“Phải không?” Hứa Hạc hiếm khi để cameras ngay ngắn, lộ mặt ra, “Tôi cũng cảm thấy vừa rồi có hiểu lầm, thật tôi không vẽ bạn trai.”
Chui dưới váy phi ca ca: 【……】
Hứa Hạc hình như phát hiện ra?
Quả nhiên, di động hắn vang lên tiếng chuông, cầm tới thấy đúng là Hứa Hạc.
Hứa Hạc đi thẳng vào vấn đề, “Sao anh biết số phòng của em?”
“A?” Vương Tu giả bộ hồ đồ, “Số phòng gì? Em với người khác thuê phòng?”
“Giả ngốc?” Giọng điệu Hứa Hạc rõ ràng nặng thêm, “Cho anh trong vòng mười giây suy xét rõ ràng, muốn tiếp tục giả ngốc hay là khai ra hết.”
Vương Tu còn chưa trả lời, bên kia cậu đã bắt đầu đếm ngược, “Mười, chín, tám, một, nói đi, giấu em cái gì?”
Vương Tu: “……”
“Hứa Hạc em đếm sai, thiếu năm số rồi.”
“Là năm số hay sáu số?”
Vương Tu: “…… Sáu số.”
“Anh làm ông chủ kiểu gì mà số cũng không biết đếm?”
Vương Tu: “……”
“Mau nói, làm sao biết số phòng của em?” Tư duy của Hứa Hạc nhảy rất nhanh, vừa rồi còn đang quở trách Vương Tu, đảo mắt đã trở về đề tài chính.
Vương Tu cẩn thận suy xét một chút, không nói thì Hứa Hạc cũng có cách hỏi ra, về sau không chừng sẽ lại chiến tranh lạnh với hắn.
Nếu mắng hoặc đánh một trận cũng tốt, nhưng nếu Hứa Hạc không rên một tiếng trực tiếp chiến tranh lạnh, vậy lý do đắc tội cậu cũng không biết.
“Nhưng em cũng lừa anh, phát sóng trực tiếp cũng không nói với anh.” Vương Tu cũng có chút giận dỗi.
“Em thiếu tiền cũng phải nói cho anh sao?” Hứa Hạc trả lời đúng lý hợp tình.
“Đương nhiên phải nói, chúng ta là một đôi mà.”
“Vậy anh lén nhìn em phát sóng trực tiếp sao lại không nói với em?”
Vương Tu: “……”
“Là em giấu anh phát sóng trực tiếp trước.”
“Phạm lỗi còn phân trước sau?”
Vương Tu: “……”
“Chẳng lẽ không phân biệt sao?”
“Sai chính là sai, làm gì có nhiều lý do như vậy.”
Vương Tu: “……”
Thế mà hắn không cách nào phản bác.
“Nói đi, từ khi nào phát hiện em phát sóng trực tiếp?”
Vương Tu thở dài, “Từ lần đầu tiên em phát sóng trực tiếp đã phát hiện.”
“Sớm như vậy?” Hứa Hạc cũng giật mình, nhưng rất nhanh phản ứng lại mình hỏi vấn đề ngốc nghếch, ‘Chui dưới váy phi ca ca’ đã chú ý tới cậu lúc cậu vừa mới bắt đầu phát sóng trực tiếp.
“Sao lại phát hiện?” Chẳng lẽ Vương Tu cũng chơi phát sóng trực tiếp.
“Là chơi game download YY, vô tình nhìn thấy.”
“Vô tình?”
Lúc mới bắt đầu phát sóng trực tiếp thì không nổi tiếng, chưa được nền tảng push, sao có thể vô tình nhìn thấy?
“Không nói thật phải không?”
Không phải không nói, là vì chuyện nắm giữ công nghệ đen không thể nói cho Hứa Hạc, bằng không to chuyện.
“Được rồi anh nói, là do xem phát sóng trực tiếp chơi game, chủ bá báo số phòng nên anh vô tình vào xem.” Vương Tu tìm cái cớ.
“Vậy sao lúc đầu không nói?” Hứa Hạc còn hoài nghi.
“Anh không thích chủ bá kia, luôn nói xấu em.” Cái này là thật, chủ bá kia nói chuyện rất thô tục, hết ‘đậu má’ rồi lại ‘mẹ nó’ gì đó.
Hứa Hạc bên kia cũng trầm mặc, lâu sau mới có thanh âm truyền đến, “Em bởi vì quá lâu chưa tiếp xúc với người khác, đã quên giao lưu với người bình thường như thế nào, cho nên phát sóng trực tiếp tìm vài người tâm sự trước xem.”
Mục đích ban đầu rất đơn thuần chỉ là như vậy, sau đó vì tìm đề tài mới bắt đầu phát sóng trực tiếp học tập, đàn dương cầm, ca hát, cuối cùng mỗi ngày muốn live đủ hai tiếng.
“Gần đây em không lộ mặt.”
Hứa Hạc nhìn thoáng qua cameras, lúc này mới phát hiện vừa nãy vì muốn đối diện với Vương Tu nên chỉnh cameras ngay ngắn, lúc gọi điện thoại đóng microphone nhưng lại quên đóng cameras.
Trên màn hình không ngừng có người spam, tặng quà, fans của cậu đều điên cuồng.
【 ai nha ai nha ai nha, chủ bá thật đẹp! 】
【 chủ bá tới gần hơn được không, tặng hoa hồng cho anh! 】
【 chủ bá sau này ngày nào cũng lộ mặt được không? 】
【 chủ bá đẹp trai quá, mê muốn ch.ết! 】
Hứa Hạc giơ tay đè vào cameras.
【 ai nha, không nhìn thấy, cameras hỏng rồi, chủ bá mau mua một cái mới! 】
【 chủ bá có phải bắt đầu nói lời lưu manh không, sao lại đóng microphone, cameras cũng không cho xem? 】
【 chẳng lẽ đối tượng gọi tới? 】
【 tra đồng hồ nước! 】
【 chủ bá có chuyện gì thì nói, đừng nhúc nhích cameras! 】
【 cũng may tôi chụp hình làm gif, không thì về sau không thể mỗi ngày liếm màn hình. 】
Phía dưới toàn là xin link, làm như Hứa Hạc có nội dung không hài hòa gì vậy.
Hứa Hạc bật cười, cầm điện thoại trấn an Vương Tu, “Em đồng ý với anh về sau tuyệt đối không lộ mặt.”
Vương Tu sửng sốt một chút mới phản ứng lại, Hứa Hạc đang giải thích với hắn vì sao phát trực tiếp, vì sao giấu hắn, còn bảo đảm nói về sau tuyệt đối không lộ mặt.
“Em đã bảo đảm như vậy mà anh không tỏ vẻ gì sao?” Hứa Hạc nghiêm túc nghe microphone.
“Có.” Vương Tu phấn khích, “Về sau anh vẫn sẽ xem em phát trực tiếp, tặng quà cho em, yên lặng rình coi.”
Hứa Hạc: “……”
“Biết vì sao em muốn giấu anh phát trực tiếp không?”
“Biết. Nhưng anh vẫn sẽ xem em phát trực tiếp, tặng quà cho em, yên lặng rình coi, dù sao em phát trực tiếp để cho người ta xem, cho người khác xem cũng là xem, cho anh xem cũng là xem. Người khác tặng quà là tặng, anh tặng cũng là tặng.”
Hứa Hạc: “……”
“Anh nhiều tiền đúng không?”
“Ừ.” Vương Tu sảng khoái, “Anh đúng là nhiều tiền.”
Hứa Hạc: “……”
“Về sau không được tặng nữa!” Lời này nhấn mạnh.
Vương Tu ấm ức, “Nhưng anh đã nạp nhiều tiền lắm, không tặng lãng phí.”
“Vậy tặng xong không được tặng nữa.”
“Được.” Cái này không xác định được, Hứa Hạc cũng không biết hắn đã nạp bao nhiêu tiền, sau này nên thế nào thì vẫn là thế ấy.
“Chụp số dư tài khoản em nhìn xem.”
Vương Tu: “…… À.”
Hắn vừa tranh thủ nạp thêm tiền vừa oán giận, “Hứa Hạc em quá cứng nhắc rồi, hiện giờ yêu nhau không nên so đo cái này, tiền ai người đấy dùng.”
“Anh đang khoe khoang với em là anh giàu?” Hứa Hạc nhướng mày.
Vương Tu: “……”
“Hứa Hạc em sai trọng điểm rồi, anh nói là tiền ai người đấy dùng.” Vương Tu tiếp tục oán giận, “Hơn nữa em là thụ, anh thân là công phải chăm sóc em.”
Nói đến cái này hắn lại bất mãn, “Thụ người ta đều làm nũng muốn bao dưỡng, vì sao em nhất quyết phải khác biệt?”
Hứa Hạc: “……”
“Chờ em rất nghèo rồi nói sau.” Cậu cũng không nói chắc.
“Hiện tại không nghèo sao?” Vương Tu một hơi nói toạc ra chân tướng.
Hứa Hạc: “……”
“Nếu không nghèo em sẽ không phát trực tiếp, còn làm ba việc.”
“Hai việc.” Hứa Hạc sửa đúng.
Vương Tu: “……”
“Dù sao hiện tại em rất nghèo, nghèo thì không cần cố mạnh mẽ, đời trước anh không ghét bỏ em, đời này cũng không ghét bỏ em, Hứa Hạc, cũng nên nhận lòng tốt của anh.”
Nếu Hứa Hạc thật sự dùng tiền của hắn, ăn cơm hắn làm, ngủ ở nhà hắn, làm trong nhà chỗ nào cũng có hương vị của cậu, vậy Vương Tu sẽ vui vẻ ch.ết.
“Rồi nói sau.” Hứa Hạc qua loa, “Em còn đang phát trực tiếp, không thể để fans đợi lâu, ngắt đây.”
Nói xong thật sự ngắt điện thoại, Vương Tu nghe giọng bên kia vội vã thì lại thất thần.
Hứa Hạc không quản hắn, tiếp tục vẽ, cậu đã vẽ một nửa, không có khả năng đổi giấy vẽ lại, vì thế tiếp tục vẽ.
Không lâu sau YY bị oanh tạc.
Chui dưới váy phi ca ca: 【 wow, Phi ca ca không chỉ lớn lên đẹp mà vẽ cũng đẹp vô cùng! ⊙ω⊙】
Chui dưới váy phi ca ca tặng bạn 99 nhẫn kim cương.
Chui dưới váy phi ca ca: 【 phi ca ca lợi hại nhất, tuy vẽ nhưng cảm giác khí thế ập vào trước mặt. 】
Chui dưới váy phi ca ca tặng bạn 666 nụ hôn.
Chui dưới váy phi ca ca: 【 đôi mắt là đôi mắt, cái mũi là cái mũi, kết hợp lại thành bức vẽ truyền thần, từ từ, là tôi nhìn lầm rồi sao? Sao nhiều ngón tay như vậy? 】
Chui dưới váy phi ca ca: 【 một hai ba bốn năm sáu, ultr, phi ca ca vẽ thừa một ngón tay! (=Д=)! 】
Hứa Hạc để sát vào nhìn, đúng là không cẩn thận vẽ nhiều một đầu ngón tay.
Cậu vừa suy nghĩ lời Vương Tu nói, không chú ý nên vẽ thừa một ngón, còn đang tô màu, thất thần không phát hiện.
Chỉ là loáng thoáng cảm thấy vì sao ngón tay này lại dùng nhiều thuốc màu như vậy, nếu không phải Vương Tu nói thì cậu còn chưa chú ý đến.
Mấu chốt là nhiều fans nhìn chằm chằm như vậy cũng chưa phát hiện, đúng lúc bị Vương Tu tìm được lỗ hổng.
Vương Tu rất nhanh gọi điện thoại tới, giọng điệu tủi thân, “Hứa Hạc, anh thật sự chỉ có năm ngón tay.”
Hứa Hạc: “……”
“Em vẽ anh thành sáu ngón tay rồi.”
Hứa Hạc thừa nhận sai lầm, “Không cẩn thận, lần sau sẽ không như thế.”
“Sao lại không cẩn thận như vậy?” Càng tủi thân hơn, “Có phải quá lâu chưa nhìn thấy anh nên quên anh có mấy ngón tay?”
Hứa Hạc: “……”
Không còn lời nào để nói.
Phạm phải lỗi này cũng quá xấu hổ, mấu chốt là cậu thuận tay vẽ xuống, nhìn rất hài hòa nên không nhìn kỹ.
“Nhất định là do anh không đúng, quá lâu không để em nhìn thấy anh.” Vương Tu tìm được cớ, “Mau gọi video, để em nhìn xem anh có mấy ngón tay.”
Hứa Hạc: “……”
Không còn cách nào khác cậu chỉ có thể ngắt điện thoại, gọi video.
Bên kia nhanh chóng bắt máy, mặt Vương Tu xuất hiện trên màn hình.
Di động hắn đặt ở bên miệng, vừa nãy dùng để nói chuyện nên vừa mở ra hình ảnh đập vào mắt là môi với lỗ mũi.
Hứa Hạc: “……”
Sợ ơi sợ.
Vương Tu phát hiện không đúng thì điều chỉnh một chút, “Vừa nãy em chưa nhìn thấy gì đúng không?”
Hứa Hạc: “……”