"Chờ em mười tám tuổi, trời ạ, vậy còn tới 13 năm, quả bóng nhỏ à , em muốn khiến chị Khả Nhi trở thành bà cô không ai muốn sao?" Lâm Khả Nhi trợn to đôi mắt đẹp, chống nạnh trừng mắt nhìn bé trai vô cùng khôi 8ngô kia
Cậu nhóc học bộ dáng của cha, ưỡn ngực lên, dửng dưng nói: "Vậy thì sợ cái bgì? Dù sao đã có em muốn chị."
Ngõa Luân Nặc bị lời của con chọc cho nhếch môi cười to, con trai anh thật đáng yêu.
Lâm Khả Nhi hoảng sợ lắc đầu: "Quả bóng nhỏ, em muốn chị cũng không dám gả. Em hãy tìm tiểu mỹ nữ chơi đi, chị chính là cô dâu tương lai của anh Chá."
"Anh Chá là thứ gì? Lại dám tranh giành chị cùng em!" Tiểu Cần tránh thoát khỏi tay cha, nhào về phía Lâm Khả Nhi.
Lâm Khả Nhi vội vàngtrốn sau lưng Hoàn Nhi xinh đẹp, le lưỡi với vẻ mặt khốc của tiểu Cần: "Tiểu ác ma, đừng nghĩ trêu chọc chị! Chị mới không trúng kế của em."
"Em là nghiêm túc!" Tiểu Cần mặt không vui hô to, giọng nói trẻ con nghe một chút uy hiếp cũng không có, ngược lại làm cho người ta cảm thấy rất buồn cười.
Hoàn Nhi mặc dù có thai nhưng vẻ xinh đẹp cũng không giảm đi chút nào, lãnh ngạo khiển trách con trai của mình: "Tiểu Cần, không muốn làm con trai ngoan của mẹ sao? Còn không im miệng cho mẹ!"
"Được rồi." Tiểu Ngõa Luân Nặc không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn gật đầu, không dám nói nữa, nhưng là khóe môi mím chặt cũng đang hiện lên quyết tâm của nó.
"Tiểu ác ma, chị có chị Hoàn Nhi là chỗ dựa, xem em còn dám đùa cợt chị nữa không?" Lâm Khả Nhi đắc ý hất cằm nhỏ lên, liếc xéo tiểu Cần
Trên mặt cậu nhóc đột nhiên lộ ra nụ cười sáng lạn, nịnh hót nói với Lâm Khả Nhi: "Chị Khả Nhi, tiểu Cần vừa rồi không hề nói gì, em còn là quả bóng nhỏ nghe lời, chị đừng giận bem nha."
Lâm Khả Nhi lúc này mới nghịch ngợm cười,cô vọt tới trước mặt cậu bé, dùng sức nhéo cái mũi nhỏ vểnh lên của cậu nói: "Quả bóng nhỏ ngoan, chị sẽ yêu em!"
"Ôm... ôm!" Tiểu Cần dang hai tay mập mạp, cười ngọt ngào với Lâm Khả Nhi.
Không có cách nào kháng cự yêu cầu đáng yêu như vậy, Lâm Khả Nhi ôm lấy cậu nhóc từ trong tay Ngõa Luân Nặc.
Câu bé lập tức vui vẻ in lên gò má mịn màng của Lâm Khả Nhi một cái hôn kêu ướt nhẹp: "Chị Khả Nhi, em rất yêu mến chị!"
Lâm Khả Nhi lau vết nước miếng trên mặt, toét cái miệng nhỏ nhắn cười nói: "Bẩn quá, về sau không cho hôn chị nữa."
"Chị Khả Nhi không thích quả bóng nhỏ sao?" Tiểu Cần đáng thương nhìn Lâm Khả Nhi, hoàn toàn mất đi bộ dáng bá đạo vừa rồi, tựa như một nhóc con đáng thương, mặt buồn bã.
"Quả 71bóng nhỏ clà một ftiểu đáng 2yêu người fgặp người dthích nha." aLâm Khả 6cNhi nhéo 9nhéo khuôn 6mặt nhỏ 8nhắn hồng aehào của 9cậu, cười 69nói.
Đem 08cậu nhóc 7thả xuống b0ghế sa lon, 25Lâm Khả 7Nhi ngồi davào bên 1bcạnh chị ebHoàn Nhi, 8vươn tay 3nhẹ nhàng 3vuốt ve 98bụng của b0cô: "Chị 20Hoàn Nhi, 0nơi này 92thật kỳ fcquái, thế anhưng có 94thể trông 97giống một 2btòa núi 8enhỏ như bvậy."
"Mỗi 09người đều ffphải trải 91qua bước 29này để c3trở thành 2mẹ, phải 68biết, sinh emạng là 5brất thiêng 3dliêng." cTrên mặt bHoàn Nhi 44hiện lên 6cmột loại 4dtình mẫu 9tử chói 0lòa. Khuôn dcmặt tuyệt 8dmĩ của 6cô căn bản ckhông cách e6nào khiến 5người ta 51nghĩ đến eccô cùng 0bvới sát 2thủ lãnh ediễm nhiều 4năm trước delà cùng dmột người.
"Đích 40thực, sinh 58mạng là 0erất thiêng c5liêng ." 5Lâm Khả aNhi đồng 27ý gật đầu 5nhìn bụng b7của chị 2dHoàn Nhi fso với lần 5trước cô 8btới lớn 09hơn chừng 9một vòng, ecô liền 22bắt đầu 9bcảm thấy d4sự kỳ 82diệu của 78một sinh 1mệnh.
"Khả acNhi, sự 9dviệc đều 9giải quyết cxong rồi 1sao?" bfHoàn Nhi 4fyêu thương 5nhìn Lâm 1aKhả Nhi, aquan tâm 64hỏi.
"Bà ebxã, em không 5thấy là fai ra tay 91sao? Có anh 4ra tay, chuyện ecòn không a8thể giải 9quyết sao?" 0fNgõa Luân fNặc lập ftức tiến 3lên, ôm 3lấy Hoàn 0Nhi, nịnh c2hót cười.
"Để 7anh ra tay, 6dkhông làm 4mọi chuyện chỏng bét 9thì không 4được!" 8Hoàn Nhi bcliếc nhìn e3ông xã giống e1như một dđứa trẻ bblớn, bất dmãn nói.
Ai 4có thể 3enghĩ tới 8Ngõa Luân 5dNặc ở 6btrước mặt amọi người 95uy vũ cường 3thế, về 5bđến nhà 0sẽ có bộ cdáng này.
"Anh 1dthật đáng 65thương a!" 7Ngõa Luân b3Nặc vỗ bfngực dậm 6chân ai oán.
"Chú aNgõa Luân cNặc, chú 45không cần 5làm đổ 6dấm chua d4nữa nha! 29Người cháu enổi đầy bda gà rồi bfnè!" 3Lâm Khả 06Nhi ở phía 02bên kia Hoàn aNhi, dùng 68cánh tay 28nhẹ phẩy 61làn da trên 5cánh tay 7dmình, khoa 70trương nói.
"Cả 2dcháu cũng d5khi dễ chú 5da? !" 54Ngõa Luân 67Nặc cắn ecrăng trừng 4mắt về 9phía Lâm 5Khả Nhi, 1"Chú 9đây hai 9angày nay frốt cuộc ablà vì ai 81bận rộn 77nha? Cô nhóc 79vô lương 63tâm!"
"Được 0rồi, không ffcho phép dbhai người 7egây nữa!" 3fHoàn Nhi clấy lại efuy nghiêm dcủa nữ 1chủ nhân c2khiển trách c6hai người 53kia.
"Tuân dlệnh!" 4Lâm Khả 6Nhi hướng 7về phía 0Hoàn Nhi a9chào theo 5kiểu quân 3đội.
"Tiểu 6Khả Nhi, 9elần này etới em tính e9ở chơi 7ebao lâu? 0Chị Hoàn f9Nhi rất dnhớ em!" b0Hoàn Nhi f1yêu thương 0nhìn Lâm 3Khả Nhi.
"Em cgặp qua 7fchị rồi acđi, anh Chá 32vẫn còn 7đang chờ cdem." 59Lâm Khả 2Nhi bĩu bĩu 48cái miệng 47nhỏ nhắn, 6bất mãn 20nói.
"Như 94vậy a!" 6Hoàn Nhi 82sau khi nghe 65Lâm Khả 5Nhi nói, 5có chút 6thất vọng 65khẽ than.
Tiểu feCần lập 3etức nhào btới trong eangực Lâm 1eKhả Nhi, cquấn lấy 95cô nói: b3"Chị fKhả Nhi, c9mẹ mỗi angày đều 94nhớ chị, cchị không 58đi có được 3không?"
Ngõa fLuân Nặc 89cũng vì 6fbà xã với eacon trai mà 6anói chuyện: 0"Tiểu 9Khả Nhi, 7Đường edChá đã bfkhông có 07chuyện gì, 0mấy ngày 17này cháu 01lại không 5vội. Hay 3là ở lại 8thêm vài fngày, chơi dvới chị 76Hoàn Nhi c4của cháu 8đi."
Lâm 99Khả Nhi dcđành phải 07gật đầu 99một cái, aacười duyên: 2"Vậy c9cũng được."
Mặc adù có chút blưu luyến 67chị Hoàn 3Nhi, nhưng fcô hiện ctại muốn e0làm nhất 9blà bay trở dvề bên fcạnh Đường 5Chá. Lâm 1Khả Nhi fbdưới thịnh btình của 4cả nhà 3Ngõa Luân 4aNặc, không 69thể làm e4gì khác 16hơn là ở 5lại thêm 8hai ngày.
Sự 75thương yêu 1cưng chiều e4của chị 63Hoàn Nhi 4khiến cô 57cảm thấy frất ấm 9áp, cô thật 69sự rất 9không nỡ e2rời khỏi 5bọn họ! 28Có cảm d7giác vui 2đến quên 1cả trời cđất, ngày cngày đắm 8echìm trong 17vui vẻ.
Bụng fcủa chị 83Hoàn Nhi 32giống như ebquả bóng, 03bé cưng 53bên trong 37luôn nghịch 0ngợm đá dacái bụng fecủa mẹ acnó. Thấy anày trên 24bụng Hoàn 4Nhi từng 1đợt giống bnhư gõ trống, dLâm Khả 61Nhi bị chọc 7cho thét 4chói tai.
Hai 48ngày nay, 0atiểu Cần 32cũng không 3nói đến b0việc lớn bdlên muốn 2cưới cô bbnữa, tuy enhiên nó 52luôn dính 2chặt lấy 48cô. Chỉ 8ccần chỗ 23nào có cô, 4cũng có 6thể tìm 51được bóng 3dáng của 3cậu bé.