"Trở thành minh tinh là do các người đứng sau giúp đỡ à?"
"Cô ta có thiên phú này, Kelly thích cô ấy, hơn nữa có người cho cô ấy nhiều bài hát như vậy, không muốn nổi tiếng cũng không được, qua đó gặp mặt đi?"
"Không được, tôi nghĩ hiện giờ nàng ấy vẫn hận tôi..."
"Ngươi thật đúng là kết oán khắp nơi..."
Trong khi hai người đang nói chuyện, thiếu nữ kia cũng đảo mắt qua nơi này, quét qua chỗ Natalie và Gia Minh, sau hai giây đột nhiên nàng nhìn quay lại, giọng ca bị dừng một lúc rồi lại tiếp tục hát, trong phòng khách xuất hiện mấy tạp âm.
Khi cứu mẹ con nàng là năm 1995, cũng đã 10 năm rồi, 5 năm trước khi đó Heidy gần 14 tuổi, bộc lộ tình cảm với hắn, hâm mộ cũng tốt, sùng bái cũng tốt, thích cũng được nhưng biểu hiện độc chiếm của nàng vô cùng mãnh liệt, thậm chí có thể cởi hết quần áo chui vào phòng hắn khiến cho mẹ mình hiểu lầm.
Gia Minh cũng cảm thấy vô cùng nhức đầu bởi những chuyện như thế này, thế giới quan của một cô nương 14 tuổi lúc đó mới bắt đầu, nhưng ngay trong năm đó lại bị bị phản bội, tuy rằng đã hiểu ra và được giải thích, thế nhưng Gia Minh vẫn cảm thấy rất phiền phức.
Vì vậy, sau khi giải quyết chuyện của Nhã Hàm, hắn bảo các nàng tới châu Âu, thoát khỏi cuộc sống mafia mỹ, nhưng mà cuối cùng thì vẫn là dao sắc chặt đay cứng.
Cho dù như thế nào, tình cảm của Marilyn vẫn không thay đổi gì đối với mình, xa cách nhiều năm nàng coi đó như là một sự an ủi, một cái bia sinh tồn. Hai người cùng nhau ở trên giường, xác thịt là thứ biểu hiện tốt nhất, nàng cũng không còn là trẻ con, tạm thời không xác định khoảng cách chênh lệch tuổi tác có ảnh hưởng gì tới tình cảm hay không.
Thế nhưng tấm bia của nàng đã có rồi, sau khi Đường Kính Nghiêu mất đi, con gái là điều quan trọng nhất đối với nàng, chứ không phải là hắn.
Heidy yêu hắn nhưng Marilyn cũng không cảm thấy gì cả, cũng không hận hắn, dù sao nhìn bề ngoài nó nghiêm trọng nhưng thực ra cũng không quá lo nghĩ, tính cách của Heidy mạnh mẽ, chắc chắn sẽ không bao giờ bị xa lầy trong vũng bùn.
Lúc đầu hắn nghĩ như vậy, nhưng hôm nay khi gặp lại hắn có chút bất đắc dĩ. Natalie cũng không nói gì nhiều về chuyện này, tiếng hát của thiếu nữ bắt đầu cao lên, giống như là có chút tức giận.
Khi đi qua bồn hoa trong phòng, tiếng hát lên tới mức cao nhất.
Natalie cúi đầu cười cười:
"À, Ngự Thủ Hỉ ở Albania."
"Albania?"
Gia Minh nhíu nhíu mày, đây là lần thứ hai hắn nghe thấy cái tên này, cái tên Tạ Bảo Thụ kia nói đến Albania chắc chỉ là trùng hợp, nhưng mà hắn cũng giật mình.
"Đúng vậy, trước kia hắn ở ở Thuỵ Điển và nước Anh, ở Copenhagen bọn họ có một cơ sở nghiên cứu, gần đây chúng tôi mới biết, hiện giờ hắn chắc là đi Albania, 10 ngày trước Thiên Vũ Chính Tắc cũng mất tích ở đây. Chúng tôi đoán là hắn đã phát hiện một vài thứ, Cao Thiên Nguyên không hỏi chúng tôi đã phái người tới đây, hôm nay chúng tôi lại nhận được tin, bọn họ toàn quân bị diệt... Ha ha, nếu bọn họ không xin chúng tôi giúp đỡ, chúng tôi quan tâm tới hắn làm gì..."
Nàng bĩu môi, sau đó phất tay với một người cách đó không xa, đợi người kia chạy tới nàng:
"Kelly tiểu thư đâu?"
Người này đại khái cũng là thành viên U Ám Thiên Cầm, sau khi nhìn Natalie lại nhìn ngắm Gia Minh, nói:
"Kelly tiểu thư... vừa rồi nhận một cuộc điện thoại rồi về luôn, cô ấy không nói với mọi người mà tự mình lái trực thăng rời đi..."
"..."
Natalie cũng có chút trầm mặc, sau một lúc mới liếc mắt nhìn Gia Minh, phun ra một hơi thở:
"Không biết có vấn đề gì nghiêm trọng không..."
Gia Minh cũng đang suy nghĩ chuyện này, ngẩng đầu cười cười: "Cô biết đấy, trạm chán nhau nhiều lắm cũng chỉ đánh một trận. Được rồi. Bùi La Gia ở Albania đúng là có một cơ sở nghiên cứu, tôi chưa đi tới đó, thế nhưng... có lẽ là sát biên giới với HI Lạp, ở gần Korçë, vị trí cụ thể nói..."
"Tôi sẽ tìm ra."
Nói tới chính sự, Natalie không cười nữa, gật đầu rồi lại phất tay với người bên cạnh.
"Đi gọi điện thoại sau đó tìm Kelly."
Sau đó nàng xoay người đi vào phòng bên cạnh.
Gia Minh đứng lại suy nghĩ một lúc, chủ yếu là những chuyện có liên quan tới Bùi La Gia, trước đây hắn quản lý những chuyện nội vụ, tương đối hiểu rõ cơ cấu tổ chức của Bùi La Gia, tuy là đã nhiều năm không tiếc xúc nhưng Ngự Thủ Hỉ là người thế nào hắn lại vô cùng hiểu rõ.
Đây là một thiên tài mang theo tính cách của người điên, ở một phương diện nào đó hắn đúng là người kinh tài tuyệt diễm nhưng cũng tràn ngập khí tức khủng bố.
Ở kiếp trước, hắn tự tay giết chết mình bố, sau đó nắm quyền ở Bùi La Gia thực hiện một loạt hành động điên cuồng.
Là một sát thủ nhiều năm tiếp xúc với tử vong, hắn đương nhiên nhận thấy, người này có đeo trong mình một cái giá chữ thập.
Ở trong thời đại này, sau 4 năm ngủ yên, bây giờ hắn lại thức dậy hoạt động, kết minh với một số tên Hấp Huyết quỷ không xuất hiện ở kiếp trước, thậm chí bỏ qua thời cơ, triệu tập lực lượng ẩn nấp ở Châu Âu, đúng là phán đoán rất nhạy cảm.
Có một số việc có thể suy luận. Cao Thiên Nguyên sở dĩ phái tinh nhuệ tới châu Âu mà không thông qua U Ám Thiên Cầm, đương nhiên không phải là họ muốn tự mình giữ gìn hòa bình thế giới.
Mà là bởi vì hiện giờ Bùi La Gia đang nắm trong tay một thứ mê người nào đó. Xuất hiện một vật như vậy, điều có thể giải thích duy nhất chính là có sự trợ giúp với Hấp Huyết Quỷ.
Trên ngàn năm trước quái vật có hay không rất khó nói, nhưng vẫn có một khả năng lớn chính là, Bùi La Gia đã có bí quyết chế tạo ra một số lượng lớn Bất Tử Giả, hoặc là có một bước đột phát mang tính mấu chốt ở phương diện này.
Nhiều năm trước U Ám Thiên Cầm đã thông qua vị sát thủ người lùn kia mà có thành tựu, thì Bùi La Gia cũng đã cùng hợp tác với Bá Tước, lần này nếu như tìm được đám Bất Tử Giả mạnh hơn, thì khả năng cũng không thể nói trước được.
Đương nhiên cho dù có lý do gì thì việc không đơn giản phải làm là phối hợp với U Ám Thiên Cầm giết chết Ngự Thủ Hỉ và đám Bất Tử Giả —— với lực lượng của Gia Minh hiện nay, việc này không khó như khi giết Ngự Thủ Thương, khi xác định được mục tiêu thì cũng không cần nghĩ nhiều nữa.
Về phần việc Kelly, Heidy khiến hắn phải lo lắng, nhưng trên thực thế thì hắn không mang tâm trạng quá nặng nề, điều này ai cũng hiểu.
Sau khi Natalie biến mất trong hoa viên không lâu, ca khúc kia cũng tới hồi kết, tiếng hát của thiếu nữ rất lớn, giống như là đã nổi giận, nhưng hatsmaf tức giận vẫn nhìn sang phía bên này.
Hát xong, nàng lập tức kéo váy muốn tới bên kia, 5 năm đã biến một thiếu nữ thành một cô gái, có mấy người cản nàng lại, trong lòng tuy rằng không kiên nhẫn, nhưng cũng lễ phép mỉm cười đáp lại.
Tuy rằng vẫn đi tới bên này nhưng thiếu nữ lại có phần rụt rè, nói là rụt rè cũng không chính xác cho lắm – khi ánh mắt Gia Minh và nàng chạm vào nhau, nàng vô ý thức rụt lại, đưa tay che miệng.
Chuyện đã xảy ra hơn 5 năm mọi thứ đã thay đổi, ngay cả ngoại hình của nàng cũng vậy, nàng mặc một chiếc váy thật dài, không còn là một tiểu cô nương vô pháp vô thiên muốn làm giáo mẫu xã hội đen nữa, khiến cho Gia Minh có chút ngỡ ngàng.
Sắc mặt nàng lúc này rõ ràng là đang nói:
"Đúng vậy, là em, mau tới đi."
Gia Minh thấy vậy, nhịn không được có chút buồn cười.
Có thể ở trong lòng Heidy, nàng thực sự đã thay đổi nhiều, nhưng ở trong mắt hắn, tiểu cô nương vẫn chỉ là tiểu cô nương mà thôi.
Gia Minh dựa lan can đứng đó, đảo mắt nhìn những người trong yến hội. Heidy không nhịn được buộc phải kéo váy đi tới, mặt nhăn lại, có có chút do dự dừng bước.
Bên kia có một thanh niên tóc vàng mặc âu phục màu trắng đi tới, hỏi người xung quanh mấy câu sau đó nhìn Heidy, hắn cao hứng kéo cổ tay của Heidy:
"Này. Jeanette."
Heidy vẫn nhìn Gia Minh nên bị dọa giật mình, thân thể chấn động, cước bộ dừng lại nhìn về phía sau, khi nhìn thấy người nọ thì nàng nhíu tít lông mày, mặc dù không biểu hiện là mình đang giận, nhưng sắc mặt rất đáng yêu.
"Jeanette, chị của tôi hôm nay cũng tới, chính là người mà trước kia cô nói, đợi lát nữa tôi giới thiệu cho cô, cô nhất định sẽ thích gặp chị ấy, chị ấy là kiêu ngạo của gia tộc chúng ta, cô biết đây, bây giờ công ty âm nhạc mà cô đang hát, thực ra chỉ là một sản nghiệp nhỏ của chị ấy mà thôi."
"Xin lỗi. Tử Tước tiên sinh, bây giờ tôi có việc..."
Heidy giãy khỏi tay người nọ, nhăn mày bước lùi lại một bước, ánh mắt nhìn sang phía Gia Minh, thấy ánh mắt trêu chọc của Gia Minh, nàng không còn nhịn được nữa.
Vị Tử Tước tiên sinh kia lại tiến lên một bước, lần thứ hai kéo cầm cổ tay nàng, hắn không phát hiện tinh thần thiếu nữ đang không vui:
"Jeanette, Cô hãy nghe tôi nói..."
"Đừng kéo tôi!"
Lần này thanh âm đã cao lên, Heidy lui thêm bước nữa. mấy người xung quanh đều đưa mắt nhìn sang, Tử tước kia lúc này mới phát hiện có gì đó không đúng.
Cùng lúc đó, một gã trung niên nam tử tướng mạo bình thường chạy tới nói:
"Jeanette, sao cô có thể như vậy, Yalman Tử Tước..."
Xem ra đây là người đại diện của nàng.
Lúc này, lại có một nữ tử đã đi tới:
"Yalman. Làm sao vậy?"
Cô gái này khoảng chừng ba mươi tuổi, dụng mạo không tính là xinh đẹp, nhưng vóc người lại cao gầy, ánh mắt tinh tế có phần chua ngoa, tay phải ôm trước ngực, tay trái cầm một ly rượu vang đỏ:
"Xin chào Jeanette tiểu thư, hát rất hay."
Chỉ là một minh tinh ca nhạc, những người ở đây không coi trọng nhiều, quan hệ khác nhau là điều đương nhiên.
Vô số nữ minh tinh muốn gả cho con nhà giàu cũng là vì chuyện này. Nhưng mà Heidy lúc này lại không trả lời, vẫn nhìn về phía Gia Minh, nàng đẩy người đại diện ra, chạy tới bên này.
Tiếng giày cao gót vang lên trên đường nhỏ, khi chạy được một nửa, nàng luống cuống thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Mấy giây sau đó, nàng đứng ở trước mặt Gia Minh, trợn to hai mắt nhìn hắn, thở phì phì, bộ ngực phập phồng.
Giống y như tình cảnh năm đó, Gia Minh nở nụ cười, đưa tay xoa đầu cô gái, nàng không phản đối, nhưng lại giống như con mèo nhỏ lắc đầu.
"Thân sĩ không sờ đầu con gái..."
"Tiểu cô nương mà thôi, tưởng là thục nữ à..."
"Sự thực là vậy."
Những tia nắng cuối cùng chiếu vào bên trong.
"... A, đúng vậy."
Hắn nhẹ giọng nói, có chút cảm khái.