Editor: Kiều Tiếu
Nam Tinh nghe xong, nghiêng đầu nhìn về phía Kim Đế có sắc mặt đen như đáy nồi.
"Lễ tình nhân năm ngoái chú ở đâu? Còn nhớ không?"
Mặt Kim Đế trầm xuống, cameras xung quanh lập lòe, hắn biết, sự tình tối hôm nay rất nhanh sẽ được đưa lên thành các hot search lớn, muốn giải quyết thì phải có tốc độ nhanh.
"Lễ tình nhân năm trước vừa lúc là liên hoan phim, tôi ở trong nước làm giám khảo."
Nam Tinh nhìn hắn, "Có chứng cứ không?"
"Tất cả những giám khảo ở liên hoan phim và những minh tinh đi thảm đỏ hôm đó đều có thể làm chứng."
Nói xong, Kim Đế nhìn thoáng qua Cao Nhụy, ghê tởm tới mức hệt như ăn phải phân.
Nam Tinh nhìn camera, lẳng lặng mở miệng.
"Tôi, nửa năm trước còn ở trong cô nhi viện, chưa được đón về Nam gia, cũng không quen biết Kim Đế. Các vị không tin thì có thể đi điều tra."
Nói hết câu, Nam Tinh lấy điện thoại của mình ra gọi một dãy số.
Cao Nhụy ngã trên mặt đất, khóc tới hoa lê dính vũ.
"Nam Tinh, cô chột dạ muốn tìm viện trợ bên ngoài đúng không? Tôi nói cho cô biết, cô chính là tiểu tam chen chân vào mối quan hệ của chúng tôi, cô cũng giống như tên đàn ông gia bạo này, hợp tác với nhau bắt nạt tôi."
Cô ta còn chưa nói xong đã nghe được tiếng Nam Tinh nói chuyện với đầu bên kia điện thoại,
"Chào chú, cháu muốn báo nguy. Có người đặt điều bôi nhọ cháu trước mặt truyền thông, lên án cháu và người khác hợp tác với nhau gia bạo cô ta, điều này làm cho danh dự của cháu có tổn hại nghiêm trọng, mong chú cảnh sát có thể điều tra rõ ràng, trả lại trong sạch cho cháu."
Mọi người ở đây đều không kịp phản ứng lại.
Chuyện gì đây? Báo nguy??
Nam Tinh rũ mắt, nhìn thoáng qua người ngã trên đất.
"Tốt nhất bây giờ cô nên chuẩn bị tâm lý, sớm nghĩ ra một lời nói dối vẹn toàn đi, chỉ có thế mới có thể giúp cho bản thân cô tránh được tình trạng thân bại danh liệt."
Cao Nhụy mở to mắt, thậm chí ngay cả khóc cũng quên mất.
Ai có thể nghĩ tới Nam Tinh sẽ tàn nhẫn như vậy, trực tiếp báo nguy.
Nguyên bản, Cao Nhụy cho rằng, sau chuyện này chính mình sẽ xào nhân thiết (*thiết lập hình tượng) một người bị hại, bạo hỏa một phen, còn khiến cho toàn bộ mạng xã hội công khai lên án Nam Tinh và Kim Đế.
Chờ đến khi chân tướng được điều tra ra, hai bên bọn họ dù có thanh minh, các cư dân mạng vẫn sẽ căn cứ vào những điều trước đó, sẽ không có ai tin vào lời tiểu tam và tra nam xuất quỹ thanh minh, ngược lại sẽ càng thêm giữ gìn cô ta, đến lúc đó lại xào một đợt hỏa.
Cô ta cố ý mời truyền thông tới, cố ý gọi paparazzi, hy vọng có thể khiến chuyện này giống như một quả búa đã vung ra thì không thể thu hồi lại được.
Trăm triệu không nghĩ tới, Nam Tinh thế nhưng liên tiếp hỏi cô ta một loạt vấn đề, hỏi cô ta tới mức luống cuống.
Đợi cô ta trả lời xong rồi, có trăm ngàn chỗ hở, Nam Tinh trực tiếp báo nguy.
Cao Nhụy hung tợn nhìn chằm chằm Nam Tinh, nữ nhân này muốn hủy hoại hết thảy những gì cô ta đã làm sao??
Tách tách tách, đèn flash lập lòe không ngừng, thẳng tắp chiếu lên mặt Nam Tinh.
Rất nhanh, hot search bùng nổ.
Liên tiếp không ngừng có hot search và video được đưa lên bảng.
Các võng hữu cãi nhau ngất trời.
Có một túm người, đặc biệt là fans của Cao Nhụy, vẫn tin tưởng lời cô ta nói.
Không ngừng nhục mạ Nam Tinh và Kim Đế.
Nhưng mà, còn lại càng nhiều người đứng về phía Nam Tinh.
Đặc biệt là sau một loạt thao tác của Nam Tinh, làm cho một loạt võng hữu liên tục kêu 666.
"Quá đỉnh, thật cmn quá đỉnh, Nam Tinh cũng quá soái rồi, phản ứng nhanh nhạy xử lý quá tuyệt."
"Ha ha ha ha ha, mọi người nhìn biểu tình của Cao Nhụy sau khi nghe thấy Nam Tinh báo nguy đi, cả mặt đều cứng đờ."
"Báo nguy, đù, tui có thể nói là tui đã học được thao tác này khum? Hóa ra trong trường hợp này, trước hết là phải báo nguy."
"Vô nghĩa, Cao Nhụy đang công kích nhân phẩm đó, nếu cô ta đang nói dối thì đương nhiên phải nhận lấy hình phạt."
"Không nói cái khác, chỉ dựa vào một thân chính khí trên người tiểu tỷ tỷ Nam Tinh, tui con mọe nó sẽ duy trì Nam Tinh tiểu tỷ tỷ."
"Đúng! Không biết vì sao, từ sau khi xem video Nam Tinh tiểu tỷ tỷ đàn dương cầm và đoạn lúc khảo thí, tui cảm thấy, Kim Đế không xứng với Nam Tinh tiểu tỷ tỷ."
"Ha ha ha ha, trên lầu não động quá thần kỳ a."
"Thật sự, không biết vì sao, Nam Tinh đem lại cho người ta cảm giác vĩnh viễn không thể nào dính dáng tới mấy chuyện dơ bẩn."
"Duy trì Nam Tinh!"
Trên mạng ầm ĩ nghiêng trời.
Trong lúc độ chú ý và nhiệt độ đang cao, rất nhanh cảnh sát đã đi tới.
Bước vào hiện trường, đưa ba người đi, đồng thời quét sạch một đám truyền thông.
Nam Vũ và Nam Tình đang ở trong thư phòng nói chuyện, mà thư phòng nhà bọn họ có hiệu quả cách âm.
Vậy nên khi ba người Nam Tinh bị mang đi, động tĩnh phía tầng dưới quá lớn, lúc này hai người họ mới nhận thấy có chuyện, vội đi xuống lầu.
Ba giờ sau, trời còn chưa sáng.
Cục cảnh sát đăng một tin thanh minh.
[ Tình tiết gia bạo xuất quỹ trong miệng Cao Nhụy đều là bịa đặt, Cao Nhụy và Kim Đế chưa từng yêu đương. Nữ sĩ Cao Nhụy bôi nhọ phỉ báng, hiện đang bị công an tạm giam. ]
Lời thanh minh vừa được đăng, toàn mạng xã hội lập tức phun tào.
"Đù, ha ha ha, Cao Nhụy này không có đầu óc hay sao? Quá mất mặt."
"Vậy mà chưa từng yêu đương với Kim Đế cơ à? Còn dám đứng đó nói hươu nói vượn??"
"Cmn, cô ta thiếu tiền à?"
"Rốt cuộc đầu óc cô ta nghĩ thế nào? Ăn vạ công khai như vậy, bị người khác lấy mất não rồi à?"
"Tui cảm thấy, quả nhiên Nam Tinh quá lợi hại, đổi lại là người khác thì chỉ có nước cam chịu mà thui."
"Đúng đúng đúng, thật không hổ là học sinh thiên tài a."
"Nam Tinh quá con mẹ nó lợi hại, mời nhận lấy sự cúng bái của tui."
"Quỳ lạy đại thần."
Trên mạng, Nam Tinh nhận được khen ngợi một tràng.
Cửa cục cảnh sát.
Một chiếc xe Cadillac màu đen dừng lại.
Tống Cảnh Hiên đút tay vào túi, đi đôi quân ủng, lảo đảo lắc lư đi vào trong.
Vừa bước vào cục cảnh sát, ánh mắt của Tống Cảnh Hiên đảo quanh một vòng, cuối cùng rơi xuống người Nam Tinh.
"Cô bạn nhỏ, lợi hại a."
Nam Tinh ngẩng đầu nhìn hắn.
Nam Vũ đội mũ lưỡi trai trên đầu, cũng từ bên ngoài đi vào.
Tới tìm Nam Tinh, đang định đón người về nhà.
Kết quả vừa mới tiến vào thì nhìn thấy có một tên rất giống lưu manh vây quanh người Nam Tinh, khóe miệng cười toe sắp ngoác đến tận mang tai luôn rồi.
Nam Vũ khẽ nhíu mày, tiến lại gần, chắn trước mặt Nam Tinh.
"Uy, chú là ai a."
Tống Cảnh Hiên nhận thức Nam Vũ.
"Cháu là em trai của cô ấy đúng không."
Nam Vũ không trả lời.
Hơn nữa còn trên dưới đánh giá Tống Cảnh Hiên một lần.
Tên lưu manh trước mắt này nhìn qua đã biết là không phải thứ tốt lành gì, so sánh thì, vẫn là cái tên bệnh "già" sắp chết kia tốt hơn một chút.
Ít nhất thì thân thể người kia không tốt, dù muốn động tay động chân cũng không làm gì được.
Tống Cảnh Hiên vòng qua Nam Vũ, cười tủm tỉm với Nam Tinh, nói:
"Hắn cũng tới, ở trong xe. Tốt nhất cháu nên đi xem."
Nam Tinh vừa nghe, đứng dậy,
"Nam Vũ, em về trước đi."
Nam Vũ biết, cái tên lưu manh này không biết đã dùng thủ đoạn gì mà đã thông đồng được với chị gái hắn rồi.
Tuy rằng có phần không tình nguyện, nhưng hắn vẫn lên tiếng,
"Dạ."
Nói xong, Nam Tinh đưa điện thoại cho Nam Vũ.
"Điện thoại của em."
Dứt câu, Nam Tinh rời khỏi cục cảnh sát.
Tống Cảnh Hiên đeo kính râm lên, đôi tay nhét vào túi quần, cà lơ phất phơ đi ra ngoài, thuận tiện còn nói một câu thấm thía với Nam Vũ.
"Nếu phải chọn giữa người em trai không quan trọng và người mình thích thì đương nhiên, người đằng sau hấp dẫn hơn nhiều."
Nói xong, vỗ vỗ cánh tay của Nam Vũ, nghênh ngang rời khỏi cục cảnh sát.
Nam Vũ cúi đầu, mở điện thoại lên, đập vào mắt là giao diện trò chơi.
Màn hình thắng lợi hiện ra, hơn nữa còn là MVP. (*thuật ngữ game, chỉ người xuất sắc nhất trận đấu.)
Danh Sách Chương: