Ngụy Quân cụng một ly cùng Thượng Quan Tinh Phong, sau đó dò hỏi: "Thượng Quan công tử, theo ý kiến của ngươi, sau lưng chiến tranh vệ quốc đến cùng có tin tức hay không?"
"Ta cho rằng khẳng định có, nhưng ta nói không tính. Có thể đặt định nghĩa cho mười năm nọ, còn phải xem đại nho sử bút. Ngụy huynh, con đường này ngươi sẽ rất khó đi. Anh hùng luôn không thể chết già, phản đồ thường thường thân ở địa vị cao, thực tế là như thế, ngụy huynh trân trọng." Thượng Quan Tinh Phong nhắc nhở.
Ngụy Quân cảm giác ánh mắt Thượng Quan Tinh Phong nhìn mình giờ phút này giống như là đang nhìn một người chết vậy.
Nói lại, hắn là thích loại ánh mắt này.
"Sử sách sáng tỏ, sử bút như đao. Nếu thật là ta phụ trách tu soạn chiến tranh vệ quốc, định sẽ không để cho anh linh dưới cửu tuyền thất vọng."
Ngụy Quân thời điểm nói những lời này, trong lòng bỗng nhiên cảm giác nóng lên.
Nhưng hắn vừa uống cạn một chén rượu, cho nên không có nghĩ nhiều, chỉ tưởng rằng là phản ứng bình thường sau khi uống rượu.
Hai người tán gẫu hứng khởi, mang chuyện đám người bên ngoài đang thể hiện chính nghĩa cho Ngụy Quân vứt khỏi đầu.
Thượng Quan Tinh Phong nói không ít tin tức triều đình cho Ngụy Quân.
"Ngụy huynh, ngươi rất nhanh sẽ chính thức bước vào quan trường, hơn nữa là chức vị ở kinh thành. Tuy ngươi khởi bước rất cao, nhưng mà kinh thành tàng long ngọa hổ, có chút người là vạn vạn không thể đắc tội, ngươi nhất định phải nhớ kỹ những người này."
Ngụy Quân nghe Thượng Quan Tinh Phong nói như vậy, lập tức hứng thú.
Cái này phải nhớ kỹ.
Nhớ kỹ để sau này đều đắc tội hết những người không thể đắc tội, muốn chết sẽ càng dễ dàng hơn.
"Xin Thượng Quan công tử chỉ giáo."
Thượng Quan Tinh Phong uống có chút nhiều, hơn nữa hắn thật sự xem Ngụy Quân là một chân quân tử thiết cốt boong boong, cho nên bắt đầu mới quen mà đã nói nhiều:
"Đầu tiên không thể đắc tội, đương nhiên là bệ hạ. Bệ hạ si mê tu tiên, hôm nay đã năm năm không vào triều. Ai dám thượng thư gián ngôn bệ hạ, kết cục đều sẽ thực thê thảm, hiện ở trong triều đã không có ai như vậy nữa."
Ngụy Quân trừng mắt nhìn.
Tốt lắm.
Chờ ta chính thức làm quan, đạo tấu chương thứ nhất là sẽ mắng lão Hoàng đế một chút, lên án mạnh mẽ hắn ngồi không ăn bám, nếu không lôi ta ra chém, lão tử khinh bỉ hắn cả đời.
Thượng Quan Tinh Phong tiếp tục nói: "Người thứ hai không thể đắc tội, chính là Minh Châu Công chúa. Minh Châu Công chúa là hòn ngọc quý trêи tay tiên đế, được tiên đế sủng ái. Nhưng sau khi tiên đế băng hà, địa vị của Minh Châu Công chúa lại có thể không chịu ảnh hưởng quá lớn, hơn nữa trong triều vẫn có một cỗ mạch nước ngầm đang bắt đầu khởi động, có người muốn để Minh Châu Công chúa lấy thân con gái mà lập thành Hoàng thái nữ."
Ngụy Quân có chút kinh ngạc.
Đương kim Càn đế là có con nối dòng.
Con nối dòng của mình không lập, lập con gái đại ca làm Hoàng thái nữ?
"Lừa kẻ ngốc à." Ngụy Quân nói thẳng: "Ai mà tin tưởng?"
Phàm là người có chút đầu óc, ai sẽ cảm thấy Hoàng đế là thánh nhân?
Thượng Quan Tinh Phong nghiêm mặt nói: "Dân gian truyền thuyết bệ hạ đã ở trước khi tiên đế băng hà đã thề, bản thân sau trăm tuổi, nhất định sẽ mang đế vị Đại Càn truyền cho Minh Châu Công chúa."
"Tin đồn vô căn cứ."
"Cha ta nói cho ta biết, chuyện này là thật, lúc ấy người ở đó, chính tai nghe được." Thượng Quan Tinh Phong nói.
Ngụy Quân lặng lẽ một lát, sau đó thở dài: "Xem ra Minh Châu Công chúa chết chắc rồi."
Thực hâm mộ.
Ta nếu là con nối dòng của tiên đế thì tốt rồi, không cần làm cái gì Hoàng đế cũng sẽ giết chết ta.
Có khả năng sẽ chết rất nhanh.
Ngụy Quân càng nghĩ càng hâm mộ Minh Châu Công chúa.
Thượng Quan Tinh Phong lắc lắc đầu: "Ngụy huynh là người thông minh, vậy Ngụy huynh cũng có thể rõ ràng, bệ hạ vì triển lãm lòng dạ bản thân, sẽ ân sủng có thừa đối với Minh Châu Công chúa. Đắc tội Minh Châu Công chúa, kết cục rất có khả năng sẽ càng thảm hơn so với đắc tội bệ hạ."
Ngụy Quân tỏ vẻ rõ ràng.
Chuyện này rất dễ lý giải, phàm là Minh Châu Công chúa chết đi, chậu phân nhất định đổ ở trêи đầu Hoàng đế. Vô luận có phải hắn giết hay không, thế nhân đều sẽ cho rằng là hắn giết.
Trừ khi Hoàng đế xác định muốn động thủ, bằng không thật đúng là sẽ cung phụng Minh Châu Công chúa rất tốt.
Cái này gọi là biểu diễn thu hút fan đây mà, kiếp trước Ngụy Quân là lăn lộn trong ngành giải trí, loại chuyện này gặp quá nhiều rồi.
"Còn một điểm, sau lưng Minh Châu Công chúa không chỉ có bệ hạ bảo hộ, sau lưng cô ta còn có rất nhiều ngời tu hành nữ ủng hộ. Nếu Minh Châu Công chúa không phải là nữ, bệ hạ cũng không cần phải khó xử giống như giờ, Ngụy huynh hiểu chứ."
Ngụy Quân hiểu rõ: "Lợi tức của giới tính đây mà, bình thường, Minh Châu Công chúa cũng đang ở thời điểm tốt."
"Quả thật vậy." Thượng Quan Tinh Phong đồng ý.
Nam tôn nữ ti, một chồng một vợ đa thϊế͙p͙ chế, là quy củ lịch sử xã hội phong kiến truyền thừa xuống.
Nhưng mà thế giới này là có lực lượng siêu phàm.
Tu tiên, xem là tư chất, nghị lực, khí vận, mà không phải giới tính.
Công pháp tu tiên, nam có thể tu, nữ cũng có thể tu. Mà làm một người tu hành nữ lực lượng cá nhân có thể một người phá quân, sau khi ở giữa thiên quân vạn mã lấy thủ cấp tướng địch, cô ta còn có thể lại tuân thủ quy củ nam tôn nữ ti sao?
Đương nhiên sẽ không.
Quy củ, cho tới giờ đều là quyết định từ lực lượng.
Ngươi không có lực lượng, thì không sẽ có ai giữ quy củ của ngươi.
Người tu hành nữ này nắm giữ lực lượng, trong đó lại có một số phụ nữ cân quắc không nhượng tu mi hoặc là khai tông lập phái, hoặc là hành hiệp trượng nghĩa, cung cấp trợ giúp cùng che chở cho các cô gái chịu khổ trong thiên hạ.
Có họ ở phía trước, hấp dẫn phụ nữ không cam lòng bị áp bách khắp thiên hạ tâm đều hướng tới. Tích lũy tháng ngày, hiện nay đế quốc Đại Càn, tập tục cổ nam tôn nữ ti cơ bản đã bị đánh vỡ. Quyết định địa vị không phải giới tính, mà là lực lượng.
Trong tu chân giới, số lượng người tu hành nữ đã tiếp cận một nửa. Trong triều đình bảo thủ, số lượng nữ quan cũng đã chiếm cứ một phần ba. Ở trong trận chiến tranh vệ quốc tàn khốc kia, cũng không hề ít nữ tòng quân, trảm tướng đoạt cờ, quân công hiển hách, thiên hạ kính ngưỡng.
Cho đến ngày nay, thế giới này chỉnh thể mà nói vẫn là lực lượng nam quyền chiếm ưu thế, nhưng tiếng hô nữ tính đã không thể coi thường. Mâu thuẫn giới tính, trước mắt đúng là một trong những mâu thuẫn chủ yếu của thế giới này.
Nữ muốn tranh thủ địa vị cao, nam không muốn để cho nữ đè ở trêи đầu mình, cũng không nguyện huỷ các quy củ bỏ như chế độ nạp thϊế͙p͙, hai bên tranh đấu không ngớt, đều tự sinh ra không ít quần thể cực đoan hóa.