Qua thời gian, tình cảm này vẫn chưa bao giờ hao mòn.
Hắn hơi xúc động.
Mối quan hệ của Dương đại soái cùng Cơ Soái đã được định nghĩa lại trong lòng hắn.
Cục diện của Đại Càn phức tạp hơn rất nhiều so với những gì hắn thấy.
"Vì Dương gia, Trường Không đã làm rất nhiều điều. Hiện tại lại tự tay giết một con trai, lão bà ta trả không nổi ân này nha." Giọng điệu của Dương lão phu nhân mang theo vẻ đau thương.
"Bà nội, ta tin tưởng Cơ Soái chưa bao giờ mong bà trả ơn, còn Cơ công tử cũng nhất định là cam tâm tình nguyện."
Có một người đi ra từ đằng sau tấm bình phong cầm lấy tay của Dương lão phu nhân.
Đó chính là vợ của thần tượng Cơ Đãng Thiên—— Hầu Biên Tiên.
Mấy người Ngụy Quân hành lễ với Hầu Biên Tiên.
Hầu Biên Tiên hoàn lễ.
Sau đó hỏi: "Cơ công tử. . . hắn chết rất đau khổ sao?"
"Cơ Soái tự mình ra tay, tốc độ rất nhanh, hẳn là hắn không phát hiện được sự đau khổ." Ngụy Quân nói.
"Vậy thì tốt rồi." Trong lòng Hầu Biên Tiên có một chút an ủi.
"Dương phu nhân. . ."
"Gọi nàng là Hầu cô nương đi." Dương lão phu nhân ngắt lời Ngụy Quân: "Lúc nào Biên Tiên cũng có thể tái giá, đừng gọi nàng là Dương phu nhân."
Ngụy Quân hỏi: "Hầu cô nương biết tâm tư của Cơ Đãng Thiên?"
Hầu Biên Tiên hơi do dự một chút rồi gật đầu, sau đó nói: "Ta có thể đoán được một ít, lúc trước ta có cùng Cơ nhị công tử ngẫu nhiên gặp qua mấy lần. Hơn nữa bà nội cũng đã nói qua cách làm người của Cơ Soái với ta, vậy nên ta cũng tin tưởng Cơ công tử không có ngốc đến mức tự nhiên đi trêu ghẹo ta."
Đều là những người thông minh nha.
Cơ Lăng Vân đã đoán đúng.
Nữ nhân vô cùng nhạy cảm đối với nam nhân yêu thích mình, bởi vậy loại chuyện như này không thể giấu được.
Cho nên trước đó không chỉ là Cơ Đãng Thiên đang diễn trò mà Hầu Biên Tiên cũng đang biểu diễn.
Ngụy Quân nghĩ tới đây thì cảm thấy bùi ngùi.
Tại sao trêи đời này lại ít người thành thật như mình chứ?
Đám người này diễn quá tốt rồi.
Bất chấp nội tâm đang cảm thán thì Ngụy Quân vẫn không có quên việc mà Cơ Lăng Vân giao phó.
Ngụy Quân đem sự thật nói cho Hầu Biên Tiên cùng Dương lão phu nhân một lần, sau đó căn dặn hai người phải dựa theo kế hoạch của Cơ Đãng Thiên mà hành động, nếu không thì Cơ Đãng Thiên sẽ chết vô ích.
Sau khi Hầu Biên Tiên cùng Dương lão phu nhân nghe xong sự việc thì hơi chấn động.
Các nàng có thể hơi đoán được rằng sau sự việc này có ẩn tình, nhưng cũng hoàn toàn không nghĩ tới ẩn tình lại là như vậy.
Dương lão phụ nhân vô cùng đáng tiếc nói: "Biên Tiên, đây là một nhân duyên tốt nha. Vốn dĩ ngươi cũng không thích Tam Lang, nếu như có thể ở cùng Đãng Thiên này thì nhất định sẽ hạnh phúc."
"Hầu cô nương không thích Dương Tam Lang sao?" Bạch Khuynh Tâm hỏi một câu.
Hầu Biên Tiên thản nhiên nói: "Lệnh của cha mẹ, lời của bà mối, lúc Tam Lang còn sống thì ta mới chỉ gặp qua một lần, làm sao thích được?"
Từ câu nói này cũng có thể thấy được rằng Dương Tam Lang không có giá trị nhan sắc như Ngụy Quân.
Bằng không nhất kiến chung tình cũng là chuyện trong vài phút
"Vậy khi Dương gia chủ động từ hôn, tại sao Hầu cô nương lại không từ hôn?" Lục Nguyên Hạo hiếu kỳ hỏi.
Giọng nói Hầu Biên Tiên rất bình tĩnh: "Tam Lang ôm tâm hẳn phải chết đi chinh chiến sa trường, ta thì tay trói gà không chặt, không thể ra sức vì nước, vậy thì chí ít cũng không thể kéo chân sau chiến sĩ. Nếu binh lính của thiên hạ đứng ra khi đất nước lâm nguy, mà phụ nữ lại đi từ hôn, vậy việc chiến đấu đối với bọn hắn còn ý nghĩa gì nữa? Lúc ấy ta nghĩ rằng nếu hắn còn sống trở về, thì ta với hắn có thể ở chung một đoạn thời gian, nếu như tính cách hai bên không hợp vậy thì có thể hủy bỏ hôn ước."
"Đã như vậy, vì sao sau khi Dương Tam Lang chiến tử thì cô nương vẫn khăng khăng muốn gả vào Dương gia?" Bạch Khuynh Tâm hỏi.
Hầu Biên Tiên mím đôi môi đỏ tươi, tiếp tục nói: "Ban đầu ta cũng nghĩ sẽ từ hôn, nhưng sau khi Dương gia xảy ra chuyện thì ta đã thay đổi chủ ý. Đại soái cùng Tam Lang đều chiến tử sa trường, đó là chuyện làm rạng rỡ tổ tông. Dương gia một lòng trung thành với triều đình, vậy mà lại không thể được hưởng vinh hoa, ngược lại còn bị người khác chèn ép. Tuy ta chỉ là phụ nữ, nhưng cũng không muốn bỏ đá xuống giếng vào lúc này. Hơn nữa, ta luôn cảm thấy không thể như vậy, nếu như ngay cả một Dương gia trung thành thành như vậy mà không có ai giúp đỡ lúc bọn họ gặp khó khăn, vậy thì thế giới này lạnh lùng rồi, hi sinh của bọn họ cũng sẽ không đáng giá. Ta không đọc sách nhiều lắm, cũng không có bản lĩnh gì, chỉ có thể làm đến bước này, khiến ba vị đại nhân chê cười rồi."
Bạch Khuynh Tâm cùng Lục Nguyên Hạo cũng không có cười.
Ngụy Quân nhìn dung nhan trong trắng thuần khiết của Hầu Biên Tiên, chậm rãi nói: " Vi chúng nhân bão tân giả, bất khả sử kỳ đống tễ vu phong tuyết; vi tự do khai đạo giả, bất khả lệnh kỳ khốn ách vu kinh cức (Người mà gánh củi cho mọi người, thì không thể để đông lạnh trong gió tuyết; người vì tự do mà mở đường, thì không thể để khốn khó trong bụi gai). Hầu cô nương nói rằng mình đọc sách không nhiều lắm, nhưng càng đáng tôn kính hơn so với người đọc sách trêи thế gian này."
Hầu Biên Tiên cùng Ngụy Quân liếc nhìn nhau, nàng cảm nhận được sự chân thành bên trong lời nói của Ngụy Quân, khuôn mặt đỏ lên, thấp giọng nói: "Tài văn chương của Ngụy đại nhân thật tốt."
Nghe thấy Hầu Biên Tiên tán thưởng mình thì mặt Ngụy Quân cũng đỏ ửng, ho nhẹ một tiếng: "Đây là những gì Chu Tế Tửu đã nói."
Vì đạo văn nên hắn cũng không có áp lực tâm lý gì.
Nhưng dù sao Hầu Biên Tiên cũng là vợ thần tượng của Cơ Đãng Thiên.
Xác của Cơ Đãng Thiên vẫn chưa lạnh, Ngụy Quân sợ Hầu Biên Tiên sẽ bởi vì tài văn chương mà thích hắn.
Như vậy thì Cơ Đãng Thiên quá thảm rồi.
Dù sao Ngụy Quân cũng không phải là là kẻ ác.
Cho nên vẫn tiếp tục tôn sư trọng đạo đi.
Về phần vì sao Ngụy Quân tự tin như vậy?
Nói nhảm, nếu ngươi là Thiên đế chuyển thế thì ngươi cũng sẽ tự tin mà thôi.
Hơn nữa quá trình mà Ngụy Quân trưởng thành đã như vậy thì rất khó để không tự tin nha.
Về phương diện nhân duyên thì kiếp trước của Ngụy Quân đặc biệt tốt nha, trông đẹp trai, vận khí lại tốt, vậy nên Ngụy Quân có kinh nghiệm phong phú.
Cho nên kiếp này hắn quyết định làm một người tốt.
Ít nhất trước hết phải để cho xác của Cơ Đãng Thiên lạnh đã, rồi mới nói đến chuyện khác.
Nghe được Ngụy Quân nói rằng đây là những lời mà Chu Phân Phương từng nói thì Hầu Biên Tiên cũng không nghĩ nhiều, mà cảm thán nói: "Không hổ là Tế Tửu đại nhân."