• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự kiện lần này có quy mô tổ chức vô cùng hoành tráng, từ đại sảnh tổ chức buổi tiệc cho đến những nội thất trang trí đều rất thời thượng và thu hút mắt nhìn.

Vì vậy buổi tiệc đêm nay được rất nhiều ngôi sao trong giới giải trí chú ý đến.

Trước khi vào đại sảnh, các minh tinh sẽ phải bước trên thảm đỏ, nhiều ngôi sao đều muốn nhân cơ hội này để được xuất hiện trước công chúng nhiều hơn, muốn đọ nhan sắc xem ai đẹp hơn ai. Tóm lại đây giống như là màn tranh tài giữa các ngôi sao với nhau.

Bạch Gia Thi là người đại diện của thương hiệu, cũng sẽ là người đầu tiên mở màn thảm đỏ.

Trên xe bảo mẫu, Hân Nghiên liên tục phổ cập kiến thức cùng an ủi cô.

"Đến lúc đó em đừng có sợ, cứ mạnh mẽ bước vào cho chị. Khống chế tốt biểu cảm là được."

Chưa đợi Hân Nghiên nói xong, cô đã tiếp lời: "Đừng quá khẩn trương, biết chưa!"

Bạch Gia Thi đã nghe câu này lần thứ hai mươi trong ngày, sớm đã thuộc làu làu.

"Chị đã nói với em nhiều đến mức cái tai em cũng bắt đầu kháng nghị rồi đó!"

Hân Nghiên còn sốt ruột hơn cả đương sự là cô: "Chị có thể không lo được sao? Lần đầu tiên em đi thảm đỏ, chỉ bởi vì cái thảm đỏ này mà rất nhiều ngôi sao từ thích đều chuyển dần sang ghét. Vậy cho nên mới phải cẩn thận từng li từng tí!"

Bạch Gia Thi không nói gì, chỉ cười trừ cho qua.

Hân Nghiên cũng không để ý việc cô có đáp lại hay không, tiếp tục ở bên tai cô luyên thuyên không ngừng.

...



Đúng năm giờ chiều, chiếc xe bảo mẫu của Bạch Gia Thi đầu tiên xuất hiện trước thảm đỏ, cánh cửa màu đen được mở ra, một đôi giày cao gót giẫm trên mặt đất, giây phút đó rất nhiều tiếng thét chói tai vang lên.

Bạch Gia Thi cảm thán trong lòng, cũng may là bắt đầu rồi, nếu không cô chưa kịp đi thảm đỏ đã chết ở trong tay Hân Nghiên.

Lần nay thương hiệu đưa cho cô một thiết kế độc quyền có tên là "thiên nga đen", làn da cô vốn trắng nõn, lúc này mặc bộ váy trên người càng trở nên nổi bật hơn. Trên thân váy có vô số hạt cườm lấp lánh được đính với nhau tạo thành một dải ngân hà lung linh huyền ảo. Kiểu dáng của váy là cúp ngực làm lộ ra cần cổ trắng nõn cùng xương quai xanh xinh đẹp, làn váy phía dưới xoè rộng lên xuống theo mỗi bước đi của cô, dưới cùng là lớp lụa đen bồng bềnh như những cơn sóng nhỏ, làm cho trang phục càng trở nên tinh xảo tuyệt đẹp.

Bạch Gia Thi trên miệng treo một nụ cười rạng rỡ tiêu chuẩn. Cô tuy là người mới, lần đầu được đặt chân trên thảm đỏ nhưng ở hiện thực đã đi qua không biết vô số cái thảm, từ trong ra ngoài nước, sớm đã quen thuộc với nó.

Những nhiếp ảnh gia và các fans hâm mộ vừa nhìn thấy cô đã bị vẻ đẹp làm cho xao xuyến, liên tục bấm chụp các góc độ khác nhau. Từng cử chỉ của cô đều vô cùng ưu nhã không hề lộ ra một chút lúng túng nào.

Các khán giả qua đường, người hâm mộ xem trực tuyến dường như cũng thật sự ở đó chứng kiến dáng vẻ xinh đẹp động lòng này của cô, rất nhiều Tiểu Bạch Thỏ không đến được Paris liền liên tục bình luận phía dưới:

[ Oa oa, không thể đến xem nữ thần được, sao trên đời này lại có người đẹp như vậy chứ! ]

[ Con gái tôi trưởng thành rồi, mẹ tự hào về con!!! ]

[ Nữ thần Bạch xinh đẹp quá đi mất! ]

[ Khuôn mặt này, dáng người này!!!! Thật sự là hoàn hảo quá. ]

[ Tôi muốn quỳ liếm nhan sắc của Thi bảo!!! ]

Các fans ở hiện trường cũng kích động không kém, liên tục gào thét, lần sự kiện này được tổ chức ở Paris nên chỉ có một số bộ phận nhỏ đi tới cổ vũ cho cô, nhưng cũng đủ làm cô cảm động.

Cô liên tục gật đầu mỉm cười với bọn họ, Thẳng cho tới khi đã đến cuối thảm đỏ, ở đó có một tấm bảng nền cho sự kiện quy mô lớn, MC nhìn thấy cô thì mỉm cười.

Có người mặc đồ phục vụ bưng khay, đưa cho cô một cái bút, bảo cô ký tên lên bảng nền.

Bạch Gia Thi gật đầu cảm ơn, sau đó cầm lấy bút kí tên lên.

Lúc cô kí tên xong, MC lôi kéo hỏi một vài câu hỏi nhỏ, cô đều khéo léo trả lời được.

Thân là người đại diện, Bạch Gia Thi được sắp xếp ngồi ngay vị trí vip.

Lúc này cô đi vào phòng nghỉ được ban tổ chức sắp xếp.

Hân Nghiên và Vân Hi đã ở đó chờ sẵn.

"Không ngờ em bình tĩnh thật đó!"



Bạch Gia Thi đóng cửa phòng lại cũng không hề nể nang nữa, trực tiếp quên mất hình tượng của mình, ngồi xuống ghế gác hai chân lên bàn tiếp lời: "Quá khen rồi!"

Hân Nghiên nhìn một loạt động tác lưu loát của cô, chậc chậc hai tiếng: "Tiểu bạch thỏ mà thấy thần tượng của mình thế này không biết sẽ như thế nào nữa!"

Ngồi chẳng được bao lâu, ban tổ chức đã gọi cô ra ngoài.

Vừa mới đóng cửa phòng lại, cô đã nghe thấy tiếng hét đinh tai nhức óc vang lên, to đến mức màng nhĩ của cô cũng muốn hỏng.

Thầm nghĩ không biết là nhân vật tai to mặt lớn nào lại có sức ảnh hưởng như thế.

Cô nhìn thoáng ra ngoài, người đàn ông mang lễ phục sang trọng màu đen, lộ ra bờ vai rộng hoàn mỹ, eo thon, chân dài, kết hợp với gương mặt điển trai hoàn hảo và khí chất trời sinh, khiến biết bao con tim của phái nữ phải đập liên hồi.

Bạch Gia Thi sững sờ, nếu không phải cô bị người phụ trách đập vào vai một cái, khẳng định sẽ đứng ở đó ngây ngốc nhìn Tống Lập Thành.

Tống ảnh đế đi đến cuối thảm đỏ kí tên, vị MC kia cũng không đặt câu hỏi với anh như những người khác mà để anh đi vào bên trong.

Nháy mắt người đàn ông đã một tuần không gặp liền xuất hiện sừng sững trước mặt cô, mùi hương bạc hà quen thuộc nhanh chóng bao vây khắp khoang mũi cô.

Đã có một giây phút cô xúc động muốn nhào tới ôm anh, nhưng vẫn phải khắc chế lại.

Trong lòng Tống Lập Thành cũng không dễ chịu hơn cô là bao, anh rất muốn hung hăng ôm cô gái nhỏ vào lòng, hôn lên bờ môi đỏ mọng ấy, trái tim thật sự rất ngứa ngáy.

Người phụ trách đứng bên cạnh cô nhìn thấy anh thì cười rạng rỡ đi tới bắt tay.

"Lâu rồi không gặp, Thành!"

Anh gật đầu lịch sự bắt tay, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi người cô gái nhỏ.

Người phụ trách mỉm cười: "Đây là người đại diện của thương hiệu tớ. Bạch Gia Thi!"

Tống Lập Thành ý vị thâm trường nhìn qua, nở nụ cười quyến rũ đưa tay ra trước mặt cô.

"Chào cô, tôi là Tống Lập Thành."

Bạch Gia Thi đưa tay ra nắm lấy tay anh.

Nháy mắt cảm xúc của hai người đều vỡ oà, bao nhiêu sự nhớ nhung đều thông qua cái "bắt tay" ấy để biểu đạt thành lời.

"Hân hạnh được biết anh, tôi là Bạch Gia Thi."



Người phụ trách cũng không ý thức được không khí mờ ám này, nhanh chóng thúc giục hai người vào vị trí, chuẩn bị công bố bộ sưu tập.

Hai người lưu luyến thả tay đối phương.

Bạch Gia Thi đi theo CEO bước lên sân khấu phát biểu rồi bắt đầu ra mắt bộ sưu tập mới.

Cô nhận lấy mic từ ban tổ chức, đứng trên sân khấu giới thiệu từng bộ đồ độc đáo.

không khí trong hội trường rất hài hoà, náo nhiệt.

Kết thúc bài phát biểu, Bạch Gia Thi ưu nhã đi xuống sân khấu, ngồi bên cạnh Tống Lập Thành.

Ánh đèn trong hội trường mờ mờ ảo ảo, để tiện cho mọi người tập trung nhìn lên sân khấu.

Lợi dụng thời cơ, Bạch Gia Thi nghiêng người sang nói nhỏ: "Sao anh lại ở đây?"

Anh nhẹ đáp: "CEO là bạn khá tốt của anh thời đại học."

Sau đó liền luồn tay quá ghế ngồi nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng mơn trớn.

Cô còn chưa kịp trả lời, trên sân khấu đã kết thúc.

Ánh đèn hội trường sáng lên.

Hai người vội buông tay nhau ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK