Mục lục
Kiếm Pháp Vương Giả
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày này Chu Hằng vô cùng nổi danh, rất nhiều Dược sư đều đến lĩnh giáo hắn, nhưng hắn làm sao biết luyện đan gì, đều lấy lý do phải tĩnh tâm chuẩn bị mà chặn người ngoài cửa, dùng mấy chiêu mèo quào của hắn, vừa nói ra là sẽ bị chọc thủng!  

Hồ Mị là con cháu hào môn, bản thân lại là một đời thiên kiêu, tự nhiên đã quen chuyện, nàng thay mặt Chu Hằng tiếp đãi mọi người, như cá gặp nước, đối phó tự nhiên.  

Nàng tự hào sâu sắc, cảm thấy kiêu ngạo vì Chu Hằng, bản thân cũng cảm thấy kiêu ngạo.  

Trong niềm mong đợi của vô số người, ba ngày cuối cùng cũng qua, đến ngày Chu Hằng chứng thực Dược sư bát tinh.  

Tuy rằng lưu truyền cách nói Chu Hằng là Dược Tôn chuyển thế, nhưng không phải mọi người đều tin tưởng, dù sao trong lịch sử cũng từng có người lấy danh nghĩa Dược Tôn chuyển thế, nhưng cuối cùng đều bị chứng minh là giả mạo!  

Tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật!  

Chứng thực Dược sư bát tinh cũng không phải chỉ đơn giản là luyện chế một loại đan dược bát phẩm, mà là đến 5 loại, đồng thởi chỉ cần luyện chế thất bại một loại, như vậy có thành công bốn lần cũng bị xác nhận là thất bại!  

Khắc nghiệt như thế, mới làm cho Dược sư bát tinh trở nên vô cùng ít ỏi!  

Bằng không, có những Dược sư thất tinh vẫn luyện chế được một hai loại đan dược bát phẩm, nhưng chính vì thế, Dược sư thất tinh mới có tư cách làm Sáng Thế Vương lấy lễ tiếp đón.  

Luyện chế đan dược bát phẩm cực kỳ phức tạp, luyện chế một lò đan dược cũng phải mất mười ngày nửa tháng, năm loại đan dược cộng lại cũng cần ít nhất 2 tháng mới hoàn thành! Nhưng mà đối với tồn tại Sáng Thế Cảnh, 2 tháng căn bản chỉ là chớp mắt, có ai trong bọn họ không chờ nổi?  

Đây là chứng kiến thời khắc mấu chốt một vị Địa Dược sư sinh ra, có thể dùng nó để lôi kéo tình cảm với Chu Hằng – Đương nhiêu, đầu tiên là Chu Hằng phải thành công.  

Ân tình mà không cần trả giá gì, tự nhiên mọi người đều chen chân tới.  

Vì công bằng công chính, địa điểm luyện đan của Chu Hằng đặt ở quảng trường trong thành, nơi đó được lâm thời dựng lên một cái đài cao, xung quanh có không gian rộng rãi cho mọi người dự lễ – người thường xem náo nhiệt, trong nghề xem mánh lới.  

Tuy nhiên, xem Chu Hằng luyện đan đối với người trong nghề quả thật là một loại vặn vẹo nhân sinh quan, ngược lại người thường không hiểu gì, cùng lắm chỉ khiếp sợ một lúc là qua.  

Chu Hằng thở dài, tuy rằng hắn không muốn đả kích đông đảo Dược sư như thế, nhưng không có cách nào, chỉ có thể chà đạp thần kinh của bọn họ một trận.  

Bắt đầu!  

Chu Hằng gom toàn bộ tài liệu luyện chế phần đan dược thứ nhất nhét hết vào Hỏa Thần Lô, sau đó làm bộ vỗ lò lửa, thỉnh thoảng vỗ vỗ thân lò, miệng lẩm bẩm.  

Không ai nghe được hắn nói gì, chỉ có bản thân hắn tự biết, hắn đang nói nhảm với Hỏa Thần Lô.  

Quả nhiên, nhìn thấy hành động như làm bậy của Chu Hằng, tất cả Dược sư đều ngây ra như phỗng, sau đó trở nên điên cuồng.  

Trời ạ!  

Đang làm cái gì? Lãng phí tài liệu hả?  

Các võ giả lại chỉ thấy kỳ quái một chút, nhưng các Dược sư đã sắp phát điên. Nhất là Dược sư thất tinh, bọn họ ai mà không phải ngâm trong đan đạo mấy vạn năm, có thể nói nhắm mắt lại cũng luyện chế được đan dược bậc thấp.  

Nhưng dù cho bọn họ luyện chế đan dược nhất phẩm cũng không thể một hơi ném tài liệu lung tung như vậy!  

Đây là luyện đan?  

Không, đây là đang “mưu hại” tài liệu!  

Tài liệu đan dược bát phẩm đó, hiếm có, quý giá cỡ nào, vậy mà lãng phí như thế!  

Đáng hổ thẹn mà!  

Không ít lão Dược sư đã giận đến sôi lên, râu trắng rung rung, nếu không phải quy định của Hiệp hội Dược sư, bọn họ đã muốn xông lên ngăn cản Chu Hằng tiếp tục làm bậy. Lúc này mà cắt ngang, nói không chừng những tài liệu kia còn giữ được vài phần dược tính.  

Mặt khác, lúc này xông lên làm cho Chu Hằng luyện đan thất bại – tuy rằng đã định sẵn kết quả này, nhưng Chu Hằng lại có thể đổ trách nhiệm lên người bọn họ!  

– Tên này làm sao chứng thực được Dược sư thất tinh?  

– Chẳng lẽ có Thánh Dược sư hay Thiên Dược sư khống chế đằng sau, chế tạo ra bức màn đen?  

– Dọa người mà, mời đông người đến dự lễ như vậy, lại đi làm ra trò hề này!  

– Hắc hắc, nhất định phải có người phụ trách chuyện này!  

Bên dưới tranh cãi ầm ĩ, không ai tin tưởng Chu Hằng làm bậy bạ như thế có thể luyện ra đan dược thật sự.  

Chu Hằng nghe rõ ràng, nhưng trong lòng cười thầm, qua 2-3 phút nữa liền phá hủy toàn bộ nhân sinh quan của các ngươi, xem các ngươi còn dám cười nhạo nữa không!  

5 phút thoáng cái là qua, Hỏa Thần Lô thần kỳ như vậy, đan dược bát phẩm cũng chỉ nhón tay là luyện thành.  

Chu Hằng vỗ nắp lò, tạch tạch tạch, 4 viên đan dược lập tức bắn ra từ trong lò, mỗi một viên còn tỏa ra hơi nóng, ánh sáng bóng loáng lưu chuyển.  

Luyện… luyện thành!  

Không không không, chỉ có thể nói là luyện ra được đồ vật!  

Nhưng ngay cả như thế, mọi người đều nhìn tròn mắt, vậy mà cũng được? Làm bậy cũng có thể luyện ra đồ vật, mà không phải một mảnh tro khét?  

Không ít Dược sư đã bắt đầu vặn vẹo nhân sinh quan, nhưng còn chưa tan vỡ, Chu Hằng vẫn phải cố gắng thêm.  

– Mấy người qua đây giám định đi! Chu Hằng tiện tay đặt 4 viên thuốc sang mâm bạc đặt một bên, gom lấy phần tài liệu thứ hai ném vào Hỏa Thần Lô. – Ta vội lắm!  

Phụt!  

Có mấy Dược sư đã bắt đầu hộc máu, vậy cũng được? Thật làm được?  

Lập tức có 7-8 Dược sư xông lên đài, đều là Dược sư thất tinh, những người khác không có tư cách đó. Mấy người kia tranh nhau giành lấy đan dược xem xét, mấy người cuối cùng phải hai người cùng xem một viên.  

Hít! Chậc! A! Hả!  

Bọn họ vừa xem phát ra tiếng chậc chậc, làm những người khác đều ngứa ngáy trong lòng, rốt cuộc là có luyện thành hay không, các người nói đi chứ, làm gì chậc chậc hoài vậy.  

Nhưng mà, nếu như Chu Hằng thật sự luyện thành… Trình độ luyện đan của người này hoàn toàn là cấp bậc nghịch thiên mà!  

Khó trách được cứ nói hắn là Dược Tôn chuyển thế, ngoài lão nhân gia này ra, còn ai có năng lực như thế này?  

– Thêm mấy người qua đây giám định! Số đan dược đầu tiên còn chưa giám định xong, Chu Hằng đã luyện chế xong loại đan dược thứ hai, tiện tay ném vào mâm bạc.  

Vụt, lại 7-8 Dược sư xông lên đài.  

Tư cách của bọn họ không so được với mấy Dược sư thất tinh ban đầu, nhưng ai bảo giám định đan được của mấy người kia còn không nhanh bằng tốc độ Chu Hằng luyện chế, tự nhiên phải do người khác đi ra làm.  

Hả! A! Chậc! Khè!  

Mấy người này cũng giống như nhóm Dược sư đầutiên, phát ra các loại kinh ngạc, biểu tình phong phú không thôi.  

Người phía dưới đã sắp nổi điên rồi, rốt cuộc là thế nào vậy! Nói một câu đi, cầu xin các ngươi!  

– Thêm mấy người nữa giám định! 5 phút trôi qua, Chu Hằng lại lặp lại những lời này.  

Rất đông Dược sư da mặt co rút, bọn họ mơ hồ đoán được hai loại đan dược mà Chu Hằng luyện chế trước đó đều thành công, bằng không tuyệt đối không thể làm hai nhóm Dược sư đức cao vọng trọng kinh ngạc như thế, đã sớm ném xuống đất rồi!  

— Muốn giám định thật giả thì rất dễ dàng, đối với những người luôn mãi giao tiếp với đan dược mà nói.  

Nhân sinh quan của rất đông Dược sư lập tức vặn vẹo đến vỡ nát, thủ pháp luyện đan như vậy hoàn toàn đánh nát quan niệm cố hữu của bọn họ, thủ pháp như vậy…. Định mệnh! Má nó chứ đây là cái thủ pháp gì!  

Dược Tôn chuyển thế, tuyệt đối là thế!  

Dược Thánh trong Dược Thánh, nếu bọn họ học hiểu, học làm được loại thủ pháp này, người ta còn gọi là Dược Tôn hay sao?  

Sau khi tìm được một lý do như vậy, nhân sinh quan vỡ nát của bọn họ rốt cục được tái lập.  

25 phút sau, 5 loại đan dược đều đã luyện chế xong.  

Chu Hằng thật không có thời gian.  

– Đây đúng là đan dược bát phẩm Minh Tâm Đan, hơn nữa mỗi viên đều là cực phẩm! Lúc này nhóm Dược sư thất tinh giám định đầu tiên rốt cuộc không còn a a a, chậc chậc chậc kinh hô nữa, quay ra mọi người lớn tiếng tuyên bố.  

Toàn trường lập tức chấn động!  

Một phần đan dược thành công cũng không nói Chu Hằng chính là Dược sư bát tinh, nhưng ai cũng thấy hắn “nhẹ nhàng” như thế, đều đoán được hắn có thừa sức! Như vậy, khẳng định 4 phần đan dược còn lại đều thành công!  

Dược sư bát tinh, Địa Dược sư!  

Điên rồi, đây chính là Địa Dược sư duy nhất xuất hiện trong 3000 năm qua!  

– Đây là đan dược bát phẩm Cổ Hà Đan, đều là cực phẩm. Chúng ta dám dùng vinh quang Dược sư thất tinh cam đoan! Một lát sau, nhóm Dược sư thứ hai cũng kích động không thôi tuyên bố.  

Nhóm thứ ba, nhóm thứ tư, nhóm thứ năm, mỗi một nhóm Dược sư đều khẳng định đan dược Chu Hằng luyện ra là đan dược bát phẩm, hơn nữa đều là phẩm chất cực phẩm!  

Toàn trường, lặng ngắt như tờ.  

Tiến vào Dược sư bát tinh đã là kỳ tích to lớn, nhưng chẳng những Chu Hằng luyện thành, hơn nữa chỉ tốn chút thời gian như thế, lại còn mỗi viên đều cực phẩm, ngay cả Dược sư thập tinh cũng không làm được!  

Dược Tôn chuyển thế, xác định chắc chắc!  

— Thật ra bọn họ không có cân nhắc đến số lượng thành đan, bình thường thì một lò đan dược bát phẩm lấy 5 viên làm tiêu chuẩn, có thể luyện thành một hai viên cũng là tốt lắm rồi. Nhưng Chu Hằng lại mỗi lò “đầy đủ”, tỷ suất thành đan trăm phần trăm!  

Nhưng Chu Hằng đã đủ yêu nghiệt, thiếu đi một vầng hào quang này cũng không làm giảm bớt ánh sáng chói lọi của hắn.  

Sau khi được xác thực, ánh mắt mọi người nhìn Chu Hằng đã không giống.  

Dược sư bát tinh!  

Cũng như Sáng Thế Cảnh mới là chủ nhân chân chính thế giới này, bắt đầu từ Địa Dược sư, Dược sư mới chính thức có được địa vị đông đảo người ủng hộ. Vì cái gì chỉ có từ Dược sư bát tinh mới bắt đầu có danh hiệu riêng? Chính là vì đạo lý này!  

Tiền hô hậu ủng, Chu Hằng quay lại Hiệp hội Dược sư, còn số đan dược bát phẩm kia tự nhiên phải trả lại cho Chu Hằng – phí tài liệu là Chu Hằng trả, hơn nữa tài liệu có thể so sánh với giá trị thành đan hay sao?  

Chu Hằng sang tay liền bán đan dược này cho Thiên Bảo Các, lại bán 1500 viên đan dược ngũ phẩm lúc trước, thu được quá ngàn vạn tiên thạch thượng phẩm.  

Đương nhiên dù là Thiên Bảo Các tầng này cũng không thể một hơi lấy ra ngàn vạn tiên thạch thượng phẩm, bọn họ cho Chu Hằng một tấm thẻ Tử Kim, có thể dùng nó tiêu xài trong bất kỳ Thiên Bảo Các nào, từ từ mà trừ.  

Chu Hằng cũng không để ý, dù sao đối với hắn, hiện tại muốn kiếm tiền thật quá dễ dàng.  

– Chu đại sư, đây là một chút tâm ý nhỏ nhoi của hàn gia, xin đại sư nhận lấy! Hiện tại Chu Hằng vội muốn chết, người muốn gặp hắn có đuổi cũng không đi, đành phải gặp từng người. Cũng may mỗi người đến thăm đều mang theo lễ vật lớn, coi như thu nợ vậy.  

Địa Dược sư có quan hệ trọng đại, Hiệp hội Dược sư nơi này có thể phát ra minh bài, nhưng trước tiên phải trình báo lên tổng hội, đi qua một lưu trình. Mà thời gian này cũng không ngắn, Chu Hằng đành phải ở chỗ này lâu thêm một hồi.  

Chu Hằng sửng sốt, người này tặng lễ quý giá đến kinh người, nhất là một gốc Tuyết Ngọc Tham, dài chừng hai xích!  

Nó có thể gia tăng 2 vạn năm thọ nguyên cho võ giả, đối với Dược sư lại càng thêm quý giá, bởi vì Dược sư đều không có tu vi quá cao, thọ nguyên bản thân không dài, chỉ có thể dựa vào những thiên địa kỳ trân kéo dài tính mạng.  

– Tiên sinh xưng hô thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK