• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đình Nam chạy đến quán bar để hỏi chuyện má mì, chính bà ta là người giới thiệu Linh Lan cho anh thì chắc cũng sẽ biết điều gì đó từ cô.

Đình Nam cảm thấy bản thân thật vô dụng, ở bên cạnh cô một năm lại không hề điều tra sau khi mất tích cô đã làm gì đi đâu, thậm chí nguyên nhân cô thay đổi ngoại hình cũng không hỏi, anh quá thoải mái hưởng thụ cơ thể và tình yêu của cô mà quên mất một ngày nào đó cô sẽ biến mất không thấy.

Đình Nam vỗ mạnh vào vô lăng, hiện tại anh không sợ cô rời đi mà là sợ cô rời đi với số tiền lớn, nếu lời Vũ Minh nói là đúng thì tài sản của cô còn nhiều hơn cả anh. Có tiền mua tiên cũng được, cô sẽ dựa vào đó mà biến mất khỏi cuộc đời của anh.

Đến được quán bar, Đình Nam lao thẳng vào bên trong tìm má mì, không ai ngăn cản anh, cứ thế để anh xông vào phòng má mì.

- Linh Lan có ở đây không? - Đình Nam quát to.

Má mì cong môi cười nói:

- Gần cả năm nay không thấy cậu Đình Nam ghé chơi, vừa tới đã đòi gặp gà cũ của tôi sao? Chẳng phải cô ta đã được cậu bao nuôi à? Hay là đuổi đi rồi? Ây da, cô ta cũng không có trở về đây làm gà tiếp.

Đình Nam lạnh lùng nhìn bà ta, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Linh Lan vốn không phải gà của bà, cô ấy chỉ muốn thông qua bà tiếp cận tôi thôi.



Linh Lan có nhiều tiền như vậy, căn bản không cần bán mình gì đó, sở dĩ lúc đó cô ấy tới tìm anh chỉ là vì anh có khả năng đánh bại Bảo Quốc mà thôi.

Nghĩ đến đây anh bèn buông lời uy hiếp:

- Tốt nhất bà nên nói ra hết những gì bà biết về Linh Lan, nếu không tôi không chắc quán bar trá hình này của bà làm ăn yên ổn đâu.

Nghe anh nói vậy, gã đàn ông đứng bên cạnh má mì tức giận xông tới muốn tấn công Đình Nam nhưng bị bà ta cản lại, sau đó cười nói:

- Cậu Đình Nam nói không sai, cô ta không phải gà của tôi vậy thì làm sao tôi biết cô ta đang ở đâu, cô ta cho tôi tiền, tôi giới thiệu cô ta cho cậu, vậy thôi.

Nắm tay của Đình Nam càng siết chặt hơn, má mì nói không sai, xem ra lần này anh đến đây là uổng công vô ích rồi.

Nghĩ vậy Đình Nam xoay người rời đi, tuy nhiên má mì chợt gọi anh lại, nói:

- Tuy tôi không biết cô Linh Lan đang ở đâu, nhưng tôi có thể giúp anh tìm cô ta.

Đình Nam nhăn mặt, thầm nghĩ anh đã điều động toàn bộ nhân lực tài lực của mình rồi mà vẫn không tìm thấy cô, bà ta làm sao mà tìm được?

- Bớt nói nhảm đi.

Nói xong anh lại muốn bước đi, má mì cười nói:

- Nếu anh Nam dùng hết tài nguyên để tìm rồi mà vẫn không thấy thì sao không thử tâm linh?

Đình Nam lập tức dừng bước, đúng vậy, sao anh không nghĩ ra? Mặc dù anh không theo duy tâm, nhưng chỉ dựa vào những chuyện kỳ lạ xảy ra với Linh Lan thôi, anh muốn không tin cũng không được.

- Được, nếu bà có thể tìm thấy Linh Lan, bao nhiêu tiền tôi cũng trả.



Má mì nở nụ cười tươi, sau đó giơ năm ngón tay lên, Đình Nam không nói hai lời lập tức gật đầu, bà ta cười tươi dẫn anh đi vào sâu bên trong, nơi này mọi thứ tối đen như mực khiến người ta vô thức sinh lòng sợ hãi, nhưng vì Linh Lan, Đình Nam sẵn sàng vấn thân vào nguy hiểm, dù sao anh cũng đã lập di chúc rồi.

Má mì đưa Đình Nam vào một căn phòng, nơi đó đặt một quả cầu thủy tinh rất lớn, bà ta nói:

- Chỉ cần cậu đặt tay lên, tập trung nghĩ về cô Linh Lan, tung tích của cô ấy sẽ hiện ra bên trong quả cầu.

Đình Nam không do dự mà đặt tay lên, hiện tại trong đầu anh chỉ có Linh Lan nên nghĩ tới cô không hề khó.

Tầm ba phút qua đi, quả cầu sáng lên, bên trong thật sự hiện ra hình ảnh của Linh Lan, nhưng anh không biết cô đang ở đâu cả, đột nhiên cô di chuyển, trùng hợp lướt qua một đền thờ, anh lập tức nhận ra nơi này, đây chính là một địa điểm du lịch nổi tiếng ở tỉnh D.

Đình Nam mừng như điên chạy ra khỏi phòng tối, gã đàn ông bên cạnh má mì muốn đuổi theo nhưng bà ta cản lại.

- Không cần đuổi theo, dù sao mục đích của chúng ta dụ nó đến đây cũng không phải vì tiền.

Má mì nhìn quả cầu vốn màu trắng nay lại chuyển sang màu đỏ, khóe môi không khỏi nhếch lên.

Tìm thấy ngài rồi, Rabanut.

Đình Nam lái xe tới tỉnh D, đoạn đường cách thành phố S tới mấy trăm cây số, khi anh tới nơi cũng đã mất hai ba tiếng.

Anh chạy đến chỗ đền thờ kia tìm mãi không thấy người đầu bèn đến tìm quản lý của khu du lịch này kiểm tra lại camera thì phát hiện Linh Lan đã lên taxi rời khỏi, anh dựa theo bảng số xe của taxi tra được địa điểm đến của cô.

Mất cả một ngày trời, Đình Nam rốt cuộc cũng tìm được nơi Linh Lan thuê ở.

Anh thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không khỏi kích động vì sắp được gặp lại cô, anh phải giải thích chuyện của Á Hân cho cô nghe, sau đó bắt cô nói hết bí mật với mình, từ nay về sau hai người sẽ hạnh phúc bên nhau mãi không chia lìa nữa.

- Cô Linh Lan sao? Đúng là cô ấy có thuê phòng chỗ tôi, nhưng mới hai tiếng trước cô ấy đã trả phòng rời đi rồi.

Chủ phòng thuê vừa nói xong, Đình Nam lập tức từ thiên đàng rơi xuống địa ngục.

Hai tiếng trước? Anh chỉ trễ hai tiếng thôi mà lại mất cô lần nữa sao?

Đình Nam ngồi gục bên xe mình, sau đó móc điện thoại ra gọi đi.

- Cậu đến tìm má mì quán bar tôi hay lui tới, nói với bà ta tôi đồng ý trả thêm năm tỷ nữa, kêu bà ta tra ra tung tích hiện tại của Linh Lan cho tôi.

Dặn dò trợ lý xong, Đình Nam uể oải leo lên xe rời đi.

Xe vừa chạy mất, Linh Lan ở một góc vắng bước ra, cô buồn bã sờ bụng mình, nhìn thấy anh cuống cuồng tìm cô đến mức hoảng hốt như vậy, trong lòng cô cũng vô cùng xót xa.

Nhưng mà… cô không muốn mạo hiểm, thôi thì cứ đợi sinh đứa bé ra trước rồi tính. Đến lúc đó cô sẽ suy nghĩ có nên cho Đình Nam một cơ hội hay không.

Linh Lan thở dài một hơi, đang định rời đi tìm một nơi ở mới thì đột nhiên trước mắt tối sầm, khi cô bình tĩnh trở lại thì trước mặt đã xuất hiện hai người quen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK