Cô không để tâm tới phản ứng bất ngờ của họ, tiếp tục nói:
"Anh ấy là người tôi rất yêu, đến bên cạnh tôi khi tôi không có gì trong tay. Mang đến những niềm vui hạnh phúc mà trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Anh ấy chính là mặt trời chói lọi trong tim tôi."
Cô nói từng câu từng chữ rất nhẹ nhàng, chất chứa một niềm yêu thương to lớn.
Cả khán phòng gần như đều nín thở, cô chậm rãi nhìn về phía Tống Lập Thành.
"Em rất yêu anh, vì vậy anh có nguyện ý từ nay và về sau sẽ cùng em đầu bạc răng long không!"
Vân Hi đi từ sau sân khấu ra, đưa cho cô một hộp nhẫn.
Chỉ thấy cô đi xuống sân khấu, ánh đèn flash đều đổ dồn vào đó.
Cô rạng rỡ đi tới trước mặt anh, quỳ xuống đưa hộp nhẫn ra.
"Tống Lập Thành anh có nguyện ý không?"
Giây phút đó mọi người đều vỡ oà, bọn họ đã từng chứng kiến chàng trai cầu hôn một cô gái, nhưng lại chưa từng có một người con gái nào lại nguyện ý quỳ xuống cầu hôn chàng trai.
Ai nói chỉ có đàn ông mới được cầu hôn, phụ nữ bọn họ cũng rất lãng mạn đó!
Màn cầu hôn đặc biệt như vậy không phải lúc nào cũng được chứng kiến.
Tống Lập Thành dịu dàng nhìn cô, rời khỏi ghế đứng dậy đi về phía cô, quỳ một chân xuống, đưa hộp nhẫn từ trong túi áo đã được chuẩn bị đến trước mặt cô: "Vậy bé ngốc của anh cũng đồng ý chứ?"
Trong cuộc đời của cô rất ít khi xuất hiện chữ khóc, bởi vì cô cảm thấy nó quá yếu đuối, quá vô nghĩa, khi khóc rồi liệu sẽ có ai đến dỗ?
Nhưng bây giờ cô thực sự rất muốn khóc, rất muốn yếu đuối một lần, bởi vì cô tin rằng nhất định anh sẽ tới dỗ dành cô.
"Em đồng ý!"
Anh và cô cùng trao nhẫn cho nhau.
Mọi người có mặt ở đó không biết chuyện tình phía sau của họ nhưng đều rất cảm động.
Sau đó buổi lễ vẫn được diễn ra theo trình tự.
Quả nhiên Tống ảnh đế nhà cô nhận được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất.
Anh lên bục nhận giải, trực tiếp nói sẽ giải nghệ.
Lần thứ hai khiến cả khán phòng xôn xao.
Tống ảnh đế cũng không nói gì thêm, đi xuống chỗ ngồi lặng lẽ nắm tay cô.
Anh không hề để ý đến máy quay đang hướng về mình, ghé vào tai cô thì thầm: "Chúng ta đi đăng kí luôn được không em?"
Bạch Gia Thi đỏ mặt gật đầu: "Nhưng em không mang theo..."
"Anh có."
Màn cầu hôn có một không hai và tin tức Tống Lập Thành giải nghệ đã chiếm trọn hot search trong đêm hôm đó.
...
Cho đến khi chiếc xe rời khỏi buổi lễ, Bạch Gia Thi mới dần hiểu ra sự thật này, cô và Tống ảnh đế sẽ kết hôn vào ngày hôm nay.
"Sao anh lại có hộ khẩu của em?"
"Ngày hôm qua anh đã tới nhà của chú dì, vốn dĩ hôm nay đã dự định sẽ cầu hôn bé ngốc nhà ta rồi, không nghĩ tới bé ngốc cũng lãng mạn thế." Tống Lập Thành nói xong cười nhéo mặt cô.
"Ba mẹ em dễ dàng cho anh hộ khẩu vậy sao?" Cô càng nghĩ càng thấy kì lạ, đừng nói đến anh ba sẽ gây khó dễ mà đến cả cha Bạch cũng không dễ vượt qua.
"Em muốn biết anh nói gì không?"
Bạch Gia Thi gật đầu như dã thóc.
Cô như vậy khiến anh đột nhiên muốn trêu chọc: "Anh nói em ăn nhiều như vậy, anh đem về nuôi sẽ đỡ tốn biết bao nhiêu."
Bạch Gia Thi phồng má: "Anh mới ăn nhiều ấy!"
Nhân lúc đèn đỏ dừng lại, anh ghé vào người cô hôn lên má cô một cái, nghiêm túc nói.
"Anh nói tất cả tài sản đứng tên anh đều sẽ chuyển nhượng toàn bộ cho em, anh còn nói, họ sẽ có cháu bồng sớm!"
Bạch Gia Thi đỏ mặt: "Ai có con với ai chứ."
"Sau đó thì sao nữa ạ?"
"Bố mẹ em nói không cần, chỉ cần nhìn thái độ của anh liền biết con gái họ chọn không sai người. Chỉ bảo anh nhanh chóng sinh cho họ một đứa cháu để bồng bế là được!"
"Ơ, sao lại từ chối!? Bố mẹ em không cần nhưng em rất cần có được không hả.". 𝑻𝐫a𝘯g gì mà ha𝘆 ha𝘆 thế ﹙ 𝑻𝙍U𝙈𝑻 𝙍U𝓨ỆN.VN ﹚
Tống Lập Thành cười: "Tất cả những thứ anh có đều cho em, cả trái tim và thể xác cũng là của em."
Ngày hành chính bình thường, hơn nữa cũng là buổi tối cho nên người trong cục dân chính cũng không quá nhiều,
Khi hai người điền đơn, nhân viên nữ trước mặt nhịn không được vẻ bình tĩnh.
Lúc nhìn thấy Bạch Gia Thi và Tống Lập Thành tới đây, cô ấy vừa kinh ngạc vừa vui sướng, rõ ràng vừa mới cách một lớp màn hình xem màn cầu hôn kinh thiên động địa của họ thế mà bây giờ người thật đã xuất hiện.
Cô ấy mắt thấy hai người đã điền đơn xong, vội kích động nói:
"Tôi là fan couple của hai người đó, đã thích từ lúc ở chương trình Nông thôn vui vẻ cho đến khi xem phim điện ảnh hai người đóng!"
Bạch Gia Thi cười ngọt ngào: "Cảm ơn bạn đã ủng hộ chúng tôi!"
Nhân viên nữ phấn khích, đưa tờ giấy ra: "Có thể cho tôi xin chữ kí không?"
"Tất nhiên rồi!"
Lúc hai người chụp hình, Tống Lập Thành và cô đều rất khẩn trương.
Khi cầm tờ giấy chứng nhận kết hôn trên tay, Bạch Gia Thi vẫn không khỏi thẫn thờ.
Tống Lập Thành bên cạnh hôn lên môi cô: "Chúc mừng em đã có được anh, Tống phu nhân!"
...
Truyện sắp đi đến hồi kết rồi! Chân thành cảm ơn tất cả mọi người thời gian qua đã luôn đồng hành và ủng hộ mình! ❤️
Bạn độc giả nào của mình có viết truyện thì cứ bình luận bên dưới nha, mình sẽ qua ủng hộ nè 🫶