Sắc mặt của mọi người đều thay đổi khi nghe được lời nói này!
-Có một đường hầm sao?
Diệp Tưởng phát huy khả năng diễn xuất của hắn:
-Anh...... anh nói thật chứ?
Tô Hàn cũng nói:
-Có đường hầm sao? Vậy...... vậy không phải con cương thi đó muốn ra lúc nào thì ra?
-Như vậy tập kích chúng ta là cương thi?
Lưu Oánh sắp phát khóc đến nơi.
-Không phải chứ? À đúng rồi, cương thi có phải rất sợ tỏi không? Chúng ta tới phòng bếp thử kiếm tỏi xem có không?
Triệu Tiểu Nhã lắc đầu rồi vỗ vai nàng chữa lại:
-Thứ mà em nói đến là quỷ hút máu của phương tây. Đó là khái niệm hoàn toàn khác với cương thi trong truyền thuyết phương đông.
-A...... quỷ hút máu còn không phải giống như cương thi hay sao? Đều phải hút máu người để sống, sợ hãi ánh mặt trời, không có nhịp tim...... có lẽ cách đó sẽ có tác dụng thì sao !
Vu Thần thở dài nhìn vẻ mặt sợ tới phát khóc của Lưu Oánh:
-Ở trong phòng bếp không có tỏi.
Kế tiếp, các diễn viên không ngừng thở dài.
Sau câu thoại này, kế tiếp chính là......
-Tôi phải đi vệ sinh.
Vu Thần đứng dậy, hỏi:
-Ai muốn đi cùng tôi không ?
-Ừm......Cũng đúng lúc tôi cũng muốn đi vệ sinh.
Lúc này, Ngô Quân cũng đứng lên nói:
-Tôi đi cùng anh, Liễu Hải Bình.
Đến đây đi!
Đến đây đi !
Dựa theo kịch bản, đến lúc này Ngô Quân đứng lên, nói:
-Tôi muốn đi vệ sinh.
Còn Liễu Hải Bình căn bản cũng không hề nói muốn đi vệ sinh !
Tình tiết lúc này đã bắt đầu !
Đối với Vu Thần lúc này, hắn cần rất nhiều vé chuộc cái chết. Diễn viên mới không có khả năng trả cho hắn số lượng vé chuộc cái chết mà hắn cần, cho nên cho bọn họ thuê vật bị nguyền rủa là chuyện không thể. Còn đám người Diệp Tưởng cũng không thiếu vật bị nguyền rủa. Như vậy...... tự mình đối đầu với nguy hiểm sẽ trở thành lựa chọn tốt nhất.
Kỳ thật, nếu không phải hắn là nhân vật chính nên thù lao trên danh nghĩa tương đối cao thì số lượng vé chuộc cái chết của hắn lúc này cũng đủ xài . Nhưng đáng tiếc, nhân vật chính so với nhân vật phụ vất vả hơn ở chỗ này.
Đi đến góc hành lang tối tăm, hắn giữ chặt tay Ngô Quân.
-Xin lỗi nhưng có vẻ con đường này không dẫn tới nhà vệ sinh?
-À......
Ngô Quân nghiến răng nghiến lợi nói:
-Tôi vẫn không tin cương thi gì gì đó...... Tôi nhất định phải mở cánh cửa kia ra!
-Anh đừng kích động như vậy! Hơn nữa anh cũng đánh không lại nó !
-Anh đừng cản tôi !
Ngô Quân đẩy Vu Thần đẩy ra, sau đó vắt chân lên cổ chạy ! Đương nhiên, Ngô Quân cũng biết Vu Thần khẳng định sẽ đuổi theo.
Vu Thần nếu không đuổi theo, mạng hắn cũng toi luôn !
Trước đó Vu Thần đã nói với Ngô Quân 1 câu đầy ẩn ý:
-Cậu cũng phải dũng cảm đi đối mặt với mọi chuyện. Tôi sẽ tận hết sức lực để giúp mọi người!
Đây là một lời thoại không có trong kịch bản. Ngô Quân cũng không ngốc, hắn hiểu điều mà Vu Thần đang ám chi.
Ngô Quân trong khi tìm kiếm trong gian phòng đã vô ý tìm thấy được một cái hộp. Chiếc hộp kia được giấu ở một nơi rất kín,nếu như không để ý chắc chắn sẽ không thấy.
Mà bên trong chiếc hộp này, hắn......
Phát hiện được một chiếc chìa khóa !
Một chiếc chìa khoá dài màu đồng thiếc! Vừa khớp với ổ khoá cánh cửa căn phòng dưới tầng ngầm !
Mà căn cứ theo tình tiết sau này, Ngô Quân sẽ đi xuống tầng hầm thử mở cánh cửa căn phòng bị khoá kín. Nhưng mà, kết quả......
Hắn lại chết !
Chỉ là, Ngô Quân là 1 diễn viên phụ, thù lao danh nghĩa quá thấp, vé chuộc cái chết của hắn đã đạt tới điểm tới hạn, cơ hồ đã sắp âm đến nơi. Cho nên hắn không thể không mạo hiểm, nhưng mà hắn không có vật bị nguyền rủa ! Cho nên, hắn cần một diễn viên lâu năm giúp hắn ! Mà Vu Thần tự nhiên là ứng cử viên tốt nhất!
Hiện tại Vu Thần, nếu lại dùng đoạn ngón tay đứt thì vé chuộc cái chết của hắn sẽ xuất hiện tình trạng bị âm. Hai lần sử dụng đoạn ngón tay đứt cộng thêm việc không ngừng thay đổi tình tiết khiến vé chuộc cái chết của hắn đã bị trừ 1 cách nghiêm trọng. Phải biết rằng rằng rằng vượt qua 6 bộ phim kinh dị mặc dù có thu hoạch rất lớn, nhưng mà hao phí cũng rất kinh người! Đêm qua, hắn bởi vì dùng đoạn ngón tay đứt nên mới thoát chết, nên vé chuộc cái chết cũng gia tăng thêm một lượng, nhưng mà ngay cả như vậy, số lượng vé chuộc cái chết của hắn bây giờ chưa đủ để dùng 1 lần vật bị nguyền rủa !
Muốn sống sót trong bộ phim kinh dị này, hắn bắt buộc phải gia tăng vé chuộc cái chết, mà lựa chọn duy nhất lúc này của hắn là chủ động đối diện nguy hiểm!
Vu Thần theo sát Ngô Quân đi vào tầng ngầm !
Tuy rằng hắn không biết chuyện Ngô Quần tìm thấy chiếc chìa khoá, nhưng mà theo kịch bản, sau này khi phát hiện ra xác của Ngô Quân, mọi người ai cũng thấy trong tay hắn nắm chặt 1 chiếc chìa khóa. Bộ dạng của hắn khi chết cũng không khác gì những điều được miêu tả trong tình tiết màn 1 !
-Anh hãy nghe tôi nói, Ngô Quân !
Sau khi bước vào trong tầng ngầm, xung quanh có vẻ lành lạnh tối tắm. Ngô Quân không ngừng lui về phía sau, nhưng hắn vẫn chỉ vào Vu Thần đồng thời tận sức phát huy khản năng diễn xuất của mình:
-Tôi, tôi nhất định phải mở cánh cửa kia ra!
-Anh đừng kích động như vậy !
Lúc này, đám người Diệp Tưởng đang đứng ngồi không yên. Có sự tham gia của Vu Thần, tình tiết sẽ còn thay đổi thế nào?
-Chúng ta nên chia nhau ra tìm kiếm xung quanh.
Rốt cục, Diệp Tưởng cũng đọc lời thoại mới :
-Nếu chủ nhân nơi này thật sự là người của gia tộc Âu Dương gia, như vậy, chắc có lẽ họ cũng lưu lại vật phẩm gì đó có thể khắc chế cương thi ! Chúng ta hãy chia ra tìm đi!
-Được rồi !
Tô Hàn cũng thấy rất đau đầu.
-Đành phải làm vậy thôi......
Đại gia lại một lần nữa chia nhau ra. Diệp Tưởng hiện tại có chiếc giày cao gót bị nguyền rủa cho nên lá gan hắn cũng lớn hơn nhiều. Vừa bước đi trong hành lang, tay hắn vừa nắm chặt chiếc giày cao gót trong túi,đồng thời cảnh giác nhìn khắp bốn phía. Vu Thần đã chủ động thay đổi tình tiết,tình tiết sau đó phát triển thế nào sẽ không còn có thể dựa trên kịch bản để phán đoán .
Như vậy......
Hắn có nên cùng bọn họ xuống tầng ngầm không?
Lẽ ra, trước mắt thì vé chuộc cái chết của hắn cũng không thiếu nên hắn không cần phải mạo hiểm. Nhưng mà, cảnh tượng trong phim kinh dị thay đổi chỉ trong chớp mắt khiến tương lai rất khó đoán. Vé chuộc cái chết càng nhiều, khả năng sống sót sẽ càng lớn. Nhưng mà, vì thế mà phải mạo hiểm sao.....
Diệp Tưởng biết rõ đạo lý cầu phú quý phải đối diện hiểm nguy. Nhưng trước mắt lần mạo hiểm này có chắc có giá trị không?
Hắn dù sao mới tham gia diễn bộ phim kinh dị thứ 2. Nếu bản thân không bị ép tới đường cùng, hắn rất khó hạ quyết tâm chủ động đi đối diện nguy hiểm.
Cuối cùng...... Hắn quyết định, không nên mạo hiểm.
Cầu phú quý trong nguy hiểm cũng không sai, nhưng là lòng tham của con người vĩnh viễn không có giới hạn. Nếu cứ thường xuyên mạo hiểm, hắn có mấy cái mạng để liều đây?
Trước mắt, trước hết cứ phải cầu ổn, xem tình huống rồi nói sau. Bằng không, đến thời điểm vé chuộc cái chết không kiếm được, ngược lại còn bị rơi vào bước đường cùng, chẳng phải lúc đó có hối cũng không kịp.
Tiếp đó, hắn bắt đầu suy xét những vấn đề khác.
Đó chính là có phải trong căn phòng dưới tầng ngầm nhốt 1 con cương thi hay không?
Trước mắt, đây vẫn chỉ là phỏng đoán của nhân vật. Mà Diệp Tưởng sau khi chỉnh lý những thông tin thu thập được, hắn vẫn rất hoài nghi với giả thuyết này. Nếu thật sự là cương thi, như vậy, việc tiết lộ sự thật có vẻ vẫn còn hơi sớm.
Màn thứ ba còn chưa phải là màn cuối cùng!
Một khi đã như vậy có nên sớm tiết lộ sự thật hay không? Mặc dù xem ra mọi chuyện cho tới lúc này có vẻ rất hợp tình hợp lý, một gia tộc cổ xưa biết nuôi dưỡng cương thi,1 con cương thi bị nhốt dưới tầng ngầm......
Có thật thế không?
Diệp Tưởng cảm giác thấy mọi chuyện không hề đơn giản như vậy. Đây là 1 bộ phim kinh dị thuộc thể loại điều tra bí ẩn, làm sao chưa gì bí ẩn lại bị phá giải nhanh chóng và dễ dàng đến thế?
Trong này nhất định có bí mật gì đó!
Diệp Tưởng đã từng hỏi quá đám người Phương Lãnh và được họ trả lời rằng những bộ phim kinh dị được « Rạp chiếu phim địa ngục » quay có rất nhiều điểm tương tự với những bộ phim kinh dị trong hiện thực. Nhất là loại phim kinh dị thuộc thể loại khám phá bí ẩn so với những bộ phim cùng thể loại trong hiện thực còn chặt chẽ và khó phá giải hơn rất nhiều.
Nói cách khác, sản phẩm « Rạp chiếu phim địa ngục » tuyệt đối không xuất hiện loại “đồ thải”.
Một khi đã như vậy, một bộ phim kinh dị thuộc thể loại khám phá bí ẩn hợp cách phải đem cảm giác bí hiểm duy trì từ đầu đến cuối phim. Ngay cả khi kịch bản được sửa đổi cũng không thể thay đổi điều này. Ngược lại kịch bản sẽ hoàn toàn tuân theo hướng phát triển của tình tiết .
Bởi vậy, Diệp Tưởng gần như chắc chắn đến 70% rằng « thứ đó » không phải cương thi ! Tuy nhiên ngay cả là vậy, mọi chuyện có liên quan rất chặt chẽ đến gia tộc Âu Dương là chuyện không cần bàn cãi. Tuy rằng hơi có phần phóng đại khi kịch bản còn lôi kéo cả Lý Gia Thành vào, nhưng Diệp Tưởng biết gia tộc này nhất định được bộ phim hư cấu ra. Trước mắt di động cũng không thể lên mạng nên chẳng thể tra được tin tức gì. Mà trong căn biệt thự này chưa chắc còn kiếm được thứ gì đó có liên quan đến gia tộc Âu Dương.
Cái gọi là nuôi dưỡng cương thi, chế tác huyết từ có khả năng rất lớn chỉ là lời đồn, càng có thể dùng làm bẫy rập để lừa gạt diễn viên. Thí dụ như đồ gốm sứ này cũng rất bình thường, cho dù trong phôi gốm có lẫn 1 chút máu của cương thi thì dứt khoát không có lý nào nó không phải vật bị vật bị người chết nguyền rủa. Nhưng mà, bản thân gia tộc này có lẽ thực sự nắm giữ vật bị người chết nguyền rủa.
Chuyện này Diệp Tưởng rất có lòng tin. Hơn nữa hắn phỏng chừng, Vu Thần khẳng định cũng có cùng suy nghĩ giống như hắn.
Đúng lúc này, hắn bỗng nhiên dừng lại. Sau đó nét mặt hắn biến đổi khôn lường !
Chuyện này không phải là diễn xuất ! Mà bản thân hắn đang thực sự hoảng sợ !
Bởi vì...... Hắn nhận được kịch bản thông báo......
Đúng lúc này, một âm thanh “tí tách” Thanh truyền vào tai hắn.
Bởi vì bản thân đang do dự không biết có nên đi vào trong tầng ngầm hay không dẫn đến vị trí đứng hiện tại của Diệp Tưởng đang rất gần với lối vào tầng ngầm.
Diệp Tưởng chỉ cần đi đến hết hành lang trước mặt rồi rẽ sang là đến lối vào của tầng ngầm .
Quay đầu nhìn không thấy có gì cả.
Nhưng mà......
“Tí tách”. Âm thanh kia lại một lần nữa truyền vào tai hắn.
Tay Diệp Tưởng vẫn đút trong túi vải. Hắn chẳng những không lui lại mà còn tiến lên phía trước.
Nếu đã tới tận đây rồi cũng không nên lùi bước. Chủ động đối đầu nguy hiểm ngược lại có thể gia tăng vé chuộc cái chết. Diệp Tưởng là người quyết đoán. Nếu không phải như thế, trong « Xe khách khủng bố »,hắn cũng không ứng biến nhanh như vậy.
Từng bước, hướng tới đi tới hành lang trước mắt, tay phải cầm giày cao gót, tay trái cầm phù chú.
Khoảng cách tới góc quẹo của hành lang càng ngày càng gần, cũng là lúc bước chân của Diệp Tưởng dừng lại.
“Tí tách” !
Diệp Tưởng đột nhiên xông tới phía trước, tay rút ra chiếc giày cao gót!
Chỉ thấy...... trước lồi vào của tầng ngầm, Vu Thần tóc tai bù xù,đầu hắn đầm đìa máu me. Cổ hắn cắm xuyên qua tấm kính thuỷ tinh trước lối vào, khiến cho xác hắn như bị đóng đinh ở trên cao!
Máu trên người hắn chạy theo người nhỏ xuống mặt đất, tạo thành những âm thanh “tí tách”!
Vừa rồi, Diệp Tưởng nhận được kịch bản thông báo-- nhân vật chính tử vong !
Hiện tại phải làm thế nào đây?
Mười giây chớp mắt trôi qua. Mười giây vừa hết , hắn muốn không trốn cũng không được!
Bởi vì sau đó ba mươi phút, hắn không thể sử dụng giày cao gót, chỉ có thể dùng phù chú !
Diệp Tưởng quay đầu nhìn phía sau, sau đó nhìn phía trước, cuối cùng,hắn quyết định trước hết cứ rời đi cho an toàn !
Hắn nhìn xác của Vu Thần , trong lòng chỉ biết cầu nguyện cho Vu Thần sớm ngày siêu sinh, có thể yên giấc nghìn thu. Hắn từ từ lui về phía sau. Giày cao gót cũng tới thời gian tới hạn không thể không cất vào trong túi.
Ngay khi hắn lùi được đến bước thứ 2, hắn cảm thấy sau lưng chạm phải.....
Thân thể của 1 người!
Một thân thể...lạnh như băng!