Mục lục
Rạp Chiếu Phim Địa Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi một lần nữa có được ý thức, người đầu tiên Tịch Kính nhìn thấy chính là......

Dante.

Không...... Hiện tại hẳn nên gọi là hồng y nô bộc, Linh.

Mà nàng hiện tại cũng không phải Diệp Tịch Kính, mà là Hứa Thanh Hà.

Linh [ Dante ] đi đến, nâng cằm Hứa Thanh Hà [ Tịch Kính ] lên.

Tuy ký ức kiếp trước đã sống lại, nhưng Dante chung quy đã chuyển sinh thành một tân nhân loại, kiếp trước rốt cục cũng chỉ là kiếp trước, kiếp này đối với hắn mà nói, Tịch Kính cùng lớn lên, chung quy không thể nào triệt để quên đi.

“Ngươi giấu bản đồ, chỉ có một phần kia sao?”

Bất quá, linh [ Dante ] vẫn chưa bị loại suy nghĩ này ảnh hưởng, mà vẫn nói ra lời kịch.

Tuy rằng trong hoàn cảnh bóng tối vì nhật thực toàn phần, thế nhưng Linh [ Dante ] vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt Hứa Thanh Hà [ Tịch Kính ].

Đó là gương mặt đẹp đến rung động lòng người, đủ để bất kỳ một nam tính nào cũng không thể quên được.

Nàng kế thừa hoàn mỹ nhan nhắc của Bạch Vũ Sóc, thậm chí còn trò giỏi hơn thầy. Đương nhiên, bản thân “Hoá trang” trong phim kinh dị cũng có tác dụng không nhỏ, bởi vậy giờ phút này, nàng có được dung nhan tuyệt đối không kém ngôi sao.

“Ta hỏi ngươi một lần cuối cùng.”

Một lần này, là dùng tin nhắn kịch bản gửi tin tức cho nàng.

“Chuyện về phụ thân ngươi.”

Hiển nhiên, Tịch Kính biết Dante muốn hỏi cái gì, Hạ Hầu Dạ Vương cùng phụ thân nàng Diệp Tưởng có dung mạo hoàn toàn giống nhau. Hiển nhiên điều này thực không bình thường.

Đối với Dante, Diệp Tưởng trong [ Ma cốc ] đã rơi vào hạ du địa ngục núi Rakmal, đã triệt để chết đi. Cho dù hắn không chết cũng không có khả năng từ trong bộ điện ảnh [ Ma cốc ] kia xuyên tới thế giới này. Mà Dante trước mắt đã tin tưởng, [bản đồ âm phủ] cùng [ Ma cốc ] là hai thế giới điện ảnh hoàn toàn khác biệt.

Đương nhiên hắn cũng biết, Tịch Kính hơn phân nửa không biết được chuyện về Diệp Tưởng, hơn nữa... cho dù biết nàng cũng căn bản không có lý do nói cho hắn. Chỉ là chuyện quan trọng, Dante tất yếu phải điều tra rõ chân tướng.

Quả nhiên, Tịch Kính trả lời không hề ngoài dự đoán:“Ta không biết.”

Không biết sao?

Một khi đã như vậy...... Liền không có biện pháp.

Ở trong bộ phim này, hắn sắm vai Linh chính là nhân vật tà ác phản diện. Điểm này là không cần nghi ngờ. Mà nhân vật Hứa Thanh Hà này, trước mắt xem ra không quan trọng gì, bất quá dù sao cũng là con gái của Diệp Tưởng, nói không chừng còn có tác dụng không tưởng nào đó. Như vậy, trong kịch bản kế tiếp, đối lập là điều tất nhiên. Ít nhất, Hứa Thanh Hà hiển nhiên là nhân vật chính diện.

Đối với Dante, người quan trọng nhất trong cuộc đời hắn là mẫu thân Ôn Vũ Phàm, tiếp theo là phụ thân Heine. Trừ ra, không còn ai là hắn không thể không hy sinh. May mắn, từ kịch tình trước mắt xem ra, hắn phụ trách bảo vệ huyết mạch Hạ Hầu gia, sẽ không trực tiếp xúc phạm tới mẫu thân đang sắm vai Hạ Hầu Thái Lam.

Từng cơn gió âm lãnh thổi quét trên Mân sơn.

Sắc mặt Huyến Âm ngày càng tái nhợt, màu máu đã hoàn toàn rút đi, vừa nhìn là thấy giống như một con cương thi.

“Không thừa nhận nổi âm khí sao?”

Sắc mặt Huyến Âm càng ngày càng nhợt nhạt, nàng nắm chặt hai tay.

Bỗng nhiên, nàng nhìn về phía Dạ Vương, há miệng muốn nói cái gì, thế nhưng đôi môi như bị đông cứng, hé ra lại vô pháp thốt được chữ nào ra khỏi miệng!

Dạ Vương lập tức ý thức được có chỗ không đúng.

Đây không nên là tình huống linh môi không ứng phó nổi!

Hắn lập tức nhìn ra bên ngoài cỗ kiệu.

Một mảnh hoang vu âm trầm được bóng đêm bao trùm, nhưng ánh mắt hắn lại giống như không ngừng xuyên thấu từng tầng ngăn trở...

Nhưng vào lúc này......

Trong đầu hắn xuất hiện một vài cảnh tượng.

Đó là......

Một biển máu.

Hắn ý thức cả người mình đang chìm bên trong huyết hải, mà chunh quanh là từng bộ khô lâu to lớn, còn trên không trung là những cái kén màu máu!

Tiếp theo, hắn dần dần triệt để...... chìm vào trong huyết hải.

Bất quá, từng màn này chỉ là xuất hiện trong chớp mắt mà thôi.

Vì sao lại xuất hiện cảnh tượng như vậy? Dạ Vương không thể hiểu nổi chuyện này. Bất quá, phải ưu tiên xử lý tình huống trước mắt, dù có như thế nào hắn cũng phải đoạt được bản đồ vào tay.

Lý do tất cả mọi người trong Hạ Hầu gia muốn giết chết hắn, hắn phi thường rõ ràng.

Cũng vậy, hắn cũng muốn đem huyết mạch gia tộc này chém tận giết tuyệt, một kẻ cũng không lưu!

Huyến Âm muốn truyền một vài tin tức cho Dạ Vương, nhưng nàng lại nói không nên lời.

Hắn bắt lấy tay Huyến Âm, hạ chỉ thị:“Viết vào lòng bàn tay ta.”

Huyến Âm lập tức gật gật đầu, sau đó vươn tay ra.

Tay nàng giờ phút này cũng đông cứng, làn da tái nhợt, bất quá miễn cưỡng vẫn có thể viết vào lòng bàn tay hắn vài chữ.

Sau khi nàng viết xong, sắc mặt Dạ Vương lập tức biến đổi!

“Cho nên...... ý tứ báo tai ách của Cô Hoạch điểu kia là như thế này sao?”

Sau đó hắn từ trên người lấy ra một ống đồng cùng với một xấp tiền âm phủ nhét vào tay nàng.

“Kế hoạch lâm thời thay đổi. Xuống kiệu sau đó chạy đi, trong vòng một km ngươi tùy tiện chọn một phương hướng mà chạy. Tiền âm phủ này người có thể sẽ dùng đến.”

Huyến Âm kinh ngạc nhìn Dạ Vương, hé môi muốn nói cái gì nhưng vẫn như trước không thể thốt lên lời nào.

“Đây là bản đồ, có thể tránh cho ngươi không đến mức đi lạc.”

Dạ Vương là người duy nhất có thể xem qua bản đồ, đo vẽ phục chế lại.

“Đừng hỏi vì cái gì. Nghe đây, đi tới nơi ta vẽ mũi tên màu đỏ trên bản đồ chờ ta.”

Tiếp theo hắn liền xốc mành kiệu lên, đem nàng đẩy xuống!

Vừa đẩy xuống hắn vừa hô lớn:“Mau bắt lấy nàng ta, nàng muốn chạy trốn!”

Huyến Âm cắn răng túm lầy quyển đồng kia, chạy về một nơi âm u trong vùng núi hoang vắng!

Kêu là kêu như vậy, thế nhưng nào có người dám truy đuổi, không có bản đồ sẽ triệt để bị lạc, đây có thể nói là thường thức tại đây.

Về phần Hạ Hầu Địa Tạng kiềm giữ bản đồ? Lại càng không thể, chung quy minh hôn là hành động quan trọng, một người phân gia có cái gì trọng yếu?

Không bao lâu, Huyến Âm bỏ chạy vào một nơi hoang vu.

Ở trong này khí tức nơi nơi đều rất âm trầm.

Chỗ này là chỗ nào?

Huyến Âm kéo cái ống đồng kia ra, từ bên trong rút ra một bản đồ.

Nàng nhìn thấy trên bản đồ có một nơi được vẽ bằng mũi tên đỏ. Mà không mất bao lâu, nàng từ trên bản đồ nhận ra vị trí hiện tại của bản thân.

Có bản đồ, nàng nhất thời an lòng. Có bản đồ, nàng có thể trở lại trang viên Hạ Hầu gia đi.

Nhìn vị trí mũi tên màu đỏ kia, nàng lần nữa nhấc bước chân lên chạy đi.

Nhiệt độ trong không khí bắt đầu hạ xuống không ngừng, trên người nàng không ít nơi đã bắt đầu lạnh cứng, đem ngón tay đặt lên làn da mà giống như chạm vào một khối băng!

Bất quá, nàng không quản nhiều được chuyện này, mà phải dựa theo chỉ thị trên bản đồ chạy như điên về nơi được đánh dấu mũi tên đỏ!

Đội ngũ Hạ Hầu gia vẫn như trước tiến lên, không còn chuyện ngoài ý muốn như vừa rồi mà phải dừng lại.

Hiện tại, chỉ có Hạ Hầu Dạ Vương một mình ngồi trong kiệu.

Chỉ là hắn đã không còn lạnh nhạt như vừa rồi.

Trong đầu, lần nữa hiện ra cảnh tượng vừa rồi......

Huyết Hải......Không hề có giới hạn......

Tựa như cảnh tượng trong Địa Ngục......

Mà lúc này, huyết kén trên bầu trời bỗng nhiên bị xé rách, từ bên trong chui ra một hắc ảnh!

“A!”

Tuyệt vọng...... Thế nhưng bên trong tuyệt vọng vẫn như trước có một cỗ ý chí...

Sống...... Trở lại......

Rạp chiếu phim thứ 13......

Núi Rakmal?

Rạp chiếu phim thứ 13?

Dạ Vương lần đầu tiên nghe đến loại từ ngữ này.

Nhưng mà khiến hắn cảm thấy không hiểu là, hắn lại không có bất cứ biện pháp nào từ trong miệng nói ra mấy chữ “rạp chiếu phim thứ mười ba” này.

Bí ẩn không thể giải càng ngày càng nhiều.

Thế nhưng hắn ẩn ẩn ý thức được, đó chỉ sợ cũng không phải là chuyện đơn giản.

Rốt cuộc đó là chuyện gì?

Mà vào lúc này...... Cỗ kiệu dừng lại.

Hắn xốc mành kiệu lên, nhìn thấy đèn đuốc cách đó không xa.

Đó là một đại trạch viện. Mà trạch viện kia lúc này chung quanh giăng đèn kết hoa, nơi nơi đều treo trướng mạn màu đỏ.

Đến rồi.

Nơi tiến hành minh hôn.

Địa điểm Hạ Hầu gia tộc vì người chết tổ chức hôn lễ.

Mà thù lao tổ chức hôn lễ chính là, bản đồ âm phủ do người chết vẽ cho bọn hắn!

Chỉ có người chết mới có thể tiến vào âm phủ. Cũng vì thế mà chỉ có người chết mới biết được, âm phủ là cái dạng gì. Cho dù là linh môi cũng vô pháp dọ thám xem âm phủ là cái dạng gì. Con người cho dù từng chết một lần lại đầu thai chuyển thế, cũng sẽ triệt để quên hết ký ức về âm phủ.

Cho nên...... Chỉ có có được bản đồ, người sống mới có thể tiến vào âm phủ![ chưa xong còn tiếp..]

ps: Đoạn canh nhiều ngày thật sự xin lỗi, mấy ngày này tâm tình rất kém cỏi, chủ yếu là mẫu thân thân thể vấn đề.

Người đăng: Cái này là do đánh chương truyện bị lỗi không phải nhảy chương đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK