Mục lục
Mục Thần Ký
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Hà tối tăm tụt xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, mà hai đóa hoa lớn này cũng đang chậm rãi hạ xuống, từ trong Đại Uyên truyền đến lực hút khủng khiếp cũng càng lúc càng mạnh!


Thiên Hà tối tăm lại thêm lực kéo nặng nề, khiến cho thân thể của Tần Mục, Long Kỳ Lân lập tức trở nên vô cùng nặng nề, không có cách nào duy trì được sự cân bằng, không thể làm theo ý mình, rơi về phía trong vực sâu.


- Long Tước Hàm Thiên!


Thanh Tước ở đầu vai của Tần Mục đột nhiên kêu gào, nguyên thần của nàng hiện lên, ở sau lưng nàng hóa thành một Long Tước đầu đuôi liên kết, nửa Chu Tước, nửa Thanh Long, có thân thể và lông đuôi của Chu Tước, nhưng từ trong lông đuôi lại mọc ra đuôi của Thanh Long.


Long Tước giang cánh, làm ra trạng thái bay lượn, ngửa đầu hét dài, trong miệng phát ra tiếng Tước hót và Rồng ngâm, phun ra thánh hỏa hừng hực.


Đuôi rồng của nàng dài không thể tưởng tượng nổi, gần như nối liền cùng đầu của nàng hình thành một vòng tròn, đưa mọi người ở trong vòng.


Trong miệng nàng phun ra Chu Tước Thánh Hỏa, vù một tiếng thiêu đốt đuôi Thanh Long của nàng, rất nhanh thánh hỏa lan tràn khắp toàn thân, hình thành một vòng lửa, ngăn cản lực lượng khủng khiếp của Quy Khư.


Long Tước Hàm Thiên, miệng ngậm đuôi, thân thể thành vòng, ở giữa là một thiên địa độc lập hình thành một tiểu chư thiên an toàn.


Đây vẫn là lần đầu Tần Mục nhìn thấy Yên Nhi thi triển ra tuyệt học của mình, không ngờ lại cường đại như vậy, chống lại Thiên Hà tối tăm chảy trở về và lực hút của Quy Khư.


Nha đầu này bình thường bắt Thần Ma của Nguyên Giới để ăn, nhưng trên cơ bản Tần Mục chưa từng nhìn thấy qua nàng ra tay, bình thường nha đầu này vẫn đặc biệt thích hầu hạ người, ngoại trừ đút đồ ăn ra, vẫn thích giúp Tần Mục chỉnh lại quần áo, xóa đi nếp nhăn.


Mà bây giờ, thực lực của Yên Nhi bạo phát ra, Tần Mục mới biết được nàng cường đại và khủng khiếp tới mức nào, không ngờ nàng còn mạnh hơn Sơ tổ Nhân Hoàng, còn muốn có sức sống mạnh hơn!


Phải biết rằng, Sơ tổ Nhân Hoàng đã là tồn tại cảnh giới Ngọc Kinh!


- Không biết thực lực của Yên Nhi tỷ so với Đế Thích Thiên Vương Phật thế nào?


Tốc độ của Tần Mục lập tức nhanh hơn, chạy về phía hai đóa hoa lớn này.


Hắn càng hiếu kỳ hơn chính là thân phận của Yên Nhi của được Nam Đế Chu Tước đưa cho Nguyệt Thiên Tôn làm nha hoàn, hắn thầm nghĩ:


- Đồng thời nắm giữ huyết mạch của Chu Tước và huyết mạch Thanh Long, như vậy Yên Nhi tỷ cùng Nam Đế Chu Tước, Đông Đế Thanh Long rốt cuộc có quan hệ như thế nào?


Hắn chớp chớp mắt, thiếu nữ thích hầu hạ người này sẽ không phải là nữ nhi của Nam Đế Chu Tước và Đông Đế Thanh Long chứ?


Làm nữ nhi của hai đế chính là công chúa cao quý, làm sao có thể dưỡng thành khuyết điểm cổ quái thích hầu hạ người như vậy?


Cuối cùng, trước khi hai đóa hoa lớn hoàn toàn khép lại, bọn họ đã lao vọt vào trong cánh hoa!


Phía sau, cánh hoa đã hoàn toàn khép lại, cắt đứt lực hút đáng sợ trong Đại Uyên truyền ra và áp lực của Thiên Hà tối tăm, nhưng lực dẫn và áp lực biến mất, Yên Nhi nhất thời khó có thể khống chế được thân hình, lập tức đập mạnh ở trên mặt đất.


Tiểu chư thiên được nguyên thần của nàng bao quanh cũng lập tức tan biến, Tần Mục và Long Kỳ Lân cũng bị rơi xuống, lăn lông lốc, đập vào một cái nhị hoa lớn, bị văng ra đập vào một nhị hoa khác, sau đó lại bị bắn trở lại.


Nhị hoa rất mềm, mặc dù đám người Tần Mục rơi xuống rất mạnh, nhưng lại không bị thương, chỉ là bị bắn tới bắn tới, đầu óc có chút choáng váng, ngoài ra không có gì đáng ngại.


Tần Mục đứng dậy, kéo Yên Nhi đứng lên, Long Kỳ Lân cũng bò dậy. Nó chỉ cảm thấy dưới chân mềm mại, đạp lên trên mặt đất, chỉ thấy mặt đất ở đây không ngờ cũng mềm, nó không nhịn được tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ.


Tần Mục nhìn lại xung quanh, so sánh với bên ngoài, ở đây yên tĩnh một cách kỳ lạ, rộng tới mức thần kỳ, hai đóa hoa hình thành hai thế giới cũng liên kết với nhau.


Hai thế giới này hoàn toàn không nhỏ, có thể so với chư thiên bên ngoài, chỉ là trên bầu trời không có mặt trời mặt trăng và các ngôi sao.


Ccổ quái hơn nữa chính là trong Quy Khư hoàn toàn tối tăm, nhưng ở đây lại có ánh sáng, một bên là thế giới màu hồng, một bên là thế giới màu đen. Bọn họ rơi vào chính là thế giới màu hồng, hoa văn trên cánh hoa đan vào nhau. Hoa văn này rất kỳ lạ, không ngừng lóe ra ánh sáng màu đỏ.


Chỗ hai thế giới giao nhau có hai tòa cung điện, cả hai đều lúc đỏ lúc đen, cung điện chắc hẳn cũng tương thông.


Long Kỳ Lân hết nhìn đông tới nhìn tây, thận trọng nói:


- Vừa rồi có ngôi sao rơi xuống mới xuất hiện mạch nước ngầm Thiên Hà. Nếu chẳng may sau này không có sao rơi xuống, chúng ta chẳng phải sẽ bị nhốt ở chỗ này sao?


Yên Nhi rất nghiêm túc nhìn hắn, Long Kỳ Lân cúi đầu, không nói thêm gì nữa.


Vừa rồi hắn đã thấy được sự lợi hại của Yên Nhi, vì vậy hắn quyết định sẽ tuyệt đối tôn trọng vị tỷ tỷ luôn ném thức ăn cho mình.


Yên Nhi lại đang chỉnh lại trang phục cho Tần Mục, làm phẳng chéo áo của hắn.


Tần Mục sớm đã thành thói quen, hắn bước về phía trước, nhẹ nhàng xoa lên bức tường trong thế giới của bông hoa, cảm giác tường hoa rất mềm mại, giống như là da thịt của thiếu nữ, thậm chí so với da thịt thiếu nữ còn có cảm xúc tuyệt hơn.


- Hai đóa hoa này không ngờ là hoa thật mà không phải là thần binh các loại.


Sắc mặt Tần Mục cổ quái, kinh ngạc nói:


- Hoa gì có thể chịu được lực kéo và lực phá hoại khủng khiếp của Quy Khư như vậy?


Những hoa văn trên tường hoa không ngờ nhẹ nhàng lưu chuyển, tiếp theo hiện ra một gương mặt thiếu nữ, nàng nhắm mắt lại dùng mặt cọ nhẹ vào bàn tay của hắn, hình như rất hưởng thụ.


Tần Mục bị dọa cho giật mình, vội vàng rút bàn tay về.


- Đế Hậu!


Hắn không chút nghi ngờ, nếu như mình là một con mèo, khẳng định lông trên toàn thân đều sẽ nổ tung!


Gương mặt hiện ra từ tường hoa này không ngờ lại là gương mặt của Đế Hậu nương nương!


Ở trong quan tài trên quỷ thuyền, hắn đã từng nhìn thấy thi thể của Đế Hậu nương nương, gương mặt này, hắn tuyệt đối sẽ không nhận sai!


Gương mặt trên tường hoa hơi nhô ra một chút, đuổi theo bàn tay của hắn, chủ động cọ vào trong lòng bàn tay hắn, rất kiều diễm.


- Tiểu ca ca!


Gương mặt Đế Hậu nương nương phát ra tiếng cười dễ nghe.


Thân thể của Tần Mục căng thẳng, hắn vẫn không nhúc nhích, từ trong tường hoa mọc ra một cái đầu thiếu nữ với cái cổ rất dài, không có thân thể, giống như là một mỹ nhân rắn.


- Tiểu ca ca, ở đây đã lâu không có ai tới.


Mỹ nhân rắn từ từ chuyển động xoay quanh hắn, trên cổ không ngờ mọc ra rất nhiều vảy ngược, xẹt qua cổ của Tần Mục, trên cổ của Tần Mục lập tức xuất hiện từng vết thương, có máu tươi chảy ra.


Thân thể của hắn sớm đã luyện được cường đại giống như Thần Ma, mà ở trước mặt vảy ngược của mỹ nhân rắn này, thân thể của hắn lại yếu ớt giống như đậu hũ vậy.


- Cổ Thần trong Quy Khư không chỉ là tỷ muội hoa Đế Hậu hoa!


Tâm thần hắn chấn động mạnh:


- Mà còn ra đời Cổ Thần khác!


Yên Nhi trên đầu vai của Tần Mục vội vàng bay lên, rơi vào trên đầu Long Kỳ Lân, hiếu kỳ nghiêng đầu quan sát mỹ nhân rắn trong tường hoa thò đầu ra.


- Người ta tuân lệnh của tỷ tỷ trấn thủ ở đây, ta đã tịch mịch rất nhiều vạn năm.


Cái cổ phía sau gương mặt Đế Hậu nương nương cuốn lấy thân thể của Tần Mục, gương mặt đụng vào gương mặt của Tần Mục, ôn nhu cọ tới cọ lui, cười ha hả nói:


- Đế Hậu tỷ tỷ bao giờ cũng bảo ta giữ nhà, để cho ta canh giữ ở chỗ này, người ta cũng buồn chán muốn chết, đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng chờ được một tiểu ca ca xinh đẹp đến.


Nàng lè lưỡi, đầu lưỡi kia cũng không phải là cái lưỡi thơm tho của thiếu nữ, mà đầu lưỡi phân nhánh vừa dài lại vừa mềm mại, hơn nữa linh hoạt, liếm gương mặt của Tần Mục, nàng cười nói:


- Tiểu ca ca là tuân lệnh của tỷ tỷ đến đây sao?


Tần Mục ung dung thản nhiên, nói:


- Ta thật sự tuân theo ý chỉ của Đế Hậu nương nương đến đây.


Gương mặt này đột nhiên ghé vào ngực của Tần Mục, nghe tiếng nhịp tim của hắn, sau đó cười khanh khách nói:


- Nhịp tim đập của ngươi không có biến hóa, áp lực máu lưu chuyển cũng không có biến hóa, nếu ngươi nói dối, nhất định là người nói dối lành nghề.


Tần Mục cười nói:


- Tỷ tỷ, ta làm sao dám nói dối?


Mỹ nhân rắn kia cười khúc khích nói:


- Miệng ngược lại rất ngọt. Khẩu lệnh.


Trong lòng Tần Mục trầm xuống, khóe mắt run rẩy, gương mặt của mỹ nhân rắn kia rắn biến đổi, chợt xiết chặt lấy Tần Mục, cái đầu của nàng nâng lên thật cao, cười nói:


- Ngươi quả nhiên là một người nói dối lành nghề! Thiếu chút nữa lại lừa được ta rồi! Hì hì, vừa rồi ta đã muốn ăn ngươi, hiện tại cuối cùng có thể khai trai!


Miệng của nàng tách nhau, càng lúc càng lớn. Nhưng vào lúc này, giọng nói thanh thúy của Yên Nhi truyền đến, mang theo sự vui mừng vô tận:


- Thật là đáng yêu... con sâu lớn!


Thanh Tước vỗ cánh bay tới, thân thể chợt trở nên vô cùng khổng lồ, mổ ở trên cổ của mỹ nhân rắn, dùng sức xé rách.


Tần Mục bị xiết gần chết, thân thể vội vàng hóa thành một cái bóng thoát khỏi sự trói buộc, dán sát trên mặt đất, nhanh chóng bỏ chạy.


Mỹ nhân rắn kia bị Thanh Tước ngậm lấy cái cổ, phát ra tiếng kêu thê lương:


- Con chim nhỏ, ta không phải là sâu!


Yên Nhi cắn cổ của nàng không ngừng lui về phía sau, chân lại lui về phía sau hơn mười dặm, chỉ thấy mỹ nhân rắn bị kéo ra càng lúc càng dài, thân thể bị rút ra từ trong tường hoa nhiều hơn.


Tần Mục mới vừa từ trong trạng thái cái bóng đi ra, lại thấy Thanh Tước rơi xuống đầu mình, mỹ nhân rắn trực tiếp bị kéo ra.


- Yên Nhi tỷ, đó không phải là sâu, là Cổ Thần!


Tần Mục vội vàng cao giọng nói:


- Là Cổ Thần trong Quy Khư!


- Là sâu!


Thanh Tước lộ rõ chân thân, hiện ra đuôi rồng, hóa thành hình thái Long Tước, móng chim cũng hóa thành long trảo to khỏe, ra sức xé rách về phía sau, dự định hoàn toàn kéo "con sâu lớn" này từ trong tường hoa đi ra để ăn, nàng kêu lên:


- Là con sâu lớn! Là con sâu trong đóa hoa này!


Tần Mục và Long Kỳ Lân sởn tóc gáy, chỉ thấy mỹ nhân rắn đã bị lôi ra vài trăm dặm dài ngắn, vẫn không có hoàn toàn lôi ra.


- Đó cũng là sâu Cổ Thần!


Tần Mục tức giận thở hổn hển nói.


Đột nhiên, những cái nhị hoa mềm mại bên trong thế giới thứ nguyên trong bông hoa chập chờn vặn vẹo, trên đỉnh nhị hoa hiện ra từng gương mặt Đế Hậu nương nương, duyên dáng kêu lên:


- Đau...


- Con chim nhỏ, ngươi làm đau ta!


Từng nhị hoa cao không biết bao nhiêu dặm giống như là thân thể rắn vặn vẹo, xuyên qua quay lại, nhanh như tia chớp nhào về phía Long Tước!


Yên Nhi lập tức hưng phấn:


- Con sâu này mọc ra rất nhiều đầu! Hơn nữa còn lớn hơn so với ta tưởng tượng, có thể ăn được rất lâu!


Nàng vỗ cánh bay lên, chợt lớn chợt nhỏ, né tránh những nhị hoa công kích, thỉnh thoảng lại dùng hai cánh chém xuống, khiến nhị hoa chảy máu, thỉnh thoảng lại há miệng phun ra Chu Tước Thánh Hỏa, thiêu đốt những nhị hoa này, thỉnh thoảng lại ra sấm sét, đánh tới đánh tới.


Tần Mục kéo theo Long Kỳ Lân nhanh chóng xông về phía chỗ giáp ranh hai thế giới, lao thẳng đến hai tòa cung điện lúc đỏ lúc đen, tránh dư âm thần thông của hai quái vật khổng lồ này.


Nhưng trên bầu trời, Yên Nhi cùng đầu của mỹ nhân rắn càng đánh càng mạnh, uy lực của thần thông cũng càng lúc càng cường đại, khiến cho hắn không ngừng tránh né.


- Yên Nhi tỷ có thể có việc gì hay không?


Trong lúc vội vàng, hắn quay đầu nhìn lại, lại thấy Yên Nhi biến thành Long Tước thi triển ra bản lĩnh vượt ra khỏi phạm trù lôi hỏa của Nam đế và Đông đế, thần thông của nàng trở nên kỳ lạ.


Mỗi lần thân thể của nàng di chuyển, không ngờ sẽ xuất hiện kính tượng liên tiếp, có tổng cộng mười ba kính tượng, kính tượng có thực lực bản thể của nàng, công kích về phía những mỹ nhân rắn kia, hoàn toàn không rơi xuống hạ phong!


Mười ba kính tượng chồng lên nhau.


- Lẽ nào Nguyệt Thiên Tôn truyền bản lĩnh của mình cho nàng?


Tần Mục giật mình, đột nhiên hắn có chút chờ mong, nếu có thể từ chỗ Yên Nhi ở học được tuyệt học của Nguyệt Thiên Tôn, ngược lại cũng là một chuyện may mắn!


Yên Nhi cùng vị Cổ Thần Quy Khư này chiến đấu càng lúc càng hung dữ, khiến cho hắn cùng với Long Kỳ Lân không ngừng đi xa, tránh né dư âm thần thông của các nàng.


Cuối cùng, bọn họ đi tới chỗ hai thế giới giao hòa.


Tần Mục đi tới trước cung điện màu đỏ, Long Kỳ Lân nhìn về phía trong điện thăm dò, nói:


- Chõ này có thể có kẻ địch hay không?


- Miệng quạ đen!


Tần Mục giận dữ, một cước đá bay hắn vào trong cung, Long Kỳ Lân phát ra tiếng kêu thảm thiết, kêu một lát, âm thanh vẫn vô cùng to rõ.


Tần Mục yên lòng, đi vào trong cung điện, cười nói:


- Rồng béo, không nên kêu nữa, không có kẻ địch...


Hắn đột nhiên ngơ ngẩn, chỉ thấy Long Kỳ Lân bị hắn đá bay lên trên cái quan tài thủy tinh, bốn cái móng vuốt cắm vào bốn góc của quan tài, nằm ở chỗ này không dám nhúc nhích.


Long Kỳ Lân sợ nhất chính là vật linh dị, Tần Mục đá hắn đến trên quan tài, khiến hắn sợ tới ngu người, hắn nhìn chằm chằm vào thi thể trong quan tài thủy tinh kêu gào không ngừng.


Tần Mục lắc đầu, đi ra phía trước, nói:


- Theo ta lâu như vậy, ngươi còn chưa thấy quen sao? Ta...


Hắn nhìn thấy được gương mặt trong quan tài thủy tinh, hắn há hốc mồm, trợn tròn hai mắt, lại nói không được nữa.


Năm trong quan tài thủy tinh là một Đế Hậu nương nương khác. Chỉ khác với Đế Hậu nương nương trên quỷ thuyền, tại mi tâm của Đế Hậu nương nương trong quan tài có nốt ruồi đen, Đế Hậu nương nương trên quỷ thuyền là một nốt ruồi đỏ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK