Sao lại có chuyện trùng hợp như thế!
Sau khi vừa “tông cửa”, hắn lập tức đẩy Lam Long nữ hoàng ra, vội vàng rời khỏi Tiên Cư, chạy ra sân viện nhàm chán nhìn lá cây rụng.
Hẳn là… không tính là xảy ra chuyện gì!
Dù sao còn cách một lớp vải, cũng không thể coi như chân chính chọc vào phải không? Đúng, nhất định không thể tính, tối đa là đi vào một phần tư, vậy làm sao mà tính được?
Nhưng mà, hình như có một phen cảm thụ khác lạ!
Dựa vào, sao mình lại lạc đề nữa?
Cái chỗ chết tiệt này, phóng đại tâm tình của hắn gấp mười gấp trăm lần, chẳng những giận dữ đến nhanh, dục vọng vừa châm là bùng cháy!
Chu Hằng nhắm mắt lại, trong đầu lại không khỏi hiện ra cánh mông to mê người của Lam Long nữ hoàng, làm người ta lưu luyến không thôi, thật sự muốn nhào vào lần mò thắng cảnh, nghiên cứu bộ ngực kích thước kinh người, hoặc là khe mông sâu thần bí của nàng.
Không được, hắn nhất định phải mau rời khỏi chỗ này!
Cuối cùng, một đêm trôi qua, trận đấu tổ thứ 5 cũng bắt đầu, cuối cùng do một Thăng Hoa Hoàng Quý Viễn Bác bùng nổ trồi lên. Thực lực người này không kém, tranh đấu Thánh Thủy Sứ Giả lần trước là thua dưới tay Nghiêm Cẩm Thụy, mới dừng lại ở vòng 8 người mạnh nhất, tuyệt đối có đủ thực lực.
Đến đây, tám người mạnh nhất đã được chọn ra, thi đấu vòng 4 người mạnh nhất sẽ tiến hành vào 3 ngày sau, để mọi người đều có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi. Sau đó bán kết, chung kết sẽ được tiến hành cùng một ngày, xác định người được chọn làm Thánh Thủy Sứ Giả.
Trong 3 ngày sau đó, Chu Hằng cũng không thấy được Lam Long nữ hoàng.
Hắn cố ý vô tình tránh né, Lam Long nữ hoàng càng trốn trong Tiên Cư không chịu ra, tự nhiên hai người không có cơ hội gặp mặt.
– Tứ muội của ngươi không sao chứ? Chu Hằng hỏi Hồng Long nữ hoàng.
– Không có gì! Sao lại có chuyện? Hồng Long nữ hoàng kỳ quái nhìn Chu Hằng, lúc ấy Chu Hằng cùng Hồng Long nữ hoàng ngã rất nhanh, bò dậy càng nhanh hơn. Cộng thêm nàng bị say đến đầu óc mơ hồ, căn bản không phát giác được hai người đã xảy ra tiếp xúc thân mật ngắn ngủi.
– Hả, sao ngươi lại quan tâm muội ấy như thế? Hồng Long nữ hoàng chớp mị nhãn. – Nè, ngươi sẽ không động tâm tư gì với Tứ muội của ta đó chứ? Đáng ghét mà, rõ ràng người ta là của ngươi, sao lại đi coi trọng Tứ muội! Tên phụ lòng nhà ngươi!
– Nè nè nè! Ngươi đừng nói lung tung, giống như là ta bội tình bạc nghĩa ngươi vậy! Chu Hằng cảm thấy ăn không tiêu, tính cách đôi hoa tỷ muội Long tộc này hoàn toàn là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
– Không cho phép ngươi thích Tứ muội, ngươi là của người ta! Hồng Long nữ hoàng kéo áo Chu Hằng, mắt sáng long lanh, biểu tình đúng là đổi là đổi.
Chu Hằng lại thở dài, làm sao hắn lại dính vào chuyện này cơ chứ!
Lại một ngày sau, trận chiến tám người mạnh nhất Thánh Thủy Sứ Giả cuối cùng bắt đầu, trải qua rút thăm, đối thủ của Chu Hằng chính là Quý Viễn Bác vùng lên ở tổ 5, tuy nhiên hắn cùng Quý Viễn Bác là tổ ra sân cuối cùng.
Ba trận trước, ba người Nghiêm Cẩm Thụy, Tôn Trác Lập cùng Kiều Thanh Thanh không phụ kỳ vọng, đều đánh bại đối thủ của mình, dễ dàng đến mức làm người xem không nhìn ra được tu vi thế nào.
Một ngàn năm qua, bọn họ đều có tiến bộ rất xa, thậm chí đều chiếm được cơ duyên to lớn, thế mới tiến bộ tăng vọt trên con đường võ đạo.
Chu Hằng ra sân, đứng đối diện Quý Viễn Bác.
Trận chiến này không có người được công nhận vô địch như Nghiêm Cẩm Thụy, tuy nhiên Chu Hằng mạnh mẽ chiến thắng trong thi đấu tiểu tổ, Quý Viễn Bác cũng là nhân vật mạnh mẽ chỉ xếp dưới ba người Nghiêm Cẩm Thụy, kỳ thật trận chiến này càng thu hút người xem.
Bởi vì không ai biết người nào có thể thắng được trận chiến này, không giống ba trận trước, chưa đánh là người ta đã biết kết quả.
Loại hồi hộp này đương nhiên chỉ tồn tại trong lòng người xem, Chu Hằng căn bản không coi Quý Viễn Bác là đối thủ, dưới Sáng Thế Vương có ai xứng là địch với hắn?
– Trong vòng 10 chiêu, ta sẽ đánh bại ngươi! Quý Viễn Bác dùng giọng điệu lạnh băng nói, tràn đầy lòng tin mạnh mẽ.
Chu Hằng cười ha ha, nói: – Được! Vậy ta bắt đầu đếm! 1, 2, 3…
Mọi người da mặt co rút, Quý Viễn Bác nói là 10 chiêu, không phải đếm đến 10, có thay đổi khái niệm như vậy sao?
– Ha ha ha! Vậy ta đánh bại ngươi trong vòng 10 tiếng đếm! Quý Viễn Bác rống dài, lập tức thi triển công kích, vận chuyển linh lực, 8 đạo pháp tướng của hắn xuất hiện, là Thăng Hoa Hoàng 8 tướng!
Khó trách hắn có lòng tin như thế!
Thiên địa này nhìn địa vực cũng không nhỏ, nhưng đặt ở bên ngoài thì căn bản không thể so sánh! Chỗ càng nhỏ, tự nhiên dân cư cũng càng ít, so sánh ra thì tỷ lệ xuất hiện thiên tài càng nhỏ đến đáng thương.
Huống chi linh khí thiên địa nơi này không thể tính là dư thừa, cũng làm xuất hiện cường giả vượt qua cực hạn trở nên vô cùng khó khăn, Thăng Hoa Hoàng 8 tướng, đủ để kiêu ngạo!
– Không ngờ tới, Quý Viễn Bác lại đạt đến Thăng Hoa Hoàng 8 tướng, hoàn toàn có tư cách tiến công lên người thắng cuối cùng!
– Ngàn năm trước, đám người Nghiêm Cẩm Thụy, Tôn Trác Lập cũng chỉ là Thăng Hoa Hoàng 7 tướng, bọn họ đã có thể quét ngang vô địch! Nếu bọn họ đều không thể vượt qua cực hạn, vậy người thắng sau cùng trong trận đấu lần này phải là Quý Viễn Bác!
– Không ai ngờ tới, Quý Viễn Bác lại đạt đến Thăng Hoa Hoàng 8 tướng!
– Hắn quả thật nhịn được!
8 tướng vừa xuất hiện, dư luận liền nghiêng về phía Quý Viễn Bác.
Quý Viễn Bác rống lớn, 8 tướng đồng loạt, hắn đan hai tay, kéo ra một mảnh mây sáng màu tím đỏ, hóa thành những mảnh thiên thạch, điên cuồng đụng về phía Chu Hằng.
– 7, 8, 9, 10! Chu Hằng không nhanh không chậm, khi tiếng “10” vừa ra khỏi miệng, công kích của Quý Viễn Bác cũng hung hãn ập tới, thời gian tính toán vừa khớp, muốn một chiêu đánh bại Chu Hằng.
Ầm!
Tiếng nổ nặng nề, bên trong Võ Đấu Trường cuốn lên lốc bụi, xoay tròn lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Mọi người đều ngưng thần nín thở, sợ bỏ sót một chi tiết nào.
Bụi mù tiêu tan, chỉ thấy Chu Hằng cùng Quý Viễn Bác đứng cách nhau 10 trượng, không nhìn ra được sau chiêu vừa rồi là ai chiếm thượng phong.
Ở góc khán đài, ánh mắt Nghiêm Cẩm Thụy lóe lên, khóe miệng nhếch lên cười lạnh.
– Nghiêm huynh, cảm thấy khó chơi sao? Tôn Trác Lập ngồi bên cạnh hắn, mặc dù hai người là đối thủ cạnh tranh, nhưng quan hệ mặt ngoài cũng không tệ, có thể thường xuyên thấy bọn họ đi cùng nhau.
– Tôn huynh cho rằng thế nào? Nghiêm Cẩm Thụy lại không đáp mà hỏi ngược.
Hai người quan hệ tốt cũng chỉ là mặt goài, bởi vì bọn họ đều xuất thân từ gia tộc Sáng Thế Vương, cũng đều là tộc nhân kiệt xuất nhất, bình thường ở chung thì thế nào cũng phải bảo trì khách sáo ngoài mặt.
Nhưng đề cập tới vấn đề cá nhân, bọn họ làm sao chịu nói thật?
Nghiêm Cẩm Thụy không nhìn ra được sâu cạn c Tôn Trác Lập, còn Tôn Trác Lập cũng không nhìn ra được cảnh giới chân thật của Nghiêm Cẩm Thụy, hai người đều tu một loại bí pháp ẩn giấu khí tức, trừ khi có thực lực mạnh hơn bọn họ cả mảng lớn, không thì đừng mơ nhìn ra được.
– Nếu chỉ là 8 tướng… Ta trở tay là có thể trấn áp! Tôn Trác Lập ngừng một lúc, nhưng vẫn kiêu ngạo vô cùng nói.
Trở tay là có thể trấn áp?
Vậy là tu vi gì? 9 tướng, 10 tướng? Thậm chí…. Thăng Hoa Đế?
Bọn họ đều là thiên kiêu đương thời, lực lượng ngang nhau thì bọn họ có thể chiến thắng bất cứ ai, mà chỉ cần chiếm ưu thế lực lượng, bọn họ trở tay là có thể trấn áp bất cứ kẻ nào! Cho nên, những lời của Tôn Trác Lập tiết lộ ra, chính là hắn tối thiểu cũng là Thăng Hoa Hoàng 9 tướng!
Đây là nói thật… hay là cố ý phóng đại?
Nghiêm Cẩm Thụy sẽ không thể không chút do dự tin lời đối phương, rất có thể đối phương đang hư trương thanh thế, nhiễu loạn tâm tình của mình, từ đó ảnh hưởng tâm tình lúc chiến đấu với người này.
Đối đầu giữa cao thủ, nhiều mặt đủ loại, công tâm càng là trọng yếu nhất.
– Như nhau thôi! Như nhau thôi! Nghiêm Cẩm Thụy không chút yếu thế nói, hắn không thể nào làm mất ý chí chiến đấu của mình, nói lại, hắn quả thật có thực lực đó, không phải khoác lác lung tung.
Hai người nhìn nhau, đều mỉm cười, trong lòng lại suy ngẫm những năm qua, đối phương có tiến bộ thế nào, rốt cuộc là 8 tướng, 9 tướng, thậm chí đột phá đến Thăng Hoa Đế.
Bên dưới, Quý Viễn Bác lộ ra vẻ thận trọng, lực lượng của đối phương không kém gì hắn, còn hắn lại có một loại ảo giác, dường như đối phương còn chưa vận dụng toàn lực!
Sao lại thế được!
Hắn đặt nghi ngờ sang một bên, hai tay rung lên, lại phát động công kích Chu Hằng, lại là một mảnh thiên thạch ập xuống.
Chu Hằng tùy ý nghênh đón, chỉ là lực lượng Thăng Hoa Hoàng 8 tướng chênh lệch thật sự quá xa với hắn, hắn lại suy nghĩ bay xa, nhớ lại Lam Long nữ hoàng, nhớ tới buổi tối mấy ngày trước hắn không cẩn thận tiến vào chỗ sâu thẳm, làm hắn cảm thấy đáy lòng ngứa ngáy.
– Khè, tên này từ đâu ra, sao lại mạnh như thế?
– Người mạnh như vậy, làm sao lại chưa từng nghe nói qua!
– Lần này thật thú vị, lại xuất hiện 5 người có thực lực cạnh tranh được vị trí cuối cùng! Đáng tiếc, hiện tại giữa hai người kia nhất định phải có một sắp bị loại!
– Cũng là chuyện hết cách rồi!
Người xung quanh tranh luận xôn xao, bọn họ không ngờ tới Chu Hằng lại mạnh mẽ đến thế.
Chu Hằng lắc đầu, ngừng suy nghĩ vẩn vơ, kéo lên một chút tinh thần, chiến lực lập tức kịch liệt tăng vọt.
Quý Viễn Bác lập tức không chổng nổi, trở nên chật vật không thôi trước công kích dồn dập của Chu Hằng, không được mấy chiêu liền bị một quyền đánh bay, tuyên bố kết thúc trận chiến này.
Người chiến thắng, Chu Hằng!
Tiếp theo, lập tức tiến hành rút thăm vòng bán kết, Chu Hằng rút được Nghiêm Cẩm Thụy, còn Tôn Trác Lập thì rút được Kiều Thanh Thanh.
Mọi người đều dự kiến được, đây sẽ là hai trận khổ chiến, cũng sẽ là hai trận đại chiến vô cùng đặc sắc.
Thoáng nghỉ ngơi một chút, trận đấu đầu tiên lập tức mở màn, do Chu Hằng nghênh chiến Nghiêm Cẩm Thụy.
– Chu huynh, chủ động nhận thua thì sao? Nghiêm Cẩm Thụy cũng không lập tức triển khai công kích, mà là khuyến cáo Chu Hằng.
Chu Hằng không khỏi buồn cười, nói: – Ngươi thật có lòng tin mạnh đến vậy, cho rằng ta phải thua hay sao?
Nghiêm Cẩm Thụy chắp tay ra sau, nói: – Tuy rằng ngươi quả thật rất có thực lực, nhưng tuyệt không thể là đối thủ của ta. Chỉ là ta muốn đánh bại ngươi cũng tốn chút sức, cho nên không bằng ngươi tự mình nhận thua, dù sao ngươi mới tham dự tranh đấu Thánh Thủy Sứ Giả lần đầu, còn có 9 cơ hội nữa!
Người này khá là tự phụ, nhưng cũng khá là thông minh, nếu có thể tiết kiệm được tiêu hao lớn trong trận bán kết, như vậy hắn nhất định sẽ chiếm được ưu thế lớn trong trận chung kết sắp tiến hành!
— Trận đấu Thánh Thủy Sứ Giả lần trước, chính là vì hắn tránh qua Tôn Trác Lập cùng Kiều Thanh Thanh, chờ lúc bọn họ phân ra thắng bại, căn bản không có thời gian khôi phục, nào phải là đối thủ của hắn?