Nhưng đến lượt anh thì lại không muốn đi theo khuôn mẫu của gia đình.
Anh muốn học luật.
Từ nhỏ đến lớn, Tần Tử Sâm nổi tiếng là người nho nhã lịch sự.
Có người còn ví anh như ánh ban mai rực rỡ ấm áp.
Có lẽ cụm từ "biến thái" chưa bao giờ và sẽ không bao giờ xuất hiện trên người Tần Tử Sâm.
Vậy mà có một cô gái không biết nhảy từ đâu ra tát anh một cái.
Anh còn chưa hết hoảng hồn, cô gái đó lại mắng anh là đồ biến thái rồi bỏ đi.
Cả cuộc đời này của anh chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy!
Sự việc này vốn dĩ đã bị anh chôn cất sâu dưới đáy lòng.
Nhưng không ngờ sau này, lại gặp lại cô gái đó, cô ấy tên là Vân Hi, trợ lí của người con gái bạn thân anh yêu thầm.
Dù chỉ nhìn qua một lần nhưng anh lại nhớ rất rõ khuôn mặt cô.
Vậy mà cô gái không tim không phổi này lại quên mất anh!
Hôm uống rượu chúc mừng, anh đưa cô về nhà, anh thề anh không hề có ý định làm chuyện gì với cô cả!
Chỉ muốn doạ cô sợ một chút, không ngờ cô gái này vậy mà lại có khả năng khiến một người luôn có khả năng tự chủ cao như anh cũng phải buông vũ khí đầu hàng.
Đương nhiên anh không phải hạng đàn ông cặn bã, xảy ra chuyện với con gái nhà người ta thì phải chịu trách nhiệm.
Anh không hiểu Tần Tử Sâm anh thiếu cái gì, đẹp trai, có công việc ổn định, quan trọng hơn hết là có rất nhiều tiền.
Thế mà Vân Hi lại không cho anh chịu trách nhiệm, còn bảo anh là lão già biến thái???
Anh năm nay chỉ mới hai mươi bảy tuổi thôi đó!
Nếu là bình thường anh khẳng định sẽ không bao giờ thích một người gặp mình ở đâu liền mắng ở đó.
Có điều con mèo nhỏ này rất ngon miệng, anh nhất định phải bắt cô vào tròng!
Sau đó, anh tìm kiếm nhiều cớ để gặp mặt cô nhiều hơn.
Anh nghe theo lời của Doãn Bằng, mua những món quà đắt tiền tặng cô.
Nhưng một món cô cũng không nhận, trực tiếp ném trả lại cho anh.
Mỗi khi trả lại món quà nào đó, cô đều mắng anh là đồ thần kinh!
Tần Tử Sâm lần đầu theo đuổi người khác muốn khóc rồi!
Sau đó anh lại thử cách khác, vẫn không có hiệu quả.
Hành trình theo đuổi mèo nhỏ quả nhiên là gian nan vô cùng.
Một lần nọ, anh vừa làm xong một vụ kiện tụng khá lớn.
Người kia mời anh đến quán bar để cảm ơn.
Bình thường tuyệt đối anh sẽ không đi.
Thế nhưng buổi sáng vừa bị mèo nhỏ từ chối lần thứ n, đâm ra chán nản, cũng muốn giải sầu.
Không ngờ khi vào trong lại tình cờ gặp mèo nhỏ cũng đang uống rượu ở đây.
Nhìn thấy cô, anh hơi giận dỗi, cũng không thèm đi tới chào hỏi tiếng nào.
Vậy mà trong suốt quá trình anh lại không hề có tiết tháo nhìn chăm chú cô không rời mắt.
Vì vậy mà nhìn thấy con mèo nhỏ bị người ta ve vãn.
Tên đó lôi kéo mèo nhỏ không buông.
Anh đương nhiên là rất tức giận, lập tức đi tới giúp đỡ cô.
Tiện thể đánh hắn ta vài cái.
Con mèo nhỏ lần này bị doạ sợ rồi, trốn trong lòng anh không dám ló đầu ra.
Anh hưởng thụ sự ỷ lại của cô.
Sau đó một thời gian, quả nhiên mèo nhỏ đã mở lòng, cuối cùng cũng chấp nhận anh.
Tần Tử Sâm vui vẻ mở tiệc chiêu đãi bạn bè.
Sau đó hai người bắt đầu một câu chuyện tình yêu ngọt ngào.
Vài ngày trước, người bạn thân nối khố của anh, Tống Lập Thành vừa kết hôn.
Trong lòng anh cũng rục rịch, muốn cầu hôn mèo nhỏ.
Lễ tình nhân mỗi năm diễn ra một lần.
Tần Tử Sâm nhân lúc này vẽ ra một quá trình cầu hôn hoàn hảo!
Anh thuê một nhà hàng năm sao, mặc bộ vest lịch lãm, ngồi xuống ghế đàn piano.
Chờ đợi cô gái của anh xuất hiện.
Không lâu sau đó, người anh mong chờ cũng tới.
Anh chậm rãi đánh đàn, tiếng đàn dương cầm vang lên với giai điệu hết sức êm ái, lãng mạn.
Lúc kết thúc bản nhạc, trên tường xuất hiện một video.
Mở đầu video là một giọng nói đầy nam tính: "Gửi em, cô gái quan trọng của đời anh."
Dòng chữ đầu tiên xuất hiện.
"Lần đầu tiên gặp cô ấy, cô ấy mắng tôi là đồ biến thái. Lúc đó tôi đã nghĩ cô gái này từ trại tâm thần nào ra vậy?"
Dòng chữ thứ hai lại tiếp tục xuất hiện.
"Lần thứ hai gặp cô ấy, cô ấy lại mắng tôi không được. Vì thế tôi liền mất tự chủ ăn sạch sẽ cô ấy, vậy mà sau khi tỉnh lại, cô ấy không đồng ý cho tôi chịu trách nhiệm TT"
Vân Hi bật cười, tiếp tục dõi theo video.
Dòng chữ thứ 3: "Lần thứ ba gặp cô ấy, tôi quyết định theo đuổi. Nhưng cô ấy lại mắng tôi là đồ thần kinh, lúc đó tôi rất muốn khóc, người gì mà khó theo đuổi thế!"
Dòng chữ thứ tư: "Lần thứ tư gặp cô ấy, tôi bắt gặp cô ấy ở quán bar, buổi sáng vừa từ chối tôi, bây giờ lại ngồi đây uống rượu ngon lành như thế! Sau đó tôi nhìn thấy cô ấy bị người khác ve vãn, tôi tức giận đi tới giải vây, lúc đó cô ấy nép vào lòng tôi trông rất sợ hãi, tôi đau lòng vỗ về cô ấy, thầm nghĩ sao tôi có thể dễ dàng mềm lòng như thế!"
Dòng chữ thứ năm: "Lần thứ năm xuất hiện, tôi tới với tư cách là bạn trai cô ấy. Cô ấy cuối cùng cũng đồng ý rồi!"
Video lần nữa chuyển sang khuôn mặt dịu dàng ôn nhu, anh ở trên màn hình nghiêm túc nói: "Cảm ơn em đã bước vào cuộc đời của anh với đầy màu sắc rực rỡ. Vậy nên em có muốn cùng anh già đi không mèo nhỏ?"
Video đến đây là kết thúc.
Hốc mắt Vân Hi hơi nóng lên.
Tần Tử Sâm lúc này quỳ một chân trước mặt cô, đưa hộp nhẫn trong tay ra, ánh mắt chờ mong: "Hi Hi, em có nguyện ý cùng anh nắm tay đi suốt quãng đời còn lại không?"
Vân Hi nghẹn ngào, đưa tay ra: "Em nguyện ý!"
Tần Tử Sâm cười, đeo nhẫn lên ngón tay cô, sau đó kéo cô vào lòng mình, chậm rãi hôn lên khoé mắt cô, rồi dần dần hôn lên đôi môi đỏ mọng mê người ấy.
Quãng đời còn lại có em thật hạnh phúc.
...
Ngoại truyện đến đây là kết thúc nha! Nếu mọi người có thời gian thì hãy ghé qua bộ tiểu thuyết mới của mình đọc thử nha!