Mục lục
Mục Thần Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Mục nhìn thấy được chữ trên tấm bia đá, suy nghĩ có chút ảm đạm.


Mộ của Lăng Thiên Tôn.


Lăng Thiên Tôn chết rồi sao?


Ánh mắt hắn có chút mê man và không hiểu, theo hắn thấy, cho dù là Thiên Đế chết, Lăng Thiên Tôn cũng sẽ không chết, nhưng ở đây lại xuất hiện một của Lăng Thiên Tôn.


Hắn bước nhanh đi tới trước tấm bia đá, đang muốn quan sát, đột nhiên hắn giật mình.


Sau tấm bia đá là một chiếc quan tài đơn giản bằng đá, quan tài bằng đá đặt ở nơi đó, mà ở phía sau cái mộ đơn giản này còn có một tấm bia đá, sau tấm bia đá cũng là một quan tài bằng đá.


Ánh mắt hắn dần dần nhìn ra xa hơn, hắn nhìn thấy được rất nhiều tấm bia đá và quan tài bằng đá, số lượng rất nhiều, vô số, trải khắp Thiên Đình Ngọc Kinh Thành cổ xưa này!


Tần Mục phóng tầm mắt nhìn lại, khắp Ngọc Kinh Thành là vô số quan tài bằng đá và mộ bia, không có kiến trúc gì khác!


Trên tất cả tấm bia đá đều viết dòng chữ tương tự: mộ của Lăng Thiên Tôn!


Phía sau hắn, Yến Khấp Linh, Mộ Thu Bạch, Thiên Long Vương cùng với "Ngự Thiên Tôn" Thiên Đình bước nhanh tới, ngơ ngác nhìn cảnh tượng như vậy.


Ở đây quá nhiều có mộ của Lăng Thiên Tôn, nhiều đến mức khiến cho người ta giận sôi gan, những quan tài nhiều như vậy, lẽ nào trong mỗi một cái quan tài đều chôn một vị Lăng Thiên Tôn?


- Những quan tài hơn phân nửa là giả, Lăng Thiên Tôn thật sự chắc hẳn được an táng ở Lăng Tiêu điện!


Mộ Thu Bạch đột nhiên nói:


- Lăng Thiên Tôn làm một trong chín Thiên Tôn, nàng có tư cách được chôn ở bên trong Lăng Tiêu điện!


Thiên Long Vương bước lên một bước, trực tiếp chạy về phía nơi đó. Yến Khấp Linh và Mộ Thu Bạch vội vàng đuổi theo, Tinh Ngạn và vị "Ngự Thiên Tôn" kia cũng tự mình rời đi.


Ở đây chỉ còn lại có Tần Mục, bên cạnh còn có Long Kỳ Lân, đầu vai còn có Yên Nhi đã biến thành Thanh Tước.


Tần Mục lấy lại bình tĩnh, hắn lấy ra một nén hương đốt, lặng lẽ cắm ở trước mộ bia.


Sau một lúc lâu, hắn đi tới tấm bia sau, hai tay nắm lấy nắp quan tài bằng đá, mở quan tài bằng đá ra.


Trong quan tài không có thi thể, chỉ có nước trong, Tần Mục giật mình, đóng quan tài bằng đá lại.


Hắn đi tới một quan tài bằng đá khác, mở nắm quan tài ra, trong quan tài bằng đá này cũng là một ít nước sâu.


Từng chiếc quan tài bằng đá được mở ra, hắn nhìn thấy được đều là nước, không có Lăng Thiên Tôn.


Tần Mục cố chấp mở ra từng cái quan tài bằng đá, nhưng trước sau đều là nước.


Yrong Lăng Tiêu bảo điện truyền đến chấn động kịch liệt, âm thanh của Thiên Long Vương rất lớn, lạnh lùng nói:


- Bảo tàng của Lăng Thiên Tôn, ai cũng mơ hòng tưởng được! Bảo tàng này là thuộc về Địa Mẫu Nguyên Quân!


Long Kỳ Lân từ phía xa nhìn lại, chỉ thấy Thiên Long Vương hóa thành một con con rồng già, thân thể to lớn quay quanh bên ngoài Lăng Tiêu bảo điện, thân thể rồng bao quanh toàn bộ Lăng Tiêu bảo điện, những Bán Thần dưới quyền đứng ở trên người của hắn, cùng tranh chấp với thị nữ bên người Yến Khấp Linh.


Những thị nữ kia không ngờ có tu vi thực lực vô cùng mạnh mẽ, ngăn cản Thiên Long Vương.


Mà ở trong điện mơ hồ có thể thấy được mấy bóng dáng quay lại nhanh như tia chớp, đó lại là "Ngự Thiên Tôn", Yến Khấp Linh, Tinh Ngạn và Mộ Thu Bạch đang chém giết, tranh đoạt bảo tàng của Lăng Thiên Tôn.


- Giáo chủ.


Long Kỳ Lân nhỏ giọng nói:


- Chúng ta không qua đó sao? Bọn họ hình như có phát hiện.


Tần Mục lại chuyển một tấm đá, trong quan tài bằng đá vẫn là một vũng nước sâu, rất trong.


Hắn suy nghĩ xuất thần, trong Ngọc Kinh Thành còn có vô số quan tài bằng đá của Lăng Thiên Tôn, số lượng những quan tài bằng đá này thật sự quá nhiều, kiểm tra từng cái một, chỉ sợ không biết phải kiểm tra tới năm nào tháng nào.


Đám người Tinh Ngạn, Yến Khấp Linh lựa chọn trực tiếp đi tới Lăng Tiêu bảo điện, quả thật là sự chọn lựa tốt nhất, Lăng Thiên Tôn làm Thiên Tôn có địa vị vô cùng cao, nàng được chôn ở nơi đó cũng là chuyện đương nhiên.


Mà hơn phân nửa quan tài trong Ngọc Kinh Thành đều là mộ giả.


- Chúng ta có lẽ cũng có thể đi tới Lăng Tiêu điện xem thử, có thể nàng thật sự được chôn ở nơi đó.


Tần Mục đứng thẳng, lúc này, hắn nghe được tiếng gõ keng keng.


Tần Mục giật mình, tiếng gõ này cũng không phải là thần thông, giống như là tiếng gõ vào núi đá.


Trong Lăng Tiêu điện, mọi người vẫn còn tiếp tục tranh đấu, Tần Mục lại đi theo âm thanh này. Sau một lúc lâu, hắn đi tới bên ngoài Ngọc Kinh Thành, hắn lại thấy một lão già tóc trắng đang phá Thiên Đình cung điện này, lấy đá xuống, sử dụng rìu đục đá, làm được từng chiếc quan tài bằng đá.


Tần Mục đi tới phía sau lưng lão già, lặng lẽ nhìn kỹ, chỉ thấy tay chân của lão nhân này rất nhanh, không lâu sau hắn lại tạo ra một cái quan tài bằng đá, sau đó hắn lại ở nơi đó đục bia, ở trên tấm bia đá có khắc hàng chữ "Mộ của Lăng Thiên Tôn".


Lão nhân kia hình như không có nhận ra hắn đi đến, vẫn luôn yên lặng làm việc của mình, bên cạnh hắn đã có rất nhiều quan tài bằng đá và tấm bia đá.


Qua một lúc lâu, lão nhân kia nghỉ tạm, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía hắn, nói:


- Là Mục Thiên Tôn sao?


Tần Mục nhìn thấy được mắt của hắn hoàn toàn là màu trắng, không có con ngươi, hắn là một người mù.


- Trưởng lão làm sao lại biết là ta?


Tần Mục hỏi.


- Tần Thiên Tôn đã tới ở đây, đại khái là hơn ba vạn năm trước, thời gian quá lâu, ta cũng nhớ không rõ.


Lão nhân kia buông rìu đục, nói:


- Tần Thiên Tôn tới bái tế một hồi, sau đó liền đi. Lăng Thiên Tôn bảo ta bố trí cái ngôi mộ này, chỉ có hai người có khả năng tiến đến, bọn họ chính là Tần Thiên Tôn và Mục Thiên Tôn. Hai vị Thiên Tôn này có thể dựa vào Thiên Tôn Lệnh của bọn họ tiến vào nơi đây, Tần Thiên Tôn đã tới, như vậy ngươi chỉ có thể là Mục Thiên Tôn. Tuy nhiên, ngươi còn mang đến một ít khách không mời mà đến.


Tần Mục lấy lại bình tĩnh, nói:


- Trưởng lão, Lăng Thiên Tôn chết thật rồi sao?


Lão già mù này nói:


- Chết, nhưng còn sống. Thời điểm nàng đang hoàn thành thần thông vật chất không đổi đã chết, nhưng lại thu được sống mãi.


Tần Mục giật mình kinh sợ.


Lão nhân mù đứng dậy, nói:


- Tần Thiên Tôn đã đi tới nơi an táng nàng, phúng viếng nàng, nếu Mục Thiên Tôn cũng tới, vậy cũng đi đến đó đi.


Hắn dùng sợi dây xích kéo từng chiếc quan tài bằng đá đi về phía trước, Tần Mục đi theo phía sau hắn, lại thấy lão nhân này đi về phía Thiên Hà.


Cũng không lâu lắm, bọn họ đi tới Thiên Hà bên.


Lão nhân mù buông quan tài bằng đá, nói:


- Nàng sắp tới rồi.
Tần Mục đứng ở bờ sông, Thiên Hà nổi gợn sóng lấp lánh, không lâu sau, một nữ tử từ trên Thiên Hà bay tới.


Đột nhiên trái tim Tần Mục không hiểu sao khẽ thắt lại, rất đau lòng.


Nữ tử ở trên mặt sông bay tới, nàng mặc váy da báo giầy rơm, trên đầu cài một cây trâm gài tóc bằng gỗ đào, đó chính là Lăng Thiên Tôn, nhưng nàng đã không có khí tức.


- Sư tôn, hồn trở về đây... đệ tử tới an táng người!


Lão nhân mù này xuống nước, ngăn cản thi thể của Lăng Thiên Tôn, Tần Mục cũng nhảy đến trong Thiên Hà, cùng hắn đưa thi thể của Lăng Thiên Tôn lên bờ.


Bọn họ đặt thi thể của Lăng Thiên Tôn ở trong quan tài bằng đá, sau một lúc lâu, Lăng Thiên Tôn hóa thành một vũng nước trong.


Tần Mục giật mình.


Lão nhân mù này hình như không nhìn thấy được những điều này, đậy nắp quan tài bằng đá, tiếp tục ngồi ở bên bờ Thiên Hà chờ đợi.


Không biết qua bao lâu, trên mặt sông lại có một vị Lăng Thiên Tôn mặc váy da báo giầy rơm.


Tần Mục giật mình kinh sợ, lão nhân mù này lại một lần nữa xuống sông, nói:


- Sư tôn, hồn trở về đây... đệ tử tới an táng cho ngài!


Tần Mục cũng vội vàng xuống sông, đưa thi thể này của Lăng Thiên Tôn vào trong quan tài, lại một lần nữa hóa thành nước trong.


- Đây là có chuyện gì?


Hắn có chút mê man.


Lão nhân mù lặng lẽ ngồi ở chỗ đó, lại không biết qua bao lâu, trên mặt sông lại nhẹ nhàng có một thi thể Lăng Thiên Tôn trôi xuống. Bọn họ lại một lần nữa đem Lăng Thiên Tôn an táng, nhưng chuyện giống vậy phát sinh, Lăng Thiên Tôn lại biến thành một vũng nước sâu, dường như bọn họ vớt lên không phải là thân thể củaLăng Thiên Tôn, mà là một mảnh nước sông.


Bọn họ ở chỗ này chờ không biết bao lâu, những trong quan tài bằng đá đều có một "Lăng Thiên Tôn", lão nhân mù kéo quan tài bằng đá đi về phía Ngọc Kinh Thành.


Trong thành đã bị chất đầy quan tài bằng đá và mộ bia, lão nhân kéo những quan tài bằng đá tới ngoài thành, đặt quan tài bằng đá chỉnh tề, mộ bia chôn sâu, trực tiếp dựng thẳng hàng.


Tần Mục đi theo hắn, tế lễ những quan tài không, lại cùng lão nhân này đi tới nơi hắn đục đá, nhìn lão nhân này cầm theo rìu đục, tiếp tục đục đá.


Sau một lúc lâu, Tần Mục cuối cùng không nhịn được, hỏi:


- Trưởng lão, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?


Lão nhân mù này buông rìu đục, đôi mắt mù lộ vẻ suy nghĩ xuất thần, sau một lúc lâu, nói:


- Lão sư suốt đời nghiên cứu đạo pháp thần thông, từ trước đến nay chỉ đi lại một mình, có rất ít bằng hữu. Nàng thu ta làm đệ tử, hơn phân nửa là cảm thấy cô độc buồn chán. Ta là người của niên đại Thượng Hoàng, sau khi bái nàng làm lão sư, đi theo nàng tu hành, biết lão sư không có mấy người bạn bè, tuy nhiên nàng lại thường xuyên nhắc tới hai người, hai người ở năm đầu Long Hán đột nhiên xuất hiện, giúp đỡ nàng.


Trong lòng Tần Mục ấm áp.


Hai người kia là hắn và Khai Hoàng.


- Tần Thiên Tôn và Mục Thiên Tôn, là người nàng thường xuyên nhắc tới, nàng muốn tìm được bọn họ, nhưng trước sau không có cách nào tìm được.


Lão nhân mù lại lại một lần nữa cầm rìu đục lên, tiếp tục đục, nói:


- Thời đại Thượng Hoàng rất dài, nàng không có tìm được hai vị Thiên Tôn này ở thời đại Thượng Hoàng, nàng không nhịn được. Thần thông của nàng đã sắp phải hoàn thành, hơn nữa Thiên Minh đến nâng đỡ Thượng Hoàng Thiên Đình cũng giành được thắng lợi. Ta còn nhớ rõ ngày đó, sau khi Địa Mẫu Nguyên Quân tử vong, nàng lấy ra Thiên Hà, thi triển ra thần thông của nàng. Ngày đó...


Tiếng đục dừng lại.


Tần Mục lại có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.


Thiên Minh đến nâng đỡ Thượng Hoàng Thiên Đình giành được thắng lợi?


Thắng lợi gì?


Là diệt trừ Bắc Thượng Hoàng Thiên Đình sao?


Thiên Minh đến nâng đỡ Thiên Đình, là Nam Thượng Hoàng Thiên Đình sao?


- Ngày đó, Thiên Hà đứt đoạn, lão sư đứng ở trên Thiên Đình, sử dụng thần thông của nàng khiến cho vật chất Thiên Hà bất động, thậm chí còn từ trạng thái viễn cổ ban đầu đi tới đến trạng thái sau này. Ta còn nhớ rõ ngày đó ta ở bên bờ, nhìn thấy được trên Thiên Hà đột nhiên dâng lên sương mù dày đặc, lão sư ở vào trong sương mù dày đặc, đồng hóa cùng sương mù dày đặc.


Ngày đó, Nguyên Giới phát sinh biến hóa kịch liệt.


Thiên Hà mênh mông đột nhiên khô cạn, con sông bồng bềnh ở trên trời thiếu một mảng lớn, biến mất khỏi thế gian.


Cũng bởi vậy, Nam Thượng Hoàng Thiên Đình không ổn, bị Thiên Đình ngoại vực công kích, đó là một lần công kích mang tính huỷ diệt.


- Như vậy Thiên Đình chúng ta đang ở là Nam Thượng Hoàng Thiên Đình sao?


Tần Mục đột nhiên đánh cắt ngang lời hắn, hỏi:


- Như vậy, an táng trong Lăng Tiêu bảo điện là ai?


- Tất nhiên là Thượng Hoàng Thiên Đế. Hắn vì bảo vệ Lăng Thiên Tôn đã chết trận, ta chôn hắn ở trong Lăng Tiêu bảo điện.


Lão nhân mù tiếp tục nói:


- Thượng Hoàng Thiên Đế, hắn cũng là người trong Thiên Minh, hắn là một vị đệ tử khác của Thiên Tôn. Các đời Thượng Hoàng đều là đệ tử của Thiên Tôn. Nhưng Nam Thượng Hoàng Thiên Đình huỷ diệt cũng không phải là vì là thần thông của lão sư, mà là do Thiên Minh phản bội.


Khi Lăng Thiên Tôn thi triển thần thông, cùng sương mù dày đặc đồng hóa, Thiên Minh phản bội dẫn đến Nam Thượng Hoàng Thiên Đình bị công phá, bóng tối hạ xuống, Lăng Thiên Tôn từ trong sương mù dày đặc lại hiện ra.


Mà lúc này, lực lượng khủng khiếp thình lình xuất hiện, đó là một bóng người cao lớn tiến vào trong sương mù dày đặc, trực tiếp ra tay vưới Lăng Thiên Tôn.


Nam Thượng Hoàng Thiên Đình thất bại, chỉ còn lại một đống đổ nát.


- Sau đó, ta thấy trên mặt sông có thi thể của lão sư chảy tới.


Lão nhân mù lấy ra một tấm lệnh bài, đó là lệnh bài của Lăng Thiên Tôn, hắn khàn khàn nói:


- Ta tạo ra cái ngôi mộ này, chỉ lưu lại cơ quan có Tần Thiên Tôn và Mục Thiên Tôn mới có thể mở ra được.


Tần Mục nhìn về phía khối lệnh bài Lăng Thiên Tôn kia, lệnh bài của Lăng Thiên Tôn có cùng kích thước với lệnh bài của hắn, lão nhân mù là căn cứ theo tấm lệnh bài này tới thiết kế ra cơ quan.


- Như vậy, vì sao ngươi nói nàng còn sống?


Tần Mục đột nhiên hỏi.


Lão nhân mù buông rìu đục, sử dụng sợi dây xích kéo quan tài đi về phía bên bờ, nói:


- Tần Thiên Tôn đi tới nơi này, nói cho ta biết, hắn nhìn thấy Lăng Thiên Tôn. Lăng Thiên Tôn tới tìm hắn, nói với hắn rất nhiều chuyện.


Tần Mục giật mình, vội vàng đuổi theo hắn, nói:


- Thiên Đình ngoại vực có lai lịch gì? Thiên Đế là của Thiên Đình ngoại vực ai? Người khác không biết, Lăng Thiên Tôn nhất định biết!


- Thiên Đế của Thiên Đình ngoại vực là...


Lão nhân mù này quay đầu lại, gương mặt già nua lộ ra thần thái cười như không cười giống như khóc không phải khóc:


- Thiên Minh. Mục Thiên Tôn, ngươi là người thành lập Thiên Minh mà...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK