm ngực lui sang một bên.
– Ai? Mã Kiếm Hùng lại thần tình mê mang nhìn Chu Hằng.
Bộ dáng này nếu giả dối giả vờ, vậy người này tuyệt đối không phải ăn chơi trác táng, mà so với cáo già còn hồ ly hơn.
Chu Hằng nghĩ nghĩ. Trong lòng lập tức hiểu được, chỉ sợ vị Mã gia thiếu gia này nhớ kỹ sắc đẹp Lưu Như Vân, đã sớm quên tên của đối phương? Nghĩ như vậy, hắn thay đổi câu hỏi. Nói: – Mấy ngày hôm trước, có phải Lưu gia tặng một mỹ nữ cho ngươi hay không?
– Ngươi nói là cái thối kỹ nữ kia a! Mã Kiếm Hùng vỗ đùi, lộ ra bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ.
Điều này làm cho mọi người Mã gia ai cũng mắng một câu ngu ngốc ở trong lòng!
Chu Hằng hiển nhiên là có quan hệ cùng nữ nhân tên Lưu Như Vân. Rõ ràng lai giả bất thiện! Ngươi lại còn thừa nhận, đây không phải muốn chết sao? Người thông minh nên chống chế mọi cách. Phủi sự tình sạch sẽ!
Chỉ là tên này rất ngu xuẩn, nghe Chu Hằng nói xong cũng không kịp chờ đợi thừa nhận. Ngay cả để cho người khác cơ hội nháy mắt đối với hắn cũng không có, quả thực dại dột vô cùng – nói đi nói lại, nháy mắt đối với tên ngu ngốc thiếu gia này thì thế nào, hắn hiểu được sao?
Chu Hằng bình tĩnh, nhìn không ra một tia vui giận, nói: Nữ nhân kia, hiện tại ở nơi nào?
– Con tiện nhân kia, cũng dám cắn bổn thiếu gia, bị bổn thiếu gia băm cho chó ăn! Mã Kiếm Hùng không quan tâm nói.
Hắn thực bị làm hư, trước kia mặc kệ dính bao nhiêu họa đều có lão nương hắn dốc hết sức hóa giải thay, bởi vậy mặc dù tình huống trước mắt có chút quỷ dị, nhưng Mã thất thiếu lại không có nửa điểm sợ hãi.
Sợ gì? Có mẹ của hắn ở đây!
Chu Hằng thở dài, nói:
– Vốn còn muốn cho ngươi lưu thi thể toàn vẹn, chỉ là tự làm bậy không thể sống, kiếp sau nhớ rõ phải làm người tốt!
– Ngươi, ngươi muốn giết ta? Mã Kiếm Hùng nhìn Chu Hằng, trên mặt dâng lên không ngờ không phải sợ hãi, mà là mãnh liệt cùng phẫn nộ không thể tin!
Người kia lại dám nói muốn giết mình?
– Nương Hắn há mồm ra, dù sao mặc kệ gặp chuyện phiền toái gì mẹ của hắn nhất định sẽ giúp hắn.
Quả nhiên, người đàn bà chanh chua kia vừa nghe muốn giết con lập tức nóng nảy, vội vàng nhảy dựng lên, quát: – Ngươi dám! Ngươi có biết ta là ai không? Ta là người Ninh gia, Ninh gia lão tổ ta là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh!
Nga, trách không được hai mẹ con này dám lớn lối như vậy, thì ra là có hậu trường cường đại.
Chỉ là trước mặt Thăng Hoa Hoàng, Hóa Thần Cảnh là cái gì? Thổi 1 hơi có thể thổi chết cả ngàn.
Chu Hằng nắm Mã Kiếm Hùng lên, buông ra thần thức tìm tòi, cười nói: – Không thể tưởng được nơi này còn có một cái hoạn thú tràng!
– Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Người đàn bà chanh chua vừa nghe, lập tức kinh hoảng, mồ hôi lạnh ứa ra.
– Hắn băm người cho chó ăn, ta tự hỏi thủ đoạn không ác độc như vậy, đành phải đưa hắn trực tiếp ném cho yêu thú chơi! Chu Hằng mờ nhạt nói.
Mã Kiếm Hùng sợ hãi, dưới chân lập tức chảy ra một đạo chất lỏng màu vàng.
Chu Hằng dẫn Mã Kiếm Hùng đi về phía trước.
– Là ta, là ta gọi người đánh chết kỹ nữ kia, không liên quan chuyện của con ta! Người đàn bà chanh chua thật sự cưng chiều đứa con, lập tức kêu quát Chu Hằng.
– Thật sự? Chu Hằng lại nhìn về phía Mã Kiếm Hùng, một cỗ uy áp lập tức bao phủ.
– Thật sự, mẹ ta phát hiện kỹ nữ kia dám cắn ta, nên cho người đập vỡ đầu của nàng, bất quá ta không hết hận, liền ném nàng cho chó ăn! Mã Kiếm Hùng hai mắt mờ mịt nói, hắn hoàn toàn bị khí thế Chu Hằng chấn nhiếp, lời nói này là vô ý thức.
Chu Hằng không khỏi phát ra hai tiếng cười lạnh, quả nhiên tối độc phụ nhân tâm!
Người đàn bà chanh chua thích đứa con cũng không phải sai lầm, nhưng yêu quý đến bực này thật quá mức!
Tuy nhiên, nếu không có Chu Hằng tới, hai mẹ con này ỷ có Mã gia làm hậu trường, tái phạm gấp mười trở lên sẽ có người đi tìm bọn họ tính toán sổ sách sao? Hơn nữa, Mã gia không đè ép được không phải còn có Ninh gia lợi hại hơn sao?
Ở trong thế giới phàm nhân, Thiên Tôn ý nghĩa vô địch!
– Các ngươi bị trừng phạt đúng tội! Chu Hằng lại phát ra một đạo linh lực cuốn người đàn bà chanh chua lên, đi nhanh thẳng tiền.
– Tiền bối! Tiền bối! Không được a! Mã gia lão tổ vội vàng theo sau – Mẹ con nhà này có quan hệ sâu xa với Ninh gia, không động được! Không động được!
Tuy rằng người đàn bà chanh chua chỉ là tộc nhân chi thứ của Trữ Gia, nhưng dính đến một chút xíu Thiên Tôn cũng đủ để ép Mã gia lễ ngộ có thừa đối với nàng!
Thực ra nữ nhân này cũng không phải luôn luôn mãnh như thế liệt, nhưng hơn 30 năm trước nam nhân của nàng qua đời ngoài ý muốn, nàng yêu quý con trai độc nhất đến tận xương tủy.
– Ngươi nên biết hai mẹ con này làm ác, cũng không để ý không hỏi, để mặc cho bọn chúng thoải mái, ngươi có khác gì phạm tội đâu? Chu Hằng lại phân ra một đạo linh lực cuốn lại Mã gia lão tổ.
Lần này, không ai dám đi lên nữa.
Mã gia nuôi một số lớn yêu thú, có khi là dùng để giết, có khi là dùng để tộc nhân luyện tập đảm lượng, quen thuộc giết chóc, mà có khi dùng để làm dược, bởi vậy số lượng rất nhiều.
Chu Hằng vung tay lên, ba người này bị hắn ném vào trong vòng thú, nơi này nuôi mười mấy đầu đao phong lang, bởi vì răng nanh giống như lưỡi dao mà được đặt tên. Ý hắn niệm vừa động, tu vi ba người này bị hắn phế bỏ trong nháy mắt.
Hắn xoay người đi, mà ở phía sau hắn, vang lên tiếng yêu lang gầm, đón lấy, chính là kêu thảm thiết tràn ngập sợ hãi…
Chu Hằng mang theo tam nữ rời đi, Hồ Nhân khóc sướt mướt, mà Lam Long nữ hoàng thì khí tức giận chỉ trích Chu Hằng tại sao không xử lý toàn bộ những người Mã gia khác, bạo lực đột phá giới hạn lũy thừa.
Khó trách lúc trước nàng cởi một cái vây liền máu chảy thành sông, nguyên lai cô gái này sinh ra được là một cuồng bạo lực!
Chu Hằng không để ý đến nàng, bởi vì khi hắn vào thành hắn phát hiện một chỗ địa phương cổ quái, chỉ là muốn xử lý chuyện của Mã gia trước mới không đi, hiện tại hắn dời lực chú ý tập trung lại đây.
Đây là một cái Tế đàn, hương khói rất mạnh, có vô số tín đồ kính bái.
Võ giả không tin thần linh!
Chí Thánh đại lục không ngờ toàn thể kính bái một vị thần linh chí cao, thật làm cho người ta không nghĩ ra! Chu Hằng cùng mấy nữ đều đi vào Tiên Cư, liền bước chậm đến nơi này.
Kính bái ở trong này, cũng không chỉ là dân chúng thông thường, còn có võ giả, từ Luyện Thể tầng một đến Khai Thiên Cảnh đều có. Chu Hằng tin tưởng, nơi này khẳng định cũng có Sơn Hà Cảnh, cường giả Linh Hải Cảnh đến lạy, chỉ là số lượng cường giả như vậy quá ít, không có khả năng vừa vặn hắn đến đây liền gặp.
Mỗi người đều vô cùng thành kính, dường như nơi này cung phụng là thiên thần chân chánh, làm cho bọn họ phát ra kính sợ từ nội tâm.
Cái tế đàn này thành lập ở trung ương thành phố, diện tích thật lớn, hơn nữa chiều cao trăm trượng, bốn phương hướng Đông Nam Tây Bắc có 1 loạt bậc thềm thật dài kéo xuống dưới, có vẻ tương đối khí phách.
Chu Hằng theo bậc thềm đi lên, tốc độ cũng không nhanh, mà độ dốc bậc thềm nơi này rất nhỏ, bởi vậy đạo bậc thềm này ít nhất cũng dài 3, 4 dặm!
Tìm 10 phút, hắn mới đi tới trên Tế đàn.
Một pho tượng nữ tính hiện ở trước mặt của hắn, chiều cao mười trượng, tản ra đại khí bàng bạc.
Đây là vị thần linh chí cao kia?