Lý Minh Thành lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Mang, hít sâu một hơi, xoay người bỏ đi. "Lâm đại nhân!" "Kinh thành không đẹp đẽ như ngươi tưởng tượng đâu." "Ta có lời khuyên ngươi, kiêu ngạo thì cần phải trả giá rất lớn đấy!" "Ha ha!" Lâm Mang bỗng nhiên cười lớn, nói to: "Lâm mỗ nhớ kĩ rồi!" "Tiểu Hầu Gia, chúc một chuyến đi bình an!" Lý Minh Thành mặt lạnh đi, bước chân hơi dừng lại, quay đầu lại nhìn Lâm Mang một ánh nhìn lạnh lẽo. Nhìn bóng dáng Lý Minh Thành khuất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.