• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hậu kì phim "Trông chờ vào ánh sáng" đã chính thức hoàn thành, phim cũng vượt qua thẩm định, thời gian công chiếu dự tính vào nửa tháng sau, vừa hay cũng đến tết cho nên bắt đầu từ hôm nay, đoàn phim chính thức bước vào giai đoạn tuyên truyền.

Thật ra tuyên truyền hay không cũng không quan trọng, bởi vì chỉ cần có Tống Lập Thành và Mạn Hi thì nhất định không thiếu người xem.

Nhưng vẫn phải làm theo trình tự, hoạt động tuyên truyền đầu tiên được tổ chức ở thành phố A.

Từ sáng sớm cô đã phải chuẩn bị bay từ Paris đến.

Cũng may là trong giai đoạn tuyên truyền cô chỉ là nữ phụ nên cũng không có nhiệm vụ gì nặng nhọc, chủ yếu là phải đi cùng đoàn phim đến mấy nơi tuyên truyền là được.

Lúc tới nơi đã là buổi chiều, không khí tương đối mát mẻ.

Hân Nghiên đưa một tập tài liệu đã soạn thảo kĩ càng cho cô và Phó Từ.

"Đây là những câu hỏi sẽ xuất hiện ở hoạt động, chị đã chuẩn bị sẵn cho hai đứa rồi, cứ học thuộc là được. Cũng có thể là không phải những câu hỏi này, nhưng chị đã soạn thảo sẵn cách trả lời, tuỳ cơ ứng biến."

Bạch Gia Thi gật đầu thở dài: "Vậy hôm nay người mệt nhất là tiền bối rồi."

Cô đau lòng lắm đó nha.

Phó Từ nghe xong thì nhíu chặt mày, đứng dậy đá mạnh cái ghế, phát ra tiếng két vô cùng chói tai.



Cô dùng ánh mắt khó hiểu nhìn hắn, tên này lại lên cơn điên gì nữa vậy?

Nhận ra bản thân hơi thất thố, hắn ta khó chịu nói: "Em khát nước, ra ngoài trước đây."

Hân Nghiên lắc đầu ngao ngán: "Đi đi."

Nếu biết trước chuyện sẽ xảy ra như vậy, chị thà không nói sự thật cho hắn còn hơn.

Cách đây mấy tuần, Phó Từ có nói với chị dự định sẽ tỏ tình Bạch Gia Thi, muốn chị giúp đỡ.

Vì muốn chặt đứt suy nghĩ của hắn, mà chị đã nói ra chuyện Bạch Gia Thi đang hẹn hò với Tống Lập Thành, không ngờ tới hắn lại phản ứng dữ dội như vậy, tâm trạng lúc nào cũng bực bội, luôn trút giận vào những thứ xung quanh.

Đúng ba giờ chiều, Hân Nghiên đưa cô và Phó Từ tới nơi tổ chức buổi họp báo.

Thẩm Minh đang cùng vài phóng viên nói chuyện, nhìn thấy cô tới liền cười vẫy tay.

Bạch Gia Thi gật đầu vẫy tay lại với ông, sau đó cô đi chào hỏi mọi người xung quanh khán phòng rồi mới đi tới vị trí nữ phụ ngồi xuống.

Ngồi phía bên trái và bên phải cô lần lượt là Phó Từ và Mạn Hi.

Ngoại trừ Tống Lập Thành hôm nay có việc riêng nên không thể đến được thì đa số mọi người đã có mặt đông đủ.

Người thay thế vai diễn Tô Nguyệt là một cô gái mới tốt nghiệp xong đại học, khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần, tính cách cũng rất dễ gần, tên là Nguyễn Nhuyễn.

Nhưng không hiểu sao cô có cảm giác cô gái này có cái tên rất quen tai, dường như đã nghe ở đâu đó rồi, nhưng không thể nhớ ra...

Đang suy nghĩ miên man thì Mạn Hi đột nhiên ghé lại gần, tò mò hỏi: "Ảnh đế nhà em có việc gì thế?"

Bạch Gia Thi chớp mắt khó hiểu, Mạn Hi nhìn thấy vậy thì cười hai tiếng.

"Hai người không phải đang yêu nhau sao?"

"Chị biết rồi ạ?" Cô cũng không có ý định giấu diếm, chỉ là đang chờ một cơ hội thích hợp để công khai.



"Biểu hiện rõ như vậy, không biết mới lạ. Nhưng mà tiếc thật đó." Mạn Hi thở dài nói.

"Sao ạ?"

"Ban đầu chị rất có hứng thú với em đó, không ngờ tên tiểu tử kia lại nhanh tay thế."

Bạch Gia Thi cũng không coi là thật, đùa lại với cô ấy: "Nếu vậy thì em sẽ vượt tường để quen chị."

"Thôi thôi. Cái tên đó nhất định sẽ không tha cho chị đâu."

"Ha ha, anh ấy mới không dám đâu!"

Lúc này đạo diễn Thẩm đứng lên tuyên bố chính thức bắt đầu.

Dưới sân khấu, có rất nhiều phóng viên đã sẵn sàng camera.

Phía bên ngoài cửa cũng có rất nhiều người chen chúc, đông đến mức không thể đếm xuể.

Quả nhiên là sức hút của ảnh hậu và đỉnh lưu.

Người chủ trì họp báo mắt thấy đã đến đông đủ, bắt đầu vào việc chính.

Mấy buổi tuyên truyền phim chủ yếu là nói về bộ phim, rồi sẽ cùng fan chơi một số trò chơi nhỏ.

Cả quá trình tuyên truyền đều diễn ra hết sức suôn sẻ, không khí hoà hợp vui vẻ.

Sau hơn gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng buổi họp báo cũng kết thúc một cách thuận lợi.

Từ trong khán phòng đi ra ngoài, Bạch Gia Thi liền nhận được cuộc gọi từ người bạn trai yêu dấu.

Bạch Gia Thi mỉm cười bắt máy: "Alo ạ."

"Em tuyên truyền xong rồi?"

Cô leo lên xe ngồi xuống, "Dạ, vừa mới xong luôn."

"Ừ, tối anh qua đón."

Bạch Gia Thi cười trêu anh: "Em mới không đi đâu."

Tống Lập Thành ở bên kia nheo mắt, cười trầm thấp một tiếng: "Được, bảy giờ hơn nhé."

Bạch Gia Thi bĩu môi, giả vờ hờn dỗi: "Không đi đâu ạ!"

"Quyết định vậy đi, anh đang họp, tối gặp."

"Đừng làm việc quá sức đó."

"Tuân lệnh bà xã."

Cô còn chưa kịp nói gì anh đã nhanh tay cúp máy trước.

"Cái đồ tự phụ này!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK