• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[.......]

Rời khỏi hiện trường vụ ẩu đả, trên xe lúc này ngoài Thanh Cáo, Tuấn và lái xe ra thì đã có thêm 1 vị khách không mời, đó chính là Tùng Một Mí. Bỏ qua cho đám lôm côm theo voi ăn bã mía, Thanh Cáo lệnh cho Tuấn xách cổ Tùng Một Mí nhét vào cốp sau đem về tổng hành dinh xử lý.

Trên xe, Thanh Cáo nhìn Tuấn cảm kích:

- - Hơn 2o năm trôi qua, nhưng có vẻ như bản lĩnh của cậu chỉ tăng chứ không hề giảm. Khi đón cậu ở gần khu cảng, nhìn dáng vóc của cậu so với ngày xưa có chút kém đi do tuổi đã cao, vậy mà không ngờ, cái cách mà cậu hạ gục tất cả bọn chúng còn khủng khiếp hơn ngày xưa. Khá lắm, khá lắm.

Tuấn đáp:

- - Anh Thanh cũng thế còn gì, tính ra năm nay anh cũng đã ngoài 50, vậy mà vẫn giữ phong độ lắm.

Thanh Cáo cười lớn:

- - Ha ha ha....Thôi đi, biết là cậu đang nói xã giao nhưng tôi vẫn sướng. Thời gian đúng là không tha cho bất kỳ ai. Thực sự gặp lại cậu ngày hôm nay, trong tôi có quá nhiều cảm xúc. Buổi tối hôm đó tại bãi container, cả hai chúng ta so với thời điểm đó đã thay đổi quá nhiều. Nhưng cuối cùng, chúng ta vẫn còn gặp lại, có thể cậu không biết, nhưng tôi luôn coi cậu là vừa là một người em, lại vừa là người mà tôi thấy nể.

Trên đường, cả hai hàn huyên rất nhiều chuyện, trong đó có cả chuyện quá khứ đã khiến Tuấn phải đi tù và những chuyện mới xảy ra trong khoảng 2 năm trở lại đây. Thanh Cáo nghe xong thở dài:

- - Cuộc sống luôn là như vậy, xã hội bây giờ người ta chỉ coi trọng tiền và quyền. Bản thân tôi cũng vậy, những năm đầu chạy trốn khỏi Việt Nam, tôi càng hiểu hơn về đạo lý này. Nếu chúng ta sinh ra đã không có quyền thì ta phải có thật nhều tiền, như vậy thì dù là con người hay quyền lực, tất cả sẽ ở dưới chân ta. Chưa bao giờ là muộn, nếu xã hội đã không muốn để cậu làm người lương thiện theo chuẩn mực của họ thì hãy tự lương thiện theo suy nghĩ của mình. Anh sẽ giúp cậu, nhưng có một điều anh phải nói, muốn tồn tại ở đây thì hãy học cách dùng súng đi.....Khà khà khà.

Thanh Cáo vẫn mãi là Thanh Cáo, từng câu, từng chữ trong lời nói của ông ta thấm vô cùng. Đúng vậy, khi ở trong tù, Tuấn vẫn nghĩ, chỉ cần cải tạo thật tốt, Tuấn sẽ được sớm trở về hòa nhập với cộng đồng. Nhưng những gì Tuấn nghĩ chỉ là ảo tưởng, khi đã mang danh tội phạm, trong mắt người khác, bạn mãi mãi là tội phạm.

Tuấn khẽ mỉm cười, Tuấn nghĩ:

" Đúng vậy, chẳng phải ngay từ khi sinh ra, mình đã chọn con đường này rồi sao. Mình sẽ chẳng thể lo được cho vợ, cho con nếu như cứ mãi hướng theo chuẩn mực của xã hội. Chẳng có xã hội nào cưu mang gia đình mình cả, vậy thì tại sao mình lại phải quan tâm đến nó. Đây mới chính là thứ mình cần "

Cầm khẩu súng lên, Tuấn lên đạn rồi chĩa thẳng súng về phía trước, Thanh Cáo nhìn Tuấn gật đầu:

- - Khà khà khà, rất có uy.....Có vẻ như đây mới thực sự là Tuấn " Điên ", chào mừng cậu đến với Hồng Kong.....Ha ha ha....Ha ha ha.

[........]

Quay trở lại buồng giam, Long nói:

- - Thằng Tùng Một Mí bị xử thế nào hả anh...?

Ông Tuấn đáp:

- - Tất nhiên, cái chết là hình phạt dành cho kẻ phản bội. Giữa bang hội, Thanh Cáo tự tay giết chết Tùng Một Mí sau khi tất cả mọi người thắp nhang cúi lạy trước tượng thờ Quan Vũ. Xác của Tùng Một Mí bị nhét vào bao đem ra vứt giữa biển, và anh được cất nhắc lên thay thế đúng vào vị trí của Tùng Một Mí để lại.

Thao suýt xoa:

- - Đại ca ngầu quá đi.

Ông Tuấn tiếp:

- - Cũng không dễ ăn đâu, ngay khi đại ca Thanh, à không, lúc đó ông ta không còn lấy tên Thanh Cáo nữa. Ở Hồng Kong họ gọi ông ấy là Lão Khiết, bằng tiền bạc và quan hệ của mình, ông ta đã thay tên đổi họ, gần như là biến thành một người với danh tính khác. Vậy cho nên ông ta mới có thể bành trướng thế lực ở Hồng Kong chỉ sau 3 năm đặt chân đến đây. Với danh tiếng ở Việt Nam trước đó, không ít những kẻ liều lĩnh vượt biên sang HK để đầu quân cho Thanh Cào à nhầm, cho Lão Khiết.

Nghe đến đây, một trong số đám tù nhân đang ngồi nghe chuyện của Tuấn ồ lên một tiếng kinh ngạc:

- - Đại ca, Lão Khiết đó có phải tên đầy đủ là Thái Ngọc Khiết không ạ..?

Ông Tuấn nhìn gã vừa nói cau mày:

- - Đúng, tên HK của ông ta chính là Thái Ngọc Khiết, nhưng tại sao mày biết..?

Gã vừa rồi trả lời:

- - Em mới vào đây được 1 năm.....Lúc còn ở bên ngoài em có nghe một ông anh từ bên HK quay về kể. Ông anh này của em nói bên đó có một đại ca người gốc Việt nổi đình nổi đám. Tuy không phải người bản địa nhưng ông ấy bảo kê hầu hết những quán ăn của khu vực người Việt sinh sống, cả những sòng bạc, cá độ, cho vay nặng lãi.....Nhưng phải nói, thế lực của Lão Khiết vô cùng đáng gờm, và ông ta luôn đặt tự tôn của dân tộc, của bà con đồng bào lên trên. Nhờ có Lão Khiết mà người Việt Nam bên đó làm ăn không bị chèn ép bởi bọn xã hội đen HK. Ông anh của em mở quán phở ở bên đó mà. Ông ấy còn nói thêm, trước đó 1 năm thì chưa được như vậy, nhưng nhờ vào một đàn em từ Việt Nam sang, người này được coi là nỗi khiếp sợ đối với xã hội đen HK, hay với những kẻ muốn lật đổ Lão Khiết chiếm địa bàn.....Chẳng lẽ đó chính là.....là.....

Long tròn mắt, Long lắp bắp:

- - Chính là.....đại ca....phải không...?

Ông Tuấn mỉm cười:

- - Đúng vậy, là một đại ca có đầu óc tính toán, lão Khiết biết, để mọi người phục không còn cách nào ngoài việc chứng tỏ bản thân. Khi anh được đề bạt vào vị trí của Tùng Một Mí, là cánh tay phải của lão Khiết, sự tranh cãi đã xảy ra.....Và để giải quyết việc này, lão Khiến đã dùng chính Tùng Một Mí để làm bài kiểm tra. Trước khi chết, lão Khiết tra tấn Tùng, bắt hắn phải khai ra hắn đang liên kết với những ai. Và danh sách những băng nhóm muốn chống lại lão Khiết ấy được đưa cho anh. Trước khi đưa cho anh, lão Khiết hỏi ai dám dẫn theo 10 người đi thanh toán từng băng một, khi không ai dám đi....Lão Khiết đã bảo anh làm. Có tổng cộng 4 băng liên kết với Tùng Một Mí, trong đó có 3 băng là của Việt Nam, còn 1 băng là người Hông Kong. Và anh đã chọn xử băng nhóm Hồng Kong trước. Sau khi dẹp xong băng HK, 3 băng người Việt Nam kia cũng chịu chung số phận. Nhưng anh vẫn không giết người, tất cả bọn đầu sỏ anh đều bắt đem về giao cho lão Khiết......Còn kết cục của chúng cũng như Tùng Một Mí mà thôi. Anh cũng không lạ gì cách làm việc của lão Khiết, khi nghe Viễn kể lại Thanh Cáo đã giết Cương 6 Ngón như thế nào, anh biết, con người này có sự nhẫn tâm rất lớn. Ông ta ân oán phân minh, với ông ta chỉ có hai loại người: 1 là bạn và 2 chính là kẻ thù, một khi đã coi ai là kẻ thù, ông ta sẽ giết chết người đó. So với hơn 20 năm trước, Thanh Cáo lúc ấy còn đáng sợ hơn nhiều, cũng bởi nơi ông ta sống không còn phải là Việt Nam nữa. Nếu không nhẫn tâm, ông ta sẽ phải trả giá bằng mạng sống, tối cái hôm đón anh chính là một ví dụ. Thanh Cáo có hỏi anh một câu...

" Cậu có biết tại sao tôi lại giết hết những kẻ đầu sỏ có liên quan đến Tùng Một Mắt không...? Có thể chúng không đáng chết, nhưng cái chết của chúng chính là một lời cảnh báo tôi gửi đến tất cả những kẻ đang có ý định giết tôi. Không có hành động nào là vô nghĩa cả.....Ha ha ha "

Dù không hoàn toàn phục trước cách làm việc của Thanh Cáo, nhưng ông Tuấn cũng không thể phủ nhận rằng Thanh sai. Hơn nữa, mục đích của Tuấn khi ấy chính là kiếm tiền, việc kiếm tiền khi ở dưới trướng của lão Khiết không hề khó. Chỉ sau 2 tháng đầu tiên, ông Tuấn đã chính thức được tất cả anh em trong bang hội công nhận.

Thao hỏi:

- - Nghĩ thôi mà em đã thấy đại ca hoành tráng trong bộ vest đen, đeo kính đen như mấy tay mafia trong phim rồi.

Đến lượt Long hỏi:

- - Anh nói anh chỉ ở đó 1 năm...? Tại sao vậy ạ...? Em nghĩ khi có anh, việc củng cố địa bàn của lão Khiết không khó, và như vậy anh cũng sẽ rất nhanh kiếm được tiền. Vậy lý do tại sao vậy ạ..?

Long luôn hỏi những câu hỏi đúng vào trọng tâm của vấn đề, những tên còn lại không suy nghĩ sâu sắc được như Long, ông Tuấn đáp:

- - Còn nhớ ban nãy anh nói, lời mà anh nói với Vân là chờ đợi anh, chỉ một năm sau anh sẽ thay đổi chứ....? Đó là lời cuối cùng mà anh nói được với vợ của mình, bởi chưa đến 1 năm sau Vân đã bị tai nạn oto. Thằng khốn đó đã đâm chết cô ấy vì đêm hôm trước hắn uống rượu say, sáng sớm hôm sau hắn lái xe từ Hà Nội về Hải Phòng có việc quan trọng......Ông trời không có mắt, ngay khúc dừng đèn đỏ thì hắn đã vượt rồi đâm chết cô ấy ngay tại chỗ. Khốn nạn hơn, phải đến 2 tháng sau, khi mà anh đã có đủ tiền, thậm chí lão Khiết còn bày tỏ ý định đưa cả ba mẹ con cô ấy sang Hong Kong để được sống một cuộc sống tốt hơn. Mọi thủ tục giấy tờ, lão Khiết sẽ lo cho cả. Bởi lão Khiết cũng muốn giữ chân anh lại làm việc cho ông ta. Vậy nhưng......nhưng khi anh tìm cách liên lạc về nhà....thì mới biết Vân đã mất cách đây 2 tháng. Mọi thứ lúc đó với anh như sụp đổ, anh không biết đến cuối cùng, anh làm tất cả để làm gì.......Đó cũng chính là nguyên nhân khiến anh trở lại nhà tù lần thứ 2, nhưng dù anh đã đi tù thì anh vẫn không trả thù được cho vợ của mình...Thằng khốn đó, nó vẫn còn sống.

" Rầm "

Tất cả giật mình khi ông Tuấn vung tay đấm mạnh xuống tấm phản, khiến cho thanh gỗ nơi tấm phản bị nứt gãy. Còn Long, Long đã hi vọng nhưng suy đoán của mình là sai.......Nhưng thật đáng tiếc, tất cả đều đúng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK