• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng Cơ Soái lại hoàn toàn không theo những gì Ngụy Quân dự tính: "Ta muốn các ngươi làm nhân chứng."

Ngụy Quân: ". . . Ngươi không sợ chúng ta lan truyền việc này sao? Nhưng lời nói cùng những việc mà hôm nay Cơ Soái làm đều vượt quá giới hạn. Nếu như truyền đến bệ hạ hoặc là quốc sư thì nhất định Cơ Soái sẽ gặp phiền phức."

Trẫm đã ám chỉ đến nước này rồi, ngươi mau đáp lại công sức trẫm ám chỉ đi chứ.

Mau mau động thủ giết ta đi.

Nhưng hành động của Cơ Soái biểu hiện rằng hắn hoàn toàn không có ý nghĩ này.

"Có một số việc nên được lan truyền ra ngoài, Đãng Thiên đã đùa giỡn Dương phu nhân, vậy thì sự việc lần này coi như cấp cho bên ngoài một câu trả lời."

Ngay từ đầu hắn đã quyết định xử lí chuyện này như thế nào rồi.

"Đương nhiên, có một số việc cũng không thể truyền đi, ta tin tưởng phẩm hạnh của Ngụy đại nhân, ngài sẽ bảo vệ bí mật giúp ta." Cơ Soái nói.

Ngụy Quân: ". . . Sao ngươi lại tin tưởng ta?"

Đến ta còn không tự tin đến mức này.

Cơ Soái nghiêm mặt nói: "Ngụy đại nhân là một chân quân tử, mà quân tử thì sẽ không nói xấu sau lưng người khác."

Ngụy Quân: ". . ."

Ngươi hiểu nhầm rồi.

Ta không phải chân quân tử.

Ta là ngụy quân tử mà.

Cơ Soái đúng thật là đã hiểu nhầm.

Không chỉ có Cơ Soái hiểu nhầm mà người khác cũng đều hiểu nhầm.

Tất cả mọi người đều cảm thấy việc Cơ Soái tin tưởng Ngụy Quân không có vấn đề gì.

Thật sự là Ngụy Quân thiết lập hình tượng quá ổn, hiện tại đã không có ai tin rằng Ngụy Quân là người xấu.

Kiếp trước Ngụy Quân lăn lộn trong ngành giải trí, chuyện thiết lập hình tượng như thế này hắn đã thấy qua nhiều, thậm chí hắn từng tự tay giúp rất nhiều nữ minh tinh thiết lập hình tượng.

Nhưng từ trước đến nay hắn chưa thấy qua ai thiết lập hình tượng tốt như hắn bây giờ.

Điều này khiến hắn tuyệt vọng.



Giống như việc đang tự cầm đá đập vào chân mình vậy.

Lúc này Bạch Khuynh Tâm bổ sung: "Xem ra lần này còn phải cảm tạ Ngụy đại nhân, nếu không có một thân chính khí của Ngụy đại nhân làm cho Cơ Soái yên tâm thì lần này chỉ sợ chúng ta sẽ chết hết."

Ngụy Quân: ". . ."

Bạch Khuynh Tâm.

Rất tốt.

Ta nhớ kỹ cô.

Ngươi chờ đấy.

Sớm muộn gì ta sẽ đâm lại cô.

Nhìn thấy vẻ khiêm tốn của Bạch Khuynh Tâm thì Cơ Soái lắc đầu: "Ta cũng hiểu rõ con người của Bạch đại nhân, cả hai người đều đáng giá để ta tin tưởng. Các ngươi đều tận tâm với quốc gia, mà Cơ mỗ lại có công với đất nước, cho nên dựa vào cách làm người của các ngươi thì các ngươi tuyệt đối sẽ không hại ta."

Bạch Khuynh Tâm im lặng một hồi rồi hướng Cơ Soái nói: "Trong mười năm chiến tranh vệ quốc, có vô số anh hùng hào kiệt được sinh ra. Cho dù tất cả bọn họ đều có lòng giết địch, nhưng nếu so về công huân thì Cơ Soái đứng trong hàng ngũ mười người nhiều nhất. Với những công huân của Cơ Soái thì Khuynh Tâm tất nhiên giữ bí mật kia kín như bưng."

Cơ Lăng Vân là thần tượng của nàng.

Mà Cơ Soái ——thật ra chính là thần trong mắt nàng.

Đám người Cơ Lăng Vân này tại chiến tranh vệ quốc thì đều phát triển mạnh mẽ, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, nhưng dù sao đa số bọn họ vẫn còn trẻ, bọn họ kỳ thật là đại biểu cho tưởng lại.

Còn trong cuộc chiến ấy thì đám người Dương đại soái với Cơ Soái mới là người thật sự chém giết ở tiền tuyến, vì Đại Càn mà giết ra một tương lai mới, vì bách tính mà giết ra một mảnh thái bình.

Cho dù về sau một số hành động của Cơ Soái bị người khác chỉ trích, ảnh hưởng một chút tới danh tiếng của hắn, nhưng công huân của Cơ Soái thì không thể xoá bỏ.

Tại tây đại lục, danh tiếng của Cơ Soái còn cao hơn Dương đại soái.

Tại yêu tộc, thì cho đến nay tên của Cơ Soái vẫn được treo thưởng rất hậu hĩnh. Ai có thể giết được Cơ Soái thì sẽ ban thưởng ba giọt chân huyết của Yêu hoàng.

Địch nhân càng hận Cơ Soái thì càng chứng tỏ công lao của hắn.

Đương nhiên Bạch Khuynh Tâm phải tôn kính người như vậy.

Cơ Soái nhận sự ái mộ của Bạch Khuynh Tâm.

Hắn hoàn toàn xứng đáng.



Lúc này, Lục Nguyên Hạo yếu ớt nhấc tay: "Ta. . . ta thì sao?"

Cơ Soái cười: "Ngươi không cần lo lắng, ngươi là một tên sợ chết như vậy thì làm sao dám truyền ra lời nói vừa rồi của ta."

Bạch Khuynh Tâm gật đầu: "Xác thực không có khả năng ấy, lấy địa vị của Cơ Soái hiện tại thì cho dù chuyện xảy ra ngày hôm nay bị bệ hạ cùng quốc sư biết thì cũng không có khả năng bị nguy hiểm. Mà người lan truyền ra tin này sẽ phải chịu sự trả thù của Cơ Soái. Với tính cách của Lục đại nhân thì chắc chắn hắn sẽ không làm sự tình như này."

Lục Nguyên Hạo bừng tỉnh.

Thì ra là thế.

Ngươi không nói thì ta cũng không biết mọi việc như thế này nha.

Ngon lành, có lý do để bịa chuyện rồi.

Lục Nguyên Hạo lập tức nói: "Thật ra ta gặp sự cố khi luyện công, tai và mắt gần đây đều hơi không tốt."

Cơ Soái chỉ vào Lục Nguyên Hạo lắc đầu nói: "Hiền chất quá tận lực ngụy trang rồi, mặc dù rất nhiều người xưng ngươi là nỗi sỉ nhục của Giám Sát ty, nhưng dù sao ngươi cũng là đứa nhỏ do Lục tổng quản một tay nuôi lớn. Được chân truyền của Lục Khiêm, người có tâm căn bản không có khả năng xem ngươi là một phế vật, nhất là đến Trần Già cũng không làm gì nổi ngươi, thì việc ngươi đóng giả rằng mình là kẻ ngốc cũng không có ý nghĩa."

Lục Nguyên Hạo: ". . ."

Cơ Soái, ngươi hiểu lầm rồi, ta là kẻ ngốc thật mà.

Nhưng mà Lục Nguyên Hạo cũng xấu hổ không dám nói ra những lời này.

Hắn chỉ có thể im lặng, mà việc hắn im lặng ở trong mắt những người khác chính là đã ngầm thừa nhận lời nói của Cơ Soái.

Trong lòng Ngụy Quân tự nhủ xem ra nội ứng mà Càn đế phái tới này cũng không trung thành với Càn đế nha.

Càn đế cũng thật phế vật, không chỉ không nhìn ra thực lực của tên mập này, mà còn nhìn không ra lòng trung thành của tên này.

Như vậy thì ngươi còn làm hoàng đế làm gì nữa?

"Cơ Soái, ngươi thật sự không giết chúng ta?" Ngụy Quân vẫn không cam tâm hỏi.

Cơ Soái nghiêm mặt nói: "Ngụy đại nhân nói đùa, mặc dù ta không dũng cảm và trung thành như Dương đại soái, nhưng cũng sẽ không hạ độc thủ với người quan trọng với quốc gia như Ngụy đại nhân. Cơ mỗ không phải là người tốt lành gì, nhưng mà từ trước đến nay vẫn luôn tôn kính những người như Ngụy đại nhân."

Lời nói này của Cơ Soái đã nhận được sự tôn trọng từ tất cả mọi người ngoại trừ Ngụy Quân.

Ngụy Quân hận nha.

Nhìn Cơ Soái, Ngụy Quân lặng lẽ quyết định:

Chờ Trẫm thành thiên đế thì nhất định sẽ cho ngươi luân hồi chuyển thế đi làm Bàng Nhất đại ca của Kiều Bích La điện hạ (một streamer nữ ở Trung Quốc dính scandal lộ mặt mộc quê mùa), để cho những người có tình sẽ thành thân thuộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK