• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Lăng Vân cười khổ nói: "Ngụy đại nhân, những lời nói này thật sự không thể nói lung tung, sẽ có án mạng."

Thật ra Ngụy Quân cũng là đang đánh cược.

Hắn đánh cược xem đạo chí thành sẽ đáp lại hắn như thế nào.

Điều làm Ngụy Quân vui mừng chính là đạo chí thành biểu thị rằng khả thi.

Điều này khiến hai mắt Ngụy Quân tỏa sáng.

Như thế này không tính là chủ động muốn chết?

Có hi vọng nha.

Vốn dĩ chỉ là thử nghiệm, Ngụy Quân cũng không quá coi trọng, nhưng lần này hắn bắt đầu nghiêm túc.

Ngụy Quân đẩy bàn tay đang chặn miệng mình của Bạch Khuynh Tâm ra rồi hướng về phía Cơ Lăng Vân nói: "Đại công tử, ta nghiêm túc."

Ta thật sự nghiêm túc với việc tìm đường chết.

"Bệ hạ tu huyền lầm quốc, thiên hạ đều biết. Đại Càn hiện giờ nhìn như thái bình thịnh thế, thật ra nguy cơ tứ phía."

Thật ra nguy cơ tứ phía là gì thì Ngụy Quân cũng không biết.

Không quan trọng.

Cứ nói Đại Càn nguy cơ tứ phía là được rồi.

"Ở khoảnh khắc sinh tử này, chúng ta, những chí sĩ đầy lòng nhân ái cần phải đứng ra, giết hôn quân, tru gian tà, trả một mảnh tươi sáng cho Đại Càn."

Ngụy Quân trịnh trọng nói.

Trêи người hắn xuất hiện một đạo ánh sáng.

Thiếu chút nữa lại đột phá lần nữa.

Cuối cùng Lục Nguyên Hạo không chịu nổi, trực tiếp bay vào ôm lấy đùi Ngụy Quân.

"Ngụy đại nhân, tha mạng cho ta, ngươi muốn tìm chết thì cũng không thể liên luỵ chúng ta nha." Lục Nguyên Hạo kêu khóc.

Ngụy Quân xoa đầu tên mập này, an ủi: "Đừng sợ, Lục đại nhân, ta biết thật ra ngươi cũng có trái tim chính nghĩa. Gia nhập tổ chức đi, chúng ta cùng nhau liên thủ làm một phen đại sự."

Đương nhiên, nếu ngươi muốn đi báo cáo chuyện này cho Càn Đế thì ta cực kì hoan nghênh.

Ngụy Quân cảm giác rằng làm Thiên đế chuyển thế rất là trâu bò.

Đời này Trẫm chỉ muốn tự do vẫy vùng, khi còn sống thì làm bất cứ điều gì mình muốn, muốn ngăn cản ta thì giết ta đi.

Sau khi chết rồi thì ta sẽ bật dậy và nói: . . . Hả, ta chết sao? Ta sống lại, còn là Thiên đế, ngươi có kinh ngạc hay không? Có bất ngờ hay không?



Ngụy Quân nghĩ mình thật sự là vô địch.

Về phần chính mình tìm đường chết như vậy thì sẽ khiến người khác đau buồn?

Vậy thì sau khi trở thành Thiên đế thì dùng một câu nói đề bạt ngươi lên thiên đình làm thần tiên, không tốt sao?

Đau buồn?

Trẫm thưởng cho ngươi đến khi ngươi hết buồn thì thôi.

Ngụy Quân một trăm phần trăm chắc chắn những người đau buồn đó sẽ không trách mình.

Vậy nên hắn không có chút áp lực tâm lý nào.

Mà ba người Lục Nguyên Hạo, Bạch Khuynh Tâm cùng Cơ Lăng Vân có áp lực tâm lý rất lớn.

Nhìn thấy người không sợ chết như Ngụy Quân, ba người bọn họ thật sự bất lực.

Lục Nguyên Hạo hoàn toàn tuyệt vọng với Ngụy Quân, chỉ có thể nói với Bạch Khuynh Tâm: "Bạch đại nhân, ngươi mau khuyên nhủ Ngụy đại nhân, tuyệt đối đừng để hắn tìm đường chết."

Bạch Khuynh Tâm biểu thị ra rằng ta đã dùng mọi cách rồi, chỉ thiếu việc dùng miệng của ta để bịt miệng của hắn mà thôi.

Nhưng mà biện pháp này dường như có thể thử một lần.

Tuy nhiên Bạch Khuynh Tâm nghĩ một chút vẫn nên đợi.

Không thể tiến triển quá nhanh.

Bây giờ mình mỗi ngày đều đi theo Ngụy Quân, luôn ở gần hắn, không thể dọa Ngụy Quân được.

Tư liệu về Ngụy Quân nàng đã sớm thăm dò, hắn chính là một tên nai tơ, chưa trải qua việc tình cảm bao giờ.

Cho nên Bạch Khuynh Tâm muốn từ từ tiếp cận Ngụy Quân.

Nếu mà tiến triển quá nhanh thì nai tơ sẽ không kịp thích ứng.

Hơn nữa nàng cũng là nai tơ mà.

Đường nhiên Bạch Khuynh Tâm đã đoán sai về Ngụy Quân.

Nàng cũng không biết rằng chỉ cần gan nàng đủ lớn thì mười tháng sau nàng có thể sinh con rồi.

"Ngụy Quân, người sáng tạo ra Thiết Huyết Cứu Quốc hội bây giờ vẫn đang phải trốn đông trốn tây, hoàn toàn không dám lộ diện, chỉ cần hắn lộ diện thì nhất định sẽ chết, ngươi hiểu không?" Bạch Khuynh Tâm cố gắng làm cho Ngụy Quân hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Ngụy Quân ngẩng cao đầu, lớn tiếng nói nói: "Sợ chết thì không xứng làm người Càn quốc."

Bạch Khuynh Tâm: ". . ."



Muốn chết mà.

Tại sao nam nhân này lại có thể đẹp trai như vậy?

Cơ Lăng Vân cũng cảm thấy Ngụy Quân rất đẹp trai.

Chỉ là trong tim hắn đã có người khác, nếu không thì có thể hắn đã động lòng rồi.

Thế nhưng đẹp trai thì cũng không thể đi tìm đường chết nha.

"Ngụy đại nhân, ta biết ngươi là người tốt, nhưng là bây giờ chuyện quan trọng nhất của ngươi là kia viết xong sách sử về mười năm chiến tranh vệ quốc. Thiết Huyết Cứu Quốc hội đã là quá khứ, hãy để nó bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử đi. Vì Thiết Huyết Cứu Quốc hội đã chết quá nhiều người, ta cũng không hi vọng lại nhiều thêm một người nữa."

Thời điểm Cơ Lăng Vân nói ra câu này thì giọng điệu hơi bi thương.

Bởi vì hắn thật sự có rất nhiều bằng hữu, bởi vì tham gia Thiết Huyết Cứu Quốc hội mà chết.

Ngụy Quân có thể cảm nhận được sự bi thương của Cơ Lăng Vân.

Cho nên Ngụy Quân hào khí nói: "Đại công tử, đây chính là ngọn lửa được kế thừa qua từng thế hệ. Các dũng sĩ đời thứ nhất của Thiết Huyết Cứu Quốc hội ngã xuống thì các dũng sĩ đời thứ hai của Thiết Huyết Cứu Quốc hội vẫn sẽ đứng ra. Dù Ngụy Quân ta có chết thì vẫn còn ngàn ngàn vạn vạn người của đời sau. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ, cuối cùng sẽ có một ngày chúng ta thành công."

Lúc này Ngụy Quân chỉ đang hô hào.

Chứ một chút hành động thực tế hay kế hoạch tổ chức cũng không có.

Nhưng Cơ Lăng Vân bị lời nói của Ngụy Quân làm dao động.

Trong lòng hắn hoàn toàn tán đồng lời nói này của Ngụy Quân.

Nhưng bị dao động cũng không lâu, dù sao Cơ Lăng Vân vẫn có chỉ số thông minh cao.

Năm đó hắn tham dự việc sáng tạo Thiết Huyết Cứu Quốc hội, biết được thực lực của Thiết Huyết Cứu Quốc hội.

Loại trò đùa trùng kiến Thiết Huyết Cứu Quốc hội này của Ngụy Quân chắc chắn sẽ không thành công.

Hắn không thể tham gia cùng Ngụy Quân.

Chỉ có thể tận lực khuyên nhủ Ngụy Quân mà thôi.

"Ngụy đại nhân, hiện tại quả thực Đại Càn có rất nhiều vấn đề, nhưng trong triều đình cũng không thiếu trung thần lòng son dạ sắt, rất nhiều đại nhân cũng hành động, thế cục vẫn chưa tệ như ngươi nó. Hơn nữa nếu ngươi vẫn cứ khăng khăng muốn sáng tạo Thiết Huyết Cứu Quốc hội thì về sau chỉ có một con đường chết, không có kết quả khác, vậy nên cần gì chứ? Ngươi là Trạng nguyên, hàn lâm trữ tướng, là truyền nhân của Chu Tế Tửu, thanh danh của ngươi thiên hạ đều biết. Chỉ cần không chết thì tương lai ngươi có thể làm Thừa tướng."

Đây là sự thật.

Ngụy Quân không chết thì dựa vào danh vọng của hắn, nếu tương lai không được xếp vào người được đề cử Tể Tướng thì khẳng định là có người sau màn điều khiển.

Nhưng Ngụy Quân tỏ vẻ ta không hề hứng thú đối với làm Thừa tướng.

Ta chỉ có hứng thú đối với làm Tào Thừa tướng.

Phì, nói sai rồi, ta chỉ hứng thú đối với làm Thiên đế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK