Ba người kiên nhẫn nhìn những tác phẩm của thí sinh khác, cuối cùng cũng đến lượt bọn họ xuất hiện.
Nhưng mà, người xuất hiện trên sân khấu không phải người mẫu của bọn họ mà là của một thí sinh khác!
"Chuyện gì xảy ra?" Ninh Tịch hơi biến sắc.
Hàn Mạt Mạt vội vàng nói: "Để em ra hậu trường hỏi một chút!"
Rất nhanh, Hàn Mạt Mạt trở lại, đỏ mắt nói: "Ban tổ chức bảo chúng ta bị xếp diễn cuối cùng, em hỏi tại sao thì bọn họ còn không biết xẩu hổ mà nói diễn cuối cùng tốt hơn, có thể áp đảo. Nhưng mà... nhưng mà người diễn thứ hai từ dưới lên lại là Đới Uy. Vốn các mẫu thiết kế của chúng ta đã có phong cách gần với bọn họ mà bây giờ còn cố ý xếp chúng ta phía sau, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị người ta phỉ nhổ cho bằng chết..."
Khỏi cần hỏi cũng biết tám phần là do cô siêu mẫu An Kỳ gì gì đó động tay động chân, ả nổi danh trong giới là ỷ lớn hiếp bé, cứ ngứa mắt ai là sẽ xử lý người ta.
Cuối cùng lại là Cung Thượng Trạch mở lời an ủi, không thèm để tâm nói: "Không có gì đáng ngại, nếu tác phẩm của tôi thật sự bị coi là sao chép thì xếp ở vị trí nào cũng như nhau thôi."
Cuộc thi này chấm điểm trực tiếp, sẽ lấy trung bình điểm số của sáu vị giám khảo. Những người dự thi phía trước đã có năm người đạt hơn 9 điểm rồi, cạnh tranh rất khốc liệt.
Mà người mở màn - Liễu Sinh thì chỉ đạt 7,3 điểm, từ đó có thể thấy các giám khảo không hề thích cái loại hành vi ăn theo này.
Vào lúc này, đột nhiên toàn trường vang lên tiếng chụp ảnh tách tách cùng những tiếng trầm trồ.
Đây là lượt dự thi của Đới Uy.
Ngay cả Ninh Tịch, Hàn Mạt Mạt với Cung Thượng Trạch cũng hoàn toàn bị những tác phẩm trên sân khấu hấp dẫn.
Nhất là bộ váy chủ chốt được An Kỳ mặc trên người, chiếc váy dài được gắn thật nhiều hoa giống như mùa xuân đang đến, trong nháy mắt khiến người xem có cảm giác phấn khởi bừng bừng.
Những họa tiết thêu tay truyền thống kết hợp với kĩ thuật cắt may hiện đại, có thể nói đây là sự "Giao thoa của thời gian, tác phẩm kết hợp phong cách của Trung và Tây". Nét đẹp văn hóa truyền thống không chỉ kết hợp hoàn hảo với những trang sức hiện đại mà còn rất phù hợp với chủ đề "Sinh Mệnh".
Người mẫu là siêu mẫu thế giới An Kỳ, chất liệu là hai loại gấm quý hiếm của Vân Nam, đá quý thì là do một công ty con của Ninh thị tài trợ... từ đầu đến cuối chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung - Hoàn hảo!
Thật là một chiếc váy họa lệ khiến người ta muốn mua ngay lập tức. Lúc này phía dưới đã có vài nữ minh tinh hay danh viện nào đó nhao nhao tìm quan hệ để chiếm được chiếc váy này.
Mặc dù đây là tác phẩm của Cung Thượng Trạch nhưng Ninh Tịch biết, nó càng được người ta khen ngợi thì Cung Thượng Trạch càng đau khổ.
Đang chuẩn bị an ủi mấy câu thì thấy trên tay của Thượng Trạch có một vết bỏng dữ tợn, Ninh Tịch nhất thời biến sắc: "Tay của cậu bị làm sao?"
Cung Thượng Trạch lập tức rút tay lại theo bản năng: "Không có chuyện gì, tôi vô tình..."
"Đang êm đẹp kiểm tra quần áo thì sao tay lại bị bỏng như vậy? Mạt Mạt, chuyện gì xảy ra?" Ninh Tịch chuyển hướng hỏi Mạt Mạt.
Vẻ mặt Mạt Mạt cũng mê mang: "Cái này em cũng không biết! Giám đốc nói chỉ còn một chút nữa là xong nên bảo em đi ra trước tìm chị, sau đó em cũng không biết xảy ra chuyện gì..."
"Bà chủ, thật sự không sao cả!"
Lúc ba người nói chuyện, điểm số của Đới Uy đã được công bố.
Thấy được số điểm, khuôn mặt của Hàn Mạt Mạt lập tức hiện lên vẻ tuyệt vọng: "9.9 điểm! Trời ạ! Em có nên khen anh không hả giám đốc Cung? Anh có cần phải trâu như vậy không! Bao nhiêu lần thi đấu mà chưa bao giờ xuất hiện điểm số cao như vậy? Cao nhất cũng chỉ được 9,6 điểm thôi! Anh... thật là!"
Danh Sách Chương: