Bước vào Đường gia một không khí tĩnh lặng khiến anh hơi khó chịu. Người làm trong nhà thấy anh liền cúi đầu:
- Đường thiếu gia mới về.
- Mọi người trong nhà đâu hết rồi?
Đường Gia Thiên day day trán tỏ vẻ mệt mỏi lên tiếng.
- Lão gia cùng Đại phu nhân và Tam phu nhân đến Wiskey dự tiệc. Nhị phu nhân và Lục phu nhân đến bệnh viện còn.......1
Chưa kịp nói hết câu, Đường Gia Thiên đã lạnh lùng ngắt lời:
- Thôi, được rồi. Cô làm việc tiếp đi.
Rồi đi thẳng lên phòng. Đến giờ cơm trưa, vừa xuống tầng, anh liền nghe thấy tiếng cười nói:
- Chị Lam, cái này quả thật rất đẹp đó nha. Chị mặc đỉnh cực ý. Cái bà phu nhân gì gì đó quả là không thể bằng chị.
- Haha. Em quá khen nhưng vừa nãy em mắng bà ta khiến chị rất bất ngờ đó nha.
Bước đến trước mặt hai người, anh nhẹ nhàng nói:
- Mẹ.
Khuôn mặt đang cười của Bạch Tử Hoa chợt ngưng lại. Thay vào đó là một nét mặt vô cùng chán ghét, lạnh lùng. Cô đặt đồ vào tay Ái Nhược Lam rồi mỉm cười nhẹ với bà:
- Chị Lam, em hơi mệt nên xin phép lên phòng trước nha. Chị cũng nghỉ ngơi đi thôi.
Rồi thẳng thừng bước qua người Đường Gia Thiên. Thấy biểu hiện của cô, anh khẽ nhíu mày. "Thái độ này là đang tức giận chuyện gì chứ?"
Bước lên trên phòng, Bạch Tử Hoa vô cùng tưc giận. Càng nghĩ đến cái bản mặt nhởn nhơ nhởn nhơ của Đường Gia Thiên cô càng căm ghét hơn bao giờ hết. Có chết cô cũng không thể quên cái ngày bản thân bị anh bỏ thuốc. Đang hậm hực nửa giận bùng bùng thì từ đằng sau có một bàn tay to, dài ôm chặt lấy vòng eo của cô. Bạch Tử Hoa vội vàng đẩy cánh tay kia ra hốt hoảng hét lớn:
- Ai? Dám ôm ta.
Người đằng sau vẫn không buông tay, mùi nước hoa nam tính nhẹ nhàng phảng phất quanh phòng của cô. Mùi nước hoa này....là của.....Đường Gia Thiên. Mới nghĩ đến đó thôi. Bạch Tử Hoa tức giân, cô cảm thấy thật ghê sợ với hành động lúc này của anh. Dùng khuỷu tay, giáng một đòn thật mạnh lên bờ ngực anh. Vì bất ngờ không kịp phòng bị, Đường Gia Thiên tất nhiên ăn trọn lấy phát đánh của cô.
- Bạch Tử Hoa.....
- Đường Gia Thiên để tôi nói cho cậu biết. Cậu tốt nhất nên có thái độ như nào cho thật hợp lý. Đừng để tôi phải nổi nóng.
Đường Gia Thiên nhìn cô đang phát hoả không hiểu sao bản thân cảm thấy thật thú vị. Anh tiến lại gần, kéo cánh tay đang chỉ thẳng vào mặt anh về phía mình. Hai người giờ đây dính sát vào nhau, chỉ cách một lớp quần áo mỏng. Hai gương mặt chỉ cách nhau mười lăm xen-ti-mét.
- Mẹ định làm gì tôi? Giết tôi sao?
Khuôn mặt Bạch Tử Hoa giờ đây đã đỏ bừng bừng. Cô cảm nhận được trái tim mình đang đập rất nhanh. Dùng sức đẩy anh ra, đôi mắt sắc bén lén nhìn anh:
- Cút.
Thái độ này của cô thật đúng là chọc vào chỗ ngứa của anh mà. Đường Gia Thiên đùng đùng tức giận hét lớn vào mặt cô:
- Bạch Tử Hoa, tôi đã cho cô mặt mũi rồi thì cô đừng có mà chọc điên tôi. Không đừng trách tại sao tôi ác.
Vừa nói, Đường Gia Thiên vừa lấy trong túi ra chiếc điện thoại. Đoạn video trong đó khiến Bạch Tử Hoa như chết lặng. Cô thật không thể tin được. Đường Gia Thiên như vậy mà lại dám quay lại cảnh nóng bỏng của tối hôm đó.
- Đường Gia Thiên, cậu điên rồi. Mau xoá đi cho tôi.
- Mẹ không thấy nó rất đẹp sao? Sẽ ra sao nếu đoạn clip nóng này được phát tán trên các trang mạng xã hội? Ngũ phu nhân của Đường gia lại ngang nhiên quyến rũ và lên giường cùng con chồng. Chà chà. Thú vị đấy.
- Đường Gia Thiên. Tên bỉ ổi.
Không hề được báo trước một điều gì cả. Một cái tát đau điếng giáng thẳng xuống một bên má của Đường Gia Thiên. Nở nụ cười khinh bỉ, anh đưa tay lên chạm nhẹ lên má, rồi cúi xuống giữ thật chặt Bạch Tử Hoa trong tay, ngang nhiên cưỡng hôn cô. Một nụ hôn bá đạo nhanh chóng diễn ra. Bạch Tử Hoa liên tục dùng sức giãy giụa. Nhưng sức của cô sao có thể bằng sức của Đường Gia Thiên chứ.
Sau khi nụ hôn kết thúc. Đường Gia Thiên buông cô ra sau đó nhìn thẳng vào mắt, nói rõ từng chữ:
- Bạch Tử Hoa, đừng khiến tôi phải điên lên. Tôi không biết tôi sẽ làm gì đâu. Đấy mới chỉ là cảnh cáo thôi. Nhớ đấy.
Sau đó thản nhiên bước ra bên ngoài. Bạch Tử Hoa tức giận, nắm chặt bàn tay, đôi mắt đỏ hoe, nhìn thẳng về phía cánh cửa:
- Đường Gia Thiên cứ đợi đấy. Tôi sẽ giết chết cậu.